Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ân Oán Đài vô cùng Thần Thánh, bất cứ một võ giả nào lên trên đó đều mang kính sợ trong lòng, nhưng Quân Thường Tiếu thì khác, sau khi đi lên, hết móc cứt mũi lại chải vuốt tóc tai.
- A a a…
Vi Nhất Nộ tiếp tục gào thét, thằng khốn này quá khinh thường mình rồi. Không thể chịu được sự nhục nhã này. Hắn bước lên một bước, khuông mặt vặn vẹo đến cực hạn, quát lớn:
- Đi chết đi.
Hai tay vung tới, khí thế như sơn băng địa liệt. Võ giả đứng gần Ân Oán Đài toát mồ hôi hột, vội vàng lui về sau mấy bước, sợ bị dư ba tác động.
- Thật là đáng sợ!
- Lực lượng này ít nhất cũng phải hơn 2500 cân.
- Coi như là hung thú cấp Võ Đồ cũng không thể đỡ được a.
Đám người cả kinh, lông tơ dựng đứng. Thế nhưng mà, khi bọn hắn nhìn về phía Quân Thường Tiếu, lại phát hiện hắn vừa chải đầu xong, đang ung dung gài cái lược gỗ vào thắt lưng. Bên này, Vi Trưởng lão giết tới với thanh thế kinh người, bên kia hắn lại không hề có một chút bận tâm. Anh trai a, ngươi ổn không vậy?
Đúng lúc này, Quân Thường Tiếu nâng lên hai tay, chính diện đón đỡ hai quyền của Vi Nhất Nộ. Đám người hốt hoảng nghĩ thầm: “Quân Chưởng Môn ra tay rồi!”.
Những tiếng nổ lớn truyền ra, đinh tai nhức óc. Các võ giả nhìn thấy cuồng phong cuốn theo bụi bay mù mịt ra bốn phía, thiếu chút nữa rớt cả tròng mắt. Trên đìa, Quân Thường Tiếu vẫn đứng im tại chỗ, hai tay tiếp xúc với song quyền của Vi Nhất Nộ, trên mặt vẫn giữ nự cười thân thiện.
- Không phải chứ!
- Như thế mà cũng có thể đỡ được?
- Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam của hắn lẽ nào là Võ kỹ Phàm phẩm Cao giai?
Đám người vô cùng khiếp sợ. Vi Nhất Nộ vẫn bảo trì tư thế tấn công, trợn mắt há mồm:
- Làm sao… làm sao có thẻ như thế?
Hắn đã dùng tới Quang Huy Vạn Quân Thôi Xán Kim Thạch quyền, lại vận sức lâu như vậy, là một đòn mạnh nhất từ trước tới giờ của mình, thế mà thằng này có thể nhẹ nhàng đón đỡ. Giờ phút này, tinh thần Vi Trưởng lão đều nhanh hỏng mất.
Quân Thường Tiếu cười cười:
- Còn chiêu gì giở ra hết đi!
Vi Nhất Nộ thở gấp, sắc mặt càng lúc càng dữ tợn.
- Vi Trưởng lão không ổn rồi.
- Võ kỹ phẩm cấp cao tuy cường hãn, nhưng linh lực tiêu hao cũng rất nhiều.
- Lúc trước hắn điên cuồng đấm đá một trận đã tốn không ít linh lực, vừa rồi lại thi triển môn võ kỹ kia, sợ là đã cạn kiệt rồi…
- Tinh bì lực tẫn???
Vi Trưởng lão cúi đầu ôm mặt, lui ra sau mấy bước, hắn lần nữa phát ra tiếng cười như điên như dại.
Lại cười nữa? Đám người vô cùng ngạc nhiên.
Vi Trưởng lão từ từ ngẩng đầu, chỉ tay vào mặt Quân Thường Tiếu, âm trầm nói:
- Thằng chó con, mày cho rằng ông mày chỉ có võ kỹ thôi à?
Nói xong, một thanh đại đao bỗng dưng xuất hiện từ hư không, rõ ràng là hắn triệu hoán từ Không gian giới chỉ. Đại đao rơi xuống, mặt đất run rẩy.
- Đao này có vẻ rất nặng.
- Nhìn kìa, trên thân đao có khắc chữ “Phạm”, đây là vũ khí do Phạm đại sư chế tạo.
Đám người kinh hô, Phạm đại sư chính là Chú Tạo đại sư giỏi nhất của Tinh Vẫn đại lục. Cả đời hắn rèn đúc ngàn vạn vũ khí, mỗi một món đều được Võ giả coi là trân bảo.
Vi Nhất Nộ cầm đao lên, một bên dùng ống tay áo lau lau, một bên tự hào:
- Đao này là Vi mỗ dùng không biết bao nhiêu tiền tài mới mua được, xem nó như tính mạng của mình, hôm nay là lần đầu tiên sử dụng trước mặt người khác.
Quân Thường Tiếu chỉ vào đao, cười nói:
- Trên lưỡi đao có vết rạn, chứng tỏ cái của nợ này cũng là hàng luyện hỏng mà thôi.
Vi Nhất Nộ giận dữ hét:
- Vũ khí do Phạm đại sư chế tạo, cho dù có một chút tì viết, cũng hết sức quý gia, chớ có dùng hai chữ “luyện hỏng” mà nhục nhã nó.
Quân Thường Tiếu có vẻ chán nản, mình nói thật, sao tự nhiên lại đùng đùng nổi giận.
Kỳ thật hắn không biết một điều, tại Tinh Vẫn đại lục, vũ khí vô cùng quan trọng đối với Võ giả, vũ khí do Phạm đại sư chế tạo lại càng trân quý, tuyệt đối không thể có một chút khinh nhờn.
- Thằng ranh này, hôm nay ta sẽ dùng máu của ngươi để tế đao.
- Nha, sợ quá…
Quân Thường Tiếu móc móc lỗ mũi, trên mặt lại tỏ ra vô cùng sợ hãi.
Lòng tự tôn của Vi Nhất Nộ bị đả kích nghiêm trọng, hắn nắm chặt Kim Long đại đao, rít qua kẽ răng:
- Không thể nhịn, tuyệt đối không thể nhịn…
Linh lực mạnh mẽ tràn ra, quanh quẩn trên Kim Long đao, trong nháy mắt bộc phát khí tức mạnh mẽ.
- Vi Trưởng lão chuẩn bị ra tay rồi.
- Thanh đao này dường như là Phàm phẩm, nếu dung nhập thêm linh lực của Võ giả, chắc hẳn có thể chém giết Võ Đồ dễ như trở bàn tay.
- Quân Chưởng Môn gặp nguy hiểm rồi.
Vi Nhất Nộ giơ đao chỉ Quân Thường Tiếu, lạnh lẽo âm u nói:
- Lấy Vũ khí của ngươi ra.
Vũ khí đấu với Vũ khí là quy củ trên võ đài, nếu như ỷ vào mình có vũ khí, bắt nạt một người tay không tấc sắc, sẽ bị mọi người chế diễu khinh bỉ.
- Chậc chậc, chỉ là mâu thuẫn nho nhỏ thôi, có nhất thiết phải động đao động kiếm, đánh nhau tơi bời không.
Khóe miệng đám người co quắp, Quân Chưởng Môn, rõ ràng là người ta chỉ dùng nắm đấm thì không giải quyết được ngươi, mới phải dùng đến đao kiếm đấy.
- Hãy bớt xàm ngôn đi. Lấy vũ khí ra, cùng ông đây quyết một trận sống mãi.
Vi Nhất Nộ khản cả giọng, hắn phẫn nộ, hắn biệt khuất, hắn muốn một đao chém chết Chưởng môn Thiết Cốt Phái, hung hăng phất tiết ra ngoài.
- Ài, thôi được rồi.
Quân Thường Tiếu nâng tay lên, Lục Thiên Thiên lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ, nhưng Quân Thường Tiếu lại lắc đầu:
- Bản tọa có kiếm rồi.
Lục Thiên Thiên ngạc nhiên, thằng này lúc nào thì có kiếm rồi.
Trong tay Quân Thường Tiếu bỗng nhiên xuất hiện một thanh kiếm. Trên vỏ kiếm khảm nạm hai viên minh châu, phát ra ánh sáng xanh dìu dịu. Lục Thiên Thiên ngưng trọng: “Kiếm này có vẻ không tầm thường!”
Vi Nhất Nộ bĩu môi khinh thường:
- Làm ơn tạnh giùm đi! Kiếm chính là để giết địch, đã khảm nạm bảo châu lên vỏ kiếm, chứng tỏ là loại hàng trang sức.
Đám người cũng gật đầu đồng ý. Kiếm, quan trọng là sắc bén, vỏ kiếm đẹp, thường là dùng cho đội văn nhân mặc khách lấy ra lòe thiên hạ mà thôi.
- Mày đã có vũ khí, ông đây liền có thể ra tay rồi!
Hai tay Vi Nhất Nộ nắm chuôi đao, dùng tất cả số linh lực còn lại trong người rót vào thân đao, lập tức khí tức càng trở nên mãnh liệt.
- Đại Mạc đao pháp!
Hắn lạnh giọng quát lên, gân xanh trên hai tay nổi cuồn cuộn, Kim Long đao được giơ lên cao, đột nhiên hướng Quân Thường Tiếu chém tới. Các Võ giả há hốc miệng, bởi vì trước mắt là một đường đao khí dài tới hai mét, đang ầm ầm lao tới chỗ Quân Thường Tiếu. Những nơi đao khí đi qua, đất đá đều lõm xuống. Đám người hít một ngụm khí lạnh. Vi Trưởng lão không chỉ có đao do Phạm đại sư chế tạo, còn có Đao pháp độc môn, uy lực của một chiêu này, sợ là có thể dễ dàng chém chết Võ Đồ nha. Một giây sau, mọi người cùng nhìn về phía Quân Thường Tiếu. Một đao kinh khủng như vậy, hắn sẽ đỡ thế nào đây, lẽ nào tiếp tục dùng Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam ngạnh kháng?
Quân Thường Tiếu giữ chuôi kiếm, nhanh chóng rút kiếm ra, Cửu Thức Điệp Lăng Kiếm chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai, thứ ba… trong nháy mắt, liên tiếp tung ra tám chiêu, sau đó trong tầng tầng gợn sóng, chém ra chiêu thứ chín.
Từ khi kiếm ra khỏi vỏ, tới khi xuất ra chiêu thứ chín, chỉ trong thời gian 1 lần hô hấp. Khi mọi người nhận ra, kiếm khí đã trực tiếp nghênh đón đao khí.
Bành!
Đao khí lập tức vỡ nát, kiếm khí không dừng lại, phóng tới Vi Nhất Nộ.
- Cái… cái này….
Các võ giả trợn mắt há mồm.
Vi Nhất Nộ sợ hãi cực điểm, vô ý thức đưa Kim Long đao lên chắn trước người.
Bành!
Kiếm khí chém lên thân đao, âm thanh vỡ vụn truyền ra
Răng rắc…
Ngay sau đó, Phàm phẩm Kim Long đao do Phạm đại sư chế tạo, ầm ầm vỡ nát. Vi Nhất Nộ ngây ra như phỗng. Kiếm khí chém xuống bả vai hắn, toàn bộ cánh tay phải bay ra, rơi xuống phiến đá cách đó ba mét, Kim Long đao rơi xuống. Trên Ân Oán Đài truyền ra tiếng kêu thảm thiết…