Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Trạch Thiên Ký
  3. Chương 85 : Ánh mắt của Tô Ly (Thượng)
Trước /378 Sau

[Dịch] Trạch Thiên Ký

Chương 85 : Ánh mắt của Tô Ly (Thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cũng chỉ có nhân vật như Tô Ly mới có thể dùng một chữ “mới” bình luận chuyện này. Mà trong lứa tuổi người tu hành trẻ tuổi bây giờ, đại khái cũng chỉ có Thu Sơn Quân mới có thể vững vàng lấn áp Trần Trường Sinh.

Đây là sự thật, nhưng không biết tại sao Trần Trường Sinh cảm thấy có chút buồn bực. Có thể là ngữ điệu Tô Ly nhắc tới Thu Sơn Quân rất thân thiết nhiệt tình, nhất thời lại quên nói cho Tiết Hà biết thân phận của mình.

Chính ngay lúc này, Tiết Hà đã tới chỗ trước hai người không tới 10 trượng. Tay y đã hoàn toàn cùng chuôi đao hợp thành một thể. Sáu đường đao ý đã dung hòa thành một thể, tự thành thế giới.

Tiết Hà đã chuẩn bị xuất đao, khí tức đã đạt tới đỉnh điểm. Chỉ có cường giả Tụ Tinh Cảnh mới có thể triệu hoán ra tinh vực cực kỳ hoàn mỹ.

Y dùng đao, cho nên tinh vực của y chính là Đao Vực.

Trần Trường Sinh thiên tài thế nào nữa, dù sao cũng còn quá trẻ, thời gian tu hành có hạn. Hơn nữa kinh mạch bản thân có vấn đề, số lượng chân khí có thể thi triển ra có hạn, căn bản không thể phá vỡ đường Đao Vực hoàn mỹ này.

Khác biệt giữa cảnh giới, nhiều lúc không thể dựa vào những thủ đoạn như dũng khí, nghị lực, quyết tâm, kỹ xảo thì có thể bù đắp.

Hắn nhìn chằm chằm diện giáp của Tiết Hà chói ngời dưới nắng sớm, chậm rãi rút đoản kiếm ra khỏi vỏ.

Trong thời gian rất ngắn, hắn tiến hành rất nhiều tính toán trong thức hải. Vô số trận chiến điển hình từng xem qua trong đạo tạng và thư viện Quốc Giáo Học Viện biến thành bức tranh trôi lờ mờ trước mắt hắn, nhưng vẫn không có cách gì.

Thần tướng thứ 28 đại lục Tiết Hà, chắc chắn đây là đối thủ cường đại nhất từ khi hắn tu luyện tới nay gặp phải. Chỉ riêng cảnh giới thực lực mà nói, ngang bằng với cặp vợ chồng ma tướng trong Chu Viện. Nhưng cặp vợ chồng ma tướng vì để vào Chu Viên, cưỡng hành động dụng bí pháp, áp chế cảnh giới xuống. Vì quy tắc của Chu Viên hạn chế, lúc chiến đấu với hắn, gần như không có thi triển ra Tụ Tinh Cảnh thật sự.

Đôi cánh của Nam Khách thiêu cháy triệu hoán thần hồn, bị hắn vạn kiếm thành rồng chém rơi vòm trời. Nhưng uy lực của kiếm đó phần lớn đến từ vạn đường tàn kiếm trong ao kiếm tích tụ mấy trăm năm. Loại ý chí khí thế đó không có liên quan gì với hắn, hơn nữa thời cơ không còn nữa. Bây giờ vạn đường tàn kiếm trong võ kiếm của hắn cũng không có cách nào phát huy ra uy lực lớn như vậy.

Làm sao mới có thể chiến thắng đối thủ cường đại này

Trần Trường Sinh đang cầm đoản kiếm, nhìn chằm chằm Tiết Hà đang tới gần, tâm tình càng ngày càng khẩn trương.

Tiết Hà biết hắn chính là đối thủ của mình, nhưng lại không hề chú ý tới hắn, tầm nhìn rơi vào phía sau hắn, thủy chung nhìn Tô Ly.

Đừng nói thân bị trọng thương, cho dù bây giờ đã hấp hối, chỉ còn lại hơi thở cuối cùng. Chỉ cần Tô Ly còn sống, thì chính là cường giả đáng sợ nhất đại lục.

Tô Ly cũng đang nhìn y.

Nhưng trên thực tế, Tô Ly không có nhìn y, mà là đang nhìn Đao Vực của y.

Đột nhiên tầm nhìn của Tô Ly rơi vào khoảng không trước người y, đồng thời giơ tay nắm cán Hoàng Chỉ Tán.

Trong Hoàng Chỉ Tán là Già Thiên Kiếm, cán dù chính là chuôi kiếm.

Lúc ở trên cánh đồng tuyết, Tô Ly cầm chặc chuôi kiếm, kiếm ý xâm nhập như lửa, trực tiếp chém chết một ma tướng ngoài mấy chục dặm.

Lúc này Tiết Hà ở trước mặt lão, liền có thể cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt này.

Không có dấu hiệu gì, thuần túy là một loại cảnh giác trong bản năng, làm Tiết Hà phun ra một đường khí tức vô cùng cường đại.

Nắng sớm như trước, khôi giáp trên người y trong nháy mắt trở nên sáng vô cùng. “Xoảng” một tiếng, thiết đao khỏi vỏ, cách đầu vai của Trần Trường Sinh, chém tới tay đang cầm dù của Tô Ly.

Một cơn lốc cuồng nộ nổi lên trong vùng đất cao lương xanh ngát.

Một đường Nam hành tương tùy, Trần Trường Sinh rõ nhất trạng thái bây giờ của Tô Ly. Đừng nói động kiếm giết địch, ngay cả đi đường cũng không thể.

Hắn không hiểu tại sao Tô Ly lại cầm cán dù, lại dùng kiếm ý ép Tiết Hà xuất đao.

Đây là một đề mục Tô Ly cho hắn.

Thời gian Trần Trường Sinh suy nghĩ rất ngắn, liền có được đáp án. Vì Tô Ly dạy hắn rất nhiều, hơn nữa hắn học rất chăm chỉ, mỗi chữ mỗi câu đều chưa bao giờ quên.

Mấy ngày trước Tô Ly từng nói với hắn, trong chiến đấu quan trọng nhất chính là khoảnh khắc phản thủ thành công. Nếu có thể làm tới xuất kỳ bất ý thật sự, đối thủ cường đại hơn nữa cũng có thể sẽ bị bại. Tiết Hà xuất đao, thoạt nhìn là vì động tác của Tô Ly, vì cảnh giác và bất an. Hành vi bị ép, nhưng kỳ thật cũng là thuận thế mà làm. Vì duy cái này, mới có thể xuất kỳ bất ý thật sự. Muốn giết chết cường giả đẳng cấp như Tô Ly, Tiết Hà trước khi xuất đao, tất nhiên đã tính toán hết mọi chi tiết.

Quả nhiên, trong lúc chiến đấu quan trọng nhất chính là giây phút chuyển thủ thành công. Nhưng chỉ vì chỉ cần làm tốt điểm này, thì có thể mang đến ích lợi sao? Không, Trần Trường Sinh nhớ rất rõ, sau khi Tô Ly nói xong câu này, còn đưa ra một giải thích khác: Đối thủ cường đại nữa, trong giây phút chuyển thủ thành công, cuối cùng phải bỏ ra rất nhiều tâm lực, mà lúc này cũng dễ dàng để lộ ra sơ hở nhất.

Nói cách khác, địch nhân cường đại gần như hoàn mỹ, duy có khoảnh khắc đổi thủ thành công trở nên không hoàn mỹ như vậy.

Ánh mắt của Trần Trường Sinh sáng lên

Vì ánh đao như tuyết của Tiết Hà rơi xuống, cũng vì nắng sớm dần thịnh

Kiếm của hắn đã đâm ra ngoài.

Vấn Thủy Tam Thức, Tịch Dương Quải.

Đoản kiếm vù vù vang lên, mang tất cả nắng sớm trên cao lương, rung mạnh đâm tới ngực Tiết Hà.

Tiết Hà thân là cường giả Tụ Tinh Cảnh, Lĩnh Vực Thánh do bảy thanh đao tổ hợp thành không thể phá vỡ. Cho dù trong giây phút chuyển thủ thành công, có thể sẽ để lại điểm phòng ngự tương đối bạc nhược nào đó, y làm sao có thể để Trần Trường Sinh nhìn ra?

Trần Trường Sinh quả thật nhìn không ra, nhưng có người có thể.

Tô Ly chỉ liếc nhìn liền nhìn thấy nhược điểm Đao Vực của Tiết Hà ở đâu.

Lao4 giơ tay nắm cán Hoàng Chỉ Tán thách thức Tiết Hà xuất đao, tầm nhìn vẫn rơi ở khoảng không trước người Tiết Hà.

Đoạn kiếm của Trần Trường Sinh thuận theo ánh mắt của Tô Ly đâm tới

Một tiếng “phụp” khẽ vang, giống như cái túi da chứa đầy rượu bị đâm thủng, lại giống như cái bong bóng đang thổi căng bị đứa trẻ tinh nghịch cầm que tăm lén đâm thủng.

Nắng sớm sáng chói bao trùm Tiết Hà bỗng nhiên xuất hiện một lối đi.

Kiếm mang sắc bén, đã tới trước ngực y.

Trên khôi giáp sáng ngời, thậm chí có thể nhìn thấy hình của thanh kiếm đó.

Kiếm của Trần Trường Sinh tới trước người của Tiết Hà, kiếm sắc bén chân chính là ánh mắt của Tô Ly.

Nhưng nếu một cường giả Tụ Tinh Cảnh bị dễ dàng đánh bại như vậy, trên đạo tạng sao có thể xem chòm sao là thế giới của riêng mỗi người?

Ánh mắt sáng ngời bỗng nhiên trở nên huyền ảo.

Bàn tay của Tiết Hà đưa ra sau lưng rút ra thanh đao thứ hai. Vì động tác của y quả thật quá nhanh, cho nên làm xuất hiện một đường tàn ảnh, giống như trong nắng sớm có thêm y thứ hai.

Đao phong sáng chói sắc bén rơi xuống còn nhanh hơn cả âm thanh, chém tới cổ của Trần Trường Sinh.

Lúc này thế kiếm Trần Trường Sinh sắp tận, căn bản không thể thay đổi hướng đi của đoạn kiếm, càng đừng nói ngăn chặn thanh đao này. Hắn có thể làm gì?

Trong vùng đất cao lương xanh ngát lại vang lên âm thanh vù vù. Một thanh thiết kiếm nặng nề không biết từ đâu xuất hiện, ngăn trước lưỡi đao của Tiết Hà.

Với cảnh giới tu vi của Tiết Hà cũng không thể chém gãy thiết kiếm này.

Thanh thiết kiếm này chính là Sơn Hải Kiếm.

Quảng cáo
Trước /378 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đừng Khóc Bằng Mắt Của Tôi.

Copyright © 2022 - MTruyện.net