Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Michio cứng họng, nói gì bây giờ, chẳng lẽ nói "tôi cũng là bạn mấy cô à", chậc, kì quái thật, tại sao lúc đầu mình lại đến ngồi kế bên con nhỏ đầu đỏ đó tự nhiên vậy nhỉ? À không, phải là nhỏ đầu đen chứ, chắc nhuộm lại rồi. Dạo này mình sao thế này? Chắc phải về tìm ngự y khám quá!
Nhìn Michio im lặng, Toshiro thầm thở phào nhẹ nhỏm, nếu cứ tiếp tục thì khỏi dạy nữa quá...
" Được rồi!! Đến giờ học rồi mà! Ai ồn ào nữa thì sẽ bị phạt"
"Đây là sách vở dành cho việc học, riêng Hitori và Michio đã học qua rồi nên không cần" Toshiro vừa dứt lời, những cuốn sách bay lên và đến ngay trước mặt của Kiyoko, Ayumi và Yuki, nhẹ nhàng hạ xuống
"Kiyoko, kêu Yuki thức dậy, đã đến giờ học rồi" Toshiro nói bằng một giọng điệu nghiêm khắc
"Yuki, đến giờ học rồi kìa" Đẩy đẩy vai Yuki, ồn ào đến thế này mà nó vẫn ngủ được, hết nói nổi luôn
Đôi mắt đen nhánh từ từ mở, Yuki ngẩng đầu lên rồi nhìn Kiyoko, tựa như không hiểu chuyện gì đang xảy ra
"Học" Nói ngắn gọn như thế nhưng cũng đủ để Yuki hiểu, cô gật nhẹ đầu rồi nhìn Toshiro, đôi mắt trống rỗng
"Trước mặt các cô là ba cuốn sách"
"Cuốn màu đen là sơ lược về Âm giới, màu đỏ là về Minh giới, màu trắng là về ma pháp và một vài thứ khác"
"Chắc các cô đang nghi hoặc là tại sao lại có cuốn thứ ba à"
"....." Không, em đang nghi hoặc độ dày của mỗi cuốn và độ dài của từng trang giấy
"Vì các cô cần những kiến thức cơ bản về ma pháp, để vào lúc......, nói chung là sau này các cô có thể sẽ dùng"
"Được rồi, bắt đầu bài học"
"Mở cuốn màu đỏ ra"
_______________________________________
Thế là bắt đầu một tiết học dài từng 5 tiếng, không biết có ai thật sự học không nữa?
Yuki thì "an giấc ngàn thu"
Kiyoko thì đang nhìn "thầy", không biết là nghĩ cái gì nữa
Hai thằng kia thì trực tiếp cầm hai cái máy chơi game để lên bàn chơi
Ayumi thì dần dần đi theo bước chân của Yuki
Tại sao cái lớp này được tạo ra vậy?
"Minh giới có hai đại đế quốc và rất nhiều tiểu vương quốc, các tiểu vương quốc phụ thuộc vào hai đại đế quốc phân chia là Minh quốc và Xà Thần quốc, Minh quốc ở phía Đông, Xà Thần quốc ở phía Tây, ở giữa là khu rừng Kami, chỗ của chúng ta hiện tại là Minh quốc"
"Lấy lâu đài Minh quốc làm trung tâm, phía Đông lâu đài là gia tộc Quang Minh, cũng chính là nơi chúng ta đang đặt chân, phía Tây là học viện Hoàng gia - học viện lớn nhất Minh quốc, phía Bắc là nơi ở của Tướng quân, phía Nam là phòng đấu giá Hoàng gia, tính từ bốn nơi này vào trong, là nơi ở của quý tộc" Giọng của Toshiro từ từ và chậm rãi, giống như một giáo viên thật sự, bằng chứng là bây giờ Ayumi ngủ luôn rồi.....
"Haizz" Nhìn vào 5 người "học sinh" đang......không biết nên nói gì đây nữa, chẳng lẽ, dạy học là một sai lầm? Thôi kệ, chỉ cần có thể xác định được cảm giác đó là gì thì sai lầm cũng không sao, vì dù gì người chịu tội đâu phải là anh! →_→
Sau 5 tiếng đồng hồ "ru ngủ"
"Oáp, xong chưa vậy" Ayumi ngáp một cái, giật giật áo người kế bên hỏi nhỏ
"A....hả" Kiyoko giật mình, có vẻ như cô đang chăm chú nghĩ cái gì đó
"Xong rồi" Giọng của Toshiro từ bàn giáo viên ở phía trước vang lên
"Ách....ơ"
"Được rồi, các cô về nhà xem 20 trang đầu, ngày mai tôi sẽ kiểm tra" Giọng nói dịu dàng như ánh nắng ấm áp làm cho người ta không tự chủ được mà bị mê hoặc
"À mà, kể từ hôm nay tôi sẽ chuyển đến đây đấy" Vẫn là giọng nói dịu dàng nhưng lại làm cho ai đó khó thở
"Tụi này không...." Ayumi chưa kịp nói hết câu đã bị chen ngang
"Để tiện cho việc học và bảo vệ các cô" Và tiện cho việc điều tra nữa
"Nhưng......"
"Tôi biết, nhưng cẩn thận vẫn hơn"
"Nam...."
"Nam nữ thụ thụ bất thân", tôi sẽ ở một phòng khác xa phòng các cô, tôi đảm bảo sẽ không can thiệp gì đến việc sinh hoạt hay bất kì việc gì của các cô"
"Anh....."
"Chỉ vậy thôi, tôi về phòng mình đây" Nói xong, Toshiro dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy về phòng
Trong phòng ngay lúc này chỉ còn lại 3 người Kiyoko, còn hai thằng kia, tụi nó đã sớm đi khỏi đây từ 4 tiếng trước rồi
"......"
"... ..."
"..Kiyo à"
"Tớ biết rồi" Kiyoko thở dài, biết là anh ấy thông minh, nhưng không ngờ anh ấy lại thông minh đến thế, chẳng lẽ các cô lộ ra cái gì sao? Tại sao chỉ có 1 ngày thôi mà đã thế rồi?
"Chuyện gì đến thì sẽ đến, tùy cơ ứng biến thôi" Kiyoko mỉm cười với Ayumi, sau đó cũng đi ra khỏi phòng
Nhìn vào Kiyoko, sau đó lại nhìn vào Yuki, thế này mà nó vẫn ngủ được, nhẹ lay lay cánh tay của Yuki và nói nhỏ
"Có chuyện vui rồi đó"
Đôi mắt đang khép lại từ từ mở ra, vẫn là đôi mắt trống rỗng ấy
"Đại hồ ly sẽ chuyển đến đây ở, Kiyo nói tùy cơ ứng biến"
Yuki đứng dậy, dùng tốc độ có thể nói là như rùa bò từ từ bước ra khỏi căn phòng, Ayumi đi theo sau
Kiyo chắc đang tự nhốt mình trong phòng rồi, không biết chừng nào ra nữa, Yuki thì tiếp tục với "sự nghiệp" rồi, ở đây thật sự rất chán a....
_________________________________________
Kiyoko đang nằm trên giường, đôi mắt thẫn thờ như đang suy nghĩ việc gì đó
"Mình nên làm gì đây" Kiyoko tự hỏi bản thân
Kể từ ngày gặp anh ấy, trái tim cô như ngừng đập, từng nói là sẽ quên đi hình bóng đó nhưng có lẽ là cô không làm được rồi, ánh mắt dịu dàng đó, giọng nói ôn nhu đó và cả nụ cười ấm áp kia nữa, những thứ đó như cào xé trái tim cô ra thành từng mảnh, cô không biết mình nên làm gì nữa? Anh ấy là một người thông minh, bây giờ anh chủ động nói muốn đến đây chỉ có thể là do anh ấy đã phát hiện ra thứ gì đó rồi! Thứ đó rốt cuộc tốt hay xấu, cô không biết, và cô cũng không muốn biết, cô sợ, sợ đến tận linh hồn, nếu anh ấy phát hiện ra thứ gì đó thì......
Không, không đâu, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như thế này, anh ấy sẽ không phát hiện ra việc gì đâu, thầm nhắc nhở mình như thế, nỗi sợ hãi dần dần phai nhạt đi, bây giờ nên chỉ nên lo lắng cho một chuyện
Nếu anh ấy chuyển đến đây, mọi thứ sẽ trở nên rắc rối hơn, cô biết, nói là quên anh nhưng thực chất trái tim này vẫn còn in sâu hình bóng đó, nếu như ở gần anh, cô không biết mình có thể giữ chiếc mặt nạ này bao lâu nữa đây, cô cũng lo lắng cho Ayu nữa, quan hệ giữa anh ấy với Ayu...., cô lo là Ayu cũng sẽ giống cô
Thở một hơi dài, bây giờ, cô đã hiểu ra được một điều.....
Cái gọi là quên lãng, âu cũng chỉ là giấu sâu trong đáy lòng rồi tự lừa dối mình rằng không nhớ mà thôi.....