Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Á"
Thiên Di bị hất ra khỏi vòng xoáy màu đen, được nàng gọi là lỗ hỏng của không gian. Vì bây giờ nàng đã ngã xuống 1 không gian khác, 1 không gian kì lạ có những con người kì lạ.
Bỗng cánh tay phải nàng bị tóm lấy, đó là 1 người phụ nữ trẻ.
- Dương Linh, giờ diễn sắp bắt đầu r, em còn đứng đó nữa.
Thiên Di e dè rụt tay lại, nói lắp bắp:"Ngươi là ai....ta....ta k phải Dương Linh, ta là Thiên Di."
Người kia há hốc nhìn nàng, còn đưa tay 1 cách tùy tiện lên trán nàng nữa,
- Không nóng, Dương Linh, hôm nay em k được khỏe à?_Người kia nói
- Ngươi là ai.....ta đang ở đâu....ta là Thiên Di_Nàng ra sức giải thích.
- Đạo diễn, hôm nay chúng k ta k quay nữa, Dương Linh có chút vấn đề._Người kia nhìn nó bằng ánh mắt chán nản rồi đi đến chỗ ông đạo diễn.
Đạo diễn Kim nghe vậy tức giận:"Có muốn làm diễn viên k vậy, lúc nào cũng làm ảnh hưởng đến đoàn phim, nếu còn 1 lần nữa tôi sẽ sa thải cô ta."
- tôi sẽ bảo ban con bé._Người kia cúi mặt nói, có chút mệt mỏi.
Đạo diễn Kim bực tức ra lệnh cho người trong đoàn thu xếp đề rời đi, quay về thành phố.
Người phụ nữ vừa nãy đi đến chỗ nó:"Dương Linh, em khiến đạo diễn Kim giận r, sau này làm sao tiếp tục nổi tiếng"
- Tôi nói r, tôi k phải Dương Linh mà, ngươi k tin thì thôi._Thiên Di nói.
- Em đúng là làm việc nhiều lẩm cẩm r, chúng ta cũng thu dọn để về thành phố thôi, trời tổi r._Người kia nói.
- Khoan đã.....tôi....tôi thực sự là Thiên Di....k phải Dương Linh, làm ơn cô nói cho tôi biết, đây là đâu..._Thiên Di nói làm bước chân người kia khựng lại.
Người kia đi đến chỗ nó nhìn nó trân trân, quả nhiên cô gái trước mặt cô k giống em gái cô thường ngày....nhưng tại sao chứ?
- Chị là Vân Liên....em nhớ chứ?_Vân Liên hỏi
- Tôi k phải Dương Linh....tôi là Thiên Di....tôi k còn người thân, làm gì có chị chứ,_Thiên Di nói
- Được r, cô cứ luôn miệng nói cô là Thiên Di, vậy tôi hỏi cô cô từ đâu chui ra và sao lại ở thân xác của em tôi?_Vân Liên chán nản vì cái trò vô bổ này của em gái mình bày ra. Vân Liên biết Dương Linh rất ghét nổi tiếng, là do bị gia đình ép thôi, chắc là vì thế mà cô bày cách khiến đạo diễn Kim tức giận hết lần này đến lần khác.
- Tôi....tôi...nếu tôi chứng minh được thì sao...._Thiên Di nói.
- Thì điều đó khiến tôi bất ngờ đấy._Vân Liên mỉm cười.
- Được, vậy nếu tôi bay lên cành cây kia, cô sẽ k nhận tôi là Dương Linh nữa._Thiên Di chỉ lên cành cây cao tầm 3m mà nói.
- Một điều k thể, đóng phim còn phải thắt dây ăn toàn ghép cảnh cẩn thận, bình thường em vụng về như vậy, giờ có dùng dây cũng chẳng 1 mình bay lên đó được_Vân Liên nói.
Thiên Di vui mừng nghe vậy liền chạy 5 bước, đập chân xuống đất mạnh 1 cái rồi bay vút lên cành cây nhanh như cắt.
Vân Liên đứng dưới há hốc, cô kinh ngạc đến k ngậm miệng lại được, Cô ta k phải em gái cô, vậy Dương Linh của cô đâu....
Bỗng Vân Liên sợ sệt trước Thiên Di.
Thiên Di bỗng chống bay xuống, nói:"Xin lỗi, tôi nói, r tôi là Thiên Di, từ 1 nơi rất xa đến."
Vân Liên giữ bình tĩnh nói:"Dương Linh....vậy em gái tôi đâu...rõ ràng cô đang ở trong thân xác nó...."
- Tôi nghĩ là tôi đã xuyên k và nhập vào thể xác em gái chị._Thiên Di nói theo suy đoán của mình.
- Vậy tôi phải làm sao, tôi là chị họ nó, giờ tôi biết phải nói với gia đình nó thế nào?_Vân Liên hốt hoảng nói.
- Làm ơn, hãy giúp tôi 1 việc,_Thiên Di nói:"Tìm 1 vị sư đệ của tôi, chúng tôi sẽ về nhà, thoát khỏi thân xác của em gái chị...."
- Tôi...._Vân Liên lo lắng ú ớ.
- Đừng lo, tôi sẽ giúp chị về phía gia đình,_Thiên Di nói. Bỗng nàng nhớ ra cái gì đó:"Thôi chết, cho tui mượn cái gương....."
Soi mình vào gương Thiên Di há hốc, 1 gương mặt lạ hoắc nhưng cũng rất xinh đẹp, qua nhiên cô đã nhập vào thể xác con gái nhà người ta. suy nghĩ lại cũng còn thấy may chán, chứ nhập vào thể xác 1 bà mập hay ông già chắc nàng k thiết sống nữa.
- Chị sẽ giúp tôi chứ_Thiên Di hỏi, lòng trứa đầy kì vọng.
- Tôi...tôi sẽ cố găng....nhưng cô giờ sẽ là Dương Linh....k phải Thiên Di đâu đấy._Vân Liên nói, cô cũng là mong ngóng gặp lại cô em gái của mình nên mới đồng ý.
- Vậy cảm ơn chị rất nhiều_Thiên Di vui mừng nói.
- k có gì, giờ chúng ta về thành phố,sẽ có rất nhiều thứ phải chuẩn bị_Vân Liên nói, chị ta mang hành lí vào cốp xe, rồi mở cửa ô tô cho Thiên Di.
- Đây là thứ gì vậy?_Thiên Di k khỏi thắc mắc.
- Là ô tô. cô k biết nó thật sao, cô đến từ đâu vậy?_Vân Liên hỏi
- Tôi đến từ 1 nơi rất đẹp, con người đều ăn mặc như vầy này._Thiên Di chỉ vào bộ trang phục cổ trang mà nói.
- Tôi biết r, tôi cũng là 1 người thích tiểu thuyết, trường hợp của cô, chính là xuyên k xuất thần nhập hồn, nhất định cô sẽ quay trở lại được, tôi nghĩ vậy._Vân Liên nói, đơn giản vì cô chỉ đọc con người hiện đại xuyên k về cổ đại, đây lại là từ cổ đại đến hiện đại, quả nhiên khác biệt và k đoán trước được điều gì.
- Vậy sao....tôi mog là vậy...._Thiên Di nói, mau chóng chìm vào giấc ngủ vì quá mệt mỏi.