Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Utsuro No Hako To Zero No Maria - ろのとのマリア
  3. Chương 14 : Chương 14
Trước /15 Sau

[Dịch] Utsuro No Hako To Zero No Maria - ろのとのマリア

Chương 14 : Chương 14

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Tôi là Otonashi Aya. Rất vui được gặp các bạn.”

Học sinh chuyển trường nói với nụ cười nhẹ nhàng.

Thấy ngoại hình cuốn hút của cô ấy, những đứa con gái bắt đầu ồn ào trong khi bọn con trai thì cứng họng không nói nên lời.

Dĩ nhiên là tôi cũng không là ngoại lệ. Tôi chưa từng được thấy một vẻ đẹp lôi cuốn như thế trước đây. Tôi muốn rời mắt sang chỗ khác, nhưng không hiểu sao chúng cứ dính chặt vào. Ánh mắt của chúng tôi bắt gặp nhau. Tôi dễ dàng bị đôi mắt ấy hút hồn. Học sinh chuyển trường dường như đã quen với phản ứng này của tôi và mỉm cười.

Tôi bắt đầu thấy chóng mặt.

Trở thành người yêu của cô ấy chắc chắn là điều không thể. Địa vị của chúng tôi thật quá khác biệt. Tôi có cảm giác rằng chúng tôi không ở cùng một thế giới. Có lẽ điều này hơi quá đáng một chút, nhưng tôi nghĩ ai cũng sẽ đồng ý như vậy khi gặp cô ấy.

“Đầu tiên tôi muốn khẳng định một điều.”

Otonashi Aya nói với một nụ cười hoàn hảo.

“Xin các bạn, --- đừng kết bạn với Otonashi Aya – là tôi đây.”

Chỉ cần nói như thế, cô ấy đã làm cho cả lớp đang ồn ào phải im lặng. Như thể là phép thuật vậy.

“Xin các bạn đừng hiểu nhầm tôi. Nếu có thể, tôi muốn kết bạn với tất cả mọi người. Tuy vậy, tôi không thể. Đó là bởi vì ---”

“--- sự hiện diện của Otonashi Aya chỉ là một ảo giác.”

Tôi vẫn không hiểu. Tôi cố nuốt nước bọt.

“Chúng ta không hợp nhau đâu. Từ cách nhìn nhận của nhau, chúng ta chỉ là những bóng ma. Vì tôi là ‘học sinh chuyển trường’. Tôi không quen với ai cả, không ai biết đến tôi và tôi chắc chắn rồi cũng sẽ quay trở về tình trạng này. Tôi sẽ phải chịu đựng cái tình trạng không một ai quen biết trong một khoảng thời gian dài. Tôi cho rằng các bạn có thể gọi sự hiện diện của tôi là một bóng ma. Nhưng ngay cả khi tôi là một bóng ma, tôi vẫn là chính tôi. Tôi cũng cảm thấy buồn. Nhưng tôi không còn cách nào khác hơn ngoài việc chấp nhận nó. Khi tôi không còn có thể chấp nhận là một ảo ảnh, khi tôi không còn chịu đựng được nữa, tôi sẽ rơi vào vòng lặp giả tạo này.”

Tôi vẫn không hiểu. Thứ duy nhất mà tôi hiểu là cô ấy nghiêm túc đến đáng sợ và không ai có lí do để trêu đùa cô ấy.

“Để trở thành một bóng ma, tôi từ bỏ tên thật của tôi khi ở trong ‘chiếc hộp’ này. Nếu tôi sử dụng tên thật của mình, tôi sẽ không còn động lực để tiến lên. Tôi làm vậy là vì tôi có cảm giác trở ngại đó sẽ xuất hiện. Và nếu tôi bị kéo vào vòng lặp giả tạo này, các bạn chắc chắn sẽ bị xóa bỏ.”

Cô ấy vẫn nghiêm giọng nói.

“Vì thế, tôi --- phải tiếp tục là một bóng ma, là Otonashi Aya.”

Hiểu rồi. Thôi, thực ra tôi không hiểu lắm, nhưng dường như cô ấy vẫn chưa là <<Otonashi Aya>>.

Cô ấy sắp trở thành <<Otonashi Aya>>.

Tôi chắc rằng cô ấy không muốn điều đó. Đó không phải là điều cô ấy mong ước.

Nhưng cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc trở thành <<Otonashi Aya>>.

“Nhưng tôi rất mạnh mẽ.”

Cô ấy nói một cách cay đắng.

“Tôi biết rằng sẽ có lúc tôi kêu ca. Tuy vậy, tôi không còn là <<Otonashi Aya>> nếu như sau này tôi than vãn. Vì thế, để tôi không trở nên cảm tính trong tương lai, tôi sẽ bộc lộ tình cảm của mình ngay bây giờ. Tôi ---”

Đó chỉ là sự tình cờ.

Đúng thế, tôi cho rằng đây chỉ là sự tình cờ, nhưng không nghi ngờ gì nữa---

--- cô ấy nhìn tôi rồi nói.

“Tôi --- muốn một người sát cánh bên tôi.”

Và rồi cô ấy mỉm cười với tôi.

“Thôi, tôi xin phép được giới thiệu lại.”

Cô ấy nói như đang ra lệnh cho chính mình.

“Tôi là <<Otonashi Aya>>. Tôi hi vọng rằng tôi sẽ cùng hợp tác tốt với các bạn trong khoảng thời gian dài sắp đến.”

Otonashi Aya cúi đầu chào thật sâu.

Tất cả chúng tôi đều im lặng, không biết phải phản ứng thế nào.

Vì thế, tôi vỗ tay.

Tiếng vỗ tay của tôi là tiếng động duy nhất trong phòng học.

Cuối cùng thì cũng có người cũng vỗ tay theo. Sau đó, một vài người khác cũng làm theo như vậy. Tiếng vỗ tay càng ngày càng lớn dần lên.

Khi tất cả mọi người trong lớp đều vỗ tay, cô ấy ngẩng đầu lên.

Cô ấy không còn mỉm cười nữa.

Cô ấy nắm chặt nắm đấm của mình và nhìn thẳng về phía trước với tư thế mạnh mẽ.

Quảng cáo
Trước /15 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hạnh Phúc Nơi Cuối Con Đường

Copyright © 2022 - MTruyện.net