Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Những người hiện giờ có mặt trong phòng họp đều là những hội viên quản lý có mặt trong lần PK tập thể đó, cho nên khi nhắc đến cái tên này, trong lòng ai cũng hiểu rõ nguyên nhân vì đâu. Diệp Từ thấy mọi người vẫn đang không ngừng thảo luận, cười nói: "Bọn chúng nhắm chúng ta cũng vì ghi hận lần trước, thế thì cứ đánh thôi."
"Nhưng phía chúng ta không đủ người, Di Lộc đã phải dùng đến cách luân phiên từng đội thay nhau ra trận, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này không phải là cách hay, sức chịu đựng của mọi người có hạn, chưa được bao lâu đã phải tiếp viện nữa rồi." Khuynh Ngôn Mặc một hơi nói vào vấn đề trọng tâm mọi người đang thảo luận: "Tuy là sau lần event trước công hội mình tuyển vào thêm được không ít người nhưng dù sao người mới vẫn là người mới, lòng trung thành không có thì trạng thái chiến đấu cũng sẽ thiếu nhiệt tình, cho nên..."
"Cho nên ảnh hưởng đến cả những thành viên cũ của công hội chúng ta?" Diệp Từ lên tiếng bổ sung vế cuối mà Khuynh Ngôn Mặc chưa kịp nói xong.
Tất cả mọi người đều im lặng, hiện giờ bọn họ ở đây cũng vì muốn tìm ra phương pháp giải quyết vấn đề ấy.
Thiên Thiên Hướng Thượng tuy không thiếu hội nhiên nhưng phần lớn bọn họ gia nhập đều vì muốn nương nhờ vào lợi ích có được từ trụ sở công hội cấp năm, mà đã là gia nhập vì lợi ích thì phần lớn đều sẽ là tạp nham, có lợi thì làm không lợi thì đừng tìm họ bởi bản thân ai cũng có tính toán tìm lợi ích cho mình, làm gì có được cái gọi là đoàn kết một lòng? Đấy là lý do vì sao lúc này Thiên Thiên Hướng Thượng cần người ra mặt đánh trận thì ngoài những thành viên cũ ngày trước, chỉ có một số rất ít hội viên mới tham gia.
Còn phía Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ hiển nhiên là đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, bất kể là vật phẩm tiếp viện hay lực lượng tham gia đều được sắp xếp và tính toán chu đáo chặt chẽ. Hơn nữa bọn họ là người mở màn nên nắm được thời cơ trong tay, bất ngờ tập kích ở thời điểm không có mấy người online nên trụ sở cấp năm mới bị tàn phá thành ra thế này, nếu trụ sở của Thiên Thiên Hướng Thượng chưa được nâng cấp thì có lẽ hiện giờ đã bị người ta dọn sạch, san thành bình địa rồi.
Tuy rằng hiên giờ mọi người đều đã có mặt đông đủ và bắt đầu phản công nhưng rõ ràng ai cũng nhận ra sĩ khí chiến đấu không cao, đối phương dù không chiếm được lợi ích gì nhưng lần đánh úp bất ngờ này của bọn họ đã để lại ảnh hưởng không nhỏ đối với công hội Thiên Thiên Hướng Thượng. Nhìn những hư hại đang ngày một nhiều của bức tường bảo hộ của trụ sở cấp năm cũng đủ để thấy chiến thắng không còn cách bọn họ bao xa nữa.
Có điều đối phương cũng có một nhược điểm.
Bên trong trụ sở công hội lúc nào cũng có NPC chuyên bán dược liệu và vật phẩm cần thiết để tiếp viện, những thứ này rất có ích trong trường hợp công hội không có nhiều dược sư hoặc lượng thuốc cần dùng không đủ, bất cứ khi nào cũng có thể đến đó để mua vật phẩm bổ sung. Và đây cũng là vấn đề tạo nên nhược điểm vừa được nói đến bên trên, NPC của trụ sợ công hội nào cũng chỉ bán vật phẩm cho riêng thành viên của công hội đó, điều này cũng có nghĩa là nhóm người chơi đem quân đến đánh người khác sẽ không thể mua được vật phẩm tiếp tế ở tại nơi này, bọn họ chỉ có thể sử dụng những thứ mình mang theo, và những thứ đó dĩ nhiên đều có giới hạn.
Vì vậy nếu liều mạng trong thời gian dài thì chắc chắn sẽ không thể chịu nổi, song, phía nhà phát hành game cũng đã tính đến chuyện này nên mỗi đợt công hội chiến đều có quy định giờ giấc cụ thể.
Ví dụ như khiêu chiến công hội có trụ sở cấp năm thì thời gian tối đa là 5 tiếng, nói cách khác, công hội Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ khiêu chiến Thiên Thiên Hướng Thượng vào lúc 6h sáng vậy thì muộn nhất là giữa trưa 11h sẽ kết thúc. Nếu thời điểm kết thúc vẫn chưa xác định được ai thắng ai bại thì hệ thống sẽ căn cứ vào số lượt các hội viên bị giết và mức độ hư hao của công hội bị tấn công để phán định kết quả thắng thua.
"Bây giờ mấy giờ rồi?" Diệp Từ bỗng nhiên hỏi.
"10h27." Mưa Đúng Lúc đáp.
Diệp Từ gật đầu, sau đó xoay người rời khỏi phòng họp: "Mình lên trên tường thành xem bên ngoài thế nào rồi."
Tình hình hiện giờ thật sự không lạc quan chút nào.
Tất cả các hội viên đánh xa của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ đều tập trung cách tường thành trụ sở 20m rồi không ngừng tấn công, đếm sơ sơ số lượng cũng phải trên trăm người, hệ ma pháp hệ vật lý gì có đủ cả, mà thật tình người chơi hệ gì cũng không quan trọng vì cự ly bắn đều như nhau cả thôi, cái đáng nói là nhóm người chơi tấn công xa của Thiên Thiên Hướng Thượng muốn phản công thì phải lên đầu tường, mà khoảng cách từ đầu tường đến chỗ kẻ địch lại là một góc nghiêng nên tầm bắn theo đó kéo dài vượt mức 20m. Vì lẽ đó mà trừ người có kỹ năng quần công nếu không thì rất khó mà đánh trúng đối phương được. Nói đến kỹ năng quần công lại tiếp tục vướng thêm một hạn chế nữa, bởi những kỹ năng thuộc mảng này đều có nhược điểm tốn rất nhiều mana và thời gian ngâm xướng siêu dài. Tổng hợp lại hết những khó khăn bên trên đã đủ để giải thích tại sao hai công hội có thực lực không chênh lệch nhiều lắm mà phía Thiên Thiên Hướng Thượng chẳng những không đánh được đối phương mà còn bị người ta đánh đến chịu không nổi nữa.
Tiếp đến nói về nhóm cận chiến, tất cả các người chơi cận chiến của đối phương đều bị cản lại ở bên ngoài, lực lượng cận chiến của đôi bên đều có thực lực ngang ngửa nhau, và cũng vì sàng sàng như vậy mà tạo nên vô số nỗi bực dọc khó chịu. Bạn cứ nghĩ đơn giản thế này, nếu người ta ở bên ngoài không tấn công được thì bạn ở bên trong cũng sẽ chẳng thể nào phản công được luôn, cuối cùng đôi bên chỉ còn cách duy trì tình trạng như vậy rồi tiêu hao vật phẩm một cách không đáng, người ngoài nhìn vào còn không chấp nhận được thì người trong cuộc còn uất ức đến mức nào nữa? Mà khó khăn đâu phải chỉ có bấy nhiêu đây, thời điểm công hội chiến đấu nhất định phải cẩn thận phòng ngừa nhóm chức nghiệp hiệp sĩ và đạo tặc, bọn họ lúc nào cũng sẽ ẩn thân lang thang đâu đấy chờ cơ hội lẻn vào bên trong thành, thậm chí còn phải phòng luôn cả những người lớn gan leo thành vào trong, phòng đủ mọi mặt mà lại không đủ người thì khi có chuyện trở tay làm sao kịp?
Diệp Từ khẽ nhếch môi hừ một tiếng, xem ra lần này Tịch Dương Tàn Hồng đã bỏ không ít công sức chuẩn bị cho đợt tấn công trả thù Thiên Thiên Hướng Thượng, bất kể là mặt nào cũng đều được tính toán chu đáo kín kẽ đến độ con kiến cũng chạy không thoát. Cột máu của tường thành bảo hộ đã bị đối phương đánh chỉ còn 1/5, nếu cứ để tiếp tục như vậy thì dù có may mắn kiên trì được đến khi kết thúc thì xét theo mặt tổn thất, Thiên Thiên Hướng Thượng nhất định cũng sẽ bị phán thua.
Thời gian không đợi người.
Diệp Từ xoay người từ trên tường thành nhảy xuống, nói với hội viên trông cửa thành: "Mở cổng."
"Nhưng..." Hội viên kia có chút do dự.
Diệp Từ cũng không có ý định làm khó người nọ, bèn quay sang nói trực tiếp với Di Lộc đang chỉ huy chiến đấu: "Di Lộc, mở cổng thành để mình ra ngoài."
"Hội trưởng..."
"Đừng lo, mình không ngốc đến mức tự đi tìm chết." Diệp Từ biết Di Lộc lo lắng cho mình nhưng không dám nói, cười an ủi.
Di Lộc im lặng cân nhắc một lúc sau đó liền ra lệnh mở cổng thành cho Diệp Từ ra ngoài.
Diệp Từ vừa bước ra ngoài đã gặp phải nhóm người tiếp viện vừa gia nhập chiến đấu, Mạch Thủy Thâm và Buông Tay Cô Ấy Ra, hai người họ thấy Diệp Từ xuất hiện đều bất ngờ, Mạch Thủy Thâm nói: "Em đánh xa thì lên tường thành, ra chỗ cận chiến của bọn anh làm gì?"
Diệp Từ không trả lời câu hỏi ấy, chỉ nhanh chóng bước qua mặt Mạch Thủy Thâm đồng thời nói: "Lát nữa các anh tập trung đánh một chỗ là được."
"Hả?" Mạch Thủy Thâm và Buông Tay Cô Ấy Ra chưa kịp hỏi thêm đã thấy Diệp Từ gọi lão Tứ ra bên ngoài, sự xuất hiện của lão Tứ với thân hình đồ sộ tạo nên sự rung động không nhỏ, bên phía Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lập tức vang lên tiếng bàn luận xôn xao.
"Tàn Hồng, bên phía bọn họ xuất hiện thợ săn ka, có phải Công Tử U kia không?"
"Cẩm Quỳ nhanh sang đấy thám thính."
"Vâng."
Tịch Dương Tàn Hồng ở bên này mới ra lệnh cho người đi do thám thì ở bên kia lão Tứ đã tung ra kỹ năng xé rách rồi. Hiện giờ lão Tứ đã lên cấp 17, những người chơi ở đây hầu hết đều không vượt quá cấp 22 cho nên không bị ảnh hưởng bởi quy tắc hạn chế cấp bậc, kỹ năng xé rách vừa tung ra liền khiến cột máu của tất cả các người chơi trong phạm vi 30m giảm xuống một đoạn lớn, không những thế còn làm rất nhiều người chơi rơi vào trạng thái mê muội.
Nhóm cận chiến của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ đã chiến đấu liên tục ít nhất 3 tiếng, phần lớn bọn họ đều đã rơi vào trạng thái buồn ngủ hoặc tê tay tê chân, cả người mỏi nhừ, cho nên làm sao ngờ được kẻ địch lại bất ngờ giáng xuống một đòn khủng bố như vậy. Bọn họ mới vừa thấy cửa thành mở ra, một thợ săn tinh linh xuất hiện, nữ thợ săn đó gọi ra pet là một con Phách Vương Long màu đen to thật to. Con pet bự như trâu đó mới được gọi ra đã ngửa mặt lên trời thét dài, kế đó dậm chân một cái làm mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, cột máu của bọn họ cũng theo đó mà giảm liên tục.
Cột máu giảm có thể uống thuốc bổ sung lại, chuyện này không đáng lo cho lắm nhưng vấn đề làm nhóm cận chiến của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ đau khổ không thôi là phần lớn bọn họ đều bị vây trong trạng thái mê muội.
Ngay lập tức kênh công hội của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ bị dội bom ồn ào hỗn loạn.
"Tía má ơi con pet Phách Vương Long mạnh dữ vậy sao?"
"Buff đâu buff đâu buff chết đâu hết rồi ra đây thêm máu coiiiiii."
"Đại ca, con pet kia mạnh quá, em bị nó tiễn lên đường rồi."
...
Sau mấy ngày luyện cấp và nịnh nọt, độ trung thành của lão Tứ với Diệp Từ đã tăng đến 69, tuy vẫn chưa tăng đến mức cao nhất và thỉnh thoảng còn làm khó làm dễ cô nhưng cô không còn lo bắt nó chiến đấu nó sẽ bỏ trốn hoặc đào ngũ bỏ của chạy lấy người, hơn nữa quan trọng nhất là... Diệp Từ đã có thể cưỡi lên người nó, thời điểm nó cho phép Diệp Từ cưỡi quả thật cô đã cảm động suýt bưng mặt mà khóc.
Lão Tứ vừa tung kỹ năng xé rách xong, Diệp Từ cũng lập tức trèo lên người nó, điều khiển nó xông về phía kẻ địch. Cô đã nhìn thấy Tịch Dương Tàn Hồng, cái bộ trang bị Chích Nhiệt Pháp Bào quả thực lấp lánh chói mắt người ta mà.
Ngay khi 90% người chơi cận chiến bị mê muội, Tịch Dương Tàn Hồng lập tức ra lệnh: "Mục Sư buff máu, chú ý di chuyển tránh những nơi nhóm tấn công xa của đối phương tấn công được, hạn chế đi theo nhóm, nhanh lên."
Nơi bọn họ đang đứng vốn chỉ cách cửa thành chừng 20-30m, đây là một khoảng cách không xa nhưng hiện giờ Diệp Từ cũng đang từ cửa thành chạy sang nên dĩ nhiên nhanh chóng chạm mặt nhóm tiếp viện của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ. Lão Tứ thoáng cái đã đụng bảy tám người, bọn họ vừa đụng trúng lão Tứ đã dội ngược trở lại xếp thành một đống, cột máu cũng vì sự va chạm này mà vèo một cái cạn đến đáy.
"Là Công Tử U, tấn công cô ta." Tịch Dương Tàn Hồng liếc mắt một cái đã nhận ra người đang cưỡi trên lưng lão Tứ là Diệp Từ, hai mắt hắn đỏ oạch lên vì tức giận, có điều lại một lần nữa hắn hạ lệnh lỡ nhịp rồi.
Lão Tứ một mạch chạy sang phía hắn, kế đó bật người nhảy lên cao, lúc rơi xuống còn quét đuôi thêm một vòng nữa. Cái đuôi to khủng khiếp kia hệt như một thanh đao đoạt mệnh khiến nhóm người chơi tấn công xa gần đấy không kịp chạy trốn chỉ có thể gào lên thảm thiết rồi bỏ mạng dưới chân lão Tứ.
Tịch Dương Tàn Hồng may mắn không nằm trong phạm vi ảnh hưởng của lão Tứ nên thoát được một kiếp, có điều dư chấn từ đòn tấn công đã làm cột máu của hắn giảm hết 2/3 khiến hắn phải vừa chạy vừa lấy bình máu ra uống ừng ực.
Diệp Từ giơ nỏ nhắm bóng lưng Tịch Dương Tàn Hồng, giữa lúc cô chuẩn bị bắn thì chợt nghe thấy thông báo của hệ thống: "Bạn bị Cẩm Quỳ tập kích."
Quả nhiên cả người Diệp Từ đã cứng đơ bất động trên lưng lão Tứ.
Thôi nguy rồi, ban nãy do hành động quá nhanh nên cô không ngờ có đạo tặc ẩn mình bên cạnh. Diệp Từ nhíu mi nhìn nhìn xung quanh, cô có thể nhận thấy được hầu hết các pháp sư của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ đều đã bắt đầu giơ pháp trượng nhắm về phía mình...