Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Diệp Quân Nương - Gian Gian Thỏ Tử
  3. Chương 10
Trước /22 Sau

Diệp Quân Nương - Gian Gian Thỏ Tử

Chương 10

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Năm đó, chính Lý Dược Giám là người kiểm tra ra địa cốt bì do nhà họ Diệp cung ứng bị trộn lẫn lượng lớn hương gia bì.

Trong hai người, ta nghi ngờ Tôn thái y nhiều hơn.

Kiếp trước, sau khi ta chết, Trịnh Hi Lâm định hôn với tiểu Quận chúa Vĩnh Gia – người được Hoàng thượng sủng ái, sau đó Hầu phủ vô cùng vẻ vang.

Ta nhớ rõ, người phụ trách chẩn bệnh cho Hầu phủ chính là Tôn thái y, khi đó đã được thăng chức thành Viện sử Thái Y viện.

Hiện nay, hắn vẫn còn là một vị ngự y bình thường, chẳng chút danh tiếng.

Nếu không có quyền quý âm thầm chống lưng, thì với năng lực của Tôn thái y, thật khó mà trong vài năm ngắn ngủi có thể leo lên đến chức Viện sử.

"Diệp thị.”

Ta còn đang suy nghĩ về Tôn thái y thì chính hắn lên tiếng gọi, "theo ta đến phủ Tướng quân một chuyến."

Kể từ khi ta đến Thái Y viện, người vui mừng nhất có lẽ là những ngự y chuyên phụ trách bệnh của nữ nhân.

Ngự y khám cho phụ nhân, vì sự khác biệt nam nữ, thường chỉ chẩn đoán qua loa, không tường tận.

Dù ngoài bộ châm pháp đó, ta không tinh thông y thuật, nhưng nhờ xuất thân từ gia tộc làm thuốc, ta cũng nắm được đôi chút dược lý cơ bản. Có ta hỗ trợ bên cạnh, việc chẩn trị trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.

Ta vốn đang muốn tìm cơ hội tiếp cận Tôn thái y, nên chẳng hỏi han gì thêm, chỉ mang theo bộ ngân châm rồi theo hắn đến phủ Tướng quân.

Ta theo bước Tôn thái y đến phủ Tướng quân.

Mãi đến khi đặt chân tới trước cửa phủ, ta mới hay tin rằng, thì ra là thiếu phu nhân của phủ Tướng quân sắp lâm bồn nhưng lại khó sinh.

Trong sân viện của thiếu phu nhân, có không ít người tụ họp, bên trong phòng tiếng rên rỉ đau đớn không ngừng vọng ra. Thấy Tôn thái y đến, bọn họ vội vàng nhường lối.

Ta cùng tiểu đồng xách thuốc đi theo sau lưng, vừa đến cửa, lại bất chợt nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

Kể cũng thật kỳ lạ, từ khi trọng sinh đến nay, mới chỉ qua vài ngày ngắn ngủi, đây là lần thứ hai ta gặp lại người này.

Hắn chính là nhị công tử của phủ Tướng quân, tức em chồng của thiếu phu nhân, người trong thiên hạ xưng hắn là tiểu Tướng quân - Phương Trọng Diệp.

Nhìn thấy hắn, trong lòng ta bất giác dâng lên cảm giác khác lạ. Đây là phủ Tướng quân được đích thân Thánh thượng ngự bút ban hiệu – Trấn Bắc Đại Phủ Tướng quân.

Ta chợt thấy tim mình khẽ nhói lên.

Trấn Bắc Đại tướng quân có hai người con, trưởng tử Phương Bá Húc, thứ tử Phương Trọng Diệp.

Mùa xuân năm nay, trưởng tử Phương Bá Húc trấn thủ Bắc Quan, không may bị tập kích và tử trận nơi sa trường. Phương lão tướng quân đích thân dẫn quân ứng cứu, lại bị trọng thương, nay vẫn còn nằm liệt trên giường bệnh.

Mà lúc này, người đang khó sinh chính là con dâu lớn của phủ Tướng quân. Nàng mang trong mình cốt nhục của Phương Bá Húc, là dòng m.á.u duy nhất còn lại của trưởng tử.

Đời trước, nàng dâu lớn của phủ Tướng quân từng sinh đôi, nhưng vì khó sinh mà mất, một xác ba mạng. Lão phu nhân nghe tin liền ngất xỉu ngay tại chỗ, còn lão Tướng quân bi thống quá độ, gào khóc thảm thiết, hộc m.á.u mà qua đời.

Phương Trọng Diệp, vị tiểu Tướng quân trẻ tuổi này, chỉ trong một đêm đã mất đi toàn bộ thân nhân.

Khi lo liệu tang sự cho phụ thân và tẩu tẩu, hắn mặc trên người tang phục trắng tinh, lại bị tân khách đến viếng là Tĩnh Nghi Công chúa nhìn trúng. Chẳng ngờ, ngày hôm sau, hắn liền bị ép đưa vào phủ Công chúa, trở thành món đồ chơi riêng của nàng.

Tĩnh Nghi Công chúa vốn là kẻ mê luyến nam sắc, bất luận xuất thân cao thấp, hễ muốn là đoạt. Trong triều, kẻ căm phẫn không ít nhưng chẳng ai dám hé môi, nhất là khi lão Tướng quân đã mất, phủ Tướng quân suy tàn, tất nhiên không có người dám can thiệp.

Phương Trọng Diệp thân mang võ nghệ, nhưng Công chúa không phục, cũng không chịu dùng mê dược chế ngự hắn, mà ngày ngày trói buộc, dùng đủ mọi hình phạt hành hạ.

Lúc ta phiêu đãng vô định, từng vô tình trông thấy hắn bị giam cầm trong một góc viện lạnh lẽo. Khi ấy, không rõ hắn đã chịu đựng bao nhiêu năm, toàn thân chi chít vết thương, gầy guộc đến mức chỉ còn da bọc xương.

Đứng bên cạnh nhìn hắn, lòng ta không khỏi thắt lại.

Ta là một cô nhi hèn mọn, bị thân thích bức hại đến chết. Còn hắn, đường đường là nhị công tử của phủ Tướng quân, thân thủ bất phàm, lại cũng rơi vào cảnh người không ra người, quỷ không ra quỷ. Cái thế đạo này, công bằng chính nghĩa nào còn tồn tại?

Đời trước, vào ngày đại hôn của Trịnh phủ, ta từng nhặt được một sợi dây dài, châm lửa đốt cháy dây trói trên người hắn. Nhưng nào ngờ, lửa không chỉ thiêu đốt sợi dây, mà còn lan ra cả căn phòng, ngọn lửa dữ dội cuộn trào.

Khi ấy, ta hân hoan nghĩ đến việc dùng cách này để thiêu cháy cả Hầu phủ, nhưng chỉ trong nháy mắt, giữa những luồng nhiệt bỏng rát, linh hồn ta đã tan biến, mở mắt ra lần nữa, ta phát hiện mình đã được trọng sinh.

Kiếp này, ta đã tránh khỏi số phận bị c.h.é.m đầu.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /22 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận

Copyright © 2022 - MTruyện.net