Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Trạch Thiên Ký
  3. Chương 44 : Trở về (p1)
Trước /378 Sau

[Dịch] Trạch Thiên Ký

Chương 44 : Trở về (p1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Kiếm trì ở trong Chu Viên là một truyền thuyết, đồng thời cũng là phỏng đoán của rất nhiều người qua rất nhiều năm.

Từ hơn một nghìn năm trước Chu Độc Phu xuất thế, đến mấy trăm năm trước hắn lặng lẽ ra đi, vị tuyệt thế thiên tài hiếu chiến từng khiêu chiến với vô số cường giả của toàn bộ đại lục, cảnh giới thực lực ở trình độ thượng không thể tưởng tượng đó là do thông qua chiến đấu không ngừng nâng cao, để đạt được danh hiệu đệ nhất cường nhân, trên con đường hắn đi đã có vô số người lưỡng đoạn dưới đao.

Trận chiến ở Lạc Dương ngay trước mặt anh hùng thiên hạ với vô số cao thủ Đại Chu, hắn đánh bại Thái Tông Hoàng Đế. Hắn ở ngoài Tuyết Lão Thành, ngay trước mặt vô số cường nhân Ma tộc đánh bại Ma quân. Ở trong Thiên Thư Lăng hắn đánh bại Giáo Hoàng. Ở thượng nguồn sông Hồng hắn đánh bại Bạch Đế, còn có rất nhiều rất nhiều... Thậm chí có thể nói, nhìn vào sử sách mấy trăm năm, chỉ cần là cao thủ chân chính thì đều từng là bại tướng dưới tay hắn.

Trên thực tế, ngoại trừ mấy trận chiến truyền lại đời sau, đáng khiếp sợ hơn là chiến đấu cũng không hề phát sinh trong cuộc sống đời thường mà là phát sinh ở Chu Viên. Chu Viên là tiểu thế giới của Chu Độc Phu, ở trong này chiến đấu hắn có rất nhiều điểm lợi, thậm chí có thể gian lận, thọat nhìn như rất không công bằng, nhưng đối thủ của hắn lại không có bất kỳ ý kiến gì, bởi vì hắn là Chu Độc Phu, hắn khinh thường làm như vậy, càng không cần làm như vậy, hắn chỉ không muốn cho những người tầm thường thấy dáng vẻ mình chiến đấu. Đối thủ của hắn đương nhiên càng không muốn bị thế nhân nhìn thấy cảnh mình thất bại, vì thế chiến đấu phát sinh ở Chu Viên không có người quan chiến, cũng không có bản ghi chép, tình hình cụ thể ngoài người trong cuộc thì không còn ai khác biết, chỉ biết thắng bại cuối cùng.

Vô số cường nhân thua dưới đao của hắn, có mấy người chết, có mấy người còn sống, nhưng kiếm của bọn hắn đều lưu lại Chu Viên, cả Lưỡng Đoạn thần đao xếp thứ hai Bách Khí Bảng cũng bị giữ lại.

Những thanh kiếm này đều là vật phi phàm, thậm chí rất nhiều thần binh của Bách Khí Bảng như Long Ngâm Kiếm của hoàng tộc Đại Chu, Già Thiên Kiếm của đương đại Ly Sơn Kiếm Tông chưởng môn, là tồn tại thứ mười trong Bách Khí Bảng. Tương truyền đều thất lạc ở Chu Viên, đều bị Chu Độc Phu ném vào một tòa sơn trì, sơn trì đó chính là kiếm trì trong truyền thuyết. Kiếm trì nếu quả thật tồn tại, thì chính là tòa bia Chu Độc Phu tự lập cho chính mình. Những thanh kiếm trong đó đều là chiến tích và vinh quang của hắn.

Tất cả người tu hành có thể tiến vào Chu Viên đều muốn đi tìm kiếm trì, kế thừa của Chu Độc Phu khó tìm được, nhưng kiếm trong trì là kiếm, tùy tiện vớ một món cũng là thần binh, có thể khiến thực lực người tu hành đại tăng, chớ đừng nói nếu như có thể thông qua kiếm trì kế thừa thì ý nghĩa sẽ như thế nào? Có thể nào không khiến người ta như si như cuồng? Nhưng, chưa từng có ai tìm được kiếm trì. Thậm chí chưa từng có ai tìm thấy ở Chu Viên được một thanh kiếm, điều này ngược lại chứng minh kiếm trì trong tin đồn, cũng là nơi cất giấu ở trong Chu Viên.

Theo thời gian trôi qua, kiếm trì càng ngày càng thần bí, địa vị trong lòng người tu hành càng ngày càng cao, thậm chí đã vượt qua bản thân Chu Viên, chân chính trở thành truyền thuyết. Nhưng, thật sự chưa từng có ai ở Chu Viên tìm được thanh kiếm nào, vậy tại sao Thất Gian và Lương Tiếu Hiểu tiến vào Chu Viên lại không chút do dự theo dòng sông đi ngược lên thượng du? Vì sao Trang Hoán Vũ cũng đi nơi đó? Vì sao Trần Trường Sinh có thể ở bên hàn đầm cảm nhận kiếm ý, Ma tộc ám sát bọn họ?

Bất kể là thế giới nhân loại hay Ma Vực, đã có không ít thế lực mơ hồ tra ra tin tức kiếm trì, hoặc là do rất nhiều năm trước có người ở gần đó nhặt được vỏ kiếm? Không, nguyên nhân chân chính là vì mấy trăm năm trước, Ly Sơn Kiếm Tông có một vị tuyệt thế thiên tài từng ở trong hàn đầm đó nhặt được một thanh kiếm.

Vị Ly Sơn Kiếm Tông tuyệt thế thiên tài kia tên là Tô Ly.

Nhưng, kiếm trì rốt cuộc ở đâu? Hàn đầm thông với hồ lớn, bên kia hồ lại thông tới hồ trước Mộ Dục gần thảo nguyên, nhưng trong đầm và hồ đều không có kiếm. Nếu đơn giản ghép lại các manh mối này, vẽ điểm thành đường thì có thể thấy nó hướng sâu vào trong thảo nguyên, như vậy có phải ý nghĩa kiếm trì kia ở ngay trong thảo nguyên?

Trên thực tế, đây là suy luận của tuyệt đại đa số người tu hành. Nhân loại người tu hành và Ma tộc đã vào Chu Viên không biết bao nhiêu lần, mấy trăm năm qua vẫn chưa thể phát hiện kiếm trì, như vậy kiếm ao có khả năng ở trong thảo nguyên, bởi vì chỉ vùng thảo nguyên này vẫn chưa tra qua. Chỉ tiếc suy luận vĩnh viễn không có cách nào chứng thật, tất cả mọi người tiến vào thảo nguyên đều không trở về. Cho nên kẻ không đi vào thảo nguyên vĩnh viễn không thể nào thấy được hình ảnh thật trong thảo nguyên.

May mắn mà cũng có thể nói bất hạnh, Trần Trường Sinh và Từ Hữu Dung đã đi vào vùng thảo nguyên này, bọn họ có thể nhìn thấy sự thật, đạo kiếm ý kêu gọi bọn họ đi sâu vào thảo nguyên, dường như muốn dẫn bọn họ tới sự thật, nhưng mà bọn họ thấy được lăng mộ của Chu Độc Phu thì vẫn không nhìn thấy được kiếm trì.

Hiện tại đạo kiếm ý kia ở ngay trong thân thể của hắn. Hắn tin đạo kiếm ý này nhất định đến từ kiếm trì. Chỉ có điều không biết đạo kiếm ý thuộc loại danh kiếm nào, của vị danh nhân nào.

Mưa rơi càng lúc càng lớn, vì thế gió cũng bắt đầu cuồng bạo. Từ Hữu Dung hái mấy chiếc lá trên cây ngô đồng, lúc trước bị khí tức chấn động đến dưới tảng đá lớn bị mưa tuyết dính lấy, lúc này lại bị gió cuồn cuộn nổi lên. Thanh Diệp bị gió cuốn lăn lộn trên đất, đi tới dưới chân của Trần Trường Sinh, sau đó chạm vào góc áo hắn.

Tiếng xuy xuy vang lên, trong khoảnh khắc đó, những âm thanh của mưa bị che khuất.

Thanh Diệp bị vô hình kiếm ý cắt thành vô số đạo tơ, vừa muốn bay múa lại bị gió táp mưa sa cuốn đi.

Ngoài thần đạo mấy trăm trượng, gương mặt Nam Khách thêm tái nhợt một chút.

Hình ảnh này làm cho nàng càng thêm cảnh giác bất an, bởi vì nàng chưa từng gặp qua kiếm ý cường đại như thế, đúng vậy, ở trong này nàng lặng yên suy nghĩ, Hắc Bào không cần kiếm, phụ vương Ma quân không cần kiếm, Ma Soái cũng không cần kiếm, nhưng cường nhân Ma tộc sử dụng kiếm vẫn nhiều không đếm xuể, nhưng nàng vẫn... chưa từng... gặp qua kiếm ý cường đại như thế. Đây chỉ là một đạo kiếm ý, nếu thân kiếm ở đây sẽ khủng bố thế nào? Mấy trăm năm trước, chủ nhân kiếm ý nào rốt cuộc là vị tuyệt thế cường nhân nào mà tu được kiếm ý tới tình trạng này.

Mưa rơi trên thân kiếm phát ra tiếng BA~ BA~, rửa sạch sẽ vết máu trên bề mặt khiến nó sáng ngời như gương.

Trần Trường Sinh nhìn thanh kiếm này, ánh mắt cũng sáng ngời như gương.

Ở trong ba nghìn đạo tạng có vô số cách giải thích kiếm ý, nhưng chỉ có một cách nói được quốc giáo chính tông thừa nhận —— kiếm ý chính là nhận thức của kiếm.

Nhận thức không phải thần thức, cũng không phải kiếm có trí tuệ nhận thức, càng không phải linh vật có sinh mạng mà cùng con người chiến đấu, ý thức và kinh nghiệm rèn dũa, lắng đọng lưu lại trên thân kiếm. Nói dễ hiểu nhưng không được chuẩn xác lắm là: Nhận thức chính là kiến thức.

Quảng cáo
Trước /378 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi

Copyright © 2022 - MTruyện.net