Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Ồ, Nếu như thế tiền bối hãy cứ đợi xem thử đi!
Đinh Hạo giọng lạnh lùng nói, rồi nâng tay hướng lên bức tường trên đỉnh đầu đánh ra một luồng bạch quang cuối cùng!
Lời này vừa nói ra, mấy kia vẻ mặt người đầy kinh ngạc, nghĩ thế nào cũng không thông vì sao vào lúc này, tình trạng này mà Đinh Hạo dựa vào đâu để nói ra những lời đó. Huyết Ma Liệt Sơn điên cuồng cười lên một tiếng như quỷ khóc, muốn đáp lời thì luồng bạch quang thứ ba mươi sáu đã đính chuẩn xác vào bức tường trên đỉnh đầu.
Hoàn cảnh bên trong động chợt đại biến. Ngoại trừ Đinh Hạo đúng là không bị ảnh hưởng ra, trong mắt mọi người còn lại tức thì hiện lên vẻ kinh sợ. Giây lát sau, ai nấy mặt lộ vẻ kinh khủng ngồi xuống dưới đất. Đinh Hạo biết “Thập Phương Huyễn Ma trận” cuối cùng đã bắt đầu phát huy uy lực kỳ lạ của nó, không khỏi buông tâm thần lỏng một chút!
Đinh Hạo phát lệnh cho Bát Sí Tử Mãng tự mình vận động hấp thu hết những huyết sắc khí tức còn lưu lại trong không trung. Còn chính mình thì lững thững đi bộ đến bên Huyết trì. Lúc này bảo giáp có ẩn chứa tiên giới kiếm quyết đã ngưng chuyển động, lơ lửng bên trên tầng không của huyết trì. Còn Huyết Ma Liệt Sơn cùng với mấy người Niếp Thiên đều đang ứng phó với sự tấn công của tâm ma, căn bản không thể nào quấy nhiễu Đinh Hạo đi đứng hành động.
Giương mắt ra nhìn huyết trì suy tính một lúc, mặt Đinh Hạo lộ vẻ nghi hoặc. Nửa khắc sau, Đinh Hạo dường như nhớ tới điều gì đó, cặp mày giãn ra, khóe miệng lộ vẻ tự đắc, chợt nhảy vào trầm mình trong huyết trì. Trầm mình xuống tận đáy hồ, Đinh Hạo tức thì ngồi xếp bằng trên đáy. Huyết Ma Liệt Sơn hao phí một lượng lớn thuốc trân quý cùng với chân nguyên của mấy người khiến linh khí huyết trì sung túc vô cùng. Cùng là người trong ma đạo, Đinh Hạo tự nhiên hiểu rõ công dụng của huyết trì. Chỉ có điều không biết Huyết Ma Liệt Sơn làm cách nào có thể đem nguyên anh của người tu chân mạnh mẽ chuyển hóa thành chân nguyên thuần túy trong huyết trì này.
Thật ra công phu Huyết Ma tu luyện và Vô Cực Ma công cũng có chút tương tự, chỉ là phải tiến hành hấp thu thông qua máu huyết linh hồn của người tu chân, so với Vô Cực Ma công đã thấp hơn mấy thành. Nó tuy là tiểu đạo nhưng cũng có chỗ bất phàm, chính là nhờ sự hỗ trợ của huyết trì gia tăng chân nguyên. Nhờ thế Liệt Sơn mới trong thời gian ngắn ngủi như vậy giải được cấm chế trong bảo giáp, nhưng cho dù như thế tàn dư chân nguyên chưa sử dụng hết hoàn toàn mà huyết trì còn lưu lại, vừa vặn thuận lợi cho Đinh Hạo.
Một ngày trôi qua, Đinh Hạo từ trong huyết trì bắn mình lên. Nhờ hiệu quả hỗ trợ của huyết trì, tu vi Đinh Hạo lại có bước đột phá to lớn, từ trung kỳ của Dung Hợp tiến thẳng vào sơ kỳ của Tâm Động, thành công hơn nữa là tu luyện được “Liễm Tức thuật” đã được ghi lại trong Vô Cực Ma công.
“Liễm Tức thuật” cũng chính là một loại công phu ảo thuật làm mờ mắt người, nhưng phải có tu vi đến cảnh giới Tâm Động mới có thể tu luyện. Bởi vì tu vi Vô Cực Ma công thật sự quá mức thần tốc, với công pháp phổ thông của người tu chân khác biệt rất nhiều. Để tránh những phiền não không cần thiết, vị tiền bối của Vô Cực Ma tông đã vô tình phát minh ra công pháp này. Thứ công pháp có thể tùy tâm tùy ý che dấu tu vi của mình. Thí dụ như Đinh Hạo đã đạt đến cảnh giới Tâm Động, nhưng trong mắt những người khác vẫn là cảnh giới Dung Hợp trung kỳ như cũ, chỉ đến khi tranh đấu phát ra thực lực đúng những người khác mới biết được chính xác tu vi mà bình thường vốn không nhìn ra được. Đương nhiên cũng không loại trừ những nhân vật có tu vi cao tuyệt cấp lão yêu có thể liếc mắt đã nhìn ra, nhưng những nhân vật như vậy đã ít mà còn xa xôi!
Huyết trì do tàn dư chân khí bên trong đã bị Đinh Hạo nuốt hết không còn, bây giờ chỉ còn gợn sóng bình tĩnh, huyết trụ ở bốn góc thiếu chân nguyên hỗ trợ đã sớm biến mất không thấy. Còn Bát Sí Tử Mãng cũng nuốt chững sạch sẽ huyết vụ còn lại trong không trung. Bây giờ, mùi máu tươi trong không khí có thể nói là đã không còn nhiều. Đinh Hạo và Bát Sí Tử Mãng sau một ngày đều được đại bổ, hắn vẫy vẫy tay kêu Bát Sí Tử Mãng đến trước mắt. Bát Sí Tử Mãng lập tức hiểu được ý muốn trong lòng Đinh Hạo, không đợi Đinh Hạo nói gì đã bắn mình vào trong huyết trì.
Một khắc sau, máu trong hồ cũng đã biến mất không thấy. Bát Sí Tử Mãng nhảy nhót vui mừng ở dưới đáy hồ. Chân nguyên trong huyết trì tuy bị Đinh Hạo hấp thu hết, nhưng máu trong đó có một lượng dược lực to lớn còn chưa chuyển hóa. Cái này tuy không có công dụng quá lớn đối với Đinh Hạo nhưng Bát Sí Tử Mãng lại có thể từ từ hấp thu. Một người một mãng xà chỉ trong khoảnh khắc lại hoàn toàn thu sạch sẽ những chỗ tốt bên trong động.
Lúc này Bát Sí Tử Mãng vẻ mặt tàn bạo tham lam nhìn những người còn lại bên trong động. Đinh Hạo ngầm rủa một tiếng, dị thú vẫn cứ là dị thú, vĩnh viễn không có được linh trí của người. Cho dù Huyết Ma Liệt Sơn hay là Thiên Yêu Niếp Thiên đều là cao thủ siêu cấp. Tuy hai người đều đang chống lại tâm ma, nhưng nếu có vật bên ngoài đánh lén sẽ biết cách phản kích lại. Nếu dễ đối phó như vậy, tự mình đã sớm chém giết hai người rồi, cần gì nó phải nhắc nhở!
Đinh Hạo xem xét bảo giáp trong tay, phóng tinh thần vào dò xét, giây lát đã phát hiện bên trong bảo giáp quả thật có ghi lại ba thức kiếm quyết, không chút do dự đem kiếm quyết mạnh mẽ ghi lại vào trong ngọc giản. Ngắm nhìn bảo giáp trong tay, Đinh Hạo hai mắt lộ vẻ trầm tư, giây lát sau cười âm trầm một tiếng, hai tay múa lên hai lần rồi, tiên giới kiếm quyết ghi lại trong bảo giáp đã bị xóa không còn dấu vết. Hắn lại đem công pháp tu luyện Vô Cực Ma công Độ Kiếp tiền kỳ ghi vào trong. Hắn lại cẩn thận xem xét bảo giáp một lượt nữa, thấy rõ không chút sơ hở, tiện tay ném ngay bảo giáp xuống đáy hồ.
Đinh Hạo làm hết mọi chuyện rồi, nhờ tâm thần liên thông với “Thập Phương Huyễn Ma trận” đã phát hiện Huyết Ma Liệt Sơn đã đột phá qua được bốn luồng tâm ma tấn công, Niếp Thiên vừa mới phá tan được ba luồng, còn những người còn lại một luồng cũng còn chưa vượt qua, thật lực mấy người lập tức lộ rõ.
Đinh Hạo vẻ mặt lúc này liên tục thay đổi, đang nghiên cứu có nên mang mấy người trong Luyện Ngục Ma tông đi. Nếu như không mang mấy người đi, đợi khi Huyết Ma Liệt Sơn tỉnh lại, mấy người đó dường như không thể chạy thoát được, quyết định được mất thật là phiền toái! Cẩn thận cân nhắc lợi hại một phen, Đinh Hạo còn nghĩ đến mấy người này còn sống có ích khá lớn cho mình, còn mấy người đó chết đi chính mình lại không có chút lợi lộc nào!
Quyết định rồi, Đinh Hạo không chần chờ nữa, trước tiên đi đến Phùng Tinh Nhiên. Trong mấy người chỉ có Phùng Tinh Nhiên không uy hiếp đối với mình.
Chốc lát sau, mấy người Luyện Ngục Ma tông đã được Đinh Hạo dời ra ngoài trận. Mấy người tuy dời khỏi trận nhưng vẫn còn bị ảo giác chưa tỉnh lại. Giây lát, Niếp Thiên mở to hai mắt, giận dữ Đinh Hạo cất tiếng:
- Tiểu ca vừa rồi làm như vậy có dụng ý gì, vì sao âm thầm hạ độc thủ, chẳng lẽ muốn tận diệt tất cả bọn ta sao?
Đinh Hạo trong lòng tuy từng có suy nghĩ như thế, nhưng thực lực không đủ, không có khả năng hành động! Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Niếp lão ngôn ngữ thận trọng, tiểu tử nếu muốn hại người, bây giờ đã không dời mấy người rời ra khỏi trận!
Thấy vẻ mặt Niếp Thiên đã hơi hòa hoãn lại, hắn lại nói tiếp:
- Tình huống lúc ấy tiểu tử phải bất đắc dĩ hành động. Bản thân trận này lại trùm hết toàn động, tiểu tử cũng không có cách nào. Lại nói Niếp lão ở bên trong trận nếu thật có bị tâm ma tấn công, thì trận này chỉ có thể vây khốn người, căn bản không thể gây tổn hại đến Niếp lão. Niếp lão không nên nói nhiều nữa, trận này cũng chỉ có thể vây khốn Huyết Ma giây lát, chần chờ quá lâu không nên đâu! Chúng ta còn phải bỏ chạy mới là kế tuyệt diệu.”
Đinh Hạo thật sự nắm đúng vào chuyện Niếp Thiên vốn không biết mình ở trong trận được bao lâu, đem ngay năng lực của trận pháp nói ngắn gọn. Để tránh mấy người nghi ngờ, hắn mạnh mẽ thúc giục Niếp Thiên nhanh chóng rời đi.
Trong lúc đang nói chuyện này, mấy người Phùng Tinh nhiên cũng đã từ trong ảo giác tỉnh lại. Niếp Thiên nghe thấy lời này của Đinh Hạo, tự mình cũng có chút sợ hãi Huyết Ma, liền không giải thích với bọn Phùng Tinh Nhiên, chỉ nói nhanh chóng ly khai nơi này. Mấy người kia đối với Huyết Ma càng e ngại hơn, nào có phản bác, cư snhuw vậy một đoàn người vội vàng rời đi.
Niếp Thiên mang theo Đinh Hạo bay đi, khoảnh khắc đã đi được vài dặm. Mấy người có thể từ nơi chín phần chết một phần sống này sống sót chạy thoát trở về hoàn toàn nhờ có “Thập Phương Huyễn Ma trận” của Đinh Hạo. Bởi vậy, thái độ đối đãi của mấy người đó với Đinh Hạo lại có chuyển biến.
Vừa đi được vài dặm, mấy người cảm thấy đã thoát khỏi nguy hiểm, Ngô trưởng lão nói:
- Bọn ta là muốn mời mấy người đến đoạt lại kiếm quyết trong tay Huyết Ma! Nếu không chẳng lẽ lần hành động Tụ bảo tông hội này lại như cành trúc đánh xuông nước, một trường không sao?
Niếp Thiên suy nghĩ một chút nhìn Đinh Hạo nói:
- Trận pháp của tiểu ca có thể vây khốn được bao lâu?
Đinh Hạo sao không biết được tâm ý của hắn. Kiếm quyết bây giờ lại trong Trữ Vật giới chỉ của Đinh Hạo, mà Huyết Ma Liệt Sơn tựa hồ cũng không biết được Đinh Hạo đã lấy được thứ này. Chuyến này Đinh Hạo thu hoạch được rất to lớn. Huống gì tự mình đã làm qua ít chuyện trong bảo giáp, có thể khiến Huyết Ma dễ dàng chết đi. Hắn cười khổ nói:
- Niếp lão đã quá đề cao tiểu tử rồi. Bây giờ Huyết Ma phỏng chừng đã thoát khỏi trận pháp ảo giác, mà tiên giới kiếm quyết cũng đã bị giải khai cấm chế, chúng ta quay lại cũng là vô dụng. Huyết Ma khẳng định đã sớm ly khai khỏi sơn động rồi!
Niếp Thiên gật gật đầu suy nghĩ một hồi, giây lát sau vẻ mặt như cười như không nói với Đinh Hạo:
- Ta đã mang ngươi bay khá lâu rồi, lẽ nào còn muốn ta cứ phải luôn luôn mang ngươi hoài. Hai đại nam nhân cùng ở một chỗ tính ra không tốt, tiểu ca cũng nên xuống đi thôi!
Đinh Hạo nhớ đến biểu hiện của mình trong sơn động, cười ha ha một tiếng nói:
- Nếu đã như thế, không dám làm nhọc sức của Niếp lão nữa!
Nói rồi lấy Nghịch Thiên Ma kiếm ngự lên trên!
- Tiểu tặc, vì sao không sử dụng trữ vật thủ trạc mà ta cho ngươi, còn dùng cái thắt lưng rách kia làm gì?
Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo vẫn quấn cái thắt lưng trũ vật thì cả giận nói.
- Ha ha, ta thực lực quá yếu, sử dụng thắt lưng trữ vật mới hợp. Vạn nhất bị người mạnh cưỡng đoạt lấy trữ vật thủ trạc cũng thôi, nhưng nhỡ ra có gì cả cái mạng nhỏ này cũng không còn. Ta còn muốn sống thêm vài năm!
Đinh Hạo lên tiếng giải thích.
Đối với lời giải thích này, mọi người chỉ cười nhạt. Dựa vào biểu hiện trong động của hắn, không những xảo trá, thủ đoạn lại tầng tầng lớp lớp. Hắn nói không có năng lực tự bảo vệ chỉ có quỷ mới tin. Người thật sự có khả năng đoạt bảo vật cũng không cướp cái trữ vật thủ trạc của hắn. Ai cũng đều biết Đinh Hạo hoàn toàn có ý chối từ mà thôi.
Phùng Tinh Nhiên hiểu rõ ý hắn cũng không mở miệng ép thêm, tự mình dường như nghĩ đến chuyện gì, mắt đẹp lại chăm chú nhìn ngắm Đinh Hạo.
- Này … Tuy bọn chúng ta không có lấy được kiếm quyết, cũng không thể để cho Huyết Ma sống tốt như vậy, đem chuyện hắn lấy được kiếm quyết đồn ra ngoài, phải khiến cho hắn gặp vô số phiền toái mới được!
Đinh Hạo lên tiếng giật dây.
- Điều đó đương nhiên, ta tự biết đem tin tức này truyền ra, nhất định khiến Huyết Ma phải gặp phiền toái không ngừng. Bất quá Huyết Ma hắn là một trong mười đại cao thủ của Tây đại lục chúng ta, có thể thắng hắn cũng không có mấy người. Xem ra Huyết Ma lần này lại có thể thực lực tăng mạnh rồi! Ài!
Niếp Thiên nói.
- Ồ, mười đại cao thủ? Không biết mười đại cao thủ của Tây đại lục là chỉ những ai, hy vọng Niếp lão chỉ giáo cho?
Đinh Hạo lập tức cảm thấy hứng thú.
- Đạo ma lục tông, mỗi tông chủ của các tông phái chính đều là một trong lục đại cao thủ, kể cả Huyết Ma là bảy. Ngoài ra, ba người còn lại đều là Đạo Ma tán tu, bao gồm Tử Hà chân nhân Công Tôn Càn Khôn, Huyền Thiên chân nhân Lãnh Tồn Vũ, Diễm Ma Mộ Dung Thiến, ngươi mà gặp phải mấy người đó chỉ có lập tức chạy trốn!
Niếp Thiên cười nói.
- Ồ, tiền bối công phu cao tuyệt như vậy, lại được xưng hiệu là Thiên Yêu, lẽ nào cũng không tính là một trong số đó?
Đinh Hạo nghi hoặc nói. Niếp Thiên xấu hổ giận cất nói:
- Tiểu tứ thối, ngươi không thấy ta đánh với Huyết Ma Liệt Sơn sao, ta toàn là né tránh, căn bản không thể nào đánh lại, chênh lệch thật sự quá lớn!
Nói rồi tốc độ bay lập tức tăng nhanh, Đinh Hạo âm thầm ghi nhớ kỹ tên của mấy người đó trong lòng, cũng không nói nữa, đuổi theo mấy người bay về Đoạn Hồn sơn, tốc độ so với mấy người kia còn nhanh hơn một chút!