Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vừa lên máy bay, tiếp viên hàng không của công ty hàng không Vọng Hải liền tặng hoa cho từng đại biểu Hội đồng nhân dân tham gia đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc cả nước.
Máy bay lần này đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Phúc Kiến chọn sử dụng là máy bay Boeing 737 của công ty hàng không Vọng Hải.
Máy bay số hiệu bẩy trăm.
Máy bay có thể chứa một trăm bốn mươi tám người.
Toàn bộ đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Phúc Kiến có bẩy mươi một người, còn có số nhân viên công tác đi cùng.
Ngồi vừa kín cả máy bay.
Lúc máy bay từ từ hạ độ cao để xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh, trong khoảng không tuyệt đẹp trên máy bay cũng vang lên khúc nhạc "Nhân sinh lộ từ từ, bạch vụ diện mạo bạn.". Máy bay chầm chậm hạ xuống sân bay Bắc Kinh.
Lúc đó, xe của Quốc hội đã đợi sẵn ở trong khu vực sân bay, đoàn người xuống máy bay thì được xe đưa tới nghỉ tại khách sạn.
Chỗ nghỉ của đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Phúc Kiến là ở tòa nhà Phúc Kiến tại Bắc Kinh, sau khi xuống xe Nhiếp Chấn Bang phấn chấn hẳn, đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc cả nước lần này nhất là Đại hội đại biểu Quốc hội có thể nói là để chuẩn bị cho việc mở Đại hội Đảng toàn quốc nhiệm kỳ mới vào tháng mười tới.
Phương hướng trên hội nghị lần này đặt trực tiếp vào phương hướng của đại biểu đại hội Đảng, nên Nhiếp Chấn Bang đương nhiên muốn về nhà tìm bác cả và cha để thảo luận một chút.
Nhìn thấy ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang, Kiều Dịch Nhân cũng đi tới, mỉm cười, hạ giọng nói:
- Tôi biết ngay cậu vừa về Bắc Kinh là không nhịn được, về nhà đi, vợ cậu cũng sắp sinh rồi.
Mấy ngày này, ngoài công việc, cậu không ở đây cũng được.
Trong khu nhà họ Nhiếp ở khu Đông Thành Bắc Kinh cũng có vẻ náo nhiệt
Nhiếp Chấn Bang vừa đến nơi thì Nhiếp Gia Lương mở cửa, vừa nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Gia Lương liền mỉm cười:
- Chú Hai vừa nói cậu chắc là cùng người của đoàn đại biểu tỉnh Phúc Kiến về đây, không ngờ “Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến” mau vào đi, đang chờ cậu rồi.
Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, đại ca Nhiếp Gia Lương coi như cũng nghe theo đề nghị của mình nên năm nay cũng đi xuống rồi, hơn nữa nơi nhậm chức càng làm Nhiếp Chấn Bang bất ngờ vì chỗ đó là thành phố Tân Lê nơi mình từng chiến đấu và công tác. Đại ca bây giờ ba mươi tư tuổi đã lên tới chức Phó giám đốc Sở, hiện nay tiếp nhận vị trí của Nghiêm Phượng Kiều đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Tân Lê, nghỉ ngơi lần này đã điều nhiệm đảm nhiệm chức vụ Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố thành phố Bá Châu, hiện giờ Bí thư Thành ủy thành phố Tân Lê lại là Nghiêm Phượng Kiều.
Đại ca tuy không phải đại biểu Hội đồng nhân dân nhưng cũng biết đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc lần này có quan hệ đến tiền đồ vận mệnh của Nhiếp gia nên lúc này trở về cũng là chuyện bình thường.
Đi vào phòng trong sân, giờ phút này mấy an hem nhà họ Nhiếp cũng đã ngồi ở trên ghế sa lon.
Nhiếp Quốc Đống ngồi ở trên ghế sa lon chính giữa, bên cạnh là Nhiếp Quốc Uy, phía bên phải là Tiếu Chấn Xương, bên cạnh là cô hai Nhiếp Quốc Dung, bác gái cả Hoàng Duyệt Dung và mẹ Diệp Thục Nhàn đều ngồi ở bên cạnh.
- Chấn Bang, lần này vụ án buôn lậu Á Hải chúng ta ở bên ngoài xem mà toát cả mồ hôi cho hai anh em cháu.
Đợi Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống Nhiếp Quốc Đống mỉm cười nói.
Con cháu đời thứ ba của Nhiếp gia, Nhiếp Chấn Bang cũng là ngồi một mình ở trên ghế sa lon bên trái, Nhiếp Gia Lương ngồi ở phía bên phải, ngôi thứ này cũng là đã quyết định trong Nhiếp gia ai là người quan trọng trong đời thứ ba.
Một mặt ông cụ khi còn sống đã dặn lại Nhiếp Chấn Bang là người thừa kế không thể tranh cãi của đời thứ ba Nhiếp gia, mặt khác Nhiếp Chấn Bang hiện giờ đã đã có thành tựu rồi ít tuổi đã là cán bộ cấp Giám đốc sở.
Có quan hệ rất tốt với người lãnh đạo quốc gia, lại còn là thân phận cháu nuôi của Nam lão, bối cảnh gia đình của vợ cũng rất được, những thứ này đều là ưu thế không thể tranh luận, đây là điều Nhiếp Gia Lương không thể vượt qua.
- Bác cả, thật ra thoạt nhìn thì nguy hiểm nhưng trên thực tế, cháu và Gia Dân chỉ là một quân cờ trong trận Á Hải này mà thôi, người đánh cờ thực sự lại là mấy vị trong thành phố.
Nhiếp Chấn Bang cũng có chút xúc động.
Bên cạnh, Nhiếp Quốc Uy cũng cười nói:
- Thảng nhóc con bây giờ cũng thấy rõ rồi, Gia Dân đi thành phố Vọng Hải là bất đắc dĩ thôi, anh cả muốn vào thường vụ, nhất định phải thể hiện ra một thái độ của Nhiếp gia chúng ta với bên trên, Gia Dân là con trai của anh cả nên thích hợp nhất, hơn nữa ở trong quân đội xung quanh đều không có quan hệ lớn, ngược lại bản thân âm thầm lại chủ động bị Kiều Dịch Nhân cho vào vòng, lần này đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, cha phải cùng gã này nói chuyện rõ con trai của Nhiếp Quốc Uy tôi đến rồi.
Như Tiếu Chấn Xương bên cạnh bây giờ cũng đã là Tư lệnh phó quân khu tây bắc, đáp lên Xuân Phong của Dương gia bây giờ thông gia Dương Thắng Lợi có hy vọng đi lên rất lớn, đây là một sự hỗ trợ rất lớn.
Lập tức, Nhiếp Quốc Dung cũng nói:
- Chú Hai, chú chớ đứng nói chuyện mà không đau lưng, anh thấy Chấn Bang lần này là “Chó ngáp phải ruồi” thôi, Cao Sơ kia thông minh cỡ nào cũng không qua được Cao Vệ.
Con trai đi Vọng Hải, Chấn Bang lần này qua đó cũng là cùng nhau tăng thêm sức mạnh, chỉ sợ sau khi đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc lần này, vị trí của Chấn Bang cũng phải lên một chút.
Nhiếp Chấn Bang nhìn cô hai một cái, trong số vài anh em nhà họ Nhiếp, cô cả Nhiếp Quốc Bình là không để ý nhất còn cô hai Nhiếp Quốc Dung lại có chút nhỏ nhen, bình thường cũng là quan tâm nhất đến chuyện chính trị.
Nhiếp Quốc Đống bên cạnh gật đầu, nhìn vào cục diện Vọng Hải thì thấy toàn bộ thành phố Vọng Hải đều mục nát, mà Nhiếp Chấn Bang lại là người có công đầu trong vụ án buôn lậu Á Hải lần này, đây không giống chuyện khác mà là ai cũng nhìn thấy, trung ương mà không khen thưởng thì rõ ràng cũng không nói được.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Quốc Đống từ từ nói:
- Cán bộ cấp Thứ trưởng ba mươi tuổi tuy không vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy điều này cũng có chút làm cho người ta chấn động. Tôi thấy Chấn Bang lên chức chắc chắn vẫn có áp lực không nhỏ, chuyện này, còn phải bàn bạc kỹ hơn.
Nhìn người nhà họ Nhiếp bây giờ, Nhiếp Chấn Bang rất xúc động, ông cụ qua đời có ảnh hưởng không phải lớn với Nhiếp gia, hiện giờ Nhiếp gia tuy rằng tạm thời ở ẩn nhưng cũng không thể coi thường.
Tất cả điều này làm Nhiếp Chấn Bang tự hào và tự tin, ít nhất nhà họ Nhiếp không đi xuống.
Tiếp theo mấy người hai thế hệ nhà họ Nhiếp lại thảo luận mấy vấn đề rồi mới giải tán, Nhiếp Chấn Bang ở lại tòa nhà bên này, An Na và Đổng Uyển lúc này đều ở đây, người một nhà nên có vẻ rất hòa khí, dự tính ngày sinh của Đổng Uyển trong vòng vài ngày, An Na cũng khoảng như vậy.
Sau khi chơi một chút với Nha Nha, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên nói với ba người phụ nữ bằng lời nói cơ thể.
Nói thật, ba người phụ nữ đều vô cùng xinh đẹp, Lý Lệ Tuyết mặc dù không có bối cảnh chỗ dựa vững chắc nhưng năng lực bản thân và sắc đẹp cũng đủ làm cho Nhiếp Chấn Bang vinh hạnh.
Mà Đổng Uyển và Dương An Na nếu nói ra chắc chắn chẳng ai tin là công chúa của Đổng gia làm sao lại chịu làm lẽ cho người ta.
Nhưng chắc chắn đây là chuyện thực sự đã xảy ra, điều này đáng giá Nhiếp Chấn Bang dùng cả đời để chăm sóc.
Sáng sớm hôm sau, Nhiếp Chấn Bang liền sang tòa nhà Phúc Kiến.
Sau khi cùng những người khác trong đoàn đại biểu tỉnh Phúc Kiến gặp mặt, đoàn người cùng nhau đi tới tòa nhà đại hội tham gia Hội nghị dự bị Quốc hội lần thứ chín.
Trong hội nghị, bầu chọn ra chủ toạ hội nghị Quốc hội lần thứ chín, đồng chí Quách Ngọc xuân Chủ tịch Quốc hội được bầu đảm nhiệm chủ toạ đại hội.
Ngoài ra Dương Thắng Lợi, Nhiếp Quốc Đống, Lý Giang Sơn, Lãnh Vân Phi... đảm nhiệm chủ toạ, ngồi ở ghế chủ toạ, đồng thời Đảng và người lãnh đạo quốc gia, Viên Khang An, Quách Ngọc Xuân, Vân Ba
Bành Chấn Tề, Trang Ái Quốc, Tề Vĩ Dân, Thẩm Tu Siêu, Lãnh Vân Phi, Trần Chí An... ngồi ở đài chủ tịch.
Ngày thứ hai, khoảng bảy giờ bốn mươi sáng ngày mùng năm tháng ba, các hãng truyền thông lớn đến từ các nơi trên thế giới, các phóng viên truyền thông nổi tiếng đến từ các khu tự trị, thành phố trực thuộc trung ương, đặc khu HongKong cũng đều ùn ùn kéo tới.
Tám giờ, trong tiếng nghi khúc quân hành hùng tráng, các lãnh đạo đất nước lục tục tiến vào hội trường, toàn bộ đại hội có hai ngàn chín trăm sáu mươi ba đại biểu Quốc hội, đến tham dự hai ngàn tám trăm tám mươi chín người, vắng mặt bẩy mươi tư người, nằm trong con số quy định của hiến pháp.
Đầu tiên tất cả các đại biểu đứng dậy cùng hát quốc ca, sau đó chủ toạ đại hội Chủ tịch Quốc hội Quách Ngọc Xuân đại diện chủ trì hội nghị.
Bước vào chương trình thứ nhất của đại hội là bầu cử Chủ tịch Quân ủy nước cộng hòa nhân dân TQ, cũng quyết định chọn Phó chủ tịch quân ủy quốc gia.
Hiển nhiên đây cũng là chuyện bình thường, Tổng bí thư Viên Khang An lại tiếp tục được toàn bộ phiếu bầu là Chủ tịch Quân ủy quốc gia, trên thực tế, đây không phải là trọng điểm của đại hội lần này.
Dù sao, Tổng bí thư Viên đã giữ chức hai nhiệm kỳ, đã nắm giữ cục diện chính trị, được bầu hay không cũng là chuyện đương nhiên, việc quan trọng nhất của đại hội lần này vẫn là việc dự tính cho nhiệm kỳ sau.
Nói cách khác, Phó chủ tịch quân ủy quốc gia mới chính là đại diện cho lớp lãnh đạo tương lai.
Tiếp theo Tổng bí thư Viên nêu tên ra có: Phó chủ tịch Thẩm Tu Siêu, Nhiếp Quốc Đống và Trương Hướng Đông trúng cử vào vị trí Phó chủ tịch quân ủy quốc gia.
Thấy cảnh này trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng yên tâm rất nhiều, cuối cùng bác cả trải qua thời gian hơn một năm cố gắng cuối cùng cũng bước được một bước vững chãi, sau khi nhập cục trở thành Phó chủ tịch quân ủy quốc gia, đây là vị trí cao nhất mà người trong quân đội có thể ngồi, sự ảnh hưởng tới tương lai nhà họ Nhiếp cũng vô cùng lớn.
Sau khi Tổng bí thư Viên đọc diễn văn, Thủ tướng Vân Ba đại diện Chính phủ nội các làm công tác báo cáo trung ương chính phủ.
Giờ nghỉ buổi trưa, những đại biểu Hội đồng nhân dân tham gia hội nghị lục tục ra khỏi tòa nhà đại hội, Nhiếp Chấn Bang cũng đi theo, vừa mới vừa đi ra thì Dương An Quốc cũng hướng về phía Nhiếp Chấn Bang đi tới.
Đối mặt với người anh vợ Nhiếp Chấn Bang cũng không dám chậm trễ, mỉm cười chào:
- Anh cả!
Dương An Quốc và Nhiếp Gia Lương cùng ba mươi tư tuổi, về cấp bậc Dương An Quốc còn cao hơn Nhiếp Gia Lương nửa cấp, bây giờ là cấp cán bộ giám đốc Sở, hiện nay là Bí thư Thành ủy đại biểu Quốc hội ở thành phố Cố Đô Hà Nam tỉnh Dự Châu.
Dương An Quốc và Dương An Bang khác nhau, so về tuổi lớn hơn Nhiếp Chấn Bang bốn tuổi, quan hệ giữa Dương An Bang và Nhiếp Chấn Bang không phải quan hệ hòa hợp là bởi vì Dương An Quốc không thích Nhiếp Chấn Bang.
Trong suy nghĩ Dương An Quốc tác phong sống của Nhiếp Chấn Bang là không được, đối với việc em mình gả cho người như vậy Dương An Quốc rất khó chịu.
Chẳng qua Dương An Quốc không có cách gì để phản đối mà thôi, lúc này nhìn Nhiếp Chấn Bang, Dương An Quốc gật đầu nói:
- Buổi trưa cùng nhau đi ăn cơm đi.