Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
  3. Chương 21 : Bộ trang bị Người Lửa
Trước /74 Sau

[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 21 : Bộ trang bị Người Lửa

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Còn phải xem ngươi có bản lĩnh đó không!" Nhiếp Ngôn cười rộ lên rồi chạy ra xa.

Hắn nhanh chóng kéo dài khoảng cách với cuồng kiếm sĩ. Trang bị của hắn toàn là cấp đồng, hơn nữa hắn cộng vào thuộc tính nhanh nhẹn rất nhiều điểm và bản thân phái đạo tặc cũng sống nhờ tốc độ cho nên sức chạy của hắn nhanh hơn nhiều so với cuồng kiếm sĩ.

Chỉ chốc lát hắn đã vọt ra xa hơn 5 mã.

"Đừng để hắn chạy thoát. Nếu không chúng ta không ăn nói được với đại ca đâu!" Cuồng kiếm sĩ lo lắng quát lên. Tốc độ của gã quá chậm, không thể nào đuổi kịp Nhiếp Ngôn. Gã nhìn vào kỹ năng Va Chạm, nó vẫn đang trong giai đoạn hồi chiêu.

"Biết rồi." Linh mục thánh ngôn tung ra một chiêu Ánh Sáng Thần Thánh, xóa đi 16 điểm máu của Nhiếp Ngôn.

Cuồng kiếm sĩ vẫn cắm cúi đuổi theo sau lưng Nhiếp Ngôn không tha.

Nhiếp Ngôn nào có muốn trốn làm gì. Hắn chỉ đang kéo dài thời gian, chờ kỹ năng của mình hồi lại thôi.

Linh mục thánh ngôn vừa ra sát thương xong thì Nhiếp Ngôn cũng vừa kịp rút băng cứu thương trong túi ra quấn vào tay.

+20, +20, +20. Thanh máu của hắn tăng lên một khoảng lớn. Bốn lần "+20" điểm máu thì Ánh Sáng Thần Thánh của linh mục lại đánh trúng hắn, cắt đứt hiệu ứng hồi máu của băng cứu thương.

Nhưng mà nhiêu đó cũng đã đủ để máu của hắn hồi đầy rồi.

Băng cứu thương chiến đấu cấp trung đối với người chơi cấp độ thấp đúng là quá biến thái(1).

"Hắn có kỹ năng Băng Cứu Thương đấy!" Cuồng kiếm sĩ nói một cách đầy khiếp sợ. Đây là cái thể loại băng cứu thương gì mới được chứ?! Gã đã từng nhìn thấy người ta sử dụng băng cứu thương nhưng mà chỉ có thể dùng sau khi chiến đấu xong, hơn nữa mỗi giây cũng chỉ hồi phục có 5 điểm máu. Loại băng cứu thương mà Nhiếp Ngôn vừa dùng, có hiệu quả trong giao tranh, lại có giá trị hồi máu cao, gã chưa từng thấy qua lần nào.

Bọn chúng ăn đủ trái đắng mới đánh cho thanh máu của Nhiếp Ngôn mất một nửa. Chúng tưởng rằng sẽ cứ thế mà rút cạn máu của Nhiếp Ngôn là xong. Ai ngờ mọi chuyện đều bị đảo ngược trong nháy mắt.

Các chiêu thức của Nhiếp Ngôn đã được hồi lại! Hắn nhếch miệng cười. Bây giờ thì đến lượt bọn kia ăn hành nhé. Hắn lao nhanh về phía cuồng kiếm sĩ.

Gã đột nhiên thấy Nhiếp Ngôn quay đầu lại, đánh về phía mình thì mặt cắt không còn một giọt máu. Gã đưa kiếm lên muốn đánh trả.

Nhiếp Ngôn khi đầy máu có thể một địch ba mà đánh chết đại ca Điểm Thương, bọn chúng chỉ biết trơ mắt nhìn thôi. Giờ anh ta chết rồi, hai người tép riu như chúng làm sao có thể là đối thủ của Nhiếp Ngôn chứ!

Dao găm trong tay của Nhiếp Ngôn quét qua không trung, đột nhiên đổi hướng, mặc cho thanh kiếm dài của cuồng kiếm sĩ đánh trúng vào người hắn. Làm Choáng Trực Diện! Dao găm của Nhiếp Ngôn thành công đánh trúng vào trán của gã.

Cuồng kiếm sĩ rơi vào trạng thái ngất xỉu.

Nhiếp Ngôn tung ra một chiêu Ám Sát, đâm vào ngực của gã, sau đó bồi thêm một đòn Tấn Công Điểm Yếu nữa, rút cạn hết nửa thanh máu của gã cuồng kiếm sĩ kia.

Thời điểm cuồng kiếm sĩ sắp tỉnh lại, Nhiếp Ngôn vòng ra sau lưng của gã, bồi thêm một chiêu Làm Choáng Từ Sau nữa. Nhiếp Ngôn thành công làm cuồng kiếm sĩ ngất xỉu lần hai.

Nhiếp Ngôn ra chiêu liên tục, duy trì các đòn tấn công của mình trong một lúc lâu, hắn đã bắt đầu thấm mệt. Hắn thở dốc một hơi rồi đâm dao vào tim của gã cuồng kiếm sĩ.

Thanh máu 180 điểm của gã cuồng kiếm sĩ sau khi bị đánh cho bầm dập, giờ chỉ còn có hơn 60 điểm máu thôi.

Nếu gã cứ để bị đánh như thế thì chỉ còn đường chết!

Lúc gã tỉnh lại thì giống như mất hồn lạc phách. Gã hớt hải co giò chạy.

Nếu cuồng kiếm sĩ quay lại tấn công Nhiếp Ngôn thì còn có thể làm cho Nhiếp Ngôn mất chút máu. Cơ mà hắn quá ích kỷ, khi tỉnh lại thấy mình ít máu thì luống cuống cả lên. Gã sợ nếu bỏ mạng sẽ phải mất đi một món trang bị, thế nên gã chỉ biết có chạy.

"Ngươi chạy thoát được ta sao?" Nhiếp Ngôn đuổi theo. Dao găm của hắn liên tục cắm vào lưng của gã cuồng kiếm sĩ. -23, -21, -16.

"Ặc." Cuồng kiếm sĩ la lên một tiếng rồi nhắm mắt xuôi tay. Thanh máu của gã đã về con số 0. Trên người gã rớt ra một món trang bị.

"Giờ đến lượt ngươi." Nhiếp Ngôn nhặt trang bị của cuồng kiếm sĩ xong liền quay đầu tấn công linh mục thánh ngôn. Gã này đã chưởng không biết bao nhiêu là phép lên người hắn lúc hắn đánh nhau với pháp sư nguyên tố Điểm Thương và cuồng kiếm sĩ.

Linh mục thánh ngôn thấy cuồng kiếm sĩ bỏ mình liền bủn rủn hết cả chân tay muốn ngất đi. Từ nãy giờ gã không có nghĩ sẽ phải đối đầu với Nhiếp Ngôn. Gã biết con đường của gã chỉ có một, đó là chết. Thế nên bản năng sinh tồn trỗi dậy, gã bỏ chạy.

Nhiếp Ngôn liền đuổi theo. Với tốc độ của hắn lúc này, một người chơi phái phép thuật như linh mục thánh ngôn làm sao mà chạy thoát được chứ!

Dao găm của Nhiếp Ngôn nâng lên rồi hạ xuống không ngừng. Hắn dễ dàng cắt rách lớp giáp vải mỏng dính của linh mục thánh ngôn.

-31, -32, -32. Các giá trị sát thương đỏ chói liên tục bay lên từ trên đầu của gã linh mục. Gã chạy chưa được vài bước thì đã bị đánh ngã trên mặt đất, chết tươi.

Nhiếp Ngôn ung dung đi tới bên cạnh xác của gã linh mục thánh ngôn, nhặt món trang bị rơi ra.

Hai món trang bị của cuồng kiếm sĩ và linh mục thánh ngôn không phải là đồ tốt, chỉ là đồ trắng mà thôi. Thứ tốt phải kể đến đồ trên người của gã pháp sư nguyên tố kia kìa. Nào là đồ trang sức, bao tay, áo choàng, nào là gậy phép, xà cạp và giày. Tổng cộng sáu món trang bị đều không thiếu thứ nào.

Đồ trang sức Người Lửa +5 sát thương hệ hỏa.

Bao tay Người Lửa +3 thăng bằng.

Áo choàng phép thuật Người Lửa +10 sát thương hệ hỏa.

Xà cạp Người Lửa +2 ý chí.

Giày Người Lửa +2 nhanh nhẹn.

Đúng là bộ trang bị Người Lửa. Hèn gì sát thương phép của Điểm Thương lại cao đến vậy. Bộ trang bị này chỉ rơi ra trong phụ bản rừng Lửa Đen cấp 3. Trước cấp độ 5 thì chỉ có bộ này thôi thế nên nó là bộ trang bị mạnh nhất dành cho người chơi phái phép thuật hệ lửa ở những cấp độ đầu. Mỗi món trang bị trong bộ Người Lửa đều có tỷ lệ rơi rất thấp. Người ta muốn gom đủ một bộ thì phải đi đánh rừng Lửa Đen bốn năm lần thì họa may mới thu thập xong.

Ngoài ra, trong số này còn có một cây gậy phép cấp bạc, +3 sức mạnh phép thuật, +5 sát thương nguyên tố, gậy phép Thối Lam.

Chắc giờ này gã Điểm Thương kia đang tiếc hùi hụi đây. Cho dù gã có đem đám Đường Nghiêu đuổi giết về lại cấp 0 thì vẫn không bù nổi lại một bộ trang bị này.

"Chậc, chậc. Thu hoạch không tồi chút nào. Còn thêm cả một trang bị bạc cơ đấy." Nhiếp Ngôn hả hê. Cây gậy này mà đem rao bán thì chắc chắn cũng phải 3 bạc trở lên.

Bộ trang bị Người Lửa có thể được pháp sư nguyên tố và pháp sư bí truyền sử dụng bởi vì cả hai phái đều có phép thuật hệ lửa. Pháp sư nguyên tố có các phép thuật về nguyên tố hệ lửa và pháp sư bí truyền có các phép thuật về lửa thần bí. “Vậy thì đưa bộ trang bị này cho Đường Nghiêu thôi.” Nhiếp Ngôn nghĩ. “Chỉ có cây gậy phép cấp bạc này thì Đường Nghiêu lại không dùng được.” Hắn tính sẽ bán nó lấy tiền hoặc đi đổi trang bị thích hợp.

"Bây giờ cậu đang ở đâu? Báo tọa độ cho tớ đi."

"231. 395. 285. Ở đây có một cái hang nên tớ trốn vào. Trong này là khu vực quái vật cấp 5 lận. Tớ núp ở một góc, không dám hó hé gì." Đường Nghiêu dài mặt nói. Ngày hôm nay là ngày thảm thiết nhất trong đời hắn.

"Tớ vừa đánh chết ba người bên Quang Minh Thánh Diễm, trong đó có một gã tên Điểm Thương."

"Cậu giết được Điểm Thương? Cậu không đùa đấy chứ? Gã đó biến thái lắm ấy. Một mình gã đã giết chết ba người chơi bên đội của tớ rồi. Sát thương phép của hắn cao ngất, một quả Cầu Lửa là xóa sạch nửa thanh máu của bọn tớ." Đối với Theo Đường Nghiêu mà nói thì việc Nhiếp Ngôn giết chết Điểm Thương rất khó tin.

"Gã đó tên đỏ nha. Tớ lột sạch một thân trang bị của hắn đây này. Đây là thuộc tính trang bị của hắn, lát tớ đưa bộ Người Lửa cho cậu mặc."

Người anh em, kiếp trước có cậu giúp đỡ quá nhiều, tớ nợ ân tình của cậu. Tớ còn chưa trả hết đã phải đến kiếp này rồi. Vậy nên để tớ giúp đỡ cậu ở kiếp này đi! Nhiếp Ngôn tự nhủ trong lòng. Hắn chia sẻ thuộc tính của bộ trang bị Người Lửa cho Đường Nghiêu.

Đường Nghiêu mắt chữ "o" mồm chữ "a", vẻ mặt chỉ có thể tả bằng bốn chữ "tớ đéo tin nhé" khi hắn nhìn thấy đám chữ trên màn hình.

"Đừng nói đây là hàng thật nha." Đường Nghiêu tự tát mình một cái. Cảm giác bỏng rát trên má nói cho hắn biết rằng đây là sự thật. "Cậu tính cho tớ bộ trang bị này ấy hả?"

Đường Nghiêu đương nhiên rõ ràng bộ trang bị Người Lửa ở những cấp độ này có giá trị như thế nào. Người ta phải đi theo đội mà đánh rừng Lửa Đen bốn đến năm lần mới gom đủ một bộ. Chưa kể, thỉnh thoảng, họ còn có thể bị diệt đoàn nữa chứ. Tóm lại, bộ đồ này rất đáng đồng tiền bát gạo. Nếu hắn có một thân trang bị mạnh như thế thì đám đoàn đội đi đánh phụ bản lại không chém giết nhau để giành hắn về tay ấy chứ.

"Chứ không lẽ tớ rảnh rỗi đến mức đi chọc quê cậu hả?" Nhiếp Ngôn cười mắng.

"Ôi, cho dù hôm nay tớ mà có bỏ mạng cũng đáng. Mười tám năm thanh xuân của tớ chưa từng làm được chuyện gì ra hồn, việc mà tớ đắc ý nhất vẫn là kết nghĩa anh em với cậu đó." Đường Nghiêu cảm động nói. Hắn biết gia cảnh của Nhiếp Ngôn như thế nào mà. Nếu Nhiếp Ngôn rao bán bộ trang bị này trên sàn đấu giá thì sẽ thu được bộn tiền đấy. Thế nhưng Nhiếp Ngôn lại muốn đưa cho hắn dùng, điều này chứng tỏ Nhiếp Ngôn thực sự coi hắn là anh em.

Nhiếp Ngôn lại nhớ tới kiếp trước, lời hắn muốn nghe nhất từ Đường Nghiêu chính là những câu này.

"Đã là anh em thì khách sáo với nhau làm gì. Để giành thời gian cho tớ đi giết thêm mấy người trong đội của chúng nữa mới tốt!" Nhiếp Ngôn nói. Hắn còn dư lại 25 phút để tự vệ.

"Không ngờ thằng nhóc như cậu lại có tài năng chơi game trời cho. Lúc sáng tớ nghe cậu giảng giải một hồi liền nghiệm ra được nhiều thứ lắm. Tay nghề của tớ được tăng lên rất nhiều, nếu không thì tớ cũng không thể còn sống đến tận bây giờ được." Đường Nghiêu cảm thán. Hắn phục Nhiếp Ngôn sát đất. Biểu hiện của Nhiếp Ngôn ngày hôm nay đã khiến hắn phải nhìn cậu bạn với cặp mắt khác xưa.

Sau khi có được bộ Người Lửa rồi, hắn cũng muốn tự chỉnh đốn bản thân, bước vào hàng cao thủ.

Trước đây, Đường Nghiêu coi Nhiếp Ngôn là một người anh em có gia cảnh túng quẫn. Hắn luôn muốn bảo vệ Nhiếp Ngôn. Nhưng giờ thì khác rồi. Nhiếp Ngôn làm cho hắn phải dõi mắt nhìn. Lần đầu tiên hắn thấy được khả năng thật sự của Nhiếp Ngôn.

Chú thích của dịch giả:

1. Biến thái nghĩa là quá mạnh.

Quảng cáo
Trước /74 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiên Phủ Tu Tiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net