Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tuy Diệp Từ ngoài miệng nói thế, nhưng nhìn vẻ mặt của cô lại không hề có ý xin lỗi nào. Lần này cô làm vậy không phải là cố tình muốn khoe khoang, mà vì nếu muốn ba người bắn pháo lần lượt thì nhất định cả ba phải phối hợp với nhau vô cùng ăn ý mới có thể đánh chết được 81 con người máy kia, nếu không thì chắc chắn không thoát được thảm cảnh diệt đoàn.
Diệp Từ không dám bàn đến chuyện Ám Nguyệt và Phong Quá Vô Ngân có phối hợp ăn ý hay không, nhưng cô có thể dám chắc mình sẽ khó mà phối hợp tốt với bọn họ được. So với phối hợp không tốt rồi diệt đoàn, rox ràng cô tự mình liều mạng giết sạch bọn chúng khả quan hơn nhiều.
Tất nhiên Thiên Khỏa Vạn Giáng cũng không tin tưởng lắm vào lý do không kiềm chế được như Diệp Từ vừa nói, nhưng người ta đã nói vậy làm sao hắn có thể tiếp tục truy cứu nữa, vì thế ngượng ngùng gật đầu, quay sang nói với các đoàn viên còn lại: "Tiến vào Thạch Tháp."
Tuy rằng từ trên Thạch Tháp có đạn pháo không ngừng bay xuống, nhưng sau khi có vài đoàn viên hi sinh, đa số những người còn lại cũng đã biết cách né đạn pháo, quá trình này có thể nói là tương đối thuận lợi, mất chừng 20' đã có thể xử lý xong hai tòa pháo đài.
"Nhóm phàm nhân to gan dám xông vào Ky Giáp Trận đã làm boss Thế Giới - Người máy số 48 - thực sự tức giận, quyết định giết sạch những kẻ xâm nhập khốn khiếp." Sau khi nhóm người họ xử lý xong hai tòa Thạch Tháp liền nghe thấy thông báo của hệ thống, kế đó liền ầm ầm keng keng lách cách, hàng loạt tiếng va chạm của kim loại vang lên vô cùng chói tai.
Người máy số 48 đã sống lại, cuộc chiến cuối cùng nhanh chóng được bắt đầu, nhưng chỗ khó nhai nhất của phó bản Ky Giáp Trận đã được xử lý nên con boss này chỉ cần Tank có kỹ thuật tốt một chút, khả năng tấn công cao một chút, căn bản sẽ không có gì khó khăn cả.
Về mặt này chủ tank của đoàn số 2 có thể xem là miễn cưỡng đủ tư cách, tuy rằng có vài kỹ năng sử dụng thất bại khiến bản thân suýt chết, nhưng cũng may bên cạnh hắn có đến năm người chơi phụ trách việc trị liệu cung cấp máu, nên hắn mới không phải gặp kết cục bi thảm ngã xuống nằm trên mặt đất.
Sau nửa tiếng chiến đấu gian khổ, rốt cuộc Người máy số 48 cũng bị đánh gục. Ngay giây phút Người máy số 48 nằm xuống, thông báo chúc mừng của hệ thống cũng lập tức rền vang:
"Chúc mừng công hội 'Thiết Huyết Chiến Mâu' là công hội đầu tiên đánh hạ được phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 300 điểm danh vọng công hội, 5000 điểm danh vọng tại thành chủ, 1000 đồng vàng. Chúng ta sẽ mãi mãi ghi nhớ tên những vị anh hùng này
"Chúc mừng người chơi 'Thiên Khỏa Vạn Giáng' vượt qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 1000 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch thành, 1 điểm thiên phú. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'."
...
"Chúc mừng người chơi 'Phong Quá Vô Ngân' vượt qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 1000 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch thành, 1 điểm thiên phú. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'."
...
"Chúc mừng người chơi 'Mị Sinh Mi Vũ' vượt qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 1000 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch thành, 1 điểm thiên phú. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'."
...
"Chúc mừng người chơi 'Công Tử U' vượt qua phó bản Ky Giáp Trận, thưởng 1000 điểm danh vọng tại thành Hắc Thạch thành, 1 điểm thiên phú. Đạt được thành tựu 'Ky Giáp Trận ngũ giáp'."
...
Tất cả các đoàn viên đều ngẩn người nghe thông báo từ radio của hệ thống, sau đó đồng loạt ôm nhau mừng rỡ gào thét hoan hô. Diệp Từ đứng bên cạnh nhìn bộ dạng kích động của bọn họ cũng không kiềm được mà mừng rỡ theo, nhưng vì bản thân cô và mọi người có chút không thân thiết lắm nên vẻ mặt cô cũng không lộ ra chút gì khác thường.
"Công tử, vui vẻ một chút đi." Diệp Từ đang đứng yên một bên, bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một người to như con gấu ôm chầm lấy cô, sau đó còn vỗ vỗ mấy cái lên vai cô nữa. "Thủ sát, thủ sát đó. Tôi thật sự rất rất rất vui, tôi còn tưởng cả đời này mình không có duyên với hai chữ thủ sát này nữa chứ."
Là Phong Quá Vô Ngân.
Diệp Từ bị hắn vỗ đến đau cả vai, nhưng thấy hắn sung sướng như thế tâm trạng cô cũng bị lây nhiễm, cuối cùng không những không ngăn hắn lại mà con học theo hành động ban nãy của hắn, ôm lấy rồi vỗ vỗ mấy cái lên vai.
Phản ứng mãnh liệt đầy sức sống này không khỏi làm cô nhớ lại cảm giác của mình khi lần đầu tiên giành được thủ sát. Lúc ấy phản ứng của cô còn dữ dội hơn những người ở đây nữa, cô còn nhớ mình đã hưng phấn chạy loanh quanh đến mười mấy vòng, cười to thể hiện sự hưng phấn của bản thân.
Tuy chuyện này đã qua rất lâu, cô còn đã trùng sinh, đồng thời còn rất nhiều lần giành được thủ sát, nhưng mỗi khi nhớ đến lần đầu tiên giành được thủ sát, Diệp Từ vẫn không kiềm được mà sôi trào nhiệt huyết.
Nên nhớ trò chơi này có bao nhiêu người chơi, là mấy trăm triệu người đấy!!! Thế mà bọn họ vượt qua được ngần ấy người giành được thủ sát, cái cảm giác chiến thắng ấy thật kỳ diệu làm sao.
Trong tất cả những người ở đây, có lẽ người mừng rỡ nhất là Thiên Khỏa Vạn Giáng. Hắn vốn là một người trầm tĩnh, bình thường luôn im lặng nhưng lúc này lại hưng phấn như điên, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, hắn lần lượt ôm từng đội viên, khóe mắt hồng hồng, chớp mũi cũng thế, nếu ở đây không có nhiều người như vậy chắc là hắn đã khóc luôn rồi.
Mọi người hoan mô kích động một lúc lâu mới dần dần ổn định được cảm xúc.
Thiên Khỏa Vạn Giáng bước đến trước xác người máy, hít một hơi thật sâu rồi cúi người xuống sờ thi thể. Trên thế giới này luôn tồn tại hai loại người đối lập, một là người tay đen xui xẻo, hai là người tay đỏ may mắn, hiển nhiên Diệp Từ là đại diện tiêu biểu cho nhóm người tay đen, còn Thiên Khỏa Vạn Giáng là một thành viên trong đội ngũ những người may mắn.
Trước mắt mọi người không ngừng lóe sáng, từng món từng món trang bị nhảy ra ầm ầm. Bởi vì đây là thủ sát nên phần thưởng đặc biệt phong phú, mà phó bạn bọn họ vừa hạ lại còn phải đánh năm trận nữa, còn về sau, những đội ngũ vượt qua phó bản này chỉ được chừng 3,4 món trang bị và vài thứ linh tinh khác thôi.
Lúc này dưới đất đã hiện ra mười bốn món trang bị, bốn cuốn sách kỹ năng nằm lộn xộn với nhau.
Xét theo quy củ bất thành văn, chủ tank, trị liệu cao nhất, DPS cao nhất đều có quyền lợi ưu tiên lựa chọn trang bị. Trước đây người có DPS cao nhất đều là Mị Sinh Mi Vũ, nhưng trong trận chiến này lại là Diệp Từ, cả phó bản, một mình Diệp Từ đánh ra 1700 vạn thương tổn, còn người đứng thứ hai Mị Sinh Mi Vũ chỉ đạt được 1000 vạn thương tổn thôi, mức chênh lệch này không phải chỉ một hai điểm.
Sau khi cẩn thận quan sát thao tác và năng lực ứng biến của Diệp Từ suốt đường đi, Mị Sinh Mi Vũ đã hoàn toàn bội phục nữ thợ săn này. Hắn vốn không phải là người hẹp hòi, thua thì sẽ nhận là thua, chuyện này không có gì phải nói nữa. Tuy rằng lúc Thiên Khỏa Vạn Giáng gọi DPS cao nhất đến chọn trang bị, trong lòng hắn có chút đau đớn, nhưng tích tắc sau hắn đã nghĩ thông suốt, hắn quyết định bản thân mình phải tiếp tục nâng cao kỹ thuật. Hy vọng sau này vẫn còn cơ hội cùng nữ thợ săn này hạ phó bản, khi đó nhất định phải tranh tài một phen.
Diệp Từ nhìn kỹ những món trang bị bên dưới mặt đất, mặc dù có vài kiện trang bị dành riêng cho lớp nhân vật thuộc chức nghiệp nhanh nhẹn, nhưng đối với Diệp Từ nó không được hợp ý lắm, thế nên cô đành bỏ qua chuyện lựa chọn trang bị. Mà trong số bốn quyển sách kỹ năng có một cuốn tên là “Đa Trọng Tiễn”, lúc Diệp Từ vừa nhìn thấy nó rơi ra đã quyết định chọn nó, trang bị không có cũng chẳng sao, nhưng quyển sách này thì nhất định phải lấy được.
Xác suất rơi ra quyển kỹ năng "Đa Trọng Tiễn" này không thấp nhưng cũng không cao, tỷ lệ là 1/5000. Đánh boss 20-50 đều có thể rơi ra nó, nhưng trong tương lai, ưu thế của chức nghiệp thợ săn càng ngày càng lộ rõ, rất nhiều người chơi lựa chọn chức nghiệp này, khiến giá thành của quyển sách kia không ngừng tăng cao. Trước lúc cô trùng sinh thì giá của nó đã lên đến 10000 đồng vàng.
Cho nên, Diệp Từ không chút do dự liền lựa chọn sách kỹ năng.
“Đa Trọng Tiễn” là một trong số ít kỹ năng có thể gây thương tổn trong cả một phạm vi quần thể của chức nghiệp thợ săn. Ở giai đoạn đầu kỹ năng này có thể bắn ra ba mũi tên theo hình quạt, nhưng khi lên tới cấp 20, mỗi một lần số mũi tên nó bắn ra được lên đến con số bốn mươi tám, kỹ năng này lấy thợ săn làm tâm rồi tạo thành một phạm vi công kích 360 độ không có góc chết. Hoàn toàn xứng đáng là kỹ năng nghịch thiên. Chẳng qua kỹ năng này sau cấp 12 phải tìm đi tìm thầy dạy đặc biệt mới có thể học tập tiếp, mà người này ở đâu…Cái đó chỉ có Thượng Đế mới biết
Cho nên, ở kiếp trước, cấp cao nhất của “Đa Trọng Tiễn” mà Diệp Từ được gặp cũng chỉ là cấp 12, khi ấy nó có thể phóng ra công kích hình quạt với góc 160 độ. Nhớ ngày đó, lúc cô và tên biến thái Lưu Niên kia PK, cái gã đấy vào phút cuối cùng bất ngờ sử dụng “Đa Trọng Tiễn” cấp 12 khiến cô căn bản không chỗ trốn...
Aizzz, mỗi lần nhớ đến lại muốn khóc a...
"Cô không chọn trang bị nào khác sao? Chỉ cần quyển sách này à?" Thiên Khỏa Vạn Giáng tuy rằng đã đoán trước được Diệp Từ sẽ chọn “Đa Trọng Tiễn”, nhưng lại không ngờ cô không lấy thêm món trang bị nào trong đống đồ kia cả.
"Không cần, mọi người khai hoang không dễ, tôi lấy được quyển sách này đã rất hài lòng rồi, ngoài nó ra tôi không cần gì khác nữa." Diệp Từ lắc đầu, nói một cách thấu tình đạt lý. Cô làm sao nói được với Thiên Khỏa Vạn Giáng rằng mấy kiện trang bị này còn không bằng mấy món cô đang mặc trên người nữa?
Thiên Khỏa Vạn Giáng thấy cô hào phóng như thế cũng không nói thêm gì, tiếp tục phân trang bị cho đoàn viên khác. Mà quyết định của Diệp Từ lúc này khiến độ thân thiết của cô với các thành viên còn lại trong tăng lên không ít. Đặc biệt là mấy người chơi thuộc chức nghiệp đạo tặc, hiệp sĩ, thợ săn khác, họ vốn nghĩ cô sẽ chọn thật nhiều món, thật không ngờ cuối cùng lại chỉ lấy một quyển sách kỹ năng, lòng cảm kích của họ đối với cô quả thực là không cần nói cũng hiểu.
Chia trang bị xong, bởi vì là thủ sát, mỗi người đều được thêm không ít điểm, người lấy được trang bị, tuy rằng bị trừ rất nhiều điểm tích phân, nhưng vẫn rất thoả mãn, người không có được trang bị, cũng có thể đổi tiền, tự nhiên cũng rất vui mừng
Tất cả đều vui vẻ, mọi người ai cũng vui vẻ, cả nhà đều vui vẻ.
Thoát khỏi phó bản, Diệp Từ nhìn đồng hồ, không ngờ đã gần 3 giờ sáng, cô vội vàng nhắn tin cho Phong Quá Vô Ngân bảo mình phải log out đi ngủ.
Mà người chỉ huy đoàn số 2, Thiên Khỏa Vạn Giáng, thì đi đến nơi đóng quân công hội, hắn vừa đến liền vào thẳng phòng họp.
Phòng họp là một phòng riêng, chỉ có người được hội trưởng mời mới có thể vào.
Trong phòng hội nghị lúc này Thiên Sơn Tà Dương và Linh Hào Tỳ Sương đang cùng xem clip ghi hình trận chiến giành thủ sát của đoàn số 2. Thiên Sơn Tà Dương chỉ vào đoạn Diệp Từ dẫn quái tinh anh nói: "Quay ngược lại chút, xem lại đoạn này."
Linh Hào Tỳ Sương liền bấm trả lại, hai người chăm chú nghiên cứu cẩn thận từng động tác của cô.
Thiên Khỏa Vạn Giáng đứng một lúc lâu, phát hiện hội trưởng và phó hội trưởng chỉ lo xem clip ghi hình phương pháp của bọn họ, căn bản không phát hiện hắn tiến vào, nên hắn đành phải chủ động lên tiếng: "Hội trưởng, phó hội trưởng."
"Thiên Khỏa, đã tới?" Linh Hào Tỳ Sương vội vàng bảo hắn ngồi xuống. Sau đó chỉ vào clip ghi hình cười nói: "Cậu xem qua chưa?"
"Tôi có quan sát ở hiện trường, nhưng ở mọi góc độ thế này thì chưa." Thiên Khỏa Vạn Giáng bước đến xem hình ảnh trước mắt, vẻ mặt liền xuất hiện một loại biểu cảm nói không nên lời.
Thiên Sơn Tà Dương bỗng nhiên lên tiếng: "Biểu hiện của cô ta như thế nào?"