Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dịch: WindDK
"Lên cái gì mà bảng nhiệm vụ truy nã chứ, vậy không phải thân phận của tui sẽ bị bại lộ sao?" Cố Phi nói.
"Không được để người ta bắt là được rồi" Hữu Ca nói.
"Không công bố ID hả?" Cố Phi hỏi.
"Không" Hữu Ca lắc đầu, "Trong bảng truy nã thì mỗi người đều có 1 mã số riêng, bây giờ ID của ông sẽ là Tôi dại dột XXXXX"
"Vậy à..."
"Người nào nhận nhiệm vụ truy nã, cứ mỗi năm phút sẽ được thông báo tọa độ của mục tiêu, ông chỉ cần tính toán thời gian cho tốt, cứ mỗi năm phút thì chạy càng xa càng tốt, người ta muốn tìm được ông cũng không dễ dàng." Hữu Ca nói.
"Chuẩn à! Vậy thì tui đi đây!" Cố Phi nhìn đồng hồ, online cũng đã gần 5 phút rồi.
"Ông cần mua thứ gì? Để tui mua giúp cho" Hữu Ca đi về phía nhà giao dịch.
"À, cần vài món cấp 30 của Pháp Sư, áo choàng ấy, rồi cũng cần vòng cổ, huy chương, nhẫn mà có cộng tỷ lệ hỏa pháp kèm theo ấy." Cố Phi nói.
Hữu Ca không cảm xúc rời khỏi khu giao dịch: "Thời gian không còn nhiều, lo chạy nhanh đi!"
Cố Phi: "..."
Sau khi rời khỏi nhà giao dịch, hai người vẫn giữ tốc độ chạy ra hướng cổng thành. Đi chưa được bao xa chợt nghe phía sau có tiếng bước chân dồn dập, nhìn lại đã thấy mấy người chạy về phía nhà giao dịch.
"Không phải tìm tới tui chứ!" Cố Phi cả kinh.
"Có vẻ là vậy đấy" Hữu Ca nói.
"Thiệt không ít người nha!" Cố Phi nói.
"Tự thú đi!" Hữu Ca khuyên giải.
"Thôi..." Cố Phi nói.
"Vậy ông che mặt lại đi, nhiều người như vậy, không cẩn thận lại lộ mặt ra ngoài. Bây giờ trong mắt bọn họ ông là một cái mã số, vừa nhìn là biết ngay." Hữu Ca nói.
"Được được, tranh thủ thời gian ra khỏi thành. Nội thành Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, phiền phức quá." Cố Phi tăng tốc chạy theo hướng cổng thành, Hữu Ca cũng không theo kịp tốc độ của Cố Phi, chỉ có thể ở phía sau cổ vũ: "Tự mình cẩn thận nha!"
Cố Phi cũng không quay đầu lại, giơ tay phất phất.
Hữu Ca một mình quay lại nhà đấu giá, phần đông người ở chỗ này là đang tiến hành điều tra, lâu lâu còn có mấy người chơi mới đi tới nữa. Hữu Ca cảm giác mình có chút đánh giá thấp tình huống nghiêm trọng, hắn không nghĩ tới Cố Phi có thể thu hút được nhiều người tới còng đầu như vậy. Tâm tính hiếu kỳ của nhân loại thật là đáng sợ.
Sau khi rời khỏi nhà đấu giá, Hữu Ca liên hệ với đám Hàn Gia Công Tử. Mọi người nghe được tin tức này cũng vô cùng chấn kinh: "Cái gì? Nó không biết quy tắc PK à??"
"Tên phế vật này! Họp họp gấp!" Thân là đoàn trưởng, Hàn Gia Công Tử trước phê bình Cố Phi, sau đó lại tụ tập mọi người ở quán rượu Tiểu Lôi.
Cùng lúc đó, Phong Hành của Tung Hoành Tứ Hải cũng đang vội vàng chạy tới tìm hội trưởng của bọn họ, Vô Thệ Chi Kiếm.
" Cơ hội tới!" Cửa lớn của Tung Hoành Tứ Hải bị Phong Hành đá bay.
Vô Thệ Chi Kiếm đang cùng mấy em gái của công hội trao đổi cảm tình, bị Phong Hành đột nhiên cắt ngang, hắn nhẹ nhàng nhíu lông mày, trầm giọng nói: "Đã dặn bao nhiêu lần rồi, gặp chuyện phải giữ tỉnh táo, đừng có mất bình tĩnh!"
"Sát thủ che mặt bị truy nã rồi!"Phong Hành trực tiếp hô to.
" Hắn chém Bất Tiếu nhiều lần như vậy, đương nhiên bị truy nã." Vô Thệ Chi Kiếm thản nhiên nói, lại mặt không đổi sắc trước mấy em gái, "Đi, tôi với ông đi xem"
Vô Thệ Chi Kiếm làm mặt lạnh giơ tay chào mấy em gái, rồi từ tốn đi ra khỏi công hội, nhẹ nhàng khép cửa lại, rồi hắn quay đầu: "Cái gì!!Hắn bị truy nã rồi hả? Chém Bất Tiếu nhiều lần như vậy, chẳng lẽ hắn không đi tự thú ngồi tù sao? Cả một đám đông truy bắt như vậy, thân phận chẳng phải bộc lộ hết sao, vậy còn đeo mặt nạ làm cái khỉ khô gì?"
Phong Hành: "..."
"Nói đi chứ!" Lúc này Vô Thệ Chi Kiếm cùng người ở trong công hội khi nãy hoàn toàn là hai người khác nhau.
"Tôi...tôi cũng không biết! Tôi chỉ nghe nói trên bảng nhiệm vụ xuất hiện một tên với điểm PK lên tới 15, tôi nghĩ trừ tên này ra chắc không còn ai khác"
"Mau đi xem một chút..." Vô Thệ Chi Kiếm chạy vội tới chỗ nhiệm vụ truy nã.
Chỗ phát hành nhiệm vụ truy nã đông như trẩy hội. Vô Thệ Chi Kiếm quét mắt nhìn quanh, phát hiện không ít công hội Cloud City khác chung quanh. Những người này cũng giống như Vô Thệ Chi Kiếm, muốn tìm cơ hội làm quen, lôi kéo tên siêu khủng này vào công hội của mình. Kỳ thật trong nội tâm Vô Thệ Chi Kiếm cũng có ý định này, có điều cũng không quá lớn, bởi vì cuối cùng ai nắm được cũng còn chưa biết!
Vô Thệ Chi Kiếm quay đầu lại tìm tòi trên bảng truy nã. Sát thủ che mặt được trúng giải trạng nguyên: giá trị PK 15, mã số 27149.
Mà lúc này người ở trong sảnh chờ cũng không nóng lòng muốn tiếp nhận nhiệm vụ, bọn họ đều cho rằng Cố Phi nhất định sẽ đến tự thú. Mà chỗ để tự thú cũng là ở cái đại sảnh này, bởi vậy ai nấy đều ngóng ra cửa, vừa phát hiện Pháp Sư là hai mắt tỏa sáng, khi thấy không phải liền rất thất vọng.
"Trách không được hắn không tới tự thú, tự thú càng là con đường chết" Vô Thệ Chi Kiếm nghĩ thầm. Pháp Sư ra vào cũng không ít rồi, mà số 27149 vẫn giữ nguyên đầu bảng.
Trong một góc đại sảnh, Thất Nguyệt, Lạc Lạc, Liệt Liệt ba người đứng xem xét cảnh xung quanh.
"A, người này, nhất định là hắn! Áo choàng tân thủ kìa!" Đây là lần thứ 17 Liệt Liệt chỉ vào một người chơi rồi ồn ào.
Lạc Lạc sử dụng giám định thuật, rồi thở dài nói: "Liệt Liệt à! Cao thủ không nhất định phải đẹp trai, chẳng qua là ý nghĩ đơn phương của cậu thôi, cậu cũng không cần cứ nhìn thấy Pháp Sư đẹp đẹp thì ồn ào. Tên này chỉ mới 12 cấp mà thôi"
"Ừm..."
"Tụi mình chờ ở đây bao lâu rồi?" Thất Nguyệt hỏi.
"Chắc khoảng nửa giờ rồi" Lạc Lạc nói.
"Chẳng lẽ tên này không có ý định tới tự thú?" Thất Nguyệt suy luận.
" Không thể nào? Giá trị PK tới 15 lận á, vậy thì hắn phải lang thang bên ngoài tới 30 tiếng, mà quan trọng là phải online mới tính? Mà nếu hắn muốn logout, phải trở lại khu an toàn, có điều cũng có nhiều người nhận nhiệm vụ truy nã chốt chặn ở khu an toàn lắm" Lạc Lạc nói.
" Vậy hắn sao còn không lộ diện?" Thất Nguyệt nhìn lướt qua bảng truy nã.
" Có lẽ hắn cũng đoán được sẽ có nhiều người tới chỗ này chờ hắn, sau đó cố ý đọ kiên nhẫn với họ!" Lạc Lạc nói.
"À! Cũng có thể!"
Ai ở đây cũng ôm tâm tư như vậy, kiên nhẫn chờ đợi, cho tới khi một giờ trôi qua.
"A a a! Tên này tên này...Ồ, lại là Mục Sư..." Liệt Liệt chỉ vào một tên rồi bắt đầu la lên.
Lạc Lạc nhìn theo hướng của Liệt Liệt, rồi ánh mắt sáng lên.
Lạc Lạc nhẹ nhàng kéo hai người lại, chỉ chỉ người nọ, nhẹ giọng thủ thỉ bên tai hai người: "Người này chính là Hàn Gia Công Tử"
Hàn Gia Công Tử đi dạo một vòng trong đại sảnh, sau đó rời đi. Lạc Lạc kéo Thất Nguyệt và Liệt Liệt, lặng lẽ đi theo phía sau.
Hàn Gia Công Tử đi rất từ tốn, sau khi qua hai con đường, lại rẽ vào một góc không người, đột nhiên quay đầu lại. Ba cô gái rất nhanh rút vào một chỗ hẻo lánh.
"Núp cái gì mà núp! Xuất hiện đi, phía sau mấy người còn có người đang giám sát kìa!" Hàn Gia Công Tử hô.
" Đừng nhúc nhích, hắn đang diễn trò đấy." Liệt Liệt nói.
" Hắn không có diễn trò..." Một giọng nói từ phía sau ba người vang lên.
Ba người trợn mắt há hốc mồm, Liệt Liệt quay đầu lại nhìn thoáng qua, càng mờ mịt: "Mấy người có nghe thấy tiếng nói chuyện không?"
Thất Nguyệt đã đứng thẳng lên, nhìn qua không khí phía sau thở dài: "Là Đạo Tặc, tàng hình ở phía sau tụi mình rồi!"
"Có thể ra ngoài chưa?" Hàn Gia Công Tử tiếp tục hô.
Ba người bất đắc dĩ mà ra khỏi chỗ núp, Liệt Liệt giơ tay đánh vài cái về phía sau, mà không có phản ứng gì..
"Cẩn thận quá nha! Còn có một con mắt đi theo phía sau" Lạc Lạc nói.
Hàn Gia Công Tử lại lạnh lùng với cô, chỉ nói: "Giao dịch của chúng ta hình như đã kết thúc vào hôm qua rồi nhỉ"
"Xong rồi, nhưng mà cũng có giao dịch mới nè" Lạc Lạc nói.
" Hiện tại tụi này không rảnh" Hàn Gia Công Tử nói.
" Ah, có chuyện gì mà không rảnh?" Lạc Lạc hỏi.
Hàn Gia Công Tử cười cười: "Cô đoán đi?"
"Việc này bởi vì tụi tôi mà ra đấy, có gì cần giúp đỡ thì tụi tôi sẽ không chối từ" Thất Nguyệt thành khẩn nói.
"Tiểu thư, việc có liên quan tụi này đã giúp cô hoàn thành, đã nhận được thù lao, giá tiền cũng hợp lý, cho nên chúng ta căn bản không thiếu nợ gì nhau cả. Bây giờ hoàn toàn là chuyện của tụi này, mấy cô không cần phải quan tâm. Thu hồi lòng hiếu kỳ của mấy cô lại đi, mau trở về đi!" Hàn Gia Công Tử nói xong cũng quay người chuẩn bị bỏ đi.
" Hàn Gia Công Tử!!!" Liệt Liệt đột nhiên hô.
Hàn Gia Công Tử dừng bước lại.
"Tụi tui biết rõ tên của ông, cũng biết diện mạo của ông, ông không sợ tụi tui bán đứng mấy người sao?" Liệt Liệt hô.
" Liệt Liệt!" Thất Nguyệt cùng Lạc Lạc cũng không nghĩ tới Liệt Liệt sẽ nói như vậy.
" Uy hiếp tôi hả?" Hàn Gia Công Tử quay đầu lại.
" Không phải, ý của tui là, thân phận của ông có thể cho tụi tui biết, vậy sao không giới thiệu mấy người còn lại luôn đi, tụi tui nhất định sẽ im lặng mà!"Liệt Liệt nói.
Hàn Gia Công Tử cười cười, chỉ chỉ Thất Nguyệt nói: "Hỏi hội trưởng của mấy người đi! Chắc cô ta sẽ biết được tâm tư của tôi"
Thất Nguyệt ngẩn người.
"Đừng đi theo tôi nữa. Tính tình của tôi không tốt đâu, hiện tại tâm tình cũng không tốt, rất dễ trở mặt đấy. Cuối cùng nể tình mà nhắc nhở mấy người một chút, đừng nghĩ nhận nhiệm vụ để tìm người, hắn rất tàn nhẫn, tuyệt đối không nương tay, cho dù là đàn bà trẻ nhỏ! Hắn thật sự là một sát thủ máu lạnh!" Mấy câu cuối cùng của Hàn Gia Công Tử tràn ngập oán niệm, nghiến răng ken két, nói xong hắn cũng không quay đầu lại mà đi luôn.
"Người gì vậy, tự cho là đúng!" Liệt Liệt mắng.
" Tiểu thư, đừng nói xấu sau lưng người khác" Trong không khí có người nói.
"Sao vẫn chưa đi!" Liệt Liệt tức giận đến dậm chân, "Mau cút, cái đồ nhìn lén!" Liệt Liệt vung vẩy quyền cước vào không khí.
" Đi thôi Liệt Liệt" Thất Nguyệt lên tiếng kéo Liệt Liệt đi.
"Tụi mình có nên nhận nhiệm vụ không chị Thất Nguyệt?" Lạc Lạc hỏi.
"Nhận" Thất Nguyệt kiên quyết nói, "Nhưng cũng không phải đi xem mặt của hắn, là xem xem có thể giúp đỡ hắn hay không"