Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
-Hạo Thiên sắc mặt ngạc nhiên nói “lão sư không biết vì sao ngăn cản đệ tử”.
-Xưa nay ta làm việc còn phải trả lời ngươi?-từ trên trời giọng Hồng Quân vang xuống.
-Lão sư làm việc đệ tử không dám nghi ngờ, nhưng nay là nhân quả của giữa đệ tử và hắn kính mong lão sư đừng nhúng tay vào.
-Nếu ta cứ nhúng tay vào thì sao?
-Ngài đã nhúng tay vào thì đệ tử không có gì để nói, nhưng đệ tử không phục !
-Vì sao ngươi không phục?
Hạo Thiên suy nghĩ rồi nói “ngài dung dưỡng lục thánh chèn ép đệ tử vạn năm đệ tử không tính. Chuyện lớn hơn vì cớ gì đạo tổ lừa đệ tử cưới Thiên Dao, khiến đệ tử nuôi con cho gian phu này vạn năm. Chuyện này là nỗi nhục trong lòng đệ tử”. Hạo Thiên thật ra cũng nói không sai hắn là thiên đế, nhưng xuất thân quá kém trong mắt lục thánh, hắn chẳng qua là chân chạy vặt. Xiển giáo đệ tử đời thứ hai miệt thị hắn, tiệt giáo đỡ hơn một chút đám đệ tử lên thiên đình làm quan chỉ nghe tuyên không nghe triệu, Nữ oa đứng sau sự kiện bảy mươi hai yêu thánh do Tôn Ngộ Không cầm đầu đánh lên thiên đình làm gà bay chó chạy, tây phương nhị thánh càng tệ hơn đánh chủ ý muội muội hắn thông gian phàm nhân sinh ra Dương Tiển, Dương Thiền rồi sau đó lại tính kế Dương Thiền y như mẹ mình làm thiên đình rớt sạch mặt mũi. Như vậy bao nhiêu năm qua hắn sống trong uất ức, nên cắm đầu cắm cổ tu luyện bỏ luôn sự vụ thiên đình chỉ mong dùng thực lực thay đổi tất cả.
-Ý của ngươi là ta nợ ngươi có đúng không?-đạo tổ nói.
-Không sai là người nợ ta, ta không cam tâm chỉ tại vì xuất thân kém mà bị tất cả mọi người xem thường! hắn gầm lên.
-Vậy bây giờ ngươi muốn như thế nào? - Lão hỏi
-Ha ha, lão sư đừng nhúng tay vào việc riêng của ta và gian phu này!. Cũng mong lão sư ra đạo chỉ không cho người ngoài nhúng tay vào chuyện này ai trái lệnh phải trừng phạt- Hạo Thiên nói. Hắn rất thông minh ra điều kiện như vậy vì đề phòng Chuẩn Đề ra tay cứu người.
Ha ha, được chuyện của các ngươi ta không dính vào, cũng cấm người ngoài xen vào ân oán này của bọn ngươi ai trái lệnh cứ diện bích hai cái lượng kiếp, Chuẩn Đề ta xem ra nhân quả của ngươi cùng Thái Nhất xem ra khó kết. Ta đi đây- rồi không thấy lão nói gì nữa. Hạo Thiên sắc mặt vui mừng, Chuẩn Đề từ đầu tới cuối lúc này nàng khẽ mỉm cười, con quạ sui xẻo kia ăn hai gậy thêm một chưởng bất tỉnh nhân sự không biết cái gì. “Cung nghênh lão sư đi” – cả hai nói.
Hạo Thiên quay về hướng Chuẩn Đề “ha ha, chắc tỷ cũng đã nghe lão sư nói gì, ngài nghiêm cấm người ngoài nhúng tay vào chuyện này. Mong rằng sư tỷ chỉ đứng ngoài nhìn đừng ngăn cản ta ra tay” nói rồi tay lại vung gậy lên chuẩn bị gián vào nồi cơm điện Thái Nhất. Nói tới cây gậy này cũng cực kì lợi hại, năm đó phong thần đại chiến nó đánh rớt không biết bao nhiêu thần tiên, đại danh đỉnh đỉnh tiên thiên chí bảo đã thần tiên một khi nó đã truy đuổi ai chỉ khi nào thấy máu mời ngừng lại, sau phong thần đại chiến nó cũng mất tích không ngờ là rơi vào tay Hạo Thiên.
Dừng tay lại! –Chuẩn Đề hét lên ném thất bảo diêu thụ về Hạo Thiên. Hắn đột nhiên giật mình dừng tay lùi về phía sau, đã Thần Tiên chỉ còn cách đầu Thái Nhất vài tất chỉ chậm một chút thì bể gáo, Hạo Thiên nhìn nàng hét “sư tỷ ngươi muốn làm trái pháp lệnh của lão sư”
Ha ha, ai nói ta làm trái lệnh lão sư – nàng nói.
-Không làm, sao ngươi ngăn ta giết hắn?
-Nè nè, ta không hề chống pháp chỉ nha ngươi dựa vào cài gì nói ta chống pháp chỉ? – Nàng dí dỏm nói.
Lão sư đã nói ân oán của ta và hắn người ngoài không được nhúng tay vào, ngươi ngăn ta là chống đối đạo tổ. Lần này ta chống mắt coi ngươi làm sao ăn nói với người!- Hạo Thiên đắc ý.
Ngươi cũng biết nói là cấm người ngoài, nhưng ta không phải người ngoài thì tại sao không thể nhúng tay vào, hắc hắc – Nàng cười.
-Chuẩn Đề ta thấy ngươi càng lớn tuổi, đầu càng ngày càng trì độn. Ngươi cùng bọn ta, không có quan hệ nhân quả lại không có quan hệ họ hàng thân thuộc. Sư tỷ nhanh rời khỏ đây,ta sẽ không báo lão sư còn không đừng trách- Hạo Thiên giọng điệu cảnh cáo nàng.
-Ta đã nói ta không phải người ngoài lý do gì không được nhúng tay vào?- nàng hỏi ngược lại hắn.
-Hạo Thiên sắc mặt đỏ như gấc “Vậy ngươi có quan hệ gì đòi nhúng tay vào, nói thử ta nghe nếu không hợp lý thì đừng trách ta” hắn hừ hừ thở.
-Ta là thê tử hắn, đã đủ lý do ngăn ngươi chưa? – Nàng mặt đỏ lên nói rất khí khái.
-Ha ha, Chuẩn Đề mặt ngươi cũng thật dày chuyện như vậy cũng dám nói, ai không biết thê tử hắn lá Thường Hi từ khi nào là ngươi cùng hắn kết hôn vậy sao ta không biết –Hạo Thiên hỏi nàng.
-Ngày hôm nay chúng ta kết hôn, nếu không vấn đề gì ta đưa hắn về thành hôn đây - nói xong nàng tiến đến cõng Thái Nhất biến thành một đoàn ánh sáng đỏ bay đi.
Hạo Thiên nhìn thấy nàng đem Thái Nhất đi, liền gào lên“sư tỷ vậy ta chút nữa đến ngươi tây phương, dự lễ thành hôn của ngươi”.
-Tuỳ ngươi!–nàng nói rồi gia tăng tốc độ bay mất.
-Tiện nhân đừng để ta nắm được thóp của ngươi, nếu không ngươi chuẩn bị diện bích sáu ngàn năm đi.
Hắn không muốn chọi cứng cùng Chuẩn Đề, dù có ra tay cơ hội đánh bại nàng cũng không cao nên hắn muốn đi dự hôn lễ tìm cớ bắt thóp nàng. Trong thất thánh thì ba nữ thánh xếp thực lực rất kém các nàng ba người thì Nữ oa, Hậu Thổ là công đức thành thánh, còn Chuẩn Đề càng tệ hơn trảm tam thi nàng không ra gì tu luyện vạn năm vẫn trảm không được một cái, mà công đức thì ai cũng biết tính tình của nàng rất tệ lấy đâu công đức, cuối cùng tất cả mọi người thành thánh hết rồi nàng mới chơi liều thề một phát với thiên đạo sẽ phổ độ chúng sinh thì mới miễn cưỡng được thiên đạo chấp nhận cho thánh vị, cái này là ăn trước trả sao để thực hiện được nàng cùng Tiếp Dẫn lập giáo gây chuyện thị phi khắp nơi để thực hiện lời thề của mình.
Tại tây phương thánh địa lúc này, Tiếp Dẫn Cùng Chuẩn Đề ngồi tọa thiền tại bát bảo công đức trì.
Tiếp Dẫn khẽ mở miệng“em gái lần này ngươi định làm thật hay sao?”
-Ta có sự lựa chọn à là chính đạo tổ ra lệnh bằng mọi giá ta phải cứu hắn. Ta cũng muốn cùng hắn kết thúc nhân quả, thêm Hạo Thiên lúc này rình mò bên ngoài nếu ta không thành hôn hắn lập tức đi cáo lão sư.
-Ngươi dự định tương lại như thế nào, nên biết hắn là người ứng kiếp những người bên cạnh hắn sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Nàng thở dài rồi nói “thiên đạo khó dò, thánh nhân cũng vô pháp tính toán ra được chỉ còn biết tới đâu hay tới đó, sau khi thành thân ta sẽ rút lui khỏi giáo tránh sau này Hạo Thiên hắn làm khó. Kẻ này nhịn nhục nhiều năm, quả thật tâm cơ thâm trầm mong huynh trưởng hết sức cẩn thận”
Không ngờ hắn sau vạn năm, lại tiến vào Hỗn Nguyên đạo quả Tiếp Dẫn lại thở ra một hơi “tình hình yêu hoàng thương thế ra sao rồi tu vi còn lại mấy phần?”
Nàng thở dài thườn thượt“bị đã thần tiên đánh trúng hai gậy mà vẫn còn sống là đã may mắn lắm rồi, còn nói cài gì tu vi ngay cả thương thế không có vạn năm là không thể khôi phục. Thôi đến giờ rồi bọn gia hỏa đang đợi bên ngoài chờ xem kịch, ta ra đây huynh cũng mau chóng ra chủ trì hôn lễ cho chúng thấy” nói xong bước ra.
Bên ngoài lúc này tề tựu cũng không đông chỉ vài chục người, chú rể bất tỉnh nhân sự trời trăng không biết cái gì, hai tên la hán diều hắn đi ra ngồi xuống một cái ghế mặt cứ gục xuống. Khách nhân rôm rả ngồi trò chuyện, Côn Bằng cùng Hạo Thiên ngồi một bàn.
Côn Bằng nói “mẹ nó không ngờ, tiện nhân mặt dày nhất tam giới lại lấy được chồng hết nói nỗi”
Hạo Thiên cười “ngươi thì biết cái gì, ngưu tầm ngưu mã tầm mã thôi, ha ha”
-Ngươi nói không sai, ha ha – Côn Bằng tán đồng ý kiến.
Cô dâu được Từ Hàng đưa ra, Chuẩn Đề chính là một bộ quần áo đỏ chót, khăn đỏ thêu hình hoa sen che mặt nàng, bước lại một cái ghế sát Thái Nhất ngồi xuống. Bên ngoài một tên la hán gào lên tam hoàng đến, Nguyên Thủy thánh nhân đến, Lão Tử thánh nhân đến, Thông Thiên thánh nhân đến. Sáu Người theo thứ tự tiến vào.
Phục Hi là người đứng đầu tam hoàng nói“Chúc mừng Chuẩn Đề thánh nhân kết hôn cùng yêu hoàng”
-Đa tạ các vị - nàng nói
-Sư muội chúc mừng ngươi – tam thanh, Lão Tử Đại diện nói.
Nữ oa thánh nhân, Hậu thổ thánh nhân, Hi Cùng nương nương, Vương mẫu nương nương cùng thất công chúa tới. Mười một người tiến vào, bao vậy Chuẩn Đề Thái Nhất lại.
Nữ Oa mặt đỏ gấc quát “Chuẩn Đề ngươi làm vậy là có ý gì?”
Chuẩn Đề không thèm nhìn”Hừ, các ngươi không thấy hay sao mà còn hỏi”
Nữ oa tức giận, lại quát “người vì sao, cùng hắn thành hôn hả?”
-Ta thành hôn mắc mớ gì ngươi mà nổi nóng
Nữ oa chỉ xung quanh”ngươi có biết bọn ta là gì của hắn?”
-Là gì mặt các ngươi, hôm nay là đại hôn của ta đến dự thì ngồi lại không thì về đừng có nhiễu sự.
-Ngươi … Hi Cùng là vợ hắn đích thân ta mai mối, Thiên Dao tuy chưa cùng hắn kết hôn, nhưng con cũng có rồi, Hậu Thổ đã bái đường ở luân hồi cũng là vợ hắn.– nàng chỉ xung quanh mười người.
Còn ngươi là gì mà lắm chuyện thế?- Chuẩn Đề vặn lại Nữ Oa
Nữ Oa quýnh quá không biết nói gì liền chỉ vào bụng “ta là mẹ của của con hắn”
Khách nhân xung quanh nghe Nữ Oa nói, mọi người bất ngờ bàn tán rôm rả “cái gì Hậu Thổ, Nữ oa, Hi Cùng từ khi nào là vợ yêu hoàng”, lại có người nói “Vương mẫu cũng là vợ yêu hoàng a” nghe người này nói xong tất cả đều hướng Hạo Thiên rồi xầm xì bàn tán. Hạo Thiên tức giận nghiến răng cạch cạch. Côn Băng cười khì khì“Thiên Dao từ lúc nào là vợ Thái Nhất vậy Hạo Thiên”. Hắn gườm Côn Bằng“Côn Bằng còn nói, ta bẻ cái mỏ ngươi!”. Chúng nữ đỏ mặt, tía tai vốn là mấy nữ nhân này toàn là vốn nhu nhược mới để Nữ Oa cầm đầu ai ngờ nàng bạo tuyên bố mạnh mẽ đến như vậy y như là đi đánh ghen.
Nữ oa hôm nay là ngày vui, ngươi đến phá đám cái gì – một giọng trầm thấp vang lên sau đó đạo tổ bước vào, chúng nhân trong buổi tiệc đều quỳ xuống hô “Cung nghênh đạo tổ”
- Hôm nay, ta cũng rất cao hứng đến chúc mừng- bên trong, chúng nhân không dám nói một câu. Đạo tổ đến chúc mừng là lão đã công nhận hôn sự này, còn ai dám bàn ra tám vào nữa chứ. Lão nhìn xung quanh, rồi nói “đông đủ rồi, bắt đầu bái đường đi”.Ngồi trên ghế chủ tọa lão nhận trà từ Chuẩn Đề uống một ngụm rồi cười ha ha, Thái Nhất thì miễn rồi hắn lúc này bất tỉnh rủ xuống như con gà cúm, còn cái gì trà với chả bánh.
-Ta cũng không có cái gì cho các ngươi, thôi thì dùng quyển sách này làm quà vậy, Chuẫn Đề nhận lấy bên trên ghi điên đảo bồi nguyên công cất vào trong ngực.
Yêu hoàng, phật mẫu vào động phòng- Từ hàng hô.