Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ở trong phòng nghỉ ngơi gần một giờ, Tần Lạc liền cầm quần áo chuẩn bị đi tắm, mới đi hai bước liền nhìn thấy Hoắc Kỷ Thành từ phòng trong ra ngoài.
Tóc anh vẫn còn nhỏ nước, cánh môi lạnh lùng khẽ mím, trên người mặc áo ngủ tơ tằm màu đen, cổ áo chữ v rộng mở, lộ ra lồng ngực màu mật ong vạm vỡ của anh. . . . . .
Làm cho người ta vô cùng hoài niệm!
Vẫn là lần đầu thấy bộ dạng đàn ông tắm xong, hai gò má Tần Lạc không kiềm hãm được ửng lên hai mảng đỏ tươi, cũng biết ở cùng một phòng với anh sẽ có chỗ không tiện mà!
Ngay sau đó buông mí mắt xuống muốn tránh cảnh nam - sắc mê người này, chuẩn bị đi qua bên cạnh anh, kết quả lại bị Đại Ma Vương chặn lại.
Tần Lạc cao 1m65, ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy hầu kết đàn ông vẫn còn thấm ướt, trong nháy mắt đến tai cũng đỏ ửng. . . . . .
"Anh làm gì thế? Tránh ra!"
"Mặt hồng như vậy?"
Bên tai truyền tới giọng nam đùa giỡn nói, Tần Lạc cắn môi, không vui nói: "Anh mặc thành ra như vậy đứng trước mặt tôi, tôi đỏ mặt không phải rất bình thường sao?"
Mặc dù Đại Ma Vương rất đáng ghét, nhưng không thể phủ nhận dáng người của anh rất tốt, người cũng lớn lên đẹp trai, cô chỉ là cô gái bình thường, gặp phải nam sắc như vậy, không đỏ mặt thì là cô gái bình thường sao? !
Tròng mắt hẹp dài của Hoắc Kỷ Thành khẽ liếc qua, mở giọng nói, "Hả?"
Giọng anh không mặn không nhạt khiến Tần Lạc rất tức giận, mặt đỏ lên, "Tránh ra!"
Hoắc Kỷ Thành chợt lại gần bên tai cô, giọng nói trầm lắng gian manh say lòng người, "Tôi thấy cô chính là cố ý chọn thời gian này để đi ra ngoài."
Mẹ nó! Có thứ có thể nhịn mà có thử lại không thể nhịn!
Mặc dù đã không phải lần đầu tiên biết việc anh tự luyến, nhưng Tần Lạc vẫn quá mức tức giận, tay run lên, áo ngủ, bra và quần lót màu hồng cũng văng đầy đất. . . . . .
Trong nháy mắt, cô hận không tìm được một cái lổ đễ chui xuống.
Hoắc Kỷ Thành cũng không ngờ, ánh mắt dừng lại ở bra màu hồng của cô, lại là 36b? Không ngờ vóc người của cô cũng rất tốt. . . . . .
"Màu hồng sao?"
". . . . . ."
Tần Lạc giận đến không chịu được, khom lưng nhặt áo ngủ, và quần lót rơi dưới dất, thở hổn hển nhìn chằm chằm Hoắc Kỷ Thành, "Không có quan hệ gì tới anh! Mau tránh ra!"
Cô nhặt quần áo lên liền xông về phía trước, bởi vì đi quá mau, sơ sẩy một cái, vấp chân sau với chân trước, người lảo đảo muốn ngã. . . . . .
Hoắc Kỷ Thành không chút suy nghĩ đưa tay nắm lấy hông của cô, nhưng quần áo trên tay cô bay lên, bra màu hồng lại không thích hợp đậu ngay trên đầu của Hoắc Kỷ Thành, Tần Lạc vốn cảm thấy rất xấu hổ không nhịn được cười ra tiếng, "Phụt. . . . . . Ha ha ha ha. . . . . ."
Cô cười rất vui vẻ, Hoắc Kỷ Thành lại không vui vẻ, gương mặt đen thành đít nồi, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô gái đang cười rất vui sướng.
Tần Lạc cố gắng ngừng cười, đưa tay lấy lại bra giắt trên đầu anh xuống, ai ngờ người đàn ông đang ôm eo cô chợt buông lỏng tay, bị hoảng sợ cô theo phản xạ ôm sát lấy cổ của anh, vì vậy. . . . . .
Tư thế hai người càng thêm thân mật.
Trong thoáng chốc, Tần Lạc còn có thể ngủi thấy mùi sữa tắm thoang thoảng hương cỏ trên người anh, hơn nữa, gần trong gang tấc chính là cơ ngực rõ ràng của anh. . . . . .
Cô cảm thấy đầu óc của mình có chút không đủ dùng. . . . . .
Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành nhìn chằm chằm cô chặt chẽ, như muốn nhìn ra cô có dụng ý khác, chỉ tiếc ánh mắt của cô trong suốt một mảnh, có cũng chỉ là bị mê hoặc. . . . . .
Mà không phải là cố ý tính toán câu - dẫn được như ý với anh.
Giờ phút này, đôi môi mềm mại màu hồng của cô khẽ chu lên, có loại nhìn vào xúc động muốn hôn. . . . . .