Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Kỹ năng đồng quy vu tận cuối cùng gãy gánh giữa đường ở 0.03 giây đếm ngược cuối cùng, Cai Tù Nói Nhiều lảo đảo ngã xuống đất, không phát ra tiếng động gì nữa.
Vài giây sau đó, cả hầm ngục chìm trong sự im lặng đến rợn người.
Ai ai cũng không dám tin vào tình huống trước mắt, Cai Tù đã chết?
Thậm chí Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ còn đưa tay nhéo mặt mình, thì thào: "Có phải chúng ta bị diệt đoàn rồi, bây giờ đứng ở đây chỉ còn linh hồn thôi đúng không?"
Bốn người họ kinh ngạc đến ngẩn người nhưng Diệp Từ thì không. Cô thở phào một hơi, cuối cùng cũng qua, nguy hiểm quá, suýt chút nữa là mất mạng rồi.
"Bạn có muốn giấu tên Công Hội và các thành viên trong tiểu đội không?" Cai Tù Nói Nhiều vừa ngã xuống, thông báo của hệ thống liền xuất hiện.
Diệp Từ có chọn từ chối nữa không? Lúc này rõ ràng không phải thời điểm thích hợp để ẩn giấu, dù sao đánh thắng phó bản sẽ mang đến không ít lợi ích cho công hội. Hiện giờ cô đang là người của Thiết Huyết Chiến Mâu, sống ngày nào hay ngày ấy, tốt xấu gì cô cũng phải làm tốt trách nhiệm của một hội viên là cống hiến cho công hội.
"Chúc mừng năm thành viên của công hội "Thiết Huyết Chiến Mâu" đã trở thành người đầu tiên đánh hạ phó bản "Hầm Ngục Tàn Khốc", thưởng cho Công Hội 500 điểm danh vọng, chúng ta sẽ mãi mãi ghi nhớ tên họ."
"Chúc mừng 'Công Tử U' đánh hạ phó bản Hầm Ngục Tàn Khốc, thưởng 100 đồng vàng, 1000 điểm danh vọng tại các thành thị trên thế giới, 2 điểm thiên phú."
"Chúc mừng 'Mưa Đúng Lúc' đánh hạ phó bản Hầm Ngục Tàn Khốc, thưởng 100 đồng vàng, 1000 điểm danh vọng tại các thành thị trên thế giới, 1 điểm thiên phú."
"Chúc mừng 'Cánh Gà Xào Cay' đánh hạ phó bản Hầm Ngục Tàn Khốc, thưởng 100 đồng vàng, 1000 điểm danh vọng tại các thành thị trên thế giới, 1 điểm thiên phú."
"Chúc mừng 'Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt' đánh hạ phó bản Hầm Ngục Tàn Khốc, thưởng 100 đồng vàng, 1000 điểm danh vọng tại các thành thị trên thế giới, 1 điểm thiên phú."
"Chúc mừng 'Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ' đánh hạ phó bản Hầm Ngục Tàn Khốc, thưởng 100 đồng vàng, 1000 điểm danh vọng tại các thành thị trên thế giới, 1 điểm thiên phú."
Dòng thông báo màu hồng này vừa xuất hiện trên kênh thế giới liền nhanh chóng đẩy lùi hết những tin tức, cả thế giới như muốn nổ tung, kênh trò chuyện của mấy người bọn họ lập tức điên cuồng vang lên tiếng thông báo có tin nhắn mới. Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt và Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ đã từng gặp qua chuyện này nên phản ứng rất nhanh, lập tức đóng hết các kênh trò chuyện lại, Mưa Đúng Lúc và Cánh Gà Xào Cay phản ứng chậm hơn một chút, nhưng cũng vội vàng tắt hết các tin nhắn, lúc này thế giới của họ mới yên tĩnh trở lại.
"Công Tử U! Cô lại lập nhóm với người ngoài phải không?" Diệp Từ chỉ mới đóng kênh trò chuyện bạn tốt, còn chưa kịp đóng kênh tin nhắn riêng liền nhìn thấy tin nhắn của Khổng Tước Lam ào ào bay đến.
"Không hẳn, mời bừa hai người thôi, 1 MT với 1 vú em."
"Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt và Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ từng giành thủ sát phó bản Hang Động Băng Giá với cô mà cô bảo mời bừa à? Cô nghĩ tôi là đồ ngốc sao?" Khổng Tước Lam nghe giọng nói chuyện hết sức từ tốn của Diệp Từ, khẩu khí lại càng ác liệt hơn. "Cô định chia chiến lợi phẩm với mấy người đó phải không?"
"Thì sao? Chính cô bảo tôi muốn tìm ai thì tìm mà."
"Nhưng tôi đã bảo không cho phép cô đi cùng với người ngoài."
"Có thành tích là được, người trong người ngoài cái gì?" Diệp Từ bắt đầu khó chịu, từ trước đến nay cô chưa từng quan tâm những chuyện nhỏ nhặt này, nhưng Khổng Tước Lam lại cứ vịn vào những chuyện nhỏ nhặt ấy mà nói mãi không buông.
"Cô không được phép phân trang bị cho họ, nộp cho công hội tất cả những trang bị cho MT và vú em." Khổng Tước Lam suy nghĩ một chút lại bổ sung: "Trang bị của MT đưa cho Thiên Sơn Tà Dương, trang bị của vú em thì trực tiếp gửi cho tôi."
Diệp Từ nheo mắt, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh lùng, cô không muốn nói nhiều, không muốn gây chuyện, cô nàng này liền muốn gắp đồ ăn trên bàn của cô sao? Cô ta tiêu tiền lại muốn đập ống heo tiết kiệm của cô?
Diệp Từ lạnh lùng đáp: "Cô bớt nói những lời nhảm nhí này và biến đi cho trời quang đãng." Dứt lời liền đóng kênh trò chuyện cá nhân lại, đồng thời kéo tên cô ta vào danh sách đen.
Tuy nhiên, bên phía cô xem như là xong nhưng người bị từ chối lại không như thế, Khổng Tước Lam gần như đã phát điên lên rồi, cô ta lập tức lớn tiếng mắng to ở kênh công hội: "Công Tử U! Cô nghĩ cô là ai? Dám đi tìm người ngoài đánh phó bản? Tôi bảo cô giao trang bị ra tôi sẽ bỏ qua chuyện này cho cô, thế mà cô dám bảo tôi cút? Cô là cái thá gì chứ? Tôi nói cho cô biết, bây giờ lập tức giao nộp trang bị của MT và vú em cho công hội, nếu không tôi sẽ lập tức đuổi cô ra khỏi đây. Lúc đó đừng mơ nhận được tiền nữa, một đồng cũng miễn bàn."
Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt và Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ không xem được kênh trò chuyện của công hội Thiết Huyết Chiến Mâu nên dĩ nhiên không biết được trời đang sóng to gió lớn. Nhưng Mưa Đúng Lúc và Cánh Gà Xào Cay thì thấy rõ hết mọi chuyện, cả hai nghe Khổng Tước Lam nói thế đều ngẩn hết cả người.
Bọn họ cùng quay đầu sang nhìn Diệp Từ, Diệp Từ lại lắc đầu xua tay ý bảo không sao cả: "Mặc kệ cô ta, chúng ta chia chiến lợi phẩm của mình đi, cái nào không cần thì đem đi bán."
"Nhưng mà..." Mưa Đúng Lúc nghe vậy nhưng vẫn còn có chút lo lắng, dù sao Khổng Tước Lam cũng là người quản lý hội viên của công hội, có quyền không nhỏ, nếu đắc tội cô ta thì sẽ khó sống.
"Bây giờ lấy chiến lợi phẩm mới là quan trọng, cùng lắm là đổi công hội thôi, giờ muốn đi đâu mà không được, sợ cái quái gì." Cánh Gà Xào Cay không ngờ lại đột nhiên nhanh nhạy như vậy, cậu ta và Diệp Từ đều giống nhau, cực kỳ không thích Khổng Tước Lam.
"Công Tử U! Tôi sẽ đá cô ra khỏi đây." Khổng Tước Lam bị Diệp Từ phớt lờ đã hoàn toàn tức giận không giữ được bình tĩnh nữa.
Đúng lúc này, bỗng nhiên xuất hiện một thông báo của hệ thống: Khổng Tước Lam bị Thiên Sơn Tà Dương thu hồi quyền quản lý nhân sự.
"Thiên Sơn !!!!" Khổng Tước Lam hét to. Tuy nhiên sau đó, mặc dù mấy ngàn hội viên của công hội đang hồi hộp chờ xem Khổng Tước Lam có bùng nổ một trận nữa không hay Công Tử U còn gây ra thêm sự kiện gì nữa, nhưng kênh công hội vẫn im lặng hoàn im lặng, không có thêm tin tức gì.
"Công hội các cậu có chuyện gì sao?" Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt thấy ba người kia nói những chuyện mình không hiểu liền đoán ngay là vấn đề của công hội.
"Không có gì, cãi nhau tí thôi." Cánh Gà Xào Cay lập tức cười hô hố đáp.
"À ra thế, bởi thế nên mình mới không muốn vào công hội, phiền gần chết." Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt gãi đầu, đưa mắt nhìn Diệp Từ: "Công tử, cậu sờ trang bị đi? Mình không chắc mình có bị xui xẻo hay không."
Diệp Từ mỉm cười nói với Mưa Đúng Lúc và Cánh Gà Xào Cay: "Hai cậu ai may mắn? Đi sờ rương chiến lợi phẩm đi." Nói xong cô liền chỉ chỉ vào ba chiếc rương lấp lánh ánh sáng ở góc phòng.
Hầm Ngục Tàn Khốc là phó bản mà rất nhiều người đánh qua một lần rồi sẽ không bao giờ có ý định quay trở lại, trừ việc thiết kế của nó có chút ghê tởm ra thì cách thức nhận chiến lợi phẩm cũng biến thái không kém. Ban đầu đánh chết lão nhất và lão nhị bạn sẽ không nhận được bất cứ một cái gì cả, chỉ có một chiếc chìa khóa mà thôi, sau đó bạn phải đánh chết lão tam, kế đó sẽ xuất hiện ba chiếc rương, bạn dùng ba chiếc chìa khóa có được sau khi đánh chết ba con boss để mở rương thì sẽ lấy được chiến lợi phẩm.
Nói thẳng một câu thế này, bạn phải đánh hạ được phó bản này mới nhận được phần thưởng, còn không chẳng khác nào dã tràng xe cát, chẳng nhận được gì.
Hai người họ cùng lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng là một trong những thành viên trong quân đoàn xui xẻo.
Cuối cùng nhiệm vụ mở rương phần thưởng đành giao cho Đôi Tay Nhỏ Lạnh Buốt và Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ.
Hai người kia có thể xem chuyên về vũ khí, trong ba chiếc rương, ngoài mấy lọ nước thuốc giải độc ra thì có đến sáu món vũ khí, một cái màu lam, tất cả đều là trang bị dành cho game thủ cấp 15 trở lên.
Có điều tiếc là trong sáu món này không có cung tên hoặc nỏ bắn, Diệp Từ đành phải im lặng nhìn bốn người còn lại vui mừng ngắm nghía vũ khí.
Còn dư lại hai cây búa dành cho người lùn và pháp trượng dành cho tộc người sói, năm người bàn bạc một lúc quyết định đem nó đi bán đấu giá, tiền thu được chia đều cho từng người.
Diệp Từ rất nghi ngờ có khi nào cuộc đời này cô chỉ may mắn với sách kỹ năng hay không? Ba chiếc rương mở ra được 17 món trang bị, bốn người chia đều mỗi người 2 món, duy nhất có Cánh Gà Xào Cay lấy được đến ba món. Chỉ có mỗi mình cô, ngoài hai quyển sách kỹ năng ra thì một cọng lông cũng không có.
Có điều, xét về độ quý giá thì những trang bị kia không thể nào bì được với hai quyển sách kỹ năng này, Diệp Từ cầm chặt nó trong tay, lòng cảm thấy thật là xứng đáng.
Cạm Bẫy Băng Hàn: đặt trên đường mục tiêu phải đi qua, có thể làm mục tiêu bị đóng băng, kéo dài trong 12 giây, thời gian chờ 30 giây.
Thối Độc: kỹ năng ám độc lên vũ khí, trong thời gian sử dụng kỹ năng, tất cả các kỹ năng vật lý đều có độc. Kéo dài liên tục trong 60s. Dành cho: đạo tặc, thợ săn, hiệp sĩ.
Trong game vận mệnh, cùng một chuỗi chức nghiệp sẽ có một số kỹ năng giống nhau, ví như kỹ năng Thối Độc này là kỹ năng thông dụng cho cả ba chức nghiệp đạo tặc, thợ săn và hiệp sĩ. Nó còn được gọi là Âm Nhân, tuyệt kỹ giết Boss.
Sau khi chia của xong, mọi người thêm bạn tốt rồi rời khỏi phó bản.
Trở lại thành Hồng Hồ, Diệp Từ tiếp tục làm nhiệm vụ hàng ngày, sau đó lĩnh lương, theo thông lệ đến nhận 50 đồng bạc và 50 điểm tích lũy. Kế đó dọn dẹp kho hàng, mãi đến khi cô làm xong xuôi mọi chuyện chuẩn bị logout, bỗng nhiên có một con bồ câu đưa thư bay đến trước mặt cô, hóa ra là Lưu Sướng sau khi đi phó bản bị diệt đoàn trở ra, nghe kể lại chuyện của Khổng Tước Lam liền vội vàng hỏi thăm Diệp Từ xem đã xảy ra chuyện gì.
"Không có gì đâu, mình thấy mình đâu có làm gì sai." Diệp Từ suy nghĩ một lát, cảm thấy đúng là chẳng có chuyện gì to tát.
"Cậu cảm thấy thế nào không quan trọng, quan trọng là cô ta không nghĩ như thế, cô ta luôn cho là mọi người phải nghe lời cô ta, chuyện hôm nay thế nào cũng thêm mắm thêm muối với Thiên Sơn Tà Dương cho mà xem." Lưu Sướng hừ một tiếng nói.
"Thích nói gì thì nói, mình đâu có phải cần nhờ vào cô ta mới có cơm ăn, không được thì đi, mình cũng chẳng quan tâm." Diệp Từ ngáp một cái rồi nói tiếp, rõ ràng hoàn toàn không hề để tâm đến vấn đề này: "Mệt chết đi được, lấy một cái thủ sát xong như muốn hút hết sức lực của mình, mình đi ngủ đây."
Lưu Sướng thấy Diệp Từ như vậy cũng không tiếp tục làm phiền cô nữa, chỉ hẹn ngày mai vào game nói tiếp, sau đó cũng logout.
Cả ngày hôm nay vì đánh phó bản mà Diệp Từ chưa ăn chút cơm nào, ban nãy ở trong trò chơi do cô luôn ở trạng thái tập trung tinh thần cao độ nên không thấy đói, lúc này vừa thoát game, cơn đói bụng cồn cào liền xuất hiện. Cô vào bếp làm vài món ăn xong liền leo lên giường, đầu vừa chạm gối không bao lâu cô đã chìm vào giấc ngủ say rồi.
Không biết ngủ được bao lâu, điện thoại trên đầu giường bỗng nhiên vang lên.
Diệp Từ kéo chăn che ngang đầu, xoay người ngủ tiếp, không muốn nhận máy. Nhưng tiếc là người gọi điện bám riết không tha, tiếng chuông vang lên không ngừng làm Diệp Từ muốn trốn cũng không trốn được đành phải với tay lấy điện thoại.
Người gọi là Dịch Thương.
Gần đây hình như Dịch Thương thường xuyên liên lạc với cô, Diệp Từ mơ mơ màng màng ấn nút nhận cuộc gọi.
"Tiểu Từ, mai cùng đi ăn cơm không?"
"Ba của cậu lại cho cậu thêm tiền tiêu vặt à?"
"Không phải, là anh Hà nói công hội tổ chức hoạt động."
"Anh Hà là ai?" Diệp Từ vẫn còn say ngủ nên đầu óc không được sáng suốt.
"Hà Tiêu, Thiên Sơn Tà Dương."
Diệp Từ vừa nghe thấy hai cái tên này liền giật mình tỉnh táo, mời ăn cơm? Nghe có vẻ hợp lý nhưng Diệp Từ không thể không liên hệ nó với những chuyện đã xảy ra lúc xế chiều.