Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Toa Dư không thèm quan tâm trong lòng những người này suy nghĩ gì, tuyên bố mệnh lệnh xong, trực tiếp bế quan, tiêu hóa linh lực mới hấp thụ được.
Lần này nàng không chỉ phế Mặc Diễn, hấp thụ tu vi của hắn, nàng còn đả thương Tạ Nghiên Trì, sau đó lại hấp thụ thêm được không ít tu vi.
Hai luồng linh lực chính tà đối lập nhau đang làm loạn trong cơ thể nàng.
[Ký chủ, trong lúc ta ngủ ngươi đã làm gì? Vì sao khí vận của nam chủ số hai hoàn toàn biến mất? Khí vận của nam chủ 1 và nữ chủ cũng giảm xuống một nửa?]
Thanh âm khiếp sợ của 003 quanh quẩn trong đầu nàng.
[Oh my god! Quá trâu bò! Nam chủ số 2 cũng bị ngươi một da!]
“Câm miệng! Ồn muốn chết.” Toa Dư dừng lại ngồi xuống, lông mày nhíu thành một đoàn.
Hệ thống ngủ một giấc lâu như vậy còn thích nhiều lời, thật muốn xách ra chỉnh đốn một phen.
Hệ thống ý thức được chứng bệnh điên cuồng của ký chủ nhà mình lại nghiêm trọng thêm một bậc, ủy khuất ngậm chặt miệng.
Chờ tới khi nàng tiêu hóa xong hết tu vi, thời gian đã trôi qua mội tháng.
003 nhỏ giọng hỏi: [Ta có một tin tốt và một tin xấu, ngươi…]
“Có rắm trực tiếp phóng!”
[Được rồi! Tin tức tốt là nữ chủ Hồ Dao Dao sau khi trở về Cửu Trọng Thiên, vì muốn thoát khỏi bộ dáng quái vật, nàng ta đã bỏ đi những bộ phận dư thừa trên người, hiện tại nàng ta đã biến về hình dáng nguyên bản.]
[Tin tức xấu là, nàng ta không hề c.h.ế.t tâm, lén trốn xuống phàm giới theo dõi Đông Tang La! Nếu nàng ta có thể cướp được người, chắc chắn có thể trở về thời kỳ hào quang như trước kia.]
Toa Dư cười lạnh một tiếng, rút Trảm Tiên ra, nói: “Đã biết.”
Dứt lời liền cưỡi gió bay về hướng Đông Li quốc.
Nàng giữ chức vị tướng quân ở Đông Li, Ma tôn ở Ma giới, hiện tại chỉ còn Tiên giới là chưa chính phục.
Hồ Dao Dao ngay cả nằm mơ cũng muốn làm thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, tốn nhiều tâm tư, kết quả còn không đẹp bằng Đông Tang La, đương nhiên sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để hạ phàm, đoạt lấy ngũ quan của Đông Tang La.
Toa Dư chính là đang chờ nàng ta chui đầu vào lưới.
Một lần nữa đến Đông Li quốc, nàng lập tức nhăn chặt mày.
Khoảng cách nàng đánh đuổi ma binh mới cách một tháng, theo lí mà nói Đông Li quốc cả nước ăn mừng, chuyện vui kéo dài, không hiểu sao trên dọc đường đi, cảnh tượng tang thương bày ra trước mắt.
Tai hoạ giáng xuống liên tiếp, hoả hoạn, lũ lụt liên miên không dứt, vô số bá tánh tan cửa nát nhà, khóc lóc thảm thiết.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chờ tới khi nàng tới đế đô Đông Li, cũng rõ đáp án.
Chỉ thấy trên giữa không trung đế đô hiện lên hư ảnh một con hồ ly Cửu vỹ, hồ ly cả người trắng như tuyết, tiên khí bay lượn, trong chốc lát lặp lại lời nói.
“Quốc quân Đông Li quốc cấu kết cùng Ma tu Thu Tố Y, tai hoạ thương sinh, bổn hồ tiên mệnh lệnh cho các ngươi giao ra Đông Tang La tế trời, sau đó phái quân đội diệt trừ yêu ma.”
“Nếu không chấp hành mệnh lệnh của bổn hồ tiên, thiên tai ở Đông Li sẽ không dứt!”
Hồ ly này dùng ngón chân nghĩ cũng biết là Hồ Dao Dao, có lẽ nàng ta đã khôi phục bộ dáng ban đầu nên không dám lấy hình người xuất hiện, liền biến thành nguyên hình hồ ly.
Lần trước ở Cực Lạc thành, vì áp chế số lượng lớn bộ phận cơ thể mọc trên người ra, đã huỷ đi một chiếc đuôi, cho nên hiện tại chỉ còn tám đuôi.
Toa Dư phi thân lên, vung đao c.h.é.m xuống, lại chỉ c.h.é.m vào không khí.
“Ha ha ha ha ha ha, Thu Tố Y, ngươi thật sự cho rằng ta rất ngu ngốc sao? Đây chẳng qua chỉ là ảo ảnh mà thôi, bản thể của ta hiện giờ còn ở Cửu Trọng Thiên!”
“Một kẻ ma tu hạ tiện như ngươi, cả đời này cũng không được phi thăng! Còn nghĩ thay cha mẹ báo thù, chờ kiếp sau đi!”
Hồ Dao Dao cười càn rỡ, có lẽ sự tình lần trước là đả kích quá lớn đối với nàng ta, hiện tại đã không thể duy trì bộ dáng thiện lương, nàng ta há mồm nói ra những câu độc ác, cay nghiệt.
Rất nhiều bá tánh tụ tập dưới trường thành, bọn họ nhìn hình ảnh hồ ly to lớn trên không trung, vẻ mặt sợ hãi hốt hưởng, trong miệng không ngừng kêu tiên nhân tha mạng.
Hồ Dao Dao hiển nhiên vô cùng hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng: “Hừ, muốn ta tha cho các ngươi? Đem Đông Tang La giao ra đây! Nếu ta tâm tình tốt, sẽ suy xét không g.i.ế.c những kẻ mệnh tiện như các ngươi!”
Toa Dư híp mắt, phóng thích lượng ma khí cực lớn ra thành một vòng bảo hộ bao phủ toàn bộ Đông Li quốc ở bên trong, không để tai hoạ thiên nhiên hoành hành.
Làm xong mọi chuyện, nàng đi vào hoàng cung, nhìn thấy vẻ mặt ưu sầu của hoàng đế và các đại thần.
____________
“Phụ hoàng, tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ nhi thần, người để nhi thần tế trời, bình ổn lửa giận của hồ tiên đi!”
Đông Tang La quỳ gối ở giữa đại điện, ánh mắt kiên định, cầu hoàng thượng giao bản thân ra để đổi lấy bình yên cho quốc gia, mà hiển nhiên hoàng đế không muốn làm như vậy, không khí nhất thời giằng co căng thẳng.
Cửa đại điện đột nhiên thổi tới một luồng gió âm u, Toa Dư ngự đao mà xuống, chậm rãi bước vào.
Tất cả ánh mắt của mọi người trong đại điện đều tập trung trên người nàng.
Nàng nghiêng đầu, nhẹ nhàng búng tay một cái, trên người lập tức xuất hiện bộ khôi giáp lúc trước thụ phong Thần Uy tướng quân.
Tay cầm Trảm Tiên, uy phong lẫm lẫm.
Hoàng đế và đại thần cảm thấy có chút áp lực, nhưng rất nhanh Tằng Lỗ nhận ra nàng, đôi mắt lập tức sáng lên: “Thần Uy tướng quân!”
Đông Tang La càng như thấy được sao sáng giáng trần, lập tức đứng dậy, kéo góc váy chạy tới bên cạnh Toa Dư, ngữ khí nóng bỏng, sùng bái: “Thu tướng quân, ngài đã trở lại!”
“Phụ hoàng, vị này chính là người đã đánh bại đại quân Ma tộc, Thần Uy tướng quân.”
Lời vừa nói ra, làm dậy ngàn cơn sóng, tất cả mọi người đều chấn kinh.
“Đây, đây, đây? Nàng chính là người đánh đuổi Ma quân “Thiên Thượng Thiên Hạ Duy Ngã Độc Tôn Thần Uy đại tướng quân”?”
“A! Quả nhiên là độc đáo khác người thường!”
Phong hào vừa được đọc lên một lần, tất cả mọi người đều há hốc mồm.
Toa Dư đã sớm nổi tiếng ở Đông Li, nhà nhà đều biết, cố tình sau khi đánh đuổi đại quân ma binh liền chạy tới Ma giới báo thù. Cho nên bá tánh Đông Li vẫn là sợ hãi đại danh đỉnh đỉnh của nàng, chỉ nghe danh không biết mặt.
Lần này rốt cuộc đã được gặp mặt, trách không được có bản lĩnh trong thời gian ngắn ngủi biến trăm vạn đậu quân thành tro tàn.
Lão hoàng đế trực tiếp đứng lên từ long ỷ, bước xuống bậc thang khom lưng chắp tay hướng Toa Dư thi lẽ.
“Đã sớm nghe tới đại danh của ngài, ngài đã ra tay cứu vớt Đông Li trong lúc nguy nan, xin nhận của ta một lạy.”
Toa Dư mười phần lạnh lùng, gật đầu đáp lễ.
Nàng quay đầu nhìn Đông Tang La hai mắt phiếm hồng, nhẹ giọng an ủi: “Không cần nghe lời tiểu súc sinh kia, nàng dám để ngươi tế trời, tã sẽ đưa nàng ta thăng thiên trước!”
Không phải lên Cửu Trọng Thiên, mà là đưa nàng ta đi Tây Thiên!
Đông Tang La nghe những lời bá đạo này, gương mặt hơi đỏ lên.
Trong lòng bọn họ, hồ ly kia là thần tiên trên trời, bọn họ không thể nào địch lại, nhưng tới miệng Thu tướng quân, liền trở thành tiểu súc sinh.
Thu tướng quân thật lợi hại!
003 kinh ngạc: [Kỳ quái, kỳ quái, thật kỳ quái, ký chủ vậy mà cũng có lúc ôn nhu? Giá trị hảo cảm của Đông Tang La đối với ngươi đang không ngừng tăng lên.]
[Khí vận của nàng ấy cực kỳ cao, cơ hồ cao hơn cả nữ chủ ở thế giới này.]
003 lẩm bẩm một mình, Toa Dư nghe thấy nhưng không tỏ ý kiến.
Đông Tang La và Đông Li quốc nàng đã xác định bảo hộ, không vì lý do gì, chỉ vì cùng Hồ Dao Dao đối nghịch, nàng ta nếu có bản lĩnh thì cả đời này đừng hạ phàm, đừng biến trở về hình người, hình ảnh xấu xí kia, xem nàng ta có thể duy trì được bao lâu.
Thấy Toa Dư dùng vòng bảo hộ bao phủ Đông Li quốc, Hồ Dao Dao trên Cửu Trọng Thiên tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
__________
Đẩy thuyền Đông Tang La với Toa Dư nhiệt tình luôn mn ạ.
Những chương không thấy là mình set vip up ở web khác, mn muốn đọc thì bình luận mình gửi link đọc nha
*Nay mình đi làm về hơi muộn nên ra được 1 chương, mọi người đọc tạm nhé, love u.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");