Đây là câu chuyện của Tiêu Quân và Ninh Anh, là quá trình hai người lần nữa tìm lại tình yêu, nuôi dưỡng, vun vén cho nó, là sự yên bình, nhẹ nhàng của cả hai khi đồng hành với nhau.
Trong truyện còn có những chiếc bánh cute khác. - ------- Mãi về sau, sau khi mọi thứ dần quay về quỹ đạo của nó, ở khu đất trống sau trường chỉ có hai người biết, Tiêu Quân cúi đầu nhẹ nhàng cẩn thận hôn lên trán cậu, nụ hôn này hệt như lần đầu anh ngần ngại hôn cậu, chất chứa rất nhiều cảm xúc đan xen suốt ngần ấy năm của hai người.
Khoảnh khắc hai người tựa vào nhau cùng ngắm mặt trời lặn, khung cảnh yên bình tự tại lạ thường. Bóng lưng hai người phảng phất lại hình ảnh hai thiếu niên năm đó sẵn sàng tranh giành kiên cường đến cùng vì tình yêu của mình. Cuối cùng, họ cũng có thể mãn nguyện, đường đường chính chính bên cạnh nhau, đó là ước nguyện của họ, cũng chính là ước nguyện lớn lao nhất của rất nhiều người yêu nhau trên đời này
[ Truyện không chỉ là truyện, truyện còn là đời, là người ]