Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Giọng nói hạ xuống, bên cạnh, Ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố Triệu Định Quang cũng ho khan một tiếng, dồn tất cả lực chú ý tập trung vào người mình, ánh mắt của Triệu Định Quang như hữu ý mà lại như vô tình nhìn về phía Nhiếp Chấn Bang và Tề Tư Nguyên.
Trong lòng cười nhạt một tiếng. Lần này, nếu vẫn không thể chèn ép được các người. Trừ phi Nhiếp Chấn Bang mày là Hoàng đế. Vì, chỉ có Hoàng đế mới có thể thẳng thắn không kiêng dè. Dù là Tổng bí thư cũng phải suy xét đến việc cân bằng các phe phái với nhau ở trong nước.
Chính trị , vốn dĩ là nghệ thuật cân bằng. Nhiếp Chấn Bang ngươi, nếu làm đúng trình tự, để người khác tìm không ra bất kỳ phiền phức nào, cũng tốt thôi. Hoặc là, mày tìm được chứng cứ và nhân chứng quan trọng, cũng tốt. Nhưng, chỉ dựa vào một lời khai của người chết sao? Ha ha, lập tức Triệu Định Quang định thần nói:
- Bí thư Thạch, ngài nói đúng. Gần đây, trong thành phố tôi nghe được không ít tin đồn, cán bộ cấp dưới đều đang lo lắng và khủng hoảng, thậm chí, không còn lòng dạ nào làm việc nữa. Cái chết của đồng chí Lương Văn cho mọi người một cú sốc lớn. Không qua tập thể thảo luận, không qua tập thể quyết định. Liền tự ý tiến hành điều tra một cán bộ cấp Phó giám đốc sở. Hành vi này, rất không tốt, ảnh hưởng rất xấu.
Nói đến đây, Triệu Định Quang dừng lại một lát, lại vẫn nghiêm sắc mặt nói:
- Bí thư Thạch, các đồng chí, đối với hành vi như vậy, tôi cho rằng, là vô cùng xấu, không nói đến trong mắt không coi tổ chức kỷ luật ra gì. Giờ phút này, một số đồng chí, đã vứt bỏ nguyên tắc Đảng, biến cơ quan thực quyền thành công cụ của riêng mình.. Tự tiện điều tra chống lại cán bộ Đảng viên, loại hành vi này, tôi cảm thấy, không phải là việc một Đảng viên nên làm. Tôi đề nghị, báo cáo lên Tỉnh ủy tình hình này, và tiến hành xử lý nghiêm túc. Nhất định phải biết rõ con sâu làm hỏng đại cục đoàn kết ổn định của thành phố Vọng Hải, làm hỏng đại cục xây dựng phát triển kinh tế của thành phố Vọng Hải.
Bây giờ, giọng Triệu Định Quang đang gay gắt, dường như mình chính là Tổng bí thư trung ương Đảng vậy, lời lẽ đanh thép vô cùng. Nhiếp Chấn Bang đang nhìn bộ mặt xấu xa của Triệu Định Quang lúc này. Vẫn rất thờ ơ, trong chốn quan trường, là như vậy, chỉ cần nắm được thóp của anh, muốn cho người ta buông anh ra, tuyệt đối không thể, tuy nói là đồng chí, nhưng, vị trí mà anh đang đứng, cũng chính là hắn thiết tha ao ước, cho dù hắn không dùng đến, cho cấp dưới hắn cũng được. Lúc này, hận không thể đạp cho một cái, vùi anh xuống mười tám tầng địa ngục như vậy hắn mới cam lòng. Đây chính là sự tranh đấu tàn khốc trong thể chế.
Quả nhiên, sau khi hạ giọng, Trưởng ban thư ký Thành ủy Lưu Tư Tồn cũng vội vàng chậm rãi mở miệng nói:
- Ý kiến của Chủ tịch Triệu, tôi rất tán thành. Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, không thể vì toan tính tư lợi của một số người mà ảnh hưởng đến công tác của toàn thành phố. Tôi đề nghị, do Thành ủy thành lập tổ điều tra, đối với cái chết của đồng chí Lương Văn, tiến hành điều tra tỉ mỉ triệt để.
Đợi đến khi Lưu Tư Tồn nói xong, ngay lập tức, Trương Tổ Tư cũng tỏ thái độ nói:
- Ý kiến của Chủ tịch thành phố Định Quang và Trưởng ban thư ký Tư Tồn, tôi cảm thấy rất đúng trọng tâm, rất thiết thực. Là cán bộ lãnh đạo Đảng, đồng chí ấy là một Đảng ủy viên tuân thủ kỉ luật, hiểu nguyên tắc, chí công vô tư, coi trọng sự thật tinh thần cầu thị. Là một Đảng viên, tối thiểu nhất cần có đủ tố chất.
Dừng một lát, ánh mắt của Trương Tổ Tư, vẫn là như hữu ý mà lại như vô tình quét qua người của Nhiếp Chấn Bang và Tề Tư Nguyên, tiếp tục nói:
- Nhưng, lần này, sau khi đồng chí Hoàng Lương Văn dùng cái chết để làm rõ một vụ án, nhắm vào quá trình điều tra đối với mấy đồng chí Ngưu Siêu…cách này rõ ràng là trái ngược với nguyên tắc điều lệ Đảng. Đối với việc này, tôi là Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng, tôi rất lấy làm đau lòng, và muốn Thành ủy kiểm điểm sâu sắc, xin tổ chức cứ phê bình tôi. Đây là tôi không hoàn thành công tác. Đối với những người có trách nhiệm liên quan lần này, tôi đề nghị, xử lý nghiêm túc, tuyệt đối không khoan dung vô lối.
Mấy người này, kẻ xướng người họa, người này gay gắt hơn người kia, người này thâm độc hơn người kia, dường như là đang đấu với lang sói.
Lúc này đây, sắc mặt của Tề Tư Nguyên rất khó coi, điều tra Ngưu Siêu, chính anh ta và Nhiếp Chấn Bang cùng đồng ý, chỉ là, Tề Tư Nguyên không ngờ con người Ngưu Siêu này khả năng chống lại điều tra thẩm vấn quá mạnh. Đây là điểm sơ suất của anh ta.
Ngưu Siêu tốt nghiệp chính quy học viện cảnh sát, lại luôn luôn làm việc trong ngành công an, đối với việc thẩm vấn phạm nhân, rất có nghề. Người như vậy, trong quá trình thẩm vấn, tâm lý tố chất cũng cực kỳ dũng mãnh.
Ngưu Siêu mặc dù trước mặt là manh mối của Hoàng Lương Văn cung cấp, cũng là vẻ mặt thản nhiên, hô to oan uổng. Cơ bản không lộ ra bất kỳ sơ hở nào. Hơn nữa, Ngưu Siêu tự mình cũng phòng ngự chuẩn bị rất mạnh. Đi theo bên cạnh cũng tìm không ra chứng cứ có lợi.
Cứ như vậy, ngược lại đã trở thành cái cớ cho đám người Thạch Nghị Vũ công kích. Thật là sơ ý làm hỏng việc lớn! Đây là suy nghĩ của Tề Tư Nguyên lúc này.
- Tôi đồng ý với ý kiến của Phó bí thư Trương. Đối với việc thẩm tra đồng chí Ngưu Siêu, quả thật là không phù hợp quy tắc. Về mặt này, Ủy ban kỷ luật thành phố Chủ nhiệm Tề đây, tôi cảm thấy cần phải đưa ra một lời giải thích, đồng thời phải trình bày. Về phần đồng chí Hoàng Lương Văn, có phải là dùng cái chết để tỏ rõ chí hướng hay là sợ tội tự sát? Tôi cảm thấy, lúc này kết luận vẫn còn quá sớm, Huống hồ, đối với việc thẩm tra Hoàng Lương Văn, cũng đã thông qua Thường vụ thành ủy giơ tay biểu quyết đồng ý. Bây giờ, xảy ra vấn đề, để một mình Chủ nhiệm Tề chịu trách nhiệm. Như thế là vô trách nhiệm.
Trưởng ban tổ chức Thành ủy Lưu Á Phu nói.
Cho dù Lưu Á Phu bị Trương Tổ Tư áp chế dữ dội. Cho dù Lưu Á Phu bất mãn đám người Trương Tổ Tư. Nhưng điều này hoàn toàn không gây trở ngại cho ông ta giờ phút này nói ra những lời này. Dù sao, một số cách làm của Tề Tư Nguyên, vẫn khiến cho các Ủy viên thường vụ Thành ủy có liên quan đều có chút không hài lòng
- Trưởng ban Lưu nói như vậy e là có chút không thỏa đáng. Lúc đó, chúng ta quả thật là kiên quyết phản đối việc tiến hành bắt giam điều tra đối với Hoàng Lương Văn
Triệu Định Quang vừa dứt lời.
Bị Lưu Tư Tồn ngồi bên cạnh ông ta giẫm chân một cái, Triệu Định Quang giờ này mới chợt hiểu ra, lúc đó, Bí thư Thạch cũng là đồng ý bỏ phiếu tán thành. Nói như thế, không phải cho rằng Bí thư Thạch cũng có trách nhiệm sao? Lúc ngẩng đầu nhìn về phía Thạch Nghị Vũ, quả nhiên, Triệu Định Quang cũng nhìn thấy trong ánh mắt Triệu Nghị Vũ thoáng hiện một tia bất mãn.
Hai hàng lông mày của Nhiếp Chấn Bang cũng nhíu lại. Sau khi Lưu Á Phu nói xong, Trưởng ban Tuyên giáo Lâm Mặc Hàn cũng ngay lập tức bày tỏ thái độ. Đại ý là, chỉ cần xin lỗi và đưa ra kiểm điểm bằng văn bản, vân vân...Nhưng, ý kiến của Lâm Mặc Hàn, lại có chút làm cho người ta kinh ngạc giống như của Lưu Á Phu. Đối với Hoàng Lương Văn kia cũng là phơi bày quá khứ.
Dùng văn chương làm vũ khí! Giờ phút này, cảm giác trong lòng Nhiếp Chấn Bang chính là, hiện nay Tề Tư Nguyên hình như đã phạm phải sự phẫn nộ của dư luận, trở thành đối tượng để mọi người hô hào đuổi đánh. Trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng đang tự trách mình. Vẫn là chưa trưởng thành, tưởng là tự tin, trước sự thật, trước chứng cứ, trước sự tấn công tâm lý mạnh mẽ, Ngưu Siêu sẽ ngoan ngoãn nói ra sự thật. Như vậy, đợi sau khi đám người Thạch Nghị Vũ hồi phục lại tinh thần, muốn ở đây tìm chỗ sơ hở, tìm lý do, đến lúc đó, cơ bản không cần bất kỳ biểu hiện nào, chỉ cần vừa trưng ra khẩu cung của Ngưu Siêu, cũng đủ khiến cho mấy người này câm miệng
Đáng tiếc là, sự việc không như mong muốn, đám người Thạch Nghị Vũ chậm rãi quá mức, mà Ngưu Siêu cũng là chậm chạp như con vịt chết, mồm miệng cứng rắn không gì sánh kịp. Cứ như vậy, cũng khiến cho Tề Tư Nguyên sa vào cảnh ngộ hết sức khó xử.
Lúc này, nếu bản thân lại không mở miệng, áp lực mà Tề Tư Nguyên phải chịu là rất lớn, chưa nói giờ này Tề Tư Nguyên và mình đã hợp thành một loại quan hệ đồng minh. Ngay cả không có, Nhiếp Chấn Bang cũng muốn ra tay. Nếu khoanh tay đứng nhìn, vậy bản thân sau này ở thành phố Vọng Hải, e rằng đừng nghĩ đến việc mở ra cục diện. Đang chuẩn bị mở miệng nói, ngay lúc này, bên cạnh lại vang lên một âm thanh
- Tôi cũng nói vài lời nhé!
Theo tiếng nhìn lại, lời nói đó chính là của Vương Á Quang.
Xem đến màn này, Nhiếp Chấn Bang khịt mũi coi thường. Vương Á Quang này là người xuề xòa. Đó chính là bức tường điển hình. Người của hai bên, lúc này đây, đám người Thạch Nghị Vũ rõ ràng chiếm thế thượng phong, không cần nghe lời của Vương Á Quang chỉ rặt ở đó lại thêm mắm thêm muối. Phê bình kịch liệt một hồi, cuối cùng, cũng đồng ý với quan điểm đó mà thôi.
- Tôi lại cảm thấy, nhìn nhận vấn đề, cần từ góc độ khác nhau để suy nghĩ. Tất nhiên, ở cách làm lần này, đồng chí Tư Nguyên có chút cấp tiến, nhưng xuất phát điểm tôi thấy vẫn tốt. Trước hết, xem xét việc của đồng chí Hoàng Lương Văn, giống như ý kiến của Trưởng ban Á Phu, có phải là dùng cái chết để tỏ rõ chí hướng không? Kết luận này, hiện tại rất khó để phán đoán. Nhưng, đã có manh mối rồi, không điều tra, đây không phải là hành động của Ủy ban Kỷ luật công tác. Là không làm tròn trách nhiệm. Đối với việc điều tra đồng chí Ngưu Siêu, cái này còn có thể nói được. Hiện tại, sự việc không phải rõ ràng rồi sao? Đồng chí Ngưu Siêu, vẫn là một đồng chí tốt đủ sức chịu đựng được thử thách.
Nói xong, Vương Á Phu lại nhìn Tề Tư Nguyên nói:
- Đồng chí Tư Nguyên, ở đây, tôi nhất định phải phê bình anh. Đều là Đảng viên lão thành, cán bộ lão thành rồi, làm việc như thế nào mà vẫn vội vàng bộp chộp thế kia. Tôi cho rằng, lần này, đồng chí Tư Nguyên, anh cần viết kiểm điểm gửi Thành ủy, nhận thức phải sâu sắc.
Biểu hiện bất ngờ của Vương Á Quang khiến cho tất cả mọi người đều ngẩn ra. Nhiếp Chấn Bang cũng
trợn mắt há mồm, lẽ nào, hôm nay mặt trời mọc đằng tây? Vương Á Quang lại mở miệng giúp Tề Tư Nguyên. Nhiếp Chấn Bang tự nói với chính mình.
Bên cạnh, Thạch Nghị Vũ vẫn là vẻ mặt như thế, hai hàng lông mày nhíu lại, trong lòng rất bất bất mãn. Hành động này của Vương Á Quang hôm nay, thật sự nằm ngoài dự đoán của ông ta. Có thể nói, không kịp trở tay.
Nhiếp Chấn Bang trong chớp mắt liền phản ứng lại, lúc này, mặc kệ Vương Á Quang ở vào mục đích gì, cân bằng bố cục Ủy viên thường vụ Thành ủy cũng tốt.. Nhìn nhận ra một vài vấn đề, có ý hướng về mình lôi kéo thể hiện thiện ý cũng tốt. Tóm lại, lúc này, nhất định phải nắm lấy cơ hội.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang cũng mở miệng nói:
- Ý kiến của Chủ tịch Vương rất đúng trọng tâm. Công tác của bộ phận Kiểm tra giám sát kỷ luật Đảng, Ủy ban kỷ luật thành phố, tự thân nó có tính độc lập rất cao, Tôi thấy, đồng chí Tề Tư Nguyên, cũng là ở vào phương diện thời hiệu và bảo mật để suy nghĩ, để đề phòng bị lộ tin tức, tiến hành thẩm vấn nhanh đối với đồng chí Ngưu Siêu, điều này cũng có thể chấp nhận được. Sự thật chứng minh, đồng chí Ngưu Siêu, tư tưởng vẫn rất vững vàng mà. Nếu vì việc này mà cần phê bình Chủ nhiệm Tề, vậy công tác Ủy ban Kỷ luật sau này làm thế nào để triển khai tốt đây. Dứt khoát, sau này công tác của Ủy ban Kỷ luật thành phố, bảoChủ nhiệm Tề giao ra đây, để hội nghị Thường vụ Đảng ủy thống nhất quản lý là được rồi.