Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
  3. Chương 9 : Người cá
Trước /74 Sau

[Dịch] Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 9 : Người cá

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Gã cuồng kiếm sĩ nhảy lên cao, bổ một kiếm xuống đầu Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn thấy kiếm của cuồng kiếm sĩ xăm xăm phóng đến, gần ngay giữa trán mình rồi nên hắn nghiêng người né đi. Kiếm của gã chiến sĩ chỉ quẹt ngang qua đầu hắn mà thôi.

Trong trò chơi Tín Ngưỡng, những kỹ năng tầm xa luôn được hệ thống điều chỉnh, người chơi có thể né được bằng cách lăn người đi, trong khi các đòn tấn công tầm gần thì có thể được né bằng cách lách người. Với tình huống trước mắt, đường chém đã ở rất gần, muốn tránh được thì nhất định phải phản ứng thật nhanh, thời điểm phải chính xác. Kiếp trước, Nhiếp Ngôn đã luyện tập thuần thục động tác này, hắn lẹ làng tránh được đòn tấn công của gã cuồng kiếm sĩ, tiếp tục chạy băng băng về hướng hồ.

Cuồng kiếm sĩ chém xuống một đường vào khoảng không. Gã sửng sốt. Tên kia động tác nhanh thật, gần như vậy mà vẫn né được. Lúc cuồng kiếm sĩ quay đầu nhìn lại thì Nhiếp Ngôn đã chạy đi xa mất rồi. Gã vội vã cầm kiếm đuổi theo.

"Lão tam à, anh bị sao thế? Ngăn một người lại cũng không xong là sao?" Một chiến sĩ kiếm thuẫn chạy tới bên cạnh, bực tức nói.

"Tên đạo tặc kia nhanh quá, tôi cản không được."

Chiến sĩ kiếm thuẫn nhìn qua thi thể của pháp sư nguyên tố Tử Hỏa trầm ngâm. Tên Tử Hỏa này quái đản lắm, thế nhưng kỹ thuật của hắn lại không hề kém ai. Giờ hắn bị giết chết, xem ra tên đạo tặc này thực sự không đơn giản.

"Chúng ta cùng nhau chặn hắn lại!"

Chiến sĩ kiếm thuẫn và cuồng chiến sĩ tăng nhanh tốc độ đuổi theo Nhiếp Ngôn.

Trong lúc đó, Nhiếp Ngôn cách hồ Rondo ngày càng gần, chỉ tầm năm sáu mã nữa là tới nơi. Hắn liền lôi chai thuốc hô hấp trong nước cấp thấp ra uống.

"Hắn muốn nhảy cầu chạy trốn kìa!"

"Đừng để hắn nhảy xuống nước."

Chiến sĩ kiếm thuẫn và cuồng kiếm sĩ cùng lúc phóng về phía trước. Bọn chúng đều là chiến sĩ, thế nên khi giậm nhảy để gây sát thương sẽ mạnh hơn các chức nghiệp tay ngắn(1) khác rất nhiều.

"Đột Kích!"

"Liệt Diễm Trảm!(2)"

Chiến sĩ kiếm thuẫn khua kiếm đánh về phía Nhiếp Ngôn. Đồng thời, cuồng kiếm sĩ bên này cũng ra một chiêu Liệt Diễm Trảm chém xuống. Thế nhưng bọn chúng cách Nhiếp Ngôn quá xa. Nhiếp Ngôn quay đầu nhìn về phía chúng, một thanh kiếm rực lửa và một thanh kiếm khác đã gần trong gang tấc. Hắn nhếch mép cười, nhảy về phía sau, chìm vào trong hồ Rondo.

Mặt hồ đang yên ả bỗng dậy sóng, từng vòng sóng nối đuôi nhau tản ra. Chiến sĩ kiếm thuẫn và cuồng kiếm sĩ vọt tới cạnh hồ nhìn xung quanh. Lúc cuồng kiếm sĩ tính nhảy xuống nước thì bị chiến sĩ kiếm thuẫn nhanh tay kéo lại: "Thôi bỏ đi. Không ai lại đi đuổi theo chó cùng đường, hơn nữa chúng ta không có thuốc hô hấp trong nước." Chiến sĩ kiếm thuẫn nhớ lại nụ cười kỳ dị lúc nãy của Nhiếp Ngôn làm hắn không dám nhảy xuống. Lỡ như Nhiếp Ngôn xuống nước trước rồi đặt bẫy hay gì đó ở dưới đấy, hắn mà nhảy theo xui xẻo bị dính đòn thì khổ.

"Không lẽ cứ để mặc hắn như vậy à?" Cuồng kiếm sĩ buồn bực hỏi.

"Coi như Tử Hỏa không may đi. Ai bảo hắn cầm đèn chạy trước ô tô, chưa gì đã tách khỏi đội. Bài học lần này cho hắn biết cao thủ trên đời này vẫn còn rất nhiều."

Lúc này, một vài người chơi khác của Khải Hoàn cũng thở hồng hộc chạy tới. Đa số chúng là các chức nghiệp như pháp sư và linh mục. Bọn chúng không chạy nhanh được như chiến sĩ cho nên bị tụt lại phía sau.

"Sao rồi, thằng đó đâu?" Một pháp sư mở mồm hỏi.

"Đuổi không kịp. Hắn nhảy xuống hồ rồi." Chiến sĩ kiếm thuẫn lắc đầu.

Gã pháp sư kia kinh ngạc nhìn hai người chiến sĩ kiếm thuẫn và cuồng kiếm sĩ lần lượt là Tử Nham và Tử Minh. Hai người này là những chiến sĩ hàng đầu trong bang, vậy mà tên đạo tặc kia vừa giết được Tử Hỏa, lại vừa có thể chạy thoát khỏi vòng vây của Tử Nham và Tử Minh. Rốt cuộc tên có lai lịch gì mới được chứ?

"Tên của đạo tặc đó là gì? Đi hỏi Tử Hỏa. Lúc này chắc hắn đã sống lại tại bãi tha ma rồi." Pháp sư hỏi.

"Tử Hỏa nói người kia tên là Niết Viêm." Tử Minh trả lời. Hắn sẽ nhớ kỹ cái tên này.

"Sau này nhắc nhở người bên mình một chút, nếu mà gặp được tên Niết Viêm thì phải báo lại." Pháp sư lo lắng nói. Đám người cấp cao này đụng tới Niết Viêm đều không chiếm được chút tiện nghi nào, gặp phải hội viên tầm thường như hắn thì thật không dám tưởng tượng nữa.

Sau khi nhảy xuống nước xong, Nhiếp Ngôn lặn sâu xuống đáy hồ. Nước của hồ Rondo trong vắt, từng chùm ánh sáng từ trên mặt nước chiếu xuống, dưới tác dụng của khúc xạ, trở nên lộng lẫy muôn màu. Ánh sáng nhảy múa với sóng hồ, tạo thành một bức tranh đặc sắc hiếm có. Lặn vào giữa những khóm rong rêu dập dờn nơi đáy hồ, Nhiếp Ngôn đột nhiên nhớ ra trong hồ Rondo này còn có một bảo rương nữa. Chỉ có điều hắn lại không nhớ rõ vị trí cụ thể của chiếc rương này ở đâu.

Chắc chắn nó phải ở gần đây thôi. Trong rương báu kia là một cuốn sách kỹ năng phụ, Thu Thập. Tuy kỹ năng Thu Thập không có gì quý hiếm, nhưng ở cấp độ này, không có bao nhiêu người kiếm được. Người chơi học được kỹ năng Thu Thập có khả năng sẽ kiếm thêm được kha khá tiền. Mỗi đội nhóm đều nên có một cuốn, mấy người chơi đơn lẻ cũng vậy. Nhu cầu tiêu thụ trên thị trường lớn lắm, thường là cung không đủ cầu, thành ra kỹ năng này toàn bị người ta thét giá rất cao. Nếu Nhiếp Ngôn có thể tìm được cái rương đó thì tốt. Đặc thù của phái đạo tặc chính là họ có thể đến được những nơi mà người khác thường không thể, thế nên kỹ năng Thu Thập sẽ phát huy được công dụng nhiều hơn khi ở trong tay đạo tặc.

Dược phẩm hô hấp trong nước cấp thấp chỉ có tác dụng trong vòng 5 phút. Nếu hắn biết trước sẽ phải lặn ngụp trong nước tìm rương báu thì đã mua nhiều hơn mấy bình rồi. Nghĩ lại việc này, hắn mới hối hận làm sao.

Ở đằng xa, chợt xuất hiện một vật thể bơi từ từ xuống hướng này. Dưới ánh sáng mặt trời, Nhiếp Ngôn nhìn thấy một tên người cá cấp 3. Thân của nó là cá, chân tay của nó không ngừng chuyển động. Nó bơi rất nhanh, trong tay lăm lăm một thanh đinh ba bằng thép. Nhiếp Ngôn vội vàng nấp vào trong đám rêu. Nếu như một chọi một thì Nhiếp Ngôn vẫn có thể dễ dàng đánh gục một tên người cá. Tuy nhiên đám người cá này có một đặc điểm rất khó chịu, chính là mỗi khi chúng nhận sát thương sẽ thét lên một tiếng chói tai, làm cho những con người cá khác cũng sẽ chạy tới. Vậy nên để tránh rước họa vào thân, Nhiếp Ngôn vẫn nên không nên dính vào đám người cá khó chơi này thì hơn.

Cách nơi ẩn nấp của Nhiếp Ngôn không xa, tên người cá kia đẩy đám rong rêu ra rồi chui vào. Thời điểm người cá đẩy đám rong biển qua một bên, Nhiếp Ngôn nhìn thấy có một vật gì đó được dấu ở bên trong.

Khi người cá đã bỏ đi rồi, hắn mới cẩn thận ló mặt ra. Đây là địa bàn của đám người cá, nếu mà bị phát hiện thì thật nguy hiểm. Nhiếp Ngôn dạt khóm rong biển sang hai bên, bắt đầu lục lọi. Rốt cục, hắn tìm được một chiếc rương gỗ. Đây là một cái rương trắng. Hắn không rõ đây có phải là cái mà hắn nhớ được hay không. Nhiếp Ngôn mở rương. Hắn sờ soạng dưới đáy rương một chút. Thật bất ngờ, vật hắn lấy được không phải là một cuốn sách kỹ năng mà là một viên ngọc.

Nhiếp Ngôn mở bảng thuộc tính đồ vật ra xem.

Bóng nước của người cá: Đồ vật đặc thù, bổ sung kỹ năng Hô Hấp Trong Nước.

Hô Hấp Trong Nước: Sau khi sử dụng có khả năng thở được dưới nước trong vòng 30 phút. Thời gian hồi chiêu: 12 giờ.

Đây là một món đồ đặc thù cấp thấp. Tuy rằng nó không phải là thứ gì tốt lắm, nhưng ít ra nó có thể giúp Nhiếp Ngôn tiết kiệm được một đống bình dược phẩm hô hấp trong nước. Hắn có thể giữ lại để dùng dài dài.

Thì ra chỗ này không chỉ có một rương báu. Nhiếp Ngôn nghĩ nghĩ. Một cái hồ lớn như vậy đương nhiên máy chủ sẽ không chỉ đặt mỗi một cái rương vào rồi. Nhiếp Ngôn tiếp tục tìm kiếm. Hắn cứ lượn qua lượn lại giữa đám rong rêu. Nhờ cái bóng nước này mà thời gian hắn có thể ở dưới nước giờ dư dả hơn rất nhiều.

Đột nhiên, một khóm rong biển vang lên tiếng sột soạt, cách chỗ của Nhiếp Ngôn không xa. Hắn vội vàng tàng hình núp đi. Một người cá chầm chậm bơi tới. Hết tên này đến tên khác, một đám người cá cứ lần lượt bơi về phía Nhiếp Ngôn. Tần suất người cá xuất hiện ngày càng cao. Chết tiệt, không lẽ mình bơi lộn vào tổ của chúng? Hay đám người cá này bơi lại đây chỉ là trùng hợp thôi?

Một tên người cá cách Nhiếp Ngôn càng lúc càng gần. Tim của hắn đập nhanh đến nỗi muốn vọt ra khỏi cuống họng. Hắn nắm chặt dao găm trong tay. Hiện tại ẩn nấp không phải là cách, hắn phải tìm cơ hội để thoát ra ngoài. Nhưng tốc độ bơi của hắn không thể nào nhanh bằng người cá được. Hắn không chắc mình có thể chạy trốn được hay không. Số lượng người cá xung quanh đây nhiều vô kể, nếu tất cả bọn chúng đều bơi tới đây thì Nhiếp Ngôn chỉ có một nước là lên bàn thờ ngắm gà hỏa thân thôi. Tham rương báu cho lắm vào, giờ thì rước họa vào thân nhé. Giờ phút này, hắn cực kỳ hối hận.

Tên người cá kia bơi lại, cách Nhiếp Ngôn một khoảng chừng 3 mã. Dường như cảm giác được gì đó, nó đứng lại vung cây đinh ba lên. “Chít chít.” nó bỗng kêu lên một tiếng quái dị.

Nhiếp Ngôn nhìn về hướng khác, hơn mười tên người cá nữa đang bơi về phía hắn. Bọn chúng bao vây xung quanh khóm rong, chĩa thanh đinh ba sắc nhọn về phía Nhiếp Ngôn, phong tỏa mọi lối thoát của hắn. Thôi xong. Hắn không đủ khả năng để giết hết đám người cá này. Bọn chúng bơi rất nhanh, hơn nữa hàm răng trắng hớn kia mà cạp vào ai thì sẽ không buông ra. Chúng sẽ đem người đó cắn chết mới thôi. Bây giờ, hắn muốn chạy cũng không thoát, mà cho dù hắn muốn liều mạng cũng không xong.

Nhiếp Ngôn tự mình chuẩn bị tâm lý cho bản thân. Hắn nhìn quanh đám người cá đang bao vây mình một lượt. Trên bụng của người cá có một chấm hồng, chắc chắn đây là nhược điểm của bọn chúng. Cho dù hắn chết cũng phải lôi theo một con người cá mới được!

Đúng lúc này, một tiếng kèn vang lên với tiết tấu dồn dập. Âm thanh to rõ truyền đến từ mặt hồ ở phía xa. Đây là kèn báo hiệu bộ lạc người cá bị tấn công!

Hơn mười tên người cá đang vây quanh Nhiếp Ngôn chợt khựng lại. Chúng nghiêng tai lắng nghe. Đám người cá nói chuyện với nhau, sau đó đồng loạt hướng bờ hồ bơi đi. Hơn một chục người cá bơi ngày càng xa. Sau đó, một nhóm gần cả trăm con người cá đều bơi qua hướng này để đến ven hồ, như một đàn cá khổng lồ trong nước. Chúng nhanh chóng biến mất khỏi tầm nhìn của Nhiếp Ngôn.

May quá. Nhiếp Ngôn thầm than trong lòng. Mình ăn ở tốt quá mà. Kết quả thật bất ngờ nhưng mà hắn biết lý do tại sao.

Chú thích của dịch giả:

1. Chức nghiệp tay ngắn là các chức nghiệp chiến đấu tầm gần. Bên cạnh đó, cụm từ “tay dài” được dùng để chỉ các chức nghiệp chiến đấu tầm xa.

2. Đột Kích và Liệt Diễm Trảm là các kỹ năng của chiến sĩ.

Quảng cáo
Trước /74 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Yêu Em Cô Người Hầu

Copyright © 2022 - MTruyện.net