Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Quả thật Tần Vấn Thiên đem đến cho mọi người quá nhiều kinh ngạc.
Bọn họ vốn tưởng rằng với lực lượng đáng sợ của Thạch Phá Thiên, cho dù hắn không thể nghiền ép tuyệt đối Tần Vấn Thiên thì chiến thắng cũng không có vấn đề.
Còn lúc này, lòng tin của bọn họ bắt đầu dao động, Thạch Phá Thiên vậy mà lại rơi vào trong huyễn cảnh.
Đó thật sự là huyễn cảnh sao?
- Không phải, đó chắc chắn không phải huyễn cảnh.
Vương Thương đã cảm nhận qua loại lực lượng kia của Tần Vấn Thiên, hơn nữa, hắn am hiểu huyễn cảnh nhưng một kích kia của hắn lại chém sai chỗ, căn bản không phải huyễn cảnh, giống như là xảy ra thật sự.
Huyễn cảnh, dựa vào việc Vương Thương hắn nắm chắc huyễn thuật, chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng, hơn nữa, ý chí cường đại cũng có thể đi ra ngoài, Thạch Phá Thiên là người đáng sợ như thế, không đến mức sẽ bị huyễn cảnh giam hãm.
Lúc đó Vương Thương cảm thấy đó là chuyện xảy ra thật sự, thâm nhập vào ý thức của hắn nhưng kết quả cuối cùng lại chứng minh là giả, giống như Thạch Phá Thiên lúc này, Vương Thương biết, đó là một loại năng lực tương tự với Huyễn Thuật ý chí.
Còn nữa, hư ảnh Đại Bằng kinh khủng kia là Thần Văn chiến đấu? Thần Văn chiến đấu cấp bốn?
Đại Bằng khủng bố đánh về phía trước theo thân ảnh của Tần Vấn Thiên giống như ánh sáng, lực lượng đáng sợ kia đủ để phá hủy tất cả, Luyện Ngục Chu Tước lơ lửng trên người hắn, lúc đối mặt với Chu Tước của Thạch Phá Thiên cũng chiếm ưu thế tuyệt đối, muốn cắn nuốt hết Chu Tước của đối phương. Theo sự cường đại Tần Vấn Thiên, linh hồn Chu Tước của hắn dường như cũng càng ngày càng cuồng bạo đáng sợ.
Thạch Phá Thiên cuối cùng đã ý thức được điều gì? Hắn phát hiện tất cả đều là giả, là do chính hắn giả tưởng ra, không phải huyễn thuật.
Nếu là huyễn thuật thì thứ hắn nhìn thấy là hư ảo, không phải thật nhưng tất cả những gì mà vừa rồi Thạch Phá Thiên nhìn thấy không phải là hư ảo, mà là cảnh tượng chân thực do chính hắn giả tưởng ra.
- Oành...
Đại Bằng khủng bố đụng vào người Thạch Phá Thiên, trong nháy mắt thân thể hắn bị đánh bay, áo giáp trên người vỡ vụn, máu tươi nở rộ, sau đó ngã mạnh xuống đất. Trên chiến đài, Luyện Ngục Chu Tước cũng nuốt hết Chu Tước của đối phương, gần như cùng lúc kết thúc cuộc quyết đấu.
Đại Bằng do Tần Vấn Thiên hóa thân chậm rãi đứng thẳng, lần nữa chuyển hóa thành người, khí tức của hắn hơi phù phiếm, trường bào bay lên vù vù.
Nhìn thân ảnh trên chiến đài Chu Tước kia, mọi người hiểu rõ, con hắc mã này đã chuẩn bị thẳng đường đi tiếp.
Tần Vấn Thiên chiến thắng Thạch Phá Thiên, giành vị trí của Thạch Phá Thiên coi được đã có cơ hội tranh đoạt vị trí thứ nhất trên Thiên Mệnh bảng.
Tuy Tần Vấn Thiên nắm được nhược điểm của Thạch Phá Thiên, điên cuồng công kích làm cho Thạch Phá Thiên không thể phát huy ưu thế của mình nhưng dù sao cuối cùng cũng là hắn thắng.
Thực lực tổng hợp của Tần Vấn Thiên thật đáng sợ, dường như không có nhược điểm, lực lượng hắn đủ để nghiền ép rất nhiều người, người có lực lượng mạnh mẽ hơn hắn thì tốc độ lại không bằng hắn, hơn nữa hắn có thể Yêu hóa, còn có loại năng lực đáng sợ giống như Huyễn Thuật ý chí.
Hắn đánh ra Cổ Chung, giống như có thể đánh vỡ trái tim người khác.
Hắn có khả năng vào lúc chiến đấu, từ hư không ngưng tụ ta Thần Văn chiến đấu, hơn nữa còn là loại Thần Văn chiến đấu cực kỳ đáng sợ.
Ba trận chiến đều đã kết thúc.
Trần Vương chiến thắng Trảm Trần.
Tư Khung chiến thắng người mặc áo bào đen.
Tần Vấn Thiên chiến thắng Thạch Phá Thiên.
Trận chiến cuối cùng, không thể nghi ngờ là làm người ta rung động nhất, không phải quá trình mà là kết quả.
- Tiếp đó, Trần Vương giao chiến Thạch Phá Thiên, Tư Khung giao chiến Trảm Trần, Tần Vấn Thiên chiến đấu với người mặc áo bào đen.
Âm thanh của Thiên Cơ lão nhân truyền ra, ba người thắng, chia ra tái chiến ba người thua, như vậy sẽ tránh được va chạm mạnh mẽ, đồng thời, không đến mức đánh một trận định đoạt thứ tự, như vậy không công bằng.
Chẳng hạn như Thạch Phá Thiên, mặc dù thua Tần Vấn Thiên nhưng nếu như hắn mạnh hơn Tư Khung thì sao? Hắn xếp sau vị trí thứ ba, đương nhiên là bất công với hắn, vì vậy mới có cách chiến đấu như vậy, quyết định xếp hạng càng có sức thuyết phục.
Đương nhiên, trước khi chiến đấu, phải cho mọi người đủ thời gian nghỉ ngơi để khôi phục thương thế và sự tiêu hao vừa rồi.
Cho đến khi Trần Vương và Thạch Phá Thiên đứng trên chiến đài, ánh mắt vô số người lại tập trung trên chiến đài Chu Tước. Lần này, ngay cả linh hồn Chu Tước Thạch Phá Thiên cũng không có nhưng mọi người vẫn mong đợi cuộc tỷ thí này.
Nhưng bởi vì Thạch Phá Thiên thất bại, cái nhìn của mọi người đối với hắn đã thay đổi. Tất cả đều cho rằng Trần Vương sẽ đánh bại Thạch Phá Thiên, không ai lại đánh giá cao Thạch Phá Thiên, được làm vua thua làm giặc, thế giới luôn như thế.
Nếu Thạch Phá Thiên chiến thắng Trần Vương, đây chẳng phải là nói, Tần Vấn Thiên cũng có thể chiến thắng Trần Vương?
Trận quyết đấu này đối với Thạch Phá Thiên cũng cực kỳ quan trọng, hắn không thể lại thất bại, thế nhưng người hắn đối mặt là Trần Vương.
Ngay lúc đầu tiên, Thạch Phá Thiên bạo phát huyết mạch thần thông, thân thể biến lớn giống như Cổ Yêu không ai bì nổi. Lực lượng, phòng ngự và công kích của hắn không biết mạnh đến mức nào.
Trần Vương cũng có chút chăm chú, Tinh Hồn bạo phát, Đại Nhật lấp lánh như xuất hiện Đại Nhật pháp thân, hai người chiến đấu, dùng phương thức trực tiếp nhất… đánh trực diện!
Trên chiến đài Chu Tước, người lửa khổng lồ và Cổ Yêu khổng lồ điên cuồng đại chiến, mỗi một lần va chạm đều làm cho người cảm thấy huyết dịch sôi trào, thân thể hỏa diễm của Trần Vương như muốn rạn nứt, thân thể của Thạch Phá Thiên bắt đầu bốc lên hỏa diễm, tựa như muốn hóa thành dung nham.
- Thạch Phá Thiên, ngươi không được.
Đột nhiên, trên chiến đài Chu Tước, một thanh âm truyền ra, sau đó mọi người nhìn thấy Đại Nhật Tôn Thân trên đỉnh đầu Trần Vương phóng thích dương quang rực rỡ, Tinh Hồn hòa vào nhau, một chưởng ấn như muốn dùng hỏa diễm chôn vùi thiên địa. Thạch Phá Thiên rít gào một tiếng, hắn không dùng Đấu chuyển tinh di để né tránh, cuộc tỷ thí này Trần Vương đối mặt với hắn chính là muốn cùng hắn dùng phương thức chiến đấu trực tiếp nhất giải quyết, hắn làm sao có thể lùi bước.
- Ầm!
Công kích đánh xuống, thân thể Thạch Phá Thiên hóa thành dung nham, cốt cách huyết dịch như muốn hóa thành hỏa diễm, bị Trần Vương đồng hóa, Thạch Phá Thiên lộ ra vẻ giằng co.
- Lui xuống.
Bàn tay của Trần Vương chuyển động, Thạch Phá Thiên bị đánh bay ra khỏi chiến đài Chu Tước.
Trận chiến này, Trần Vương thắng, Thạch Phá Thiên lại lần nữa thua trận.
Nếu như Tần Vấn Thiên thắng người mặc áo bào đen, như vậy Thạch Phá Thiên còn có một cơ hội cuối cùng, có thể đánh một trận với Tư Khung, thắng Tư Khung, nghĩa là hắn mạnh hơn Tư Khung, cũng mạnh hơn Trảm Trần và người mặc áo bào đen bị Tư Khung đánh bại, có thể xếp thứ ba. Nhưng nếu như Tần Vấn Thiên thua người mặc áo bào đen, ngay cả tư cách chiến đấu với Tư Khung hắn cũng không có.
Bởi vì người mặc áo bào đen thua Tư Khung, nếu như hắn chiến thắng Tần Vấn Thiên cũng có nghĩa có thể thắng Thạch Phá Thiên hắn, sẽ không cần thiết tiếp tục chiến đấu nữa.
Nhưng cho dù thế nào, Thạch Phá Thiên dường như không có khả năng tiến vào ba vị trí đầu, không ai coi trọng hắn nữa.
Quả nhiên, trong trận chiến kế tiếp, Tư Khung cũng đánh bại Trảm Trần, lại càng không có người tin tưởng Thạch Phá Thiên có thể thắng Tư Khung.
Thạch Phá Thiên và Trảm Trần đều liên tục hai lần thất bại, làm người ta không nhịn được sự kinh ngạc.
Đến võ đài quyết chiến, cho dù cường đại như Thạch Phá Thiên hay Trảm Trần cũng liên tục chiến bại.
Điều này không thể không nói rất tàn khốc, Trảm Trần vì cuộc chiến hôm nay đã chuẩn bị rất lâu, tuy lần lượt thua trong tay Trần Vương và Tư Khung nhưng hắn không cho phép mình thua lần thứ ba, quyết không cho phép.
Thạch Phá Thiên càng thảm, hắn không chỉ thua Trần Vương, hắn còn thua Tần Vấn Thiên. Lần trước xếp thứ ba Thiên Mệnh bảng, lần này, thứ ba cũng rất xa vời.
- Tiếp đó, phải xem Tần Vấn Thiên và người mặc áo bào đen đánh một trận kết quả như thế nào. Trận chiến này, phần thắng của hai người hẳn không kém nhau. Tần Vấn Thiên rất mạnh nhưng người mặc áo bào đen có thể khiến Tư Khung bị thương, tuyệt đối cũng không phải nhân vật đơn giản.
Đối với lần va chạm này, trong lòng mọi người có rất nhiều phỏng đoán.
Kết quả trận chiến đấu này, cuối cùng sẽ ra sao.
Người mặc áo bào đen ma công bá đạo, biến mất quỷ dị có thể khắc chế Tần Vấn Thiên hay không?
Công kích của Tần Vấn Thiên càng ngày càng quỷ dị, loại năng lực giống như huyễn thuật kia có hữu hiệu với người mặc áo bào đen hay không?
Khi hai người đứng ở trên chiến đài Chu Tước, tâm tình vốn đã ổn định của mọi người lại rung động lần nữa.
Hai người đều là hắc mã của Thiên Mệnh bảng lần này, một đường đánh giết đến bây giờ.
Tần Vấn Thiên không thuộc về bất kỳ đại thế lực nào. Về người mặc áo bào đen, không ai biết thân phận của hắn, bây giờ, bọn họ đứng đối mặt nhau muốn tiến hành cuộc va chạm trực tiếp nhất.
- Ngươi là ai?
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, ngoài ý muốn của mọi người, Tần Vấn Thiên không ra tay ngay lập tức mà chất vấn đối phương là ai.
Người mặc áo bào đen giúp hắn hai lần, đối với thân phận của người mặc áo bào đen, Tần Vấn Thiên vẫn luôn hiếu kỳ nhưng hắn lại đánh Mạc Khuynh Thành bị thương trên chiến đài Chu Tước.
Vốn Tần Vấn Thiên hiếu kỳ và khá cảm kích người mặc áo bào đen nhưng sau khi hắn và Mạc Khuynh Thành giao chiến, Tần Vấn Thiên lại bắt đầu chất vấn, hắn nhất định phải biết đối phương là ai.
Nhưng người mặc áo bào đen chỉ lạnh lùng theo dõi hắn không nói gì.
- Ngươi không nói, ta sẽ tự tay lấy khăn che mặt của ngươi xuống.
Giọng của Tần Vấn Thiên lạnh lùng, khí tức trên người bộc phát ra.
- Giết chết ta, hoặc làm ta bị thương, ngươi có thể sẽ biết ta là ai, nếu ngươi thất bại, ta cũng sẽ không khách sáo với ngươi.
Giọng của người mặc áo bào đen khàn khàn, trong ấn tượng của mọi người, hắn dường như không nói nhưng lúc này hắn lại mở miệng.
Trên thân ảnh người mặc áo bào đen ma khí cuồn cuộn gầm hét, trong hư không xuất hiện ma vân đáng sợ, từng đợt thanh âm gào thét ép vỡ tất cả đánh về phía Tần Vấn Thiên.
- Như ngươi mong muốn.
Tần Vấn Thiên đi từng bước về phía đối phương, khí thế ngập trời, huyết mạch trong cơ thể quay cuồng, yêu khí hội tụ, lưng mọc hai cánh, đối mặt với người mặc áo bào đen, Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ không coi thường.
Cánh chim chớp động, thân ảnh của Tần Vấn Thiên biến mất, trong nháy mắt hạ xuống trước mặt đối phương, chỉ thấy chưởng ấn Ma đạo của đối phương nghiền ép đến, Tần Vấn Thiên không chút khách khí, Long ấn bá đạo giơ lên điên cuồng ấn xuống, uy lực công kích của hai người đều đáng sợ không gì sánh được.
Trong nháy mắt, hai người liền va chạm, đôi mắt Tần Vấn Thiên đảo qua, ý chí võ đạo khủng bố nhảy vào trong đầu đối phương. Nhưng đúng lúc này, Ma uy trên ma chưởng của đối phương bỗng nhiên vô tung vô ảnh, thậm chí không them để ý chưởng ấn hạ xuống.
Thần sắc Tần Vấn Thiên đột nhiên đại biến, rồng ngâm từng trận, Long ấn khủng bố đã ấn xuống, Tần Vấn Thiên chấn động phát hiện, giờ khắc này lồng ngực của người mặc áo bào đen lại mở rộng, cứ để mặt rồng ngâm rơi vào trên người hắn.
Ầm...
Công kích khủng bố đánh trúng người mặc áo bào đen, áo bào đen bị xé rách, thân thể đối phương như diều đứt giây bay ra ngoài, lại đụng vào màn sáng của chiến đài Chu Tước, sau đó mềm mại nằm trên mặt đất, máu tươi không ngừng thẩm thấu ra từ trong miệng.
Cảnh này khiến mọi người ngây ngốc, khoảng khắc va chạm cuối cùng, người mặc áo bào đen bỏ qua công kích?
Tại sao có thể như vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Tần Vấn Thiên cũng lộ ra vẻ không hiểu, hắn không rõ vì sao đối phương phải làm như thế?
Ngây người một lát, Tần Vấn Thiên nhấc chân, đi tới trước người đối phương, áo bào đen đã rách nhưng khăn che mặt vẫn còn, thậm chí hắn thấy một mái tóc bóng mượt, đôi mắt dĩ nhiên vô cùng xinh đẹp.
Dường như có chút quen mắt.
- Ngươi là ai?
Tần Vấn Thiên đau lòng, hắn ngồi xổm người xuống, đưa tay kéo khăn che mặt của đối phương ra.
Một khuôn mặt vô cùng mỹ lệ, tươi trẻ và rất đẹp lộ ra.
Rất nhiều người ngắm nhìn dung nhan người mặc áo bào đen, nội tâm đều cực kỳ chấn động.
Làm sao có thể, người mặc áo bào đen tu hành ma công bá đạo lại là một nữ tử xinh đẹp như thế?
Hơn nữa, tuy khóe miệng của nữ nhân này không ngừng chảy ra máu tươi nhưng đôi mắt xinh đẹp của nàng lại lóe lên vẻ tươi cười, mơ hồ mang theo nước mắt.
Tần Vấn Thiên cuối cùng cũng nhận ra khuôn mặt xinh đẹp này, tuy thay đổi rất lớn nhưng hắn vẫn nhận ra, tim hắn run rẩy kịch liệt, có cảm giác đau nhức.
- Vì sao, tại sao lại làm như vậy?
Tần Vấn Thiên phát ra tiếng gào trầm thấp, bàn tay nhẹ nhàng vuốt hai gò má nhu mỹ kia, thay đối phương lau máu tươi ở khóe miệng.
- Thay cha, thay tỷ tỷ chuộc tội, thay bọn họ nói một tiếng xin lỗi.
Giọng nói dịu dàng phát ra từ trong miệng nữ nhân.
Trong mắt của nàng vẫn mang theo vẻ tươi cười, rất đẹp.
Khóe miệng hơi run rẩy, nàng cứ như vậy nhìn Tần Vấn Thiên, mỉm cười gọi: