Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Tối Chung Trí Năng
  3. Chương 16 : Nhà thiết kế thiên tài (1)
Trước /264 Sau

[Dịch]Tối Chung Trí Năng

Chương 16 : Nhà thiết kế thiên tài (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Váy dài có chút bó sát người giống như dòng nước chảy cuồn cuộn dưới xuống cùng với những họa tiết hoa lan màu tím độc đáo của ‘BALENCIAGA’ đem dáng người thon dài của Cố Tư Hân nguyên vốn là đã có thể dùng hoàn mỹ để hình dung, phụ trợ càng thêm linh lung hấp dẫn, mà sắc trắng thuần khiết cùng màu tím cao quý kết hợp cộng thêm mái tóc đen nguyên vốn là xoã tung khiến cho Cố Tư Hân thoạt nhìn thiếu vài phần thanh xuân non nớt nhiều hơn vài phần cao quý ưu nhã.

Có thể nói cái váy dài này giống như là vì Cố Tư Hân mà định chế ra vậy, cùng Cố Tư Hân lẫn nhau chiếu rọi. Mà Cố Tư Hân xuất hiện cũng lập tức đã trở thành tiêu điểm trong mắt tất cả mọi người ở đây. Những kia nữ bán hàng cùng quản lí trên mặt không khỏi tràn đầy thần sắc hâm mộ, mà ngay cả Đỗ Vân Long đều xem có phần ngây dại.

Dù sao những năm gần đây này tâm tính Đỗ Thừa đã là vô cùng kiên định, bất quá Đỗ Thừa nhưng trong lòng vẫn tràn đầy tán thưởng.

Cố Tư Hân có chút thẹn thùng đi tới trước mắt Đỗ Thừa, giống như là Đỗ Vân Long không tồn tại hữu hiện vậy, mà là ở trước mắt Đỗ Thừa nhẹ nhàng xoay một vòng, hơn nữa hướng về phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, có đẹp không?”

“Rất đẹp”.

Đỗ Thừa trả lời mười phần trực tiếp, bởi vì lúc này từ ngữ hoa lệ nào cũng đều là phù hoa, đều không thể biểu đạt tán thưởng trong lòng Đỗ Thừa.

“Cảm ơn”.

Tuy chỉ là ngắn ngủn ba chữ, nhưng mà khuôn mặt Cố Tư Hân lại đỏ hơn một ít, thần sắc giữa cũng nhiều hơn một ít vui mừng, hơn nữa giống như tiểu thư quý tộc hướng về phía Đỗ Thừa nhẹ nhàng thi lễ.

Thấy Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân ‘Mắt đi mày lại’ giống như là hoàn toàn không để mắt đến mình tồn tại vậy. Đỗ Vân Long ánh mắt nhìn Đỗ Thừa càng thêm oán độc, tràn đầy vẻ âm độc hung ác.

Bất quá khi ánh mắt Đỗ Vân Long chuyển hướng về phía Cố Tư Hân, thì lại đem tất cả cái này đều che dấu rất tốt, hơn nữa lộ ra nụ cười có tính chiêu bài của hắn hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Tư Hân cái váy này cùng em chính là ông trời tác hợp, chỉ có mặc ở trên người của em mới có thể khiến nó hoàn mỹ như vậy. Tư Hân, cái váy này để cho tôi tới tặng cho em, coi như là quà sinh nhật tôi sớm tặng em là được rồi”.

Nói xong Đỗ Vân Long trực tiếp vươn tay từ trong túi lấy ra một tấm thẻ vàng mang tính thị uy ở trước mắt Đỗ Thừa nhoáng một cái, sau đó liền hướng về phía một nữ bán hàng vô cùng hâm mộ sau lưng Cố Tư Hân chuyển tới, hơn nữa nói: "Cái váy này bao nhiêu tiền, giúp tôi tính tiền một chút”.

"Cái váy này là một trong những kiểu dáng mới nhất của ‘BALENCIAGA’chúng tôi, có giá 19.888 nhân dân tệ. Tiên sinh ngài nếu có thẻ khách quý mà nói có thể được chiết khấu 2%”.

Nhìn thấy Đỗ Vân Long hào khí như thế, nữ bán hàng vẻ hâm mộ trong ánh mắt càng đậm, bất quá làm một nữ bán hàng, nàng vẫn hoàn thành rất tốt nhiệm vụ của mình, vì cái váy ở trên người Cố Tư Hân mà tiến hành giới thiệu.

"Một cái váy như vậy, lại mắc gần hai vạn nhân dân tệ” Tuy sớm đã từ trong tư liệu Hân Nhi biết được giá tiền cái váy này. Nhưng mà sau khi nghe được nữ bán hàng kia báo ra giá tiền, Đỗ Thừa vẫn nhịn không được sợ hãi than.

“Không cần, trực tiếp tính là được”.

Hai vạn đối với Đỗ Vân Long đi xe thể thao máy trăm vạn mà nói, căn bản không tính là cái gì. Trong khi nói chuyện, Đỗ Vân Long ngay cả mày cũng không nhíu lại một cái.

“Được”, nữ bán hàng hết sức kích động tiếp nhận thẻ vàng trong tay Đỗ Vân Long. Bởi vì bộ y phục này nàng không những là được trích phần trăm, hơn nữa còn là không ít hơn bốn con số.

"Xin chờ một chút”.

Chỉ là trong khi nữ bán hàng muốn đi quét thẻ, Cố Tư Hân lại gọi nàng lại.

"Bộ y phục này tôi muốn tự mình mua, cô hãy đem tấm thẻ trả lại cho vị tiên sinh này” Cố Tư Hân hiển nhiên cũng không nhận cái này của Đỗ Vân Long, sau khi quay đầu lại lặng yên nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, thì trực tiếp chỉ vào Đỗ Vân Long hướng về phía nữ bán hàng kia nói.

“Cái này”.

Nữ bán hàng có phần xấu hổ vội vàng đem thẻ trả lại cho Đỗ Vân Long.

"Tư Hân em nhận lấy đi, coi như tôi tặng quà sinh nhật cho em là được rồi” Đỗ Vân Long chân mày nhảy dựng, bất quá vẫn mỉm cười hướng về phía Cố Tư Hân nói.

Tuy Đỗ Vân Long mỉm cười rất sáng lạng rất đẹp trai, nhưng mà Cố Tư Hân rõ ràng không muốn nhận lấy phần lễ vật này của Đỗ Vân Long. Bất quá khi nàng chuẩn bị cự tuyệt thì Đỗ Thừa nguyên bản ngồi đột nhiên đứng lên, hơn nữa hướng về phía Đỗ Vân Long nhàn nhạt nói: "Không cần Đỗ Vân Long, tôi đã cùng Cố Tư Hân nói qua, bộ y phục này do tôi tới mua cho nàng, cho nên không cần phải nhọc công cậu”.

"Ngươi nói cái gì chỉ bằng ngươi?”

Nếu như đổi thành người khác, lời nói Đỗ Vân Long khả năng còn có thể chừa lại vài phần mặt mũi. Nhưng mà đổi thành Đỗ Thừa, lời nói của Đỗ Vân Long ngoại trừ khinh thường ra thì chính là khinh thường.

Đối với Đỗ Thừa xem như lục tận đáy, hắn căn bản là không tin Đỗ Thừa sẽ xuất ra hai vạn, mà ngay cả hai ngàn chỉ sợ đều là cầm không ra. cho nên Đỗ Vân Long trực tiếp cười nhạo: "Đỗ Thừa ngươi không biết ngươi tự mình là mặt hàng gì, chỉ bằng ngươi cũng có thể mua cái loại quần áo này sao?”

Nữ bán hàng hiển nhiên cũng cực kỳ đồng ý lời nói của Đỗ Vân Long, trong ánh mắt nhìn Đỗ Thừa càng nhiều vài phần khinh thường. Phảng phất là đang cười nhạo Đỗ Thừa không biết tự lượng sức mình vậy.

Mà Cố Tư Hân thì chỉ là sững sờ nhìn Đỗ Thừa. Tình huống của Đỗ Thừa nàng là tinh tường, nhưng mà tính cách của Đỗ Thừa, nàng cũng là mười phần tinh tường cho nên nàng tin tưởng Đỗ Thừa, hơn nữa khác với Đỗ Vân Long là Cố Tư Hân hiển nhiên sẽ không cự tuyệt Đỗ Thừa tặng nàng cái váy này. Thậm chí Cố Tư Hân trên mặt còn nhiều thêm vài phần thần sắc kích động.

Đối với Đỗ Vân Long chế nhạo cùng nữ bán hàng kia mơ hồ khinh thường, Đỗ Thừa chỉ mỉm cười, căn bản không có để ở trong lòng, chỉ là từ trong ví tiền lấy ra một tấm thẻ ngân hàng bình thường, đưa về phía nữ bán hàng này rồi nói: "Giúp tôi tính tiền, bộ y phục này tôi mua”.

Đỗ Thừa vừa đem thẻ đưa về phía này, nữ bán hàng phục hồi lại tinh thần, Cố Tư Hân đột nhiên vươn tay ra nhẹ nhàng lôi kéo tay áo Đỗ Thừa, sau đó nhẹ giọng hướng phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa không bằng cái váy này mình mua trước, chờ cậu sau này lại mua một cái cho mình là được?”

Cố Tư Hân trong lòng vẫn mười phần suy nghĩ vì Đỗ Thừa. Hai vạn không phải là con số nhỏ, đối với Đỗ Thừa mà nói lại càng không là con số nhỏ. Bất quá nàng tại chỗ sẽ không rõ ràng nói ra, chỉ là uyển chuyển hướng về phía Đỗ Thừa nhẹ giọng nói.

"Không sao cả vừa vặn tôi cũng muốn mua cho bạn một món quà sinh nhật”.

Đỗ Thừa nhẹ nhàng cười, hắn hiểu rõ Cố Tư Hân là có ý tốt. Nếu như đổi thành hôm trước mà nói, Đỗ Thừa muốn tặng mà nói cũng là tặng không được. Bất quá giờ đây Đỗ Thừa lại có phần thực lực này.

Hắn giờ đây trong thẻ đã có hơn năm vạn nhân dân tệ, hơn nữa Đỗ Thừa giờ đây cũng không sầu tiền, chỉ cần sau khi thông qua khảo hạch Geek cao cấp liền có thể từ nhiệm vụ cao cấp lấy được càng nhiều tiền thưởng.

Thấy Đỗ Thừa như thế, Cố Tư Hân cũng không kiên trì nữa, chỉ là sau khi đưa tay thả ra, có vài phần thẹn thùng hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Cảm ơn cậu, đây là quà tặng sinh nhật mà mình thích nhất”.

Nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng cùng với thần thái của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa hiểu rằng mình đầu tư hai vạn tặng cái váy này là đáng giá.

Mà nữ bán hàng thấy không có người phản đối, liền từ trong tay Đỗ Thừa tiếp nhận cái thẻ, sau đó cùng Đỗ Thừa đi tới quầy hàng quét thẻ.

Đỗ Vân Long chỉ là cười lạnh, hắn ngược lại muốn nhìn một chút xem Đỗ Thừa có hay thật có thể đủ xuất ra hai vạn đồng hay không.

Cố Tư Hân cũng có chút khẩn trương, tuy tin tưởng Đỗ Thừa, nhưng mà lo lắng vẫn không thể tránh né.

Chỉ là Đỗ Vân Long nhất định thất vọng, Đỗ Thừa rất nhanh đã cùng nữ bán hàng kia sau khi nhập mật mã thẻ, giao dịch rất nhanh liền hoàn thành.

Bất quá sau khi quét thẻ, Đỗ Thừa cũng không có bảo nữ bán hàng kia giúp Cố Tư Hân đóng gói y phục lại, mà là đi đến chỗ Cố Tư Hân hướng về phía nữ bán hàng bên này nói: "Xin hỏi một chút, nếu như kiểu dáng cái váy này tôi muốn hơi sửa chữa thoáng cái mà nói, chỗ các người có thể hỗ trợ gia công hay không?”

"Tiên sinh, cái váy dài này là xuất từ ở trong tay nhà thiết kế đỉnh cấp Lý Ân Tuệ ‘BALENCIAGA’ chúng tôi, chẳng lẽ ngài không hài lòng sao?”

Nữ bán hàng không thể tưởng tượng nổi nhìn Đỗ Thừa giống như là đang nhìn quái vật vậy.

"Ha ha ha…”

Đỗ Vân Long càng cười to, vừa bị Đỗ Thừa đánh rơi hết mặt mũi, hắn hiển nhiên là cho rằng tự mình bắt được một chỗ có thể tận tình chế nhạo Đỗ Thừa, liền nói: "Cái đồ nhà quê ngươi thật sự là có ý nghĩ kỳ lạ. Ngươi không biết nơi này là địa phương nào, hoặc là ngươi cho rằng ngươi là Pierre Cardin hay sao?”

Đỗ Vân Long nói rất lớn tiếng, khách hàng trong tiệm hơn nữa rất ít cho nên tất cả mọi người trong tiệm chú ý đều tập trung ở trên người Đỗ Thừa. Đều không ngoại lệ, đại đa số ánh mắt mọi người nhìn Đỗ Thừa đều tràn đầy khinh thường.

Bởi vì tại ‘BALENCIAGA’ tại thành phố F khai trương lâu như vậy, cho tới bây giờ đều không có một người khách nào sẽ có cái loại yêu cầu không biết tự lượng sức này, phải biết rằng nhà thiết kế ‘BALENCIAGA’ coi như là đặt ở toàn cầu cũng là đỉnh cấp.

"Đỗ Thừa cậu thật muốn sửa sao?”

Bất quá tất cả mọi người không tin Đỗ Thừa, thì Cố Tư Hân lại tin tưởng Đỗ Thừa. Bởi vì Cố Tư Hân hiểu rõ Đỗ Thừa cũng không phải là một người chỉ biết mạnh miệng. Cho nên Cố Tư Hân tuy trong lòng vô cùng hiếu kỳ nhưng vẫn hướng về phía Đỗ Thừa cổ vũ nói: "Nếu như cậu cho rằng cần sửa chữa thoáng mà nói, vậy thì cậu cứ sửa đi. Mình tin tưởng cậu, vô luận kết quả như thế nào mình cũng sẽ ở trên yến hội sinh nhật mặc bộ váy này”.

"Yên tâm đi, mình nhất định sẽ làm cho bạn trở thành công chúa xinh đẹp nhất trên yến hội”.

Đỗ Thừa mười phần tự tin nói, sau đó lại lần nữa đưa mắt nhìn sang nữ bán hàng nọ.

Nữ bán hàng kia cũng có chút ít khó xử, dù sao vấn đề này nàng là không làm chủ được, đành phải đem ánh mắt chuyển hướng về phía chỗ người quản lí của cửa hàng.

Người quản lý kia là một nữ nhân khoảng bốn mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt làm cho người ta cảm giác cũng mười phần hòa khí.

"Vị tiên sinh này, nếu như anh muốn sửa chữa thoáng cái mà nói, anh có thể chờ một lát hay không. Lý Ân Tuệ tiểu thư nhà thiết kế cái bộ váy này vừa lúc ở tại thành phố F chúng ta, chúng tôi cần trưng cầu ý kiến của nàng”.

Người quản lý kia mười phần khách khí hướng về phía Đỗ Thừa nói một câu. Nữ nhân này ở trên thương trường lăn lộn mấy chục năm, ánh mắt vẫn mười phần độc đáo, nhìn thấy thần sắc tự tin của Đỗ Thừa, nàng cũng là có chút tin tưởng Đỗ Thừa.

"Ừm”.

Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, không có cự tuyệt.

Quảng cáo
Trước /264 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi

Copyright © 2022 - MTruyện.net