Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Cửu đệ!
Bảy tên tiểu đầu mục giận tím mặt, ánh mắt tràn ngập sát cơ! Ánh mắt Chu Thiên Bá cũng dần trở nên âm lãnh, linh khí quanh thân sôi trào.
- Đại đương gia!
Quân Thường Tiếu ung dung nói:
- Thằng đệ này của ngươi không biết trên biết dưới, xen vào cuộc nói chuyện của chúng ta, Bản tọa giúp ngươi thanh lý môn hộ, chắc là không có vấn đề gì hả?
Giết đệ tử của ta sao? Tốt thôi, ta dùng tính mạng thủ hạ của ngươi bồi thường. Không thể không nói, thân là Chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh phái, biểu hiện của hắn lúc này rất đáng khen.
Máu tươi từ vết thương tí tách rơi xuống đất, Quân Thường Tiếu rút kiếm, lập tức máu tươi phun ra ào ào.
- Ngươi…
Tên râu quai nón trợn trừng hai mắt, muốn tiến lên giết chết Quân Thường Tiếu, nhưng trái tim truyền đến đau đớn, thống khổ, suy nghĩ dần dần mơ hồ, cuối cùng ngã lăn ra đất. Thế là một tên Khai Mạch Thập Nhị Đoạn nhẹ nhàng ra đi. Chủ yếu là vì hpk quá sắc bén, Quân Thường Tiếu xuất kiếm lại quá nhanh, nhanh đến mức tên kia muốn tránh cũng không kịp.
- Con chó này!
Một tên trọc đầu vọt tới, hội tụ lực lượng vào hai nắm đấm, điên cuồng hét lên:
- Dám giết Cửu đệ của tao, nạp mạng đi!
- Lui ra!
Chu Thiên Bá trầm giọng quát. Thanh âm ẩn chứa một cỗ năng lượng dập dờn ba động trong không khí. Tên trọc đầu lập tức dừng bước, tán đi lực lượng trong nắm đấm, sau đó giận dữ lui về chỗ ngồi.
- Khí tức thật mạnh!
Quân Thường Tiếu hơi bất ngờ, cũng lập tức thu hồi suy nghĩ muốn xuất kiếm. Nếu vừa rồi Chu Thiên Bá không ngăn cản, hắn có rất nhiều cách để chém chết tên trọc đầu chỉ bằng một kiếm. Thôi bỏ đi, cho hắn hít thở thêm một lúc vậy.
Chu Thiên Bá vỗ vỗ tay vài cái, cười nói:
- Một kiếm vừa rồi của Quân chưởng môn vừa nhanh vừa chuẩn, chứng tỏ kiếm đạo phi phàm, Chu mỗ vô cùng bội phục.
Đàn em bị giết mà hắn còn cười?
Quân Thường Tiếu chắp hai tay sau lưng:
- Đại đương gia quá khen, điểm ấy đạo hạnh của Bản tọa cũng chỉ có thể khi dễ đàn em của ngươi, nếu đổi lại gặp cao thủ, chắc chắn sẽ chịu khổ.
Khi hắn nói hai chữ “đàn em” còn cố tình nhìn nhìn mấy tên đầu mục, hiển nhiên không để bọn hắn trong mắt.
Mấy tên đầu mục nghiến răng ken két, ánh mắt tràn ngập lửa giận.
Chu Thiên Bá cười mà như không cười:
- Thôi, tóm lại chỗ tao có 31 thằng đệ tử của mày, đưa 3100 lượng đây thì có thể dẫn chúng nó đi.”
Hóa ra vẫn nhịn được là bởi vì còn muốn đòi tiền. Quân Thường Tiếu nói:
- Cho mày 100 lượng, tao đưa đệ tử đi, hai bên xí xóa ân oán.
Chu Thiên Bá đập nát tay vịn của ghế, gằn giọng:
- Quân Thường Tiếu, tao đã rất nể mặt mày rồi, đừng được đằng chân lân đằng đầu!
Không nhịn được nữa rồi? Đến bây giờ mới lộ ra bộ mặt thật cũng không phải dễ.
Tên trọc đầu đứng dậy:
- Đại đương gia, cứ để anh em đập chết nó, lấy hết tiền tài trên người là được.
- Đúng vậy! Đập chết nó, báo thù cho Cửu đệ.
Sáu tên đầu mục khác cũng đứng dậy, sát khí tỏa ra lạnh lẽo.
Từ lúc Quân Thường Tiếu tiến đến, bọn hắn đã ngứa mắt rồi, giờ lại giết Cửu đương gia, bọn hắn chỉ hận không thể xẻ thịt lột da uống máu thằng này, báo thù rửa hận cho anh em.
- Thằng oắt, mày đã không biết nặng nhẹ, đừng trách tao độc ác.
Hắn vung tay lên, ra hiệu cho đàn em động thủ.
Tên đầu trọc lao lên trước tiên, đúng lúc hắn chuẩn bị ra tay, Quân Thường Tiếu lạnh nhạt nói:
- Đại đương gia, chỗ này hơi nhỏ, nếu muốn đánh thì tìm chỗ nào rộng rãi đánh cho sướng.
Chu Thiên Bá cười lạnh:
- OK! Tao cho mày toại nguyện!
Bên ngoài đại điện, tại Diễn Võ trường, gần 200 tên sơn tặc vây quanh, nhìn chằm chặp Quân Thường Tiếu. Quân Đại chưởng môn có cảm giác mình như một chú thỏ con lạc giữa bầy sói già.
Tên trọc đầu đứng giữa sân, cởi áo ra, để lộ cơ bắp cuồn cuộn:
- Thằng ranh con, tao sẽ cho mày một ân huệ, được chết toàn thây.
- Thật sao!
Quân Thường Tiếu cười lạnh.
- Mẹ nó! Lại còn cười!
- Lục đương gia, giết chết thằng ranh con này đi, báo thù cho Cửu đương gia cùng hai anh em dưới chân núi.
- Đừng cho nó chết toàn thây, phải đánh gãy tay gãy chân nó, treo ở cửa sơn trại đến chết thì thôi.
- Đúng! Đúng!
Bọn sơn tặc hò hét ầm ĩ. Những thủ đoạn tra tấn như vậy bọn chúng đã quá quen, cho nên xung quanh mới chất đống nhiều xác chết như vậy. Chu Thiên Bá ngồi tại đài cao ngoài Diễn võ trường, bình tĩnh nói:
- Lão Lục, thằng này ra tay rất nhanh, cẩn thận đấy!
Tên Lục đương gia bước chân phải lên một bước, mũi chân lún vào trong bùn đất, cười lạnh:
- Đại đương gia, ta sẽ cho nó biết thế nào mới gọi là nhanh.
- Tư thế này…
- Lẽ nào Lục đương gia muốn thi triển Thất Bộ Hóa Ảnh?
- Đây chính là thân pháp Phàm phẩm Trung giai, nghe nói nếu tu luyện đến đại thành, có thể nhanh đến mức chỉ nhìn thấy tàn ảnh.
- Bình thường Lục đương gia rất ít thi triển, hôm nay có thể thấy tận mắt, quả là cơ hội hiếm có.
Bọn sơn tặc kinh hô, đưa mắt nhìn về phía Quân Thường Tiếu, cười trên nỗi đau của người khác, tất cả đều nghĩ nếu Lục đương gia dùng bộ thân pháp này, thằng oắt kia chắc chắn sẽ bị đập cho bố mẹ ruột cũng không nhận ra.
Nhưng vừa nhìn đến Quân Thường Tiếu, cả bọn đều tròn mắt, chỉ thấy Chưởng môn Thiết Cốt Phái đang đi cà nhắc, còn không ngừng nghiêng bên trái, ngã bên phải.
- Con hàng này đang làm gì?
- Có phải nó bị động kinh không?
- Hừ, theo tao thấy là nó đang giả điên.
Võ giả tại Tinh Vẫn Đại Lục không biết đây là những động tác khởi động giãn gân cốt, làm nóng người trước khi chiến đấu.
Kết thúc quá trình khởi động, Quân Thường Tiếu giơ tay trái lên, nắm lại, sau đó dựng ngón giữa lên:
- Tao ít đọc sách lắm, chúng mày đừng có dọa tao.
Cả đám sơn tặc đều nghi hoặc khó hiểu nhìn tư thế quái dị của Quân Thường Tiếu:
- Thằng này, lẽ nào tinh trùng lên não?
- Con mẹ mày!
Lục đương gia mắng lớn:
- Mày không đọc sách, liên quan chó gì đến tao?
Nói xong, mũi chân chà xát trong đất bùn, ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng, tiến gần đến Quân Thường Tiếu. Một bước, hai bước, ba bước… là Hóa Ảnh bộ pháp… Cho tới khi hắn bước ra bước thứ tám, hư không sau lưng đột nhiên vặn vẹo, trong nháy mắt hiện ra hư ảnh nhàn nhạt, hoàn thành Thất Bộ Hóa Ảnh. Võ giả tu luyện đến đại thành, sau bảy bước, có thể ngưng tụ tàn ảnh, tốc độ cũng tăng lên mấy lần. Quả nhiên, khi bước thứ tám của hắn vừa chạm xuống đất, thân thể đột nhiên gia tốc, như một vệt ánh sáng vọt tới.
- Nhanh thật!
Quân Thường Tiếu há hốc mồm kinh ngạc, hắn chỉ thấy những tàn ảnh chứ không thể thấy rõ thân thể tên trọc đầu.