Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Không xong rồi quân địch đã xâm nhập vào Tích cung thưa Bạch tướng quân - Toán binh lính lại báo cáo
- Cái gì? Thế còn ai trong đó không? - Bạch Dương hoảng sợ, chàng sợ Bảo Bình ở đó và sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng
- Dạ thưa, còn Bảo Bình thần y trong đó cùng với vài lương y đang cứu chữa cho binh sĩ bị thương ạ! E rằng họ sẽ hi sinh thưa Tướng quân - Giọng nói vị đội trưởng ngày càng nhỏ xuống.
- Đổng Trung, ngươi thay ta chỉ huy quân lính nhé, ta sẽ quay lại ngay - Bạch Dương nhường quyền chỉ huy lại cho phó tướng
Bạch Dương chạy như bay đến Tích cung. Đến nơi chàng la lên
- Bảo Bình, nàng có sao không? - Bạch Dương bước vào Tích cung
Xác người chất đống, nhưng họ toàn là quân địch, đi qua thì nghe tiếng ngáy, chàng thực không hiểu. Kệ đi phải tìm Bảo Bình trước đã.
- Bảo Bình
Từ nơi ẩn nấp, nàng chạy ra, ôm chặt lấy Bạch Dương
- Tôi đã rất sợ nhưng may mọi người vẫn không sao cả, cảm ơn ngài đã đến
- Ừ nhưng sao kẻ địch lại như vậy?
- À tôi đã điều chế ra thứ thuốc ngủ rất hiệu quả mà không làm hại đến bọn chúng
Đúng là Bảo Bình của chàng, nàng thật là vị thần y giỏi nhất. Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây.
- Dù có chết cũng phải hoàn thành mệnh lệnh của Hoàng thượng - Tên bịt mặt đã trà trộn vào đám binh lính nằm dưới đất, hắn bất thình lình đứng dậy cầm chiếc dao có tẩm chất độc nặng toan đâm ai đó.
- Bảo Bình cẩn thận - Bạch Dương nhìn thấy đỡ đòn cho nàng.
- Tránh ra, ta phải hoàn thành nhiệm vụ không ngài ấy sẽ cho ta biết thế nào là địa ngục mất - Tên bịt mặt bỏ qua Bạch Dương, hắn tiến lại gần Bảo Bình
- Sao ngài lại đỡ đòn cho tôi, Bạch tướng quân, nói đi - Bảo Bình hốt hoảng
Chất độc mạnh quá, mới bị đâm mà ta đã choáng váng, không thể cử động được nữa. Nhưng hắn đang tiến tới gần Bảo Bình, phải bảo vệ nàng dù có phải hi sinh. Xin lỗi Cự Giải, ta đã không thể chiến đấu cùng ngài được nữa rồi.
- Tránh xa Bảo Bình ra - Bạch Dương dùng hết thể lực mình có chém chết tên bịt mặt.
- Sao ngươi lại cử động được? Cả voi cũng phải chết khi dính chúng mà, đừng giết tôi mà Xà Phu - Tên bịt mặt quằn quại, cái tên " Xà Phu" đã làm gì mà hắn lại ra nông nỗi này.
- Bạch tướng quân, ngài có làm sao không? - Bảo Bình chạy lại
- Không sao ta chỉ sắp từ giã cõi trần thôi - Bạch Dương nói, khóe miệng chàng đã chảy ra một dòng máu đen ngòm do chất độc.
- Ta sẽ không để chàng chết, hãy cố gắng lên, chàng là người có sức khỏe như voi mà. - Bảo Bình lấy chất độc xem xét, mắt nàng đỏ hoe vì khóc.
- Phải ha, ta phải sống chứ, để còn tiếp tục bắt nạt nàng nữa - Bạch Dương cố nở nụ cười để Bảo Bình không lo lắng
Bảo Bình gật đầu nàng đáp lại nụ cười của Bạch Dương trong nước mắt. Đây là loại độc của mãng xà vương, khi xâm nhập vào cơ thể chúng sẽ tra tấn bên trong của vật chủ cho đến chết, Bạch Dương chịu đựng đến bây giờ cũng đã là kì tích.
- May quá, Xử Nữ muội ấy đã cho ta viên thuốc chữa được tất cả các loại độc rắn trên chiếc bông tai còn lại, mong rằng nó sẽ có tác dụng với loại độc cực mạnh của mãng xà vương - Bảo Bình nhớ ra. - Há miệng ra Bạch Dương, tôi sẽ cho ngài uống nó.
- Ta không còn sức để nuốt nó nữa, nàng chiều ý ta nhé - Bạch Dương sắp chết đến nơi cũng vẫn còn đùa giỡn.
Bảo Bình đỏ mặt. Tại sao tim nàng lại đập mạnh đến thế này?
- Uống đi, không có chuyện đó đâu - Bảo Bình lấy viên thuốc đẩy vào miệng Bạch Dương
- Nàng đúng là thô bạo, Bảo Bình à - Bạch Dương cười. Chàng bỗng dương nghiêm túc - Nếu thuốc không có tác dụng thì ta muốn nói với nàng điều này. Lúc trước ta hôn nàng bởi vì ta yêu nàng
Bảo Bình không nói lại.
- A - Bạch Dương la lên đau đớn, miệng chàng tiếp tục ra máu.
- Đừng như vậy mà Bạch Dương, ngài mau khỏe lại, chúng ta mới có thể làm phu thê được. -Bảo Bình khóc, không lẽ thuốc không có tác dụng
- Vậy nha, cảm ơn nàng nhờ viên thuốc kì diệu đó ta đã đỡ hơn rồi. Ta đi đây nhớ cẩn thận - Bạch Dương hí hửng, chàng có ý chí chiến đấu hơn rồi. Kết thúc trận này ta sẽ có người ta yêu.
- Cái gì chàng... chàng dám lừa ta sao. - Bảo Bình tức giận. Nhưng nàng cũng rất đỗi vui mừng vì Bạch Dương không sao cả.
---
- Ngươi đã đi đâu vậy Bạch Dương? - Cự Giải hỏi. - Ta tìm ngươi nãy giờ
- À tôi có chuyện, mong ngài thứ lỗi - Bạch Dương cười trừ
- Được rồi, vào chỉ huy tiếp đi, nhưng đừng bỏ đi nữa - Cự Giải tha lỗi cho Bạch Dương, chàng nói.
- Tuân lệnh - Bạch Dương nói
---
- Cảm ơn Đổng Trung, người về vị trí đi - Bạch Dương nói
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! ^-^