Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Trùng Sinh Thế Gia Tử
  3. Chương 475 : Thương nhân Trịnh Gia Vỹ
Trước /551 Sau

[Dịch]Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 475 : Thương nhân Trịnh Gia Vỹ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Những lời này của Nhiếp Chấn Bang vô cùng ngang ngược độc ác, ở đây còn vùi Thạch Nghị Vũ xuống hố sâu cạm bẫy.

Dựa theo quy định điều lệ công tác của Ủy ban Kỷ luật , các cấp Ủy ban Kỷ luật thuộc quyền quản lí các cấp ủy Đảng, đồng thời do Ủy ban Kỷ luật cấp trên quản lý ngành.

Ngoài ra, công tác của Ủy ban Kỷ luật có tính độc lập tương đối. Nếu đối với cán bộ quan chức địa phương có dị nghị, có thể tiến hành hành điều tra trước, chỉ có những việc cần lập án thẩm tra mới cần phải báo lên Đại hội Đảng ủy cùng cấp thảo luận quyết nghị.

Ở đây, việc để cho Tề Tư Nguyên điều tra Ngưu Siêu, có thể nói là đá bóng sát biên. Hơn nữa, nếu Thạch Nghị Vũ cho phép, vậy chẳng khác nào tranh đoạt quyền lực công tác của Ủy ban Kỷ luật, điều này Đảng ủy cấp trên và cả Ủy ban Kỷ luật đều không cho phép. Nếu đều như thế, vậy Ủy ban Kỷ luật giám sát quyền lực của cán bộ, chính là bù nhìn rồi. Ủy ban Kỷ luật, vốn dĩ thành lập bộ phận này là để hạn chế chuyên quyền. Nếu Thành ủy thành phố Vọng Hải tiếp quản quyền lực này, vậy không có giám sát phía dưới. Thành phố Vọng Hải, không phải trở thành một vương quốc độc lập rồi sao?

Thạch Nghị Vũ nghe đến những lời này của Nhiếp Chấn Bang, sắc mặt lại trầm ngâm, trầm giọng nói:

- Phó chủ tịch thành phố Nhiếp, anh có ý gì ở đây? Trích dẫn cắt xén? Nổi cáu, tỏ vẻ ta đây hả?

Bỏ mặc sự việc sắp ồn ào căng thẳng. Bên cạnh, Trương Tổ Tư cũng trở nên trầm tư. Việc này, thật sự nếu như căng thẳng, ồn ào đến Tỉnh ủy, e rằng cũng là sự việc liên quan không rõ ràng.

Sự việc lần này, về cơ bản có thể phân làm hai mặt. Một mặt là việc của Hoàng Lương Văn, cái này đã qua Hội nghị Thường vụ Đảng ủy phê chuẩn, cái chết của Hoàng Lương Văn, Cục công an thành phố cũng đã xác định là tự sát, cứ như vậy, bên Ủy ban Kỷ luật thành phố không có bất kỳ trách nhiệm nào. Mặt khác, Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra Ngưu Siêu, tuy nói Tề Tư Nguyên có chỗ vi phạm quy định, cũng là không rõ ràng. Ủy ban Kỷ luật thành phố vốn dĩ có quyền tiến hành điều tra trước. Làm lớn chuyện, nếu Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhúng tay vào, cũng là phiền phức to. Lập tức, Trương Tổ Tư cười nói:

- Bí thư Thạch, Chủ nhiệm Tề, tôi thấy việc này kết thúc ở đây được rồi.

Một cuộc chỉ trích công khai của cuộc họp Thường vụ Đảng ủy... vẫn là trong khoảng thời gian rất ngắn ngủi tiêu trừ vô hình. Sắc mặt của Lưu Tư Tồn có vẻ không được tốt lắm. Vốn dĩ tưởng có thể cố gắng chấn chỉnh Tề Tư Nguyên là Nhiếp Chấn Bang, không ngờ tình hình thay đổi đột ngột, sự việc lại ồn ào thành thế này đây.

Vẫn tiếp tục nữa, chắc chắn không có ý nghĩa... Vả lại, vừa rồi bản thân luống cuống ăn nói không lựa chọn, trong lúc vô ý chọc giận Bí thư Thạch. Việc này, tiếp tục rối rắm, Bí thư Thạch e rằng cũng không thể đồng ý.

- Chủ tịch thành phố Nhiếp

Sau khi tan họp, Tề Tư Nguyên đột nhiên gọi một tiếng.

Nhiếp Chấn Bang lập tức dừng bước, hơi mỉm cười nói:

- Thư ký Tư Nguyên, cùng đến phòng làm việc của tôi ngồi một lát, thế nào?

Trong phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, vừa ngồi xuống, Lý Cư Bằng lúc này cũng cầm một ly trà đi vào. Mặt đối diện với cậu mình, Lý Cư Bằng rất chính quy hạ giọng nói:

- Chủ nhiệm Tề, mời dùng trà.

Nhìn dáng vẻ của Tề Tư Nguyên, Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu rõ, hôm nay lần Hội nghị Thường vụ Đảng ủy này, quả thật là quá nguy hiểm. E rằng, Tề Tư Nguyên vẫn còn cảm giác sợ khiếp vía.

Lúc này, trạng thái tâm lý của Tề Tư Nguyên, Nhiếp Chấn Bang vẫn là ít nhiều có thể hiểu rõ. Con người Tề Tư Nguyên, không có mình là chỗ dựa vững vàng như thế, sự việc vừa rồi, thật sự nếu như nói toạc ra, đương nhiên, đám người Bí thư Thạch dừng lại không tốt, bản thân Tề Tư Nguyên vẫn phải chịu không ít trách nhiệm. Không nói đến cái khác, e rằng cái chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố Vọng Hải này cũng giữ không được nữa.

Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang lập tức dịu giọng nói:

- Chủ nhiệm Tề, không ngờ con người Ngưu Siêu này mà lại có năng lực phản cung mạnh như vậy. Lần này, lại vẫn là trách nhiệm của tôi, suýt chút nữa khiến cho Chủ nhiệm Tề ông rơi vào cảnh nguy khốn rồi.

Vừa mới mở miệng như vậy, cũng khiến cho sắc mặt của Tề Tư Nguyên thân thiện rất nhiều. Thái độ này của Nhiếp Chấn Bang, Tề Tư Nguyên rất lấy làm hài lòng. Từ trên người của Nhiếp Chấn Bang, Tề Tư Nguyên cũng nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang có chỗ không giống với mọi người. Bản thân là từ nền tảng từng bước chắc chắn đi lên. Tuy nói, hôm nay cũng đã đạt đến vị trí mà đại đa số mọi người cả đời khó lòng mong được. Nhưng, Tề Tư Nguyên cũng đã tiếp xúc va chạm mở mang thêm hiểu biết rất nhiều. Trên quan trường, việc bội tình bội nghĩa thật sự rất phổ biến.

Có câu tục ngữ nói, con hát vô tình, kỹ nữ vô nghĩa. Kỳ thực, nếu Tề Tư Nguyên nói, đây đều là hiện tượng cá biệt. Trái lại, trong quan trường, vô tình vô nghĩa, buổi sáng vẫn xưng anh xưng em với ta, buổi chiều có thể một cước đá ta văng trên mặt đất. Người phân rõ giới hạn, nhiều vô kể. Loại người như Nhiếp Chấn Bang này, mới là thuộc hiện tượng cá biệt.

Tuy nhiên, câu nói này, lại khiến cho Tề Tư Nguyên rất hài lòng. Ít nhất, mình không phải là đồ vứt đi. Trầm ngâm một lát, Tề Tư Nguyên lại cười nói:

- Chủ tịch thành phố Nhiếp, nói như vậy, vẫn là không công bằng, sự việc này, lúc đó, là chúng ta cùng đưa ra quyết định, tôi cũng đã chủ quan khinh địch.

Dừng lại một lát, Tề Tư Nguyên lại trầm giọng nói:

- Tuy nhiên, Chủ tịch thành phố Nhiếp, nhìn từ sự việc hiện tại, tôi thấy đám người Thạch Nghị Vũ đã có sự chuẩn bị rồi, vẫn muốn tiếp tục âm thầm điều tra trong bóng tối, e rằng, đã không còn thực tế nữa. Ở điểm này, ý của tôi là tạm thời dừng lại một thời gian

Lúc nói ra lời nói này, trong lòng Tề Tư Nguyên vẫn có chút thấp thỏm không yên. Suy cho cùng, làm như vậy vẫn có chút nghi ngờ trốn tránh nhiệm vụ. Tuy nói, chức vụ của mình, cũng không sợ Nhiếp Chấn Bang. Tóm lại, trên mặt vẫn có chút boăn khoăn.

Nhưng Tề Tư Nguyên lại không ngờ Nhiếp Chấn Bang hơi mỉm cười nói:

- Chủ nhiệm Tề, anh không nói, tôi cũng sẽ nói với anh vấn đề này. Lúc này, tôi thấy, tạm thời không thể manh động.

Sau khi tiễn Tề Tư Nguyên đi, Nhiếp Chấn Bang vẫn ngồi lại trước bàn làm việc. Tuy nói vẻ ngoài Nhiếp Chấn Bang cũng đồng ý tạm thời dừng điều tra, nhưng đó chẳng qua là kế sách tạm thời, công tác và điều tra thành phố Vọng Hải, nhất định phải mở ra một cục diện.

Ví dụ như hiện tại, bản thân tuy rất rõ có rất nhiều lãnh đạo đều đã dính dáng đến vụ án của tập đoàn Á Hải. Nhưng, biết thì đã làm sao, không có bất kỳ chứng cứ nào, suy đoán tùy tiện như vậy, giải thích không xong với trung ương. Các thủ trưởng ở trung ương cũng không thể vì lời nói một phía của Nhiếp Chấn Bang ta mà tùy tiện thành lập tổ chuyên án tiến hành điều tra, nếu không, thể diện của trung ương ở đâu? Bây giờ, Nhiếp Chấn Bang nhất định phải nắm chắc đầy đủ một vài chứng cứ có lợi. Chỉ có như thế, mới có thể khiến trung ương thay đổi ý kiến. Thành lập tổ chuyên án, đây cũng là bản thân trong khoản thời gian này trở đi, cấp thiết muốn tìm ra nguyên nhân chứng cứ.

Nhưng, Hoàng Lương Văn đột nhiên tử vong, lại thêm sự dũng mãnh của Ngưu Siêu, khiến cho kế hoạch của Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn bị làm cho rối loạn. Cục diện này, khiến cho Nhiếp Chấn Bang có cảm giác đáng tiếc. Giờ đây, vẻ bề ngoài đối nghịch với Thạch Nghị Vũ. Cũng không phải không được, lấy hoàn cảnh gia thế của mình, cho dù là hoàn cảnh gia đình có thế lực của Lâm Chính Tinh của tập đoàn Á Hải cũng khiến cho bản thân không có cách nào.

Nhưng, nếu như vậy, bản thân cũng cho đám người Lâm Chính Tinh lí do công kích mình. Đây là điển hình của tận cùng hết số. E rằng, sau khi làm cho Lâm Chính Tinh sụp đổ, vị trí của bản thân cũng không thể giữ nổi. Cho dù Tề Tư Nguyên không nói, Nhiếp Chấn Bang tự mình cũng sẽ đưa ra vấn đề này.

Một khoảng thời gian sau đó, cả thành phố Vọng Hải có vẻ vô cùng bình yên, ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang lại vẫn đem sức lực chủ yếu xem xét đến mặt kinh tế.

Hiện nay, kinh tế của cả thành phố Vọng Hải, theo Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn phát triển theo một loại hình thái bệnh tật dị dạng, loại phát triển này, cơ bản không phù hợp quy luật kinh tế thị trường. Vì toàn bộ sự phát triển của Vọng Hải, hoàn toàn thiết lập trên sự phát triển của tập đoàn Á Hải.

- Khu vực này cũng khá tốt, trước mặt là bãi biển Vọng Hải, địa thế rộng rãi, sông núi cân đối. Tôi thấy, hoàn toàn có thể xây dựng một khu chung cư cỡ lớn. Hiện nay, bất động sản trong nước cũng dần dần bắt đầu sôi động trở lại. Bất động sản của thành phố Vọng Hải cũng cần đưa vào một luồng khí mới lạ, có cạnh tranh thị trường mới có phát triển.

Nhiếp Chấn Bang tháp tùng các đồng chí lãnh đạo có liên quan quận Vọng Hồ, đứng ở bãi cát giáp biển quận Vọng Hồ nói.

Thời gian này trở đi, Nhiếp Chấn Bang đều làm một cuộc điều tra các mặt của thành phố Vọng Hải. Kết quả, vẫn khiến cho Nhiếp Chấn Bang cảm thấy hơi nản chí. Hiện nay, kinh tế của cả thành phố Vọng Hải toàn bộ đều in dấu vết của tâp đoàn Á Hải.

Chẳng trách, sau khi tập đoàn Á Hải đời trước phá sản, kinh tế của thành phố Vọng Hải cũng lùi lại một bước lớn, trải qua gần năm nam mới từng bước hồi phục.

Nhưng bây giờ, mình đã đến đây rồi, tình hình này, cần phải thay đổi dần dần. Tuy bây giờ vẫn chưa có cách gì ra tay đối với tập đoàn Á Hải. Nhưng âm thầm điều tra vẫn không thể lơ là. Nhiếp Chấn Bang hiểu rất rõ, hoàn toàn có thể tìm ra điểm yếu của tập đoàn Á Hải. Nhưng, thành phố Vọng Hải, lại không thể giẫm lên vết xe đổ nữa.

Đưa công ty bất động sản vào Vọng Hải, đây chính là Nhiếp Chấn Bang tiến hành bước đầu tiên đối với sự phát triển kinh tế toàn bộ Vọng Hải. Bước đi đầu tiên thuận lợi, kinh tế của thành phố Vọng Hải sẽ từng bước sôi động, từ thoát khỏi tập đoàn Á hải, thực sự đi vào vòng tuần hoàn tích cực

- Vâng, Chủ tịch thành phố Nhiếp, ở khu này, quận chúng tôi cũng nhiều lần tổ chức nhân viên chuyên nghiệp tiến hành điều tra, bước đầu hình thành nên một phương án, liên hệ với bất động sản Gia Thịnh và các công ty bất động sản nổi tiếng trong nước. Nhưng, ngoài bất động sản Gia Thịnh hơi có hứng thú, các công ty bất động sản khác, lại không có hứng thú mấy.

Bí thư Quận ủy quận Vọng Hồ Khâu Minh Viễn bấy giờ mỉm cười lên tiếng.

Vừa lúc này, dưới bãi biển, năm sáu người cùng đi tới, đi đầu là một người đàn ông trẻ tuổi, cười nói:

- Cục trưởng Ngô, ý của Gia Thịnh chúng tôi là, về giá đất, các ngài hạ giá cho chúng tôi một chút. Nhưng, Gia Thịnh chúng tôi cũng coi như là đền đáp lại, lúc xây dựng, lắp đặt một hạng mục bố trí bảo vệ nhà đồng bộ. Mô thức này, ở Phúc Kiến không thấy nhiều, nhưng ở thành phố Lương Khê lại thu được hiệu quả rất tốt

Vừa nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang lập tức nảy sinh ra lòng hiếu kỳ, liếc mắt nhìn lại, nhìn thấy người trẻ tuổi đi đầu tiên trên bãi biển, Nhiếp Chấn Bang cũng cười lên, không ngờ Trịnh Gia Vỹ của bất động sản Gia Thịnh cũng đến Vọng Hải rồi.

Lúc này, Trịnh Gia Vỹ cũng đã nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, sững ra giây lát, hơi trầm ngâm hướng về phía bên này đi tới

Quảng cáo
Trước /551 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Hoàng Hậu Là Cường Giả

Copyright © 2022 - MTruyện.net