Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhiếp Chấn Bang được cái là cứ thấy cái mình có hứng thú là lại can thiệp vào, biểu hiện lúc này của Triệu Hải Ninh cũng khiến Nhiếp Chấn Bang có chút như được thưởng thức, người như vậy đáng để bồi dưỡng.
Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang đi tới, Triệu Hải Ninh vốn đang chuẩn bị gọi đồng nghiệp và xe tải qua di chuyển hai chiếc xe dừng lại công việc đang làm, hỏi:
- Anh có chuyện gì sao?
Nơi Nhiếp Chấn Bang đứng, tự nhiên sản sinh ra một loại khí thế, điều này khiến Triệu Hải Ninh cũng không dám thất lễ gì, nói chuyện rất khách khí.
- Cảnh sát Triệu, vừa rồi tôi cũng chứng kiến toàn bộ sự việc, hai vị kia, một là con cháu của tập đoàn, một vị là công tử của Phó Chủ tịch thành phố Triệu, lẽ nào cậu không sợ bị trả thù sao?
Nhiếp Chấn Bang cười hỏi.
Những lời này cũng khiến nét mặt của Triệu Hải Ninh có chút khó coi, sau một hồi trầm mặc, Triệu Hải Ninh gật đầu nói:
- Cũng sợ, công việc này vốn dĩ làm đã không dễ dàng, cha tôi cũng đã cầu xin ông bà nội tôi không ít tôi mới có thể vào đơn vị làm việc. Nhưng có những chuyện nếu vì sợ mà không làm, tôi nghĩ sẽ lương tâm tôi sẽ bứt dứt.
Câu trả lời của Triệu Hải Ninh khiến Nhiếp Chấn Bang rất vừa lòng, dường như từ trong ánh mắt bất đắc dĩ của Triệu Hải Ninh giờ phút này cũng thấy được bóng dáng của mình. Lập tức mỉm cười vỗ vỗ bả vai Triệu Hải Ninh, lên tiếng khích lệ:
- Đúng vậy, có thể kiên trì làm theo cách nghĩ của bản thân, như vậy mới chính xác. Làm việc cho tốt, tôi tin chắc cậu nhất định sẽ là một cảnh sát xuất sắc.
Trở lại bàn tiệc bên nhà hàng, Cao Vệ cũng cười nói:
- Xem ra, Triệu Hải Ninh này thật sự sẽ một bước lên mây rồi.
Đối với lời nói của Cao Vệ, Nhiếp Chấn Bang tỏ vẻ rất thản nhiên, mỗi người đều sẽ có cảm giác hài lòng của riêng mình, hoặc là người để mình coi trọng, đây cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ. Cầm cốc bia trên bàn, uống một ngụm, sau đó nói:
- Cũng không có gì, cụ thể có thể đi tới mức độ nào còn phải xem năng lực của bản thân cậu ta rồi.
Sau khi mấy người họ lại cùng nhau trao đổi một vài chuyện ở thủ đô thì cũng tan tiệc rượu. Từ cửa nhà hàng này chỉ bắt một chuyến taxi là về tới nhà khách Thành ủy. Vừa vào cửa, Mã Phi liền chạy ra, người phụ nữ này mỉm cười nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, ngài xem, ngài đi ra ngoài sao không nói với tôi, để chúng tôi sắp xếp một vài nhân viên bảo vệ mới phải.
Vừa nghe đến lời của Mã Phi, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang trở nên tối lại, người phụ nữ như Mã Phi này tạo cho Nhiếp Chấn Bang một cảm giác không tốt, khôn khép quá mức.
Những người phụ nữ trong thể chế chính trị một là rất xinh đẹp, lại có năng lực, một lại cũng rất xinh đẹp và được người khác cất nhắc. Còn một loại không hề xinh đẹp.
Hiện giờ xem ra, Mã Phi trước mặt còn chưa rõ thuộc loại nào, tuy nhiên nghe những lời vừa rồi có thể khẳng định loại thứ nhất chắc chắn có.
- Phó chủ nhiệm Mã, sao vậy? Tình hình trị an thành phố Vọng Hải kém như vậy sao?
Nhiếp Chấn Bang thản nhiên lên tiếng.
Một câu nói kia khiến sắc mặt Mã Phi hiện lên chút xấu hổ, cô căn bản không nghĩ đến Nhiếp Chấn Bang sẽ nói như vậy, đáp lại khuôn mặt tươi cười đón chào của bản thân như vậy, hơn nữa lại là sự quan tâm, các lãnh đạo bình thường sẽ không nói gì. Nhưng Nhiếp Chấn Bang lại hoàn toàn điên khùng như thế này vượt ra khỏi sự dự đoán của Mã Phi.
Chủ tịch thành phố mới tới thật không đơn giản, căn bản cũng không động thủ theo lẽ thường, lập tức Mã Phi cũng cười nói một cách mỉa mai:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, xem ngài nói kìa, không phải tôi đang quan tâm tới vấn đề an toàn của ngài sao?
Nhiếp Chấn Bang giờ phút này đã hoàn toàn trở thành một người đàn ông thô lỗ, thản nhiên gật đầu nói:
- Phó chủ nhiệm Mã cũng về nghỉ sớm chút đi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang cũng không quan tâm Mã Phi phản ứng thế nào, trực tiếp đi vào Hồng Nhạn Lâu.
- Chủ tịch thành phố, ngài xem chút đi, đây là văn phòng của ngài, có điểm nào cần phải cải tiến hoặc thay đổi lại, ngài cứ nói, cục sự vụ bên kia có hợp tác với công ty bố trí nội thất, một buổi tối tăng giờ làm là có thể sửa xong.
Trưởng ban thư ký UBND An Quốc Vũ lúc này cũng đứng bên cạnh mỉm cười nói với Nhiếp Chấn Bang.
Tục ngữ nói, vật hợp theo loài, người giống nhau thường ở cùng nhau, Trưởng ban thư ký UBND An Quốc Vũ này cũng có tính cách gần giống với Chủ tịch thành phố Vương Á Quang, đều là người có thái độ hiền lành như vậy. Người đứng cạnh Nhiếp Chấn Bang lúc này có chút lạc hậu, đứng cách Nhiếp Chấn Bang nửa bước chân giúp anh giới thiệu văn phòng.
Trụ sở làm việc của Thành ủy và UBND thành phố Vọng Hải có kết cấu tổng thể vo cùng ngạo nghễ, cả một văn phòng làm việc, văn phòng chính chí ít diện tích cũng đã tới cả trăm mét vuông. Bàn làm việc lớn màu đen mang khí khái trầm ổn, ghế xoay bằng da thật hết sức thoải mái, phía bên phải là một khung cửa sổ chạm đất, cảnh quan bên ngoài của thành bố cùng với quảng trường trước Thành ủy và UBND thành phố được thu hết vào tầm mắt.
Sườn bên phải còn kê một giá sách màu đen. Bên trong bày những bộ sách vĩ đại một cách chỉnh tề, thậm chí trên vị trí bắt mắt nhất còn nhìn thấy cả quyển lịch sử Đảng.
Phía bên trái của bàn làm việc có một cửa hông, đi vào bên trong là một gian phòng nghỉ, nguyên bộ còn có một gian chứa đồ và phòng vệ sinh, vào những lúc tăng có có thể trong này ăn mì hoặc làm gì đó. Phía vị trí bên ngoài, là một gian phòng làm việc nhỏ có diện tích một nửa diện tích phòng làm việc, đương nhiên đây chính là nơi công tác cho thư ký sau này.
Trầm ngâm một hồi, sau đó cũng gật đầu nói:
- Thay đổi lớn thì không có gì cần thiết, bỏ mấy tấm tranh chữ kia xuống là được rồi, ngoài ra, ở vách tường quét thêm một lớp sơn là được rồi.
Đây cũng là một loại quy tắc ngầm trong thể chế chính trị, lãnh đạo mới nhậm chức tất nhiên sẽ thay đổi một chút đối với sự bố trí của lãnh đạo tiền nhiệm, nếu không khiến cho người ta có cảm giác tùy ý, thậm chí trong thể chế cũng không thiếu điều kiêng kị, có một vài cán bộ không may gặp chuyện mà ngã ngựa, lưu lại văn phòng thậm chí còn có những lãnh đạo kiêng kị không muốn sử dụng những văn phòng như vậy.
Ngoài ra, còn có những thứ đồ ngổn ngang theo phong thủy học của quan trường, sau mấy năm cải cách, mấy thứ như trâu quỷ, xà thần trước đó đều được dùng nhiều như nấm mọc sau mưa cũng dần biến mất, năm đó bị đánh thành thầy phong thủy mê tín tướng số, hiện giờ đã biến thành không ít cán bộ ỷ lại.
Mấy thứ này Nhiếp Chấn Bang từ trước đến giờ đều không tin, cũng không quan tâm. Tuy nhiên trong những trường hợp như thế này một vài quy củ nên làm Nhiếp Chấn Bang vẫn cố gắng tiếp tục kế thừa.
An Quốc Vũ cầm sổ ghi chép, có vẻ rất chuyên nghiệp ghi chú lại những yêu cầu của Nhiếp Chấn Bang, sau đó lấy ra một chồng văn kiện từ cặp công văn của mình, đưa cho Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, ngài xem qua một chút, đây là lấy từ văn phòng UBND thành phố bên kua, phòng thư ký tìm ra một vài thư ký thích hợp, trên đây là tư liệu lý lịch của bọn họ. Ngài thấy có thích hợp không, nếu không thích hợp tôi sẽ chọn lại cho ngài.
Tục ngữ nói quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa, nhưng ngoại trừ những điều này ra, quan mới nhậm chức còn có 3 sự kiện nữa. Văn phòng làm việc của thư ký.
Vị trí của thư ký có thể thấy được tầm quan trọng của thư ký. Nói như vậy, thư ký lãnh đạo được chọn ra có hai cách. Một là lãnh đạo nhậm chức đem theo thư ký tới, cách này đối với lãnh đạo mà nói có một ưu điểm, đó là hiểu rõ và sử dụng một cách yên tâm, không cần trải qua thời gian làm quen, thói quen của bản thân, cách thức và phong cách làm việc thư ký đều đã rất rõ ràng, ngoài ra cũng có thể tin được, cách này đối với Nhiếp Chấn Bang hiển nhiên là không thể áp dụng.
Như vậy, cũng chỉ có cách chọn thứ hai, từ phòng Thư ký của UBND thành phố chọn ra một thư ký, cách này cũng có một ưu điểm, trên cơ bản các thư ký trong phòng Thư ký đều là các cán bộ bản địa, ít nhất cũng tương đối quen thuộc với tính hình và những người ở địa phương, đối với việc lãnh đạo cần nhanh chóng tìm hiều tình hình địa phương, sẽ trợ giúp không nhỏ, nhưng khuyết điểm lại càng nhiều hơn. Cùng lúc không biết rõ tính tình thư ký như thế nào, hơn nữa, một vài bối cảnh của thư ký cũng khó có thể thăm dò rõ ràng, thậm chí có lãnh đạo còn lựa chọn một người thư ký cho khéo, nhưng cuối cùng lại phát hiện một chuyện hoang đường, hắn lại chính là thân thích của đối thủ của mình.
Chọn lựa thư ký đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói cũng là một chuyện nhất định phải làm một cách thận trọng, chọn lựa không tốt đối với công tác của bản thân sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Liếc mắt nhìn An Quốc Vũ một cái, sau đó Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống ghế, gật đầu nói:
- Để đó đi, đợi một chút tôi sẽ cẩn thận xem qua, giúp tôi đem tới đây báo cáo công tác chính phủ của thành phố Vọng Hải mấy năm trở lại đây nhé.
Muốn tìm hiểu một thành phố, cách làm dễ nhất chính là xem báo cáo công tác chính phủ, một thành phố, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội… mỗi phương diện đều biểu hiện trên tư liệu, đều có thể từ trong báo cáo công tác chính chị để nhìn được ra một vài điều.
Đợi sau khi An Quốc Vũ ra ngoài, Nhiếp Chấn Bang lúc này mới cầm các tư liệu ứng tuyển thư ký trên mặt bàn, phần thứ nhất chỉ xem qua đơn giản một chút, liền đặt bên cạnh, phần thứ hai, Nhiếp Chấn Bang nhìn cũng không nhìn đặt tiếp sang bên cạnh.
Đây cũng là kinh nghiệm do nhiều năm công tác mà có được. Như chuyện chọn lựa thư ký như thế này đều là cơ hội hiếm có. Nếu được lựa chọn có thể là cơ hội tốt để một bước lên mây. Đương nhiên chuyện này Trưởng ban thư ký đuông nhiên sẽ thu được một vài sự tiếp đãi từ mỗi chỗ một chút.
Nói như vậy, Trưởng ban thư ký sẽ đem những đề cử trọng điểm đặt ở trên. Nhưng cách làm cũ này sau đó cũng không thể dùng được rồi, lãnh đạo mới đến đương nhiên đối với cách làm này sẽ không dễ dang tin tưởng vì có quan hệ với bối cảnh của ứng viên. Về sau trên cơ bản sẽ đưa ra phần tư liệu thứ hai mới là người được giới thiệu trọng điểm. Lối mòn này Nhiếp Chấn Bang đương nhiên hiểu rất rõ.
Xem mấy phần tư liệu, chân mày Nhiếp Chấn Bang cũng nhíu lại, lần này An Quốc Vũ chọn 5 người đưa tới. Hai phần trước Nhiếp Chấn Bang còn không xem qua, 3 người sau tuổi cũng còn xem như khá thích hợp, tuổi tập trung từ 15 đến 31 tuổi, về mặt này, An Quốc Vũ vẫn còn suy nghĩ đến tình hình của Nhiếp Chấn Bang đấy.
Nhưng, ba người này bất kể là kinh nghiệm, bằng cấp hay năng lực đều không có điểm gì khiến người khác phải sáng mắt nhìn.
Nhìn hai phần tư liệu được chuẩn bị bên cạnh, Nhiếp Chấn Bang lập tức cầm phần tư liệu thứ nhất lên xem, Lý Cư Bằng, 26 tuổi, tốt nghiệp ngành văn đại học Vọng Hải, đây cũng không phải là điều khiến Nhiếp Chấn Bang cảm thấy ấn tượng. Về mặt này có một tin tức quan trọng, Lý Cư Bằng này không ngờ lại là cháu ngoại của ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tề Tư Nguyên.