Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Vô Lại Thời Đại
  3. Chương 21 : Ra tay (1).
Trước /161 Sau

[Dịch]Vô Lại Thời Đại

Chương 21 : Ra tay (1).

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hai ngày sau, phía bên Báo Tử có tin. Theo mấy tên đàn em của Lưu Quân nói, Lưu Quân có một người anh tên là Lưu Trường Phong, cũng là một tên du côn ở đây. Nhưng Lưu Trường Phong không chỉ là một tên du côn nhỏ nhoi ở đầu đường xó chợ như Lưu Quân, mà cũng có thể xem là có chút tiếng tăm trong giới giang hồ, Trường Phong bang chính là của gã. Đoán chừng rất có khả năng gã đã biết Lâm Hạo chính là hung thủ đã giết chết em trai mình, sau đó đã mai phục Lâm Hạo ở giữa đường.

Mặt khác, phía bên Lão Quỷ cũng có tin tức, nói là vào một buổi tối của bốn hôm trước, có một tên đàn em nhìn thấy một thanh niên bị kéo vào một công xưởng bỏ hoang ở ngoại thành, còn cái công xưởng đó lại nằm trong phạm vi thế lực của Trường Phong bang.

“Mãnh Quỷ chắc sẽ không xảy ra chuyện chứ ?” Báo Tử lo lắng hỏi.

“Không đâu, trước khi họ chưa tìm được tao thì tuyệt đối sẽ không giết Mãnh Quỷ đâu.” Tiêu Hồng Vĩ hiểu, nếu mình mà là anh của Lưu Quân, trước khi chưa tìm được mình, nhất định sẽ không giết Lâm Hạo. Nếu gã có thể biết là Lâm Hạo giết Lưu Quân, vậy cũng đã nói rõ tin tức của gã được lấy từ phía đàn em của em trai gã. Do đó gã không thể không biết trước đó còn có mình đã từng động thủ với Lưu Quân, càng hiểu rõ mình mới chính là kẻ địch lớn nhất của gã, cho nên gã nhất định sẽ lợi dụng Lâm Hạo để uy hiếp mình.

“Uhm, tao cũng cảm thấy Quỷ Sư nói có lý. Tên Lưu Trường Phong đó dạo gần đây cũng khá huênh hoang, nếu gã thật sự đã bắt được Mãnh Quỷ, gã nhất định sẽ nghĩ đủ mọi cách để thông báo với Quỷ Sư, đoán chừng mấy ngày hôm nay chắc gã cũng đã tìm được kha khá rồi.” Đầu óc của Lão Quỷ còn dùng tốt hơn của Báo Tử nhiều, hắn chính là người có mưu trí nhất ngoại trừ Tiêu Hồng Vĩ ra.

“Cho nên chúng ta cứ chờ mà xem, chờ gã đến tìm tao. Đến lúc đó tao sẽ cho gã biết thế nào là cái giá phải trả.” Ánh mắt Tiêu Hồng Vĩ ánh lên tia nhìn lạnh lùng. “Đồng thời tao nghĩ cũng đã đến lúc cho cái Trường Phong bang này biến thành lịch sử rồi.” Đối với kẻ thù, tác phong của Tiêu Hồng Vĩ luôn là nhổ cỏ tận gốc.

Báo Tử và Lão Quỷ nghe xong những lời này, liền nhìn nhau. Trước đó họ còn lo là mấy năm gần đây Tiêu Hồng Vĩ đã có thay đổi, bây giờ xem ra vẫn giống như lúc trước, làm việc tàn nhẫn, đó mới thật sự là người anh em của mình.

Quả nhiên vào buổi tối Tiêu Hồng Vĩ nhận được một mẩu giấy, trên mẩu giấy viết là tối mai hẹn Tiêu Hồng Vĩ một mình ra cái công xưởng bỏ hoang đó. Điều này cũng đúng theo dự đoán của Tiêu Hồng Vĩ.

“Lão Quỷ, tổng bộ của Trường Phong bang ở đâu ? Tổng cộng có bao nhiêu người ? Bây giờ tao muốn toàn bộ tài liệu của họ ngay lập tức.” Tiêu Hồng Vĩ hỏi.

Lão Quỷ sau khi nghe xong cái câu “Đến lúc cho cái Trường Phong bang này biến thành lịch sử” thì đã bắt đầu thu thập tư liệu rồi, bây giờ vừa may đã có đất dụng võ.

“Trường Phong bang, nằm ở phía nam thành phố, tổng cộng có 3 quán bar, một sòng bài và một vũ trường, thành viên trong bang hội có khoảng 100 người. Theo tin tức đáng tin cậy, tổng bộ của họ nằm trong khu biệt thự Gia Thành ở phía nam thành phố. Trong đó có khoảng 20 người canh giữ, những nơi khác thì có khoảng 80 người, toàn bang phái đều dùng biên chế theo kiểu quân đội.” Lão Quỷ mau chóng đọc ra toàn bộ tin tức.

Tiêu Hồng Vĩ trầm tư một lúc, nói: “Tính cách thằng Lưu Trường Phong này thế nào ?”

“Vô cùng cẩn thận, cẩn trọng, đầu óc tinh tế.” Lão Quỷ nói.

“Uhm, vậy thì được. Theo như tính cách của gã ngày mai gã nhất định sẽ dẫn theo không ít người tới, nhưng gã tuyệt đối không ngờ được tao lại là người của Quỷ Hồn bang. Cho nên tao tính hôm nay sẽ phái một số người đến đó để khiêu khích, tốt nhất là để xảy ra xô xát nhỏ. Sau đó tối mai hẹn họ ra đàm phán, đối với vấn đề nhỏ này, thông thường những đại ca bang hội sẽ không ra mặt, cho nên Lưu Trường Phong nhất định sẽ phái đàn em đi. Chúng ta ở công xưởng mau chóng giải quyết Lưu Trường Phong xong, rồi lái xe trở về tổng bộ của Trường Phong bang. Cùng lúc đó, phát động chiến tranh toàn diện với Trường Phong bang, để dao động nhân tâm của những người ở tổng bộ. Khi chúng ta mang cái xác của Lưu Trường Phong đến đó, nhất định sẽ khiến đối phương đại loạn, lúc đó chúng ta mới một lưới tóm gọn. Lúc chúng ta tấn công vào tổng bộ của họ, tốt nhất là nên loan tin tổng bộ bị đánh ra ngoài, để làm loạn tâm trí kẻ địch, vậy mới có thể dễ dàng khuất phục họ hơn.” Tiêu Hồng Vĩ nói một hơi hết kế hoạch của mình ra, không cần nghi ngờ, đó là một kế hoạch hoàn mỹ.

“Uhm, cứ làm theo đúng kế hoạch của Thập Tam đi !” Lão đại Quỷ Vương luôn tin tưởng Tiêu Hồng Vĩ, hắn cũng đang mong trận chiến đầu tiên từ khi Quỷ Sư trở về. Báo Tử đã muốn đụng cái Trường Phong bang này từ lâu rồi, bây giờ cơ hội đã đến nên càng hưng phấn hơn.

Tối đó, đàn em của Quỷ Hồn bang và người của Trường Phong bang có xảy ra trận khẩu chiến, rồi còn đánh nhau nữa, sau đó hẹn tám giờ tối mai ra đàm phán, hòa giải chuyện này. Còn Tiêu Hồng Vĩ vào tối ngày thứ hai đã đến công xưởng đó, chuyện này Tiểu Nghi và Yến Tử đều không biết, Tiêu Hồng Vĩ không muốn khiến họ lo lắng.

Sau khi xét người, Tiêu Hồng Vĩ mới được phép vào trong.

Chỉ thấy ở giữa cái công xưởng to lớn, có bảy người đang đứng, toàn bộ đều mặc đồ tây màu đen. Ở giữa họ có một người ngồi, chắc đó là Lưu Trường Phong rồi. Tên này lại không săn chắc, cường tráng như Lưu Quân, nhưng cũng khá đẹp trai, thân hình cao lớn dị thường, chắc cũng phải đến 1m9, mấy tên đại ca thường ít ai cao như vậy. Lưu Trường Phong thấy Tiêu Hồng Vĩ chỉ đến có một mình, nói: “Thằng nhóc này cũng rất gan đấy, quả nhiên dám đến một mình, mày không sợ tao sẽ xử hết hai đứa mày luôn sao ?”

“Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, trời muốn tao chết lẽ nào tao dám không chết chứ !” Lúc này Tiêu Hồng Vĩ đã phát hiện ra Lâm Hạo đang nằm trên mặt đất, toàn thân đều bị thương, mặt đã sưng đến nỗi nhận không ra, chỉ còn bộ quần áo trên người mới có thể khiến Tiêu Hồng Vĩ xác định hắn chính là Lâm Hạo.

“Thật ngại quá, đàn em của tao ra tay hơi nặng một chút, nhưng so với nó” Lưu Trường Phong chỉ vào Lâm Hạo nói: “Thì tao còn tệ hơn nhiều, đứa em trai duy nhất của tao đã chết trong tay nó.” Nói đến đây cơ thịt trên mặt Lưu Trường Phong bất giác động đậy vài cái, một luồng sát khí bao phủ xung quanh.

“Nói đi, mày muốn sao !” Tiêu Hồng Vĩ nhìn thấy Lâm Hạo xong ngược lại càng không lo lắng.

“Muốn sao ? Tao muốn hai đứa bây chôn chung với em tao.” Lưu Trường Phong đột nhiên hét lên như nổi điên, đúng vào lúc này điện thoại của gã reo lên.

Tiêu Hồng Vĩ nhìn thấy sắc mặt tái xanh của Lưu Trường Phong, hắn biết Quỷ Hồn bang đã bắt đầu hành động. Một chút sau, Lưu Trường Phong kết thúc cuộc gọi, quay sang dặn dò mấy tên đàn em nói: “Tụi bây xử hai đứa này cho tao.” Nói xong liền đùng đùng đi khỏi. Tiêu Hồng Vĩ biết bây giờ gã đó đang lòng nóng như lửa, lúc này Trường Phong bang đã bị Quỷ Hồn bang tấn công toàn diện, làm đại ca như gã làm sao ngồi yên được chứ.

Lưu Trường Phong vừa bước ra cửa, mấy tên đàn em của Trường Phong bang ở trong công xưởng đã bị khống chế hết, vì đột nhiên từ ngoài công xưởng có mấy chục người xông vào, những người này đều là tay đánh giỏi, trên tay mỗi người cầm một cây búa, từ lúc mới bắt đầu thì khí thế của họ đã trấn áp được đối phương rồi.

“Lâm Hạo, mày không sao chứ !” Tiêu Hồng Vĩ dìu Lâm Hạo dậy, lo lắng hỏi.

“Chưa chết được, mẹ nó, mấy tên du côn đó đánh tao đau thật.” Lâm Hạo được sự dìu dắt của Tiêu Hồng Vĩ đã miễn cưỡng đứng dậy, nhìn Tiêu Hồng Vĩ, nói: “Cuối cùng mày vẫn đi lại con đường cũ.” Giọng điệu có vẻ không biết nên làm sao.

“Bây giờ không phải là lúc nói chuyện, chúng ta đi nào. Hôm nay tao phải diệt Trường Phong bang.” Tiêu Hồng Vĩ không trả lời, cũng không cách nào trả lời câu hỏi này, đối với một người không muốn bước chân vào xã hội đen mà nói, việc có đáng để đi vào con đường này lần nữa hay không rất là mơ hồ.

Lưu Trường Phong đang gấp rút trở về có nghĩ thế nào cũng không hiểu, tại sao Quỷ Hồn bang lại đột nhiên phát động tấn công với mình chứ, lúc trước không hề có một chút hiềm khích nào.

Trong lúc đang suy nghĩ, xe đột nhiên dừng lại.

“Chuyện gì vậy ?” Lưu Trường Phong trách mắng nói.

“Đại ca, giữa đường có mấy cục đá to cản lại, xe qua không được.” Tên tài xế chỉ vào mấy cục đá to vuông vức dưới ánh đèn xe rồi giải thích.

Lưu Trường Phong nghe xong, trong lòng kinh hãi. Tự dưng vô duyên vô cớ lại xuất hiện mấy tảng đá to, chắc chắn là người của Quỷ Hồn bang cố tình để ở đây, bên trong chắc chắn có mai phục. Lưu Trường Phong lập tức bảo tài xế quay đầu xe lại, nhưng không biết từ lúc nào ở phía sau đã xuất hiện một chiếc xe tải loại lớn, thân xe dài đã chắn mất đường đi của Lưu Trường Phong.

Quảng cáo
Trước /161 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngã Cân Nhĩ Đích Thế Giới

Copyright © 2022 - MTruyện.net