Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư
  3. Quyển 4-Chương 167 : Đánh Một Trận Định Thắng Bại
Trước /275 Sau

[Dịch] Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư

Quyển 4-Chương 167 : Đánh Một Trận Định Thắng Bại

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ngay khi Cố Phi bị Chiến Vô Thương dùng Toàn Phong Trảm chém bay, cây máu của hắn bị tụt một cách nhanh chóng, trong tích tắc Cố Phi sắp thăng, hai đạo ánh sáng thánh khiết một trước một sau rơi vào thân mình Cố Phi.

Cố Phi liếc mắt qua hai bên, nhìn thấy hai khuôn mặt đang nhìn mình cười trìu mến, một bên là Hàn Gia Công Tử, một bên là Lạc Lạc. Tuy nhiên nụ cười trên hai khuôn mặt ngay lập tức biến mất, hiển nhiên cả hai đều không ngờ đối phương sẽ xuất hiện.

Nhờ 2 thuật hồi phục mà lượng máu đã ổn định, Cố Phi nằm bẹp dưới đất thở mạnh. Bên kia Chiến Vô Thương cũng hoảng hốt chạy lại, vừa chạy vừa gào:

- Cậu không muốn sống nữa à!

“CLGT” Cố Phi ngây ngốc trợn mắt, vội đứng dậy, xoay người:

- Chú nói cái gì vậy?

- Sao cậu không tránh?

Chiến Vô Thương thấp giọng chất vấn Cố Phi:

- Sao lại đưa người ra hứng Toàn Phong Trảm của tôi?

- Gần như vậy sao né?

Cố Phi bất mãn, với cự ly gần như vậy, vốn không thể né kịp nên hắn mới chọn cách đỡ đòn. Dù sao thì di chuyển cổ tay ngăn cản cũng nhanh hơn việc chuyển động cả người né đòn rất nhiều.

- Tôi đã giảm tốc độ rồi mà! Chiến Vô Thương mặt vô tội nói:

- Tôi vốn cố ý chừa chỗ cho cậu tránh.

- Có á? Cố Phi kinh ngạc.

Quả thật, lúc đó Cố Phi chỉ chăm chăm chú ý tới chuyện rút vũ khí thứ hai ra ngăn cản công kích, không hề để ý đến tốc độ tung Toàn Phong Trảm của Chiến Vô Thương.

Lúc này ngẫm lại, quả nhiên là Chiến Vô Thương đã tung chiêu hơi chậm.

- Không thấy tôi nháy mắt với cậu à! Chiến Vô Thương nói.

- Có nữa á? Cố Phi lần thứ hai ngạc nhiên.

Lúc đó hắn đã quyết tâm ngăn cản Toàn Phong Trảm. Nên lực chú ý dồn vào thân kiếm của Chiến Vô Thương, chứ không phải mặt đối phương.

Lúc này Chiến Vô Thương đã giải thích xong, liền nói lớn:

- Biết lợi hại chưa! Té qua một bên đi!

Nói xong trong lòng tự đắc hướng về phía Băng Lưu Ly.

Cùng lúc đó, sau lưng Lạc Lạc cũng chạy tới ba người.

- Phù. May là đến kịp, mém tý nữa Cố Phi chết rồi. Nói lời này chính là Lục Nguyệt Vũ:

- Ấy chết! Cố Phi bây giờ là địch nhân, Lạc Lạc tỷ sao lại cứu hắn?

- Bấm nhầm, thói quen mà! Lạc Lạc giải thích.

Hàn Gia Công Tử đứng trên ngọn núi vỗ vỗ ót, thực sự hắn không muốn thấy cục diện hỗn loạn này.

Cố Phi đứng tại chỗ, lấy ra một quả cam đưa lên miệng, một bên hỏi:

- Bây giờ làm sao đây?

Các cô gái lập tức trợn mắt ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

Tình huống bây giờ hai bên đã đụng mặt, cách tốt nhất chính là trực tiếp lao vô quýnh lộn, nhưng mấy cô cũng không ngốc, ai cũng biết Tinh Anh Đoàn đều là cao thủ, căn bản không phải là đánh lộn, mà là đưa mặt ra chịu đòn. Chỉ cần một người Cố Phi cũng đã đủ tiễn vong sáu người bọn họ.

Chiến Vô Thương nhỏ giọng nói với Cố Phi:

- Đừng làm cho bạn thân không xuống đài được a, tìm chỗ khác đã, tý nữa đánh lại.

Cố Phi bất đắc dĩ nhìn Hàn Gia Công Tử đang đứng trên núi. Hàn Gia Công Tử mặt lạnh, hướng phía bên kia hô lên:

- Ngự Thiên đâu?

Hữu Ca liếc mắt tìm chung quanh:

ĐÁNG CHÚ ÝMgid

Mùi hôi sẽ biến mất nếu chúng ta làm việc này một lần trong ngày

Bạn sẽ có thể kiếm 40 triệu đồng mỗi ngày khi học được mẹo này

Chỉ cần uống 1 thìa, ổ ký sinh sẽ rời cơ thể sau một buổi sáng!

99% người bị bệnh hôi miệng đã khỏi khi uống thứ n mỗi sáng

- Ngự Thiên nói hắn không còn ở đây!

- Ui da!

Trong rãnh có tiếng nói truyền ra:

- Tại sao tôi luôn là người bị thương vậy.

Tiếng nói phát ra một câu than như vậy rồi im bặt.

Hiển nhiên, khi thấy Chiến Vô Thương xuất hiện trước đám con gái, mọi người đều nghĩ Ngự Thiên Thần Minh sẽ nhanh chóng xuất hiện, vậy mà hắn ta lại bỏ qua cơ hội. Người không biết còn tưởng Ngự Thiên Minh đổi tính.

- Vãi vậy, trong rãnh có người.

Lúc này Lục Nguyệt Vũ chỉ vào Hữu Ca đang ở trong rãnh cười to:

- Không phải đều là cao thủ sao, sao lại chui vào trong rãnh vậy.

Hữu ca buồn bực chui ra khỏi rãnh. Dùng ánh mắt hỏi thăm Cố Phi, ý là “Làm sao đây”.

Cố Phi nhìn Chiến Vô Thương, Chiến Vô Thương lập tức hăng say nói:

- Rút lui, tất cả rút lui.

Cố Phi lại nhìn về phía Hàn Gia Công Tử, Hàn Gia Công Tử bất đắc dĩ vung tay, không cam lòng đi xuống chân núi. Hướng bên kia Kiếm Quỷ cũng hiện thân.

“Rút lui, tất cả rút lui.” Chiến Vô Thương hăng hái. Phát tin tức trong kênh tin tức.

- Làm sao đây? Cố Phi hỏi.

- Trước tiên cứ rút lui trước đã! Hàn Gia Công Tử nói.

- Đúng đó, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Chiến Vô Thương vui vẻ.

Bên Trọng Sinh Tử Tinh còn nghi ngờ, Lục Nguyệt Vũ thấy năm người sắp đi, liền vội vàng kêu lên:

- Nè, các cậu đi đâu vậy?

- Đi họp. Cố Phi xua tay.

Hàn Gia Công Tử quay đầu lại, nhìn một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Lạc Lạc. Trước đây đại biểu cho Trọng Sinh Tử Tinh chính là cô nàng này. Dù không phải hội trưởng nhưng xem ra cũng là thành viên có tiếng nói.

Lúc này hắn đành mở miệng:

- Mọi người có thể giải quyết chuyện này rất đơn giản. Tìm một chỗ, lao vô đánh cho thống khoái rồi kết thúc.

- Hả? Để bọn tôi thương lượng đã. Lạc Lạc nói.

- Tọa độ 110,125. Chúng tôi đi trước.

Hàn Gia Công Tử nói xong, liền dẫn đầu mọi người ly khai, đi đến tọa độ hắn vừa nói.

- Anh em mình là một gia đình a! Đêm nay tôi mời mọi người.

Trên đường đi, Chiến Vô Thương cực kỳ hưng phấn, vỗ vỗ, nện nện hết vai người này đến vai người khác. Cuối cùng chộp lấy vai Cố Phi lắc lắc giống như là anh em tốt.

Cố Phi vùng vằng cũng không thoát được bèn bất lực, hướng Hữu Ca hỏi:

- Ngự Thiên chạy đi đâu vậy?

Hữu Ca chỉ biết tặc lưỡi đưa mắt nhìn về một bên. Cố Phi nhìn theo, vừa lúc bị đầu Chiến Vô Thương cản lại, tiện tay đẩy đầu hắn qua một bên. Vừa nhìn Cố Phi liền ngạc nhiên, bên kia là một vùng đất hiu quạnh hoang vắng, chỉ có một cái cọc đơn độc, lúc này Ngự Thiên Thần Minh đang ngồi trên cọc, vẻ ngoài rất thảm.

Năm người lấy làm lạ, di chuyển về phía Ngự Thiên Thần Minh.

Ngự Thiên Thần Minh thấy năm người đi đến, đứng lên đón, trên mặt còn mang theo sự ủy khuất làm như sắp khóc. Tuy rằng bị Hữu Ca lôi vào rãnh, nhưng tình hình về sau hắn vẫn rất rõ ràng.

Chiến Vô Thương đại triển thần uy, đánh bay Cố Phi, mà hắn, vì nóng lòng xuất hiện mà bị trượt chân, đánh mất cơ hội quý giá để thể hiện trước mặt gái, hiện giờ trong lòng Ngự Thiên Thần Minh rất ảo não.

Lúc này nhìn Ngự Thiên Thần Minh như đứa bé bị lấy mất đồ chơi. Năm người cũng không biết nói gì, đi tới vuốt đầu an ủi.

Hữu Ca còn phê bình Chiến Vô Thương:

TIN HOTMgid

Bạn sẽ có thể kiếm 40 triệu đồng mỗi ngày khi học được mẹo này

Mùi hôi sẽ biến mất nếu chúng ta làm việc này một lần trong ngày

Chỉ cần uống 1 thìa, ổ ký sinh sẽ rời cơ thể sau một buổi sáng!

Tất cả các ký sinh trùng ra khỏi cơ thể của bạn vào ban đêm

- ….

Sau một hồi, sáu người đều đi tới địa điểm Hàn Gia Công Tử nói. Nhìn xung chỉ thấy mặt đất trống trải, rừng cây, đồi núi, hay cả những khe rãnh mà Ngự Thiên Thần Minh thống hận cũng hề thấy.

- Như vầy đánh làm sao? Cố Phi hỏi Hàn Gia Công Tử.

- Hai người muốn như thế nào? Hàn Gia Công tử lại quay qua hỏi Chiến Vô Thương cùng Ngự Thiên Thần Minh.

Chiến Vô Thương cười hắc hắc:

- Thể hiện cũng đã thể hiện rồi, bây giờ tất nhiên là phải nghiêm túc.

Hắn cảm thấy cao hứng vì đã trước mặt các cô gái đè đầu được Cố Phi. Vì vậy không cảm thấy có gì hối tiếc.

Nhưng Ngự Thiên Thần Minh thì lại không cam lòng! Chỉ là bây giờ là thời gian quyết định, không thể không nghiêm túc, hắn chỉ có thể thương tâm chấp hành mọi sự an bài.

- Nếu mọi người đều nghiêm túc thì không cần chiến thuật gì cả, trực tiếp nghênh địch là được. Hàn Gia Công Tử buông lỏng nói.

Mấy người còn lại đều gật đầu. Chiến Vô Thương hăng hái, vỗ vai Ngự Thiên Thần Minh nói:

- Ngự Thiên, làm rất tốt! Bây giờ cố gắng, cho các người đẹp biết sự lợi hại của cậu!

Ngự Thiên Thần Minh buồn bã, ỉu xìu gật đầu.

Sáu người đợi một lúc, liền thấy các cô gái từ các hướng chạy đến. Thứ tự trước sau dựa theo tốc độ của nhân vật. Đến đầu tiên là Tế Yêu Vũ.

- Các anh đã đến đủ rồi à? Tế Yêu Vũ lên tiếng.

Cố Phi liếc mắt khinh bỉ:

- Không biết đếm hay sao mà còn hỏi?

- Anh chờ đó, xem tôi hạ anh như thế nào!

Tế Yêu Vũ nhe răng há miệng, giống như muốn nhào lên cắn người.

Tử Tinh quân đoàn có tổng cộng 20 người, bị Cố Phi giải quyết một người, bây giờ còn 19 người. Tất cả lục tục xuất hiện.

Ngự Thiên Thần Minh thấy gái xuất hiện, lập tức thu hồi vẻ mặt chán nản, bày ra bộ dạng tươi cười khả ái hướng những người hắn biết chào hỏi.

Chiến Vô Thương sau khi đánh bay Cố Phi một lần, lòng tự tin tăng vọt, không biểu hiện giống Ngự Thiên Thần Minh cố gắng lấy lòng gái mà chọn cách lạnh lùng đứng một bên làm mặt cool ngầu như cún đi cầu.

Chờ Ngự Thiên Thần Minh bắt chuyện xong, mới hướng mấy cô gái nói:

- Bây giờ tôi rất nghiêm túc, mọi người đừng trách tôi không nương tay.

- Đủ người rồi thì bắt đầu thôi! Hàn Gia Công Tử nhàn nhạt nói.

Hai bên đối đầu, Công Tử Tinh Anh Đoàn xếp thành một hàng. Tử Tinh quân đoàn lại đứng thành hai hàng, Chiến Sĩ cận chiến đứng trước, Pháp Sư, Cung Tiễn Thủ cùng Mục Sư đứng sau. Đây là đội hình cơ bản nhất mà các cô có thể nghĩ ra.

- Xuất chiêu đi! Các người còn chờ gì nữa, chẳng lẽ muốn tôi phải ra tay trước? Hàn Gia Công Tử lười biếng nói.

- Chiến nào! Chiến Vô Thương muốn cho mấy cô gái biết được thực lực của mình, hét lớn xông lên phía trước.

Phía bên kia, các cô gái trái lại rất thong dong. Vài người chơi cận chiến thoáng cái né ra, sau lưng họ là Pháp Sư cùng Cung Tiễn Thủ đang bắt đầu phát động tấn công, mục tiêu nhắm thằng vào Chiến Vô Thương.

“Đương đương” vài tiếng vang lên, mũi tên của Cung Tiễn Thủ nện vào giáp của Chiến Vô Thương, Thuật Hồi Phục mà Hàn Gia Công Tử đã chuẩn bị trước liền rơi xuống. Hỗ trợ cho Chiến Vô Thương thuận lợi xông lên.

- Thiên Hàng Hỏa Luân! Hỏa Thụ Trọng Diễm!

Mấy cô nàng pháp sư đã ngâm phép. Dù hiện nay chỉ có Chiến Vô Thương một mình xông lên, nhưng phía sau còn cả đội 5 người, dùng pháp thuật này để đánh phủ đầu là cách tốt nhất.

Thân là cao thủ, dĩ nhiên Chiến Vô thương không thể dễ dàng mà bị pháp thuật tổn thương. Lập tức cúi đầu tránh né, tăng tốc độ, nhào thẳng vào trận địch.

Các nghề cận chiến lập tức đem Chiến Vô Thương vây lại. Nhưng đây chính là điều hắn muốn, song kiếm trong tay khẽ đảo, Toàn Phong Trảm đã chuẩn bị tung ra.

Nhưng ở phía sau hắn, Cố Phi đã sớm bước lên trước vài bước, Ám Dạ Lưu Quang Kiếm trong tay chỉ thẳng, hoàn thành ngâm xướng:

- Hỏa Thụ Thiên Trọng Diễm! Lên!

Quảng cáo
Trước /275 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tên Yêu Quái Là Lương Thực Dự Trữ Lại Thành Chồng Tôi

Copyright © 2022 - MTruyện.net