Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Nhóc con cậu “Được Voi đòi Tiên”, thành phố Vọng Hải các cậu cho dù là thành phố cấp phó tỉnh, chỉ là ký kết mấy chục tỷ đầu tư mà thôi mà cần rùm beng thế sao? Còn muốn mời cả Phó chủ tịch Thẩm.
Kiều Dịch Nhân cười mắng trong điện thoại.
Đều là con cháu thế gia, đều có năng lực làm việc tốt, Kiều Dịch Nhân rất coi trọng lớp sau là Nhiếp Chấn Bang này.
Đây là một người còn có nền tảng ưu thế hơn mình.
Tuy rằng mình có hy vọng lên đến đỉnh nhưng tình hình cuối cùng như thế nào còn rất khó nói, chỗ yếu nhất của mình chính là mảng quân đội, tuy trong nước luôn có một nguyên tắc chung là Đảng chỉ huy súng, cục bộ phục tùng toàn Cục, toàn Cục phục tùng trung ương.
Nhưng không có quân đội ủng hộ thì lại khác hoàn toàn, Nhiếp gia là quân đội đại lão, Nhiếp Chấn Bang tương lai, nhất định có được sự ủng hộ của quân đội, đó là điều kiện đầu tiên, không như mình còn phải thật cẩn thận chờ cơ hội.
Đây cũng là nguyên nhân Kiều Dịch Nhân coi trọng Nhiếp Chấn Bang, đương nhiên việc coi trọng năng lực chiếm phần lớn nhưng một chút suy nghĩ khác vẫn phải có, có thể có được sự ủng hộ của Nhiếp gia, đối với tương lai ông ta sẽ rất tốt.
Nghe lời nói của Kiều Dịch Nhân, Nhiếp Chấn Bang tỏ vẻ nghiêm túc nói:
- Chủ tịch tỉnh, thành phố Vọng Hải sau vụ án Á Hải đã bị trung ương để cho chìm xuống, muốn có chính sách cũng không, muốn nguồn vốn cũng không, chúng tôi đã phải tự thân vận động rồi, ông cũng không thể không quan tâm.
Đến núi nào hát bài đấy, cũng như vậy, gặp người nào nói chuyện gì, những kỹ năng cơ bản này Nhiếp Chấn Bang vẫn có, bình thường Nhiếp Chấn Bang tuy hay đùa cợt nhưng không có nghĩa là Nhiếp Chấn Bang không biết nói đùa.
Trong tình huống này nếu nói chuyện nghiêm túc cũng chưa chắc có hiệu quả như vậy, quả nhiên Kiều Dịch Nhân nghe những lời này cũng cười nói:
- Tôi sao không phát hiện ra nhóc con cậu cũng có kiểu cợt nhả này, tôi phải đoán được từ lâu cậu làm sao lại khôn giống bọn tinh nghịch ở Bắc Kinh chứ.
Nói xong Kiều Dịch Nhân vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Với địa vị thân phận của Phó chủ tịch Thẩm tôi tin là không cần tôi nói cậu trong lòng cũng tự hiểu rõ, chuyện này tôi chỉ có thể nhận tác động giúp cậu một chút, cụ thể có được hay không không bảo đảm.
- Chủ tịch tỉnh, có những lời này của ông tôi cũng yên tâm, ông làm việc đi, tôi không quấy rầy nữa.
Nhiếp Chấn Bang rất hiểu tầng lớp đám người Phó chủ tịch Thẩm, sắp xếp đi ra ngoài, hoạt động ngoài công việc cũng không giống lãnh đạo tỉnh. Tới cấp bậc này rồi việc sắp xếp đi ra ngoài đều có ánh mắt của các gia tộc ở Bắc Kinh, không phải nói đi là có thể đi.
Thời gian lễ ký kết và đêm ca nhạc giới thiệu du lịch ở thành phố Vọng Hải đã định ra trong ba ngày sau đó.
Buổi chiều cùng ngày, Thành ủy thành phố Vọng Hải mời dự hội nghị thường ủy để sắp xếp tiến hành các công việc chuyên môn, không nói trước có được lãnh đạo trung ương tới tham gia hay không nhưng ít nhất mấy vị cấp cao Tỉnh ủy là chắc chắn có, toàn bộ thành phố Vọng Hải lại tiến hành tổng vệ sinh.
Vọng Hải vốn là thành phố hợp vệ sinh của đất nước, vườn quốc gia Lâm Thành được lập lên trong thành phố cũng mất nhiều công sức, cả thành phố trông rực rỡ hẳn lên.
Ngày mùng mười tháng năm là ngày tổ chức đêm ca nhạc, tám giờ sáng, bộ máy lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Mặt trận Tổ quốc thành phố, Hội đồng nhân dân đã tụ tập ở sân bay Vọng Hải.
Đứng cùng nhau có Bí thư Thành ủy Lý Thái Thạch, Chủ tịch thành phố Nhiếp Chấn Bang, Phó bí thư Thành ủy Tề Tư Nguyên, sự hòa thuận trong bộ máy ở thành phố Vọng Hải đã thành quen thuộc từ lâu. Sự hòa thuận đoàn kết của bộ máy mới làm cho cán bộ phía dưới thấy kinh ngạc, Bí thư và Chủ tịch thành phố quan hệ khăng khít là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
- Tất cả mọi người vào xe ngồi một chút đi, còn khoảng nửa giờ nữa, bây giờ máy bay mới cất cánh từ Mân Châu.
Lý Thái Thạch nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói.
Thời tiết tháng năm tuy không qua nóng nhưng đối với thành phố ven biển như Vọng Hải thì cũng đã có thể cảm nhận được sức nóng mùa hè.
Nhiếp Chấn Bang mặc một áo phông ngắn tay mầu đậm, cách ăn mặc làm Nhiếp Chấn Bang chín chắn hơn so với tuổi thật.
Đây cũng là chuyện bình thường trong thể chế, già phải làm cho trẻ, trẻ phải làm cho già, trong quan trường người lớn tuổi cố gắng ăn mặc cho trẻ, tóc bạc đi nhuộm đen phối với quần áo, thậm chí còn dùng một số thuốc chậm lão hóa bảo vệ sức khoẻ, mỹ phẩm dưỡng da đều là loại tốt. Ngược lại cán bộ trẻ tuổi lại cố ý ăn mặc chín chắn điềm đạm.
Đậy cũng là vì một số nhân tố quyết định trong thể chế, tuổi già sẽ mất đi ưu thế tuổi tác, hiện nay là thời kỳ đề cao trẻ hóa cán bộ, thậm chí trong nước cũng có chuyện cán bộ bí mật sửa tuổi của mình, mục đích cũng vì chức vụ. Còn cán bộ trẻ tuổi, tuy rằng nói có ưu thế tuổi tác nhưng TQ có câu tục ngữ: Trên miệng không có lông, làm việc không chăm chỉ, người trẻ tuổi tuy xông pha nhưng cũng có không ít tật xấu: kích động, bất chấp hậu quả... Cho nên, cán bộ trẻ tuổi trong cách ăn mặc, đi lại đều làm mình trở nên điềm đạm, chín chắn.
Khoảng tám giờ năm mươi, một chiếc máy bay lượn trên bầu trời sân bay Vọng Hải, lúc này, đám người Lý Thái Thạch đều từ trong xe đi ra, dựa theo đều vị trí đứng sẵn đợi các lãnh đạo Tỉnh ủy.
Ra khỏi khoang máy bay đầu tiên là Bí thư Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân tỉnh, chủ nhiệm hội nghị thường vụ Trần Nhân Thanh, kế tiếp Kiều Dịch Nhân và Dịch Minh Dương cũng đi xuống, sau khi bắt tay chào hỏi các lãnh đạo liên quan của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Vọng Hải, Trần Nhân Thanh lập tức nói:
- Nhiều người thế này, thôi đừng làm ách tắc giao thông ở sân bay nữa, về đại lễ đường Thành ủy đi.
Kiều Dịch Nhân gật đầu với Nhiếp Chấn Bang, đợi sau khi đám lãnh đạo liên quan Trần Nhân Thanh ngồi vào xe chuyên dụng, Nhiếp Chấn Bang cũng lên xe ngồi cùng Kiều Dịch Nhân.
- Chấn Bang, lần này Phó chủ tịch Thẩm sẽ đến, tuy nhiên, thời gian có thể là lúc khai mạc đêm ca nhạc
Kiều Dịch Nhân nói ra những lời này có một chút hâm mộ.
Lần này mời, Kiều Dịch Nhân liên lạc trước với văn phòng trung ương, đầu tiên cũng không có có thái độ rõ ràng và cũng không phản đối, sau đó Kiều Dịch Nhân gọi điện thoại cho Phó chủ tịch Thẩm thấy thái độ Phó chủ tịch, cũng không tỏ ra suy nghĩ nhiều, khi biết là thành phố Vọng Hải thì Phó chủ tịch Thẩm liền vui vẻ nhận lời.
Trong trí nhớ, lúc Nhiếp Chấn Bang ở thành phố Lương Khê, Phó chủ tịch Thẩm đã tham gia khai mạc hội nghị diễn đàn phát triển phía Đông, bây giờ lại vui vẻ đồng ý đến Vọng Hải như vậy tuyệt đối không phải là chuyện trùng hợp ngẫu nhiên, trong thể chế không tồn tại nhiều trùng hợp như vậy.
Lý do làm như vậy rất đơn giản là chỉ có một, Phó chủ tịch Thẩm đang cố ý bồi dưỡng Nhiếp Chấn Bang, loại coi trọng này làm Kiều Dịch Nhân cũng khiếp sợ, mình tuy có được sự coi trọng của Tổng bí thư Viên nhưng cũng không đến mức như Phó chủ tịch Thẩm đối với Nhiếp Chấn Bang, chẳng nhẽ Phó chủ tịch Thẩm chuẩn bị bồi dưỡng Nhiếp Chấn Bang trở thành người thừa kế?
Sau hai nhiệm kỳ, tám năm thời gian, ba mươi tám tuổi? Nghĩ đến đây, Kiều Dịch Nhân lập tức lắc đầu, chắc có lẽ không đơn giản như vậy, tuổi này mà lên đến đỉnh thì không thực tế, tuy nhiên trong lòng Kiều Dịch Nhân lại có chút cảnh giác.
Sau khi nghe được lời của Kiều Dịch Nhân, Nhiếp Chấn Bang cũng sửng sốt lập tức nói:
- Chủ tịch tỉnh, cảm ơn Chủ tịch tỉnh đã đóng góp rất nhiều cho sự phát triển kinh tế thành phố Vọng Hải.
Những lời này cũng đem toàn bộ công lao việc Phó chủ tịch Thẩm đến Vọng Hải đều thuộc về Kiều Dịch Nhân.
Kiều Dịch Nhân cũng không nhận hết, nhìn Nhiếp Chấn Bang lạnh nhạt nói:
- Chấn Bang, cậu cũng đừng tự coi nhẹ mình, đương nhiên, đây là tôi mời nhưng lần này chủ yếu nhất vẫn là trung ương coi trọng công việc của thành phố Vọng Hải và là khẳng định đối với cậu, việc Phó chủ tịch Thẩm tới các cậu nhất định phải làm tốt công việc các mặt, về mặt an toàn, một số công việc khảo sát an ninh đều phải làm tốt. Hiểu chưa?
Nhiếp Chấn Bang gật đầu rất nói cung kính:
- Chủ tịch tỉnh, xin ông yên tâm, chúng ta nhất định làm tốt công việc.
Tiếp theo đoàn xe đến đại lễ đường thành phố Vọng Hải, lúc này trong lễ đường đã tụ tập phóng viên truyền thông tin tức, các đại diện của các hãng du lịch đến từ các nơi trên cả nước, đại biểu đại diện các công ty, xí nghiệp được mời đến.
Bí thư Tỉnh ủy Trần Nhân Thanh, Chủ tịch tỉnh Kiều Dịch Nhân, Phó bí thư tỉnh ủy Dịch Minh Dương đi trước, trong tiếng vỗ tay của mọi người, đoàn người ngồi xuống phía trước lễ đài. Trên đài chủ tịch đại lễ đường lúc này phía sau trống trải, trên nền phông mầu xanh có mấy hàng chữ lớn: Lễ ký kết dự án công trình mười tỷ thành phố Vọng Hải và lễ khởi động du lịch văn hóa Vọng Hải.
Tiếp theo, Nhiếp Chấn Bang Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố thành phố Vọng Hải làm người đại diện pháp lý đi lên nơi ký kết, ngồi xuống cùng Tập đoàn Ốc Gia, danh nghiệp khai thác mỏ Long Hoa, tập đoàn Mẫn Nông...ký kết và trao đổi bản hợp đồng.
Toàn bộ lễ ký kết xem như đã hoàn thành, Bí thư Thành ủy Lý Thái Thạch bên cạnh lúc này đảm nhiệm người chủ trì điều khiển chương trình đứng lên nói vào microphone:
- Tiếp theo mời đồng chí Trần Nhân Thanh Bí thư Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân tỉnh chủ nhiệm hội nghị thường vụ phát biểu
Trần Nhân Thanh đứng lên đi lên đài chủ tịch cầm microphone nói:
- Lễ ký kết lần này của thành phố Vọng Hải tổ chức rất tốt, rất thành công, điều này cũng chứng minh kinh tế của thành phố Vọng Hải phát triển rất mạnh, rất lâu dài. Tôi hy vọng hai bên ký kết có thể nắm chắc cơ hội, tăng cường tín nhiệm, giúp đỡ nhau để hai bên cùng có lợi.
Sau đó Nhiếp Chấn Bang cùng với đại diện bên ký kết chia nhau nhận sự phỏng vấn của các hãng truyền thông lớn. Giữa trưa, ở trong khách sạn Vọng Hải, chính quyền thành phố Vọng Hải mở tiệc rượu chiêu đãi.
Việc này đương nhiên phải có, tất cả các phóng viên truyền thông tham dự hội nghị đều nhận được một số tiền bồi dưỡng không lớn không nhỏ, đây cũng là một loại quy tắc ngầm coi như là một loại hình thức quảng cáo mềm.
Hai giờ chiều, vừa vào giờ làm việc trong phòng họp thành phố Vọng Hải, Thành ủy tổ chức một cuộc họp đặc biệt, Bí thư Tỉnh ủy Trần Nhân Thanh nhìn mọi người xung quanh một chút rồi nói:
- Các đồng chí, lần này Phó chủ tịch Thẩm đến là một vinh hạnh cho thành phố Vọng Hải, cũng là sự coi trọng của trung ương với thành phố Vọng Hải. Tiếp theo tiến hành sắp xếp công tác trật tự toàn thành phố, nhất định phải bảo đảm nghiêm khắc sự an toàn của Phó chủ tịch Thẩm lúc ở Vọng Hải.
Nói xong, Lý Thái Thạch Tỉnh ủy ủy viên thường vụ, Bí thư Thành ủy liền nói:
- Bí thư Trần, các vị lãnh đạo, các đồng chí, lúc trên xe tôi nhận được văn phòng Tỉnh ủy truyền đạt lại tin của văn phòng trung ương, lúc này, bộ máy Thành ủy chúng ta liền triệu tập một cuộc họp cấp tốc, trong công tác bảo vệ an toàn, ngoại trừ bảo vệ an toàn ra những cảnh sát nhân dân nghỉ phép trong toàn thành phố tất cả đều đi làm, lúc buổi chiều nghênh đón tất cả ven đường đường vào đều sắp xếp ba đến năm cảnh sát, với những đường giao thông chủ chốt tiến hành quản lý giao thông tạm thời, cần phải bảo đảm Phó chủ tịch Thẩm có thể đi thẳng tới nhà khách Thành ủy. Ngoài ra ở trong nhà khách Thành ủy cũng tăng cường bảo vệ an toàn hai mươi độ, bổ sung hai trăm cảnh sát chạy xe tuần tra, phải cố gắng tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn.
Nói tới đây, Lý Thái Thạch nhìn Trần Nhân Thanh bên cạnh nói:
- Tổng thể sắp xếp như vậy, trong lúc vội vã khó tránh khỏi có chút sơ sẩy, có chỗ nào không ổn kính xin Bí thư Trần chỉ đạo.