Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Điên Cuồng Lún Sâu - Vô Tâm Đàm Tiếu
  3. Chương 49
Trước /116 Sau

Điên Cuồng Lún Sâu - Vô Tâm Đàm Tiếu

Chương 49

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bảo Bình và Cự Giải

Buổi tối sau khi tản bộ xong, Trì Dữu trở về căn biệt thự nhỏ, bước vào phòng ngủ của mình rồi mở laptop tiếp tục chỉnh sửa luận văn.

Máy tính đã đăng nhập sẵn WeChat. Vừa mở lên, Trì Dữu liền thấy thông báo hơn 99+ tin nhắn trong nhóm ký túc xá, chiếm ngay vị trí đầu danh sách trò chuyện.

—— Nhóm của họ có tên là "Nông Phu Quả Viên".

Tên này do Lê Thanh đặt ba năm trước khi kéo mọi người vào nhóm.

Một sự kết hợp kỳ lạ giữa gu nặng và phong cách thanh thuần, gợi lên hình ảnh một vườn trái cây tươi ngon được phủ bởi lớp dịch mủ từ xác chết. Lê Thanh bảo rằng, cái tên này rất hợp với mấy người như họ: Những quả lê, quả dữu, quả táo, quả cam cống hiến mình cho sự nghiệp y khoa.

(Tiểu Dữu là quả yuzu, họ hàng với cam, quýt =)) Có tên là: Citrus junos)

Trì Dữu mở hộp thoại của "Nông Phu Quả Viên," lướt qua một chút. Hóa ra Trình Tảo Tảo và Lâm Mộ Chanh đang gặp khó khăn, hỏi ý kiến của Lê Thanh, nhưng Lê Thanh cũng không chắc nên mới muốn hỏi Trì Dữu.

Để tiện trao đổi, cả nhóm mở cuộc gọi thoại, vừa bận việc riêng vừa trò chuyện cùng nhau.

Sau khi nghe những vấn đề mà mọi người đưa ra, Trì Dữu vừa tranh thủ sửa luận văn, vừa dành chút tâm trí để trả lời chính xác những thắc mắc của họ, thậm chí còn gợi ý ba phương án chỉnh sửa khác nhau.

"Nhưng em vẫn khuyên các chị nên thu thập thêm nhiều mẫu mô, nước tiểu, máu, thủy tinh thể của mắt, mật, mủ, mảnh cơ quan nhỏ và xương, hoặc bất kỳ loại vật chứng nào khác. Trong tủ của em còn dư một ít hộp đựng và bông tăm, đã phân loại và dán nhãn sẵn rồi, các chị cứ tự nhiên mà dùng."

Trì Dữu suy nghĩ một chút, rồi thêm một lời nhắc nhở.

"Còn nữa, nhớ lấy mẫu cắt đúng kích thước 1.5 cm nhé, như thế mới vừa khớp với hộp xét nghiệm mô, đừng làm sai."

Trình Tảo Tảo hét lên ngạc nhiên: "Hộp đựng và bông tăm phân loại sẵn của em á, bọn chị có thật sự được dùng thoải mái không?"

Trì Dữu đáp: "Không sao, các chị dùng đi, để lát nữa em chuẩn bị mới là được."

Lâm Mộ Chanh hào hứng: "Yêu em chết mất, bé Dữu!"

Lê Thanh gửi vào nhóm một bức ảnh giải phẫu chân: "Tiểu Dữu, xem cái này đi."

Trì Dữu liếc mắt nhìn qua rồi nói: "Thuyên tắc phổi do cơ bụng chân gây ra."

Lê Thanh gật gù: "Ừm... Đúng rồi, đầu óc chị nhất thời không nghĩ ra."

Biểu tượng mic dưới avatar của Lê Thanh lại sáng lên, nhưng lần này là giọng của Tống Thất Nguyệt:

"Này —— hình này ghê quá."

Lê Thanh cười: "Đây mới chỉ là hình thôi đấy, may mà cậu không đi cùng mình vào phòng thí nghiệm."

Trì Dữu hỏi: "Chị Tống cũng ở ký túc xá với các chị à?"

Tống Thất Nguyệt đáp: "Đúng thế đấy, Tiểu Dữu, lần này chị mang về hải sản thượng hạng cho các bạn, tiếc là em không có ở đây. Bao giờ em về thế? Khi nào em về, chị mời riêng em một bữa nhé, ngon lắm luôn."

Từ sau chuyến du lịch trở về đã hơn một tháng, mọi người đều nhận ra thái độ của Trì Dữu với Bạch Lộ Châu đã thay đổi, nên ai nấy đều ngầm hiểu mà không còn nhắc đến Bạch Lộ Châu trước mặt Trì Dữu, kể cả Tống Thất Nguyệt.

Thực ra, từ khi Lê Thanh nói với Tống Thất Nguyệt rằng không cần tiếp tục giúp đỡ tác thành nữa, Tống Thất Nguyệt đã thôi không quan tâm đến chuyện của Bạch Lộ Châu. Ban đầu cô đến chơi với Bạch Lộ Châu cũng chỉ vì lời nhờ vả của Lê Thanh, giờ nhiệm vụ đã kết thúc, cô không cần phải ép mình ngày nào cũng ở cạnh cô cháu gái xa lạ, ít nói đó nữa.

Vì vậy, dạo này Tống Thất Nguyệt không đến Bạch Liễu Trai, cũng chẳng rõ tình hình của Bạch Lộ Châu ra sao.

Mà không biết cũng tốt, nếu biết thêm gì đó, cái miệng lớn của cô chắc chắn không kiềm được mà sẽ kể hết cho Trì Dữu nghe.

Nhưng cô biết rõ, Trì Dữu hiện tại đang cố gắng từng chút một bước ra khỏi chuyện cũ, và điều cô ấy cần tránh nhất lúc này chính là bất kỳ tin tức nào về Bạch Lộ Châu.

Điều duy nhất Tống Thất Nguyệt có thể làm để giúp đỡ, chính là dùng ẩm thực để an ủi cô bé đang vất vả này.

Trì Dữu lễ phép đáp lại: "Cảm ơn chị Tống, em cũng thích hải sản lắm."

Tống Thất Nguyệt hào hứng: "Thế nhé, hẹn rồi đấy."

Lê Thanh thở dài: "Hẹn thì hẹn, nhưng chắc khó mà gặp được. Chỉ còn hơn một tháng nữa là bế giảng, đây là thời gian căng thẳng nhất. Hẹn ăn gì chắc đợi tốt nghiệp xong rồi hẵng tính."

Tống Thất Nguyệt gật đầu: "Được thôi, vậy nợ tạm nhé."

"À, nhắc đến tốt nghiệp." Trình Tảo Tảo chen vào.

"Mình thấy trên nhóm lớn có người nói rằng trường Y khoa của bọn mình với trường Sư phạm bên cạnh đang lên kế hoạch tổ chức một buổi tiệc đêm chung ngay vào ngày lễ tốt nghiệp. Hai hội sinh viên sẽ cùng tổ chức. Vừa hay lễ tốt nghiệp của hai trường đều cùng một ngày, nên họ muốn nhân dịp này tổ chức sự kiện, thắt chặt tình hữu nghị giữa hai trường."

Lâm Mộ Chanh chép miệng: "Cậu có thể thôi nghĩ xa xôi về lễ tốt nghiệp không? Còn hơn một tháng nữa mà, sao phải lo nghĩ sớm thế?"

Trình Tảo Tảo ủ rũ: "Mình chỉ muốn hỏi xem các cậu có định đi không thôi mà."

Lâm Mộ Chanh: "Tốt nghiệp thành công thì đi cả trăm buổi cũng được, không tốt nghiệp nổi thì đi đâu mà đi."

Lê Thanh cười khẽ: "Ừm, chí lý đấy."

Bất ngờ, cánh cửa phòng bị gõ nhẹ.

Cộc, cộc.

Trì Dữu vừa nghe tiếng gõ cửa quen thuộc đã nhận ra là mẹ, liền vội vàng xin lỗi bạn bè:

"Xin lỗi các chị, em có chút việc, để em tắt máy trước nhé."

Lê Thanh: "Ừ, tạm biệt."

Tống Thất Nguyệt: "Về sớm nhé."

Trình Táo Táo: "Tắt máy đi đi, hu hu hu, chị sẽ hôn thắm thiết những cái lọ và que bông của em để đỡ nhớ em."

Lâm Mộ Chanh: "Bái bai bé Dữu."

Sau khi rời khỏi cuộc trò chuyện nhóm, Trì Dữu đứng dậy mở cửa cho Trì Thu Uyển.

Trì Thu Uyển đứng trước cửa, tay bưng một đĩa táo đã được cắt sẵn và một cốc sữa nóng mới pha, mỉm cười dịu dàng: "Tiểu Dữu, mệt không con?"

Trì Dữu: "Con không mệt, vừa nãy chỉ trò chuyện với các chị cùng phòng thôi."

Nàng nghiêng người mời mẹ vào phòng.

Trì Thu Uyển bước đến bàn học của Trì Dữu, đặt đĩa táo và ly sữa xuống, nhìn qua màn hình máy tính nơi bài luận đang mở dở: "Khó khăn lắm mới có vài ngày về quê nghỉ ngơi, con cứ tạm gác việc học lại mà thư giãn đi."

Trì Dữu ngồi xuống, dùng tăm xiên một miếng táo ăn: "Không sao đâu mẹ, cũng chẳng có việc gì khác để làm."

Trì Thu Uyển: "Thật vậy sao?"

Trì Dữu ngậm miếng táo trong miệng, không hiểu ý mẹ.

Trì Thu Uyển cũng ngồi xuống bên cạnh giường, tay đặt lên đầu gối, ngập ngừng một lúc rồi hỏi:

"Từ bữa giờ mẹ chưa hỏi con, con đã kết bạn với Dĩ Mạn trên WeChat chưa?"

"..."

Nếu mẹ không nhắc, Trì Dữu cũng gần như quên mất Sài Dĩ Mạn. Nàng cảm thấy hơi áy náy, nhưng không phải vì Sài Dĩ Mạn, mà vì sự quan tâm của mẹ. Nàng nghĩ mình đã không đáp lại trọn vẹn lòng tốt của người thân.

"Kết bạn rồi, nhưng mà..."

Trì Thu Uyển: "Nhưng sao?"

Trì Dữu: "Nhưng chẳng nói chuyện gì cả."

Trì Thu Uyển: "Là con không nhắn tin cho chị ấy, hay chị ấy không nhắn cho con?"

Trì Dữu suy nghĩ một lúc, rồi trả lời thành thật:

"Chắc là chẳng ai nhắn cho ai."

"Haizz."

Trì Thu Uyển thở dài, giọng đầy trầm tư.

"Thực ra mẹ cũng không phải ép con đi xem mắt đâu, tất nhiên con còn trẻ, chưa cần phải vội vàng gì. Nhưng mà hiếm khi gặp được một cô gái hợp như vậy. Con xem, con thích con gái, mẹ cũng chẳng có vấn đề gì với chuyện đó, miễn là con muốn, mẹ đều không phản đối. Dĩ Mạn thật sự là một người không chê vào đâu được. Trước hết, giới tính của cô ấy là thứ con thích rồi đúng không? Người thì xinh đẹp, là nhà văn nổi tiếng, dịu dàng, có giáo dục, lại có kinh nghiệm sống và tiền bạc. Con thử chủ động một chút xem, mẹ cảm giác nếu con hiểu rõ về cô ấy, con sẽ muốn tiến xa hơn đấy. Mẹ còn cố tình lên mấy cái diễn đàn của những cô gái thích con gái như con, cô ấy đúng kiểu của các con... gọi là gì nhỉ... "crush quốc dân" à? Tóm lại là kiểu rất được yêu thích."

Trì Dữu im lặng, chỉ chăm chú ăn từng miếng táo.

"Với lại mẹ cũng xem qua cung hoàng đạo của hai đứa rồi, hợp lắm đấy."

Trì Thu Uyển lấy điện thoại ra, hào hứng mở một trang web và đưa cho Trì Dữu xem.

"Con là Bảo Bình, cô ấy là Thiên Bình, độ hợp nhau là 100 điểm luôn."

Cung hoàng đạo?

Trì Dữu cầm chặt chiếc tăm, cúi đầu, lặp lại câu nói mình đã từng nói nhiều năm trước với mẹ:

"Mẹ à, chúng ta là bác sĩ, chúng ta không nên tin vào mê tín dị đoan."

"Những thứ mới mẻ như thế này sao lại gọi là mê tín dị đoan được. Mà cho dù có là mê tín đi chăng nữa, thì ông ngoại con, một bác sĩ đã từng làm cả ngàn ca phẫu thuật ung thư phổi, còn hút thuốc lá. Bà ngoại con bị tiểu đường, vẫn vừa tiêm insulin vừa ăn đồ ngọt mà. Nghề nghiệp là nghề nghiệp, còn cách sống ngoài công việc là chuyện khác."

Trì Thu Uyển nói một cách trôi chảy, lý lẽ rất hợp tình hợp lý.

"Mà mẹ thấy mấy cái cung hoàng đạo này nói đúng lắm, trên mấy diễn đàn của các cô gái thích con gái ấy, người ta cũng rất thích nghiên cứu chuyện này. Hay mẹ gửi cho con cái trang web này, con xem thử đi."

Trì Dữu tỏ ý không có hứng thú.

Nhưng Trì Thu Uyển vẫn gửi cho nàng, còn giục nàng mở ra xem ngay, sợ rằng nàng không hiểu cách dùng.

Trì Dữu nghĩ rằng để mẹ vui lòng cũng tốt, nên không từ chối nữa, ngoan ngoãn mở lên.

Đó là một ứng dụng nhỏ về cung hoàng đạo, mở ra toàn màu sắc rực rỡ. Trang chủ có rất nhiều mục lựa chọn, nào là biểu đồ sao, biểu đồ hợp cung, xúc xắc, vận mệnh hôm nay, điều cần chú ý trong tuần, đủ mọi thứ. Trì Dữu thật sự không hiểu lắm, cũng không biết nên xem chỗ nào.

Trì Thu Uyển cầm điện thoại của mình lên, nghiên cứu một hồi rồi nói: "Cái này là giao diện nào nhỉ, để mẹ thoát ra xem thử..."

Trong khi chờ Trì Thu Uyển thao tác, Trì Dữu lướt qua điện thoại một cách vô định, và vô tình chạm vào mục "Điều cần chú ý trong tuần."

Mười hai cung hoàng đạo được phân thành mười hai tiêu đề, rõ ràng được xếp thành một hàng, mỗi cung hoàng đạo đều có một khoảng thời gian sinh nhật được ghi chú trong ngoặc, giúp người xem dễ dàng tìm ra mình thuộc cung nào.

Việc tìm ra cung của mình không hề mang nghĩa xấu trong ngữ cảnh này. Đó chỉ là cách diễn đạt đơn giản, tìm số để biết vị trí.

Trong đầu Trì Dữu bất chợt hiện lên ngày sinh của Bạch Lộ Châu.

Rồi nàng theo phản xạ cầm lấy con số quen thuộc đó, ánh mắt lướt tìm vị trí của cung.

... Cự Giải.

Bạch Lộ Châu là Cự Giải.

Trì Dữu khẽ chạm vào biểu tượng của Cự Giải bằng đầu ngón tay cái, rồi vào mục "Điều cần chú ý trong tuần" dành cho cung này.

Trang web được làm mới, hiện ra một đoạn văn dài. Phần mở đầu phân tích rườm rà về việc hành tinh này di chuyển vào quỹ đạo nọ, rồi lại nói về những tương tác giữa các hành tinh, khó mà hiểu nổi. Kéo xuống một hồi lâu, cuối cùng nàng mới thấy được một chút thông tin dễ hiểu.

Hướng dẫn cho biết, cuộc sống của Cự Giải đang xảy ra những biến chuyển lớn, trong mối quan hệ cá nhân có những bước ngoặt không vui, cảm xúc khó mà giải tỏa, điều này ảnh hưởng rất lớn đến tâm trạng và tình trạng sức khỏe của bản thân. Về mặt công việc, cũng vì lý do này mà bị cản trở, áp lực gia tăng, khiến cho người ta rơi vào ngõ cụt.

Dưới đây là một số phương pháp cải thiện, chẳng qua chỉ là những lời khuyên đơn giản như thư giãn tinh thần, chia sẻ với bạn bè và người thân để giải tỏa, và chú ý đến sức khỏe.

Những điều này có thể áp dụng cho bất kỳ ai không biết gì về cung hoàng đạo, thật sự không có gì mới mẻ.

Quả nhiên không chính xác.

Trì Dữu khóa màn hình điện thoại, đặt nó lên bàn, rồi cầm lên ly sữa, uống một ngụm lớn.

Cuối cùng nàng cũng đã từ bỏ được cái suy nghĩ lằng nhằng này, bây giờ Bạch Lộ Châu chắc hẳn đang ở thời điểm thoải mái nhất rồi.

- -----------------------

Tác giả có lời muốn nói:

[Chú thích: Nội dung liên quan đến giải phẫu được lấy từ "Báo cáo khám nghiệm tử thi" của Carla Valentine.]

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /116 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Tiên Lộ Yên Trần

Copyright © 2022 - MTruyện.net