Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhìn Tô Vĩ Phong đang ngã trên mặt đất, đám người Phương Đồng trợn tròn mắt. Bọn họ không ngờ những chuyện vừa xảy ra với Hạ Trường Đông lại xảy ra trên người Tô Vĩ Phong.
Tô Vĩ Phong vừa nãy vẫn còn vênh váo, không ai địch nổi, vậy mà bây giờ lại bị ngã dưới đất thế này, mọi người đều khó mà chấp nhận được.
Bọn họ nghĩ rằng Vương Lãnh sẽ phải đấu đá một trận rất chật vật với Tô Vĩ Phong, hơn nữa, nếu có thể thắng thì cùng lắm cũng chỉ thắng được một chiêu.
Nhưng bây giờ...
Nhìn Tô Vĩ Phong bất động trên mặt đất, mọi người đều không nén nổi kinh ngạc.
Rốt cuộc thực lực của Vương Lãnh...phải mạnh mẽ đến mức nào!
Lẽ nào là... sau Minh Kình, gần với Ám Kình?
Người ngạc nhiên nhất là Phương Đồng.
Không phải ông ta chưa từng thấy Vương Lãnh ra tay, nhưng so với lần trước, Vương Lãnh lần này mạnh hơn rất nhiều.
Ông ta không biết lần trước là do Vương Lãnh lưu tình, hay bây giờ hắn đã trở nên mạnh hơn.
Nhưng bất kể là như thế nào, thì Vương Lãnh hiện tại đã mạnh tới mức khiến ông ta phải kinh động.
Vì vậy, ông ta vội vàng chạy đến chỗ Vương Lãnh, vui vẻ kính cẩn nói: "Thành thật cảm ơn, nếu không có cậu..."
Vương Lãnh xua tay cắt ngang lời cảm ơn của Phương Đồng, lạnh lùng nói: "Tôi ra tay không phải vì muốn ông cảm ơn".
Nghe Vương Lãnh nói vậy, Phương Đồng vội vàng gật đầu: "Chuyện này tôi biết, những dược liệu mà cậu cần, tôi sẽ cố gắng chuẩn bị nhanh nhất có thể”.
Nghe vậy, Vương Lãnh chỉ lạnh lùng gật đầu, nhìn đàn em của Tô Vĩ Phong đưa ông ta ra ngoài.
Sau đó, các học viên của quán Thần Quyền bắt đầu dọn dẹp phòng tập, Phương Đồng vội vàng mời Vương Lãnh vào văn phòng.
Lẽ ra sau khi mọi chuyện kết thúc Vương Lãnh sẽ dời đi, nhưng vì vẫn còn một chuyện muốn hỏi, nên hắn mới nán lại.
Cùng Phương Đồng đến văn phòng, Vương Lãnh hỏi thẳng: "Quán chủ, ông biết bao nhiêu về chiếc hộp đen bí ẩn đó?"
Phương Đồng đang vui vẻ pha trà, nghe thấy câu hỏi của Vương Lãnh, ông ta liền trầm tư lại.
Đương nhiên ông ta biết chiếc hộp sắt bí ẩn đó đang nằm trong tay Vương Lãnh.
Nhưng kể từ sau trận chiến xảy ra ở khách sạn, ông ta đã từ bỏ ý định tranh giành chiếc hộp đó với Vương Lãnh.
Bây giờ nhìn thấy một Vương Lãnh mạnh mẽ như vậy, ngay cả nghĩ ông ta cũng không dám nghĩ.
Nhưng khi Vương Lãnh hỏi, đương nhiên ông ta phải trả lời: "Thực ra tôi cũng không biết nhiều, tôi chỉ biết đây là vật bồi táng của một võ giả cổ rất mạnh mẽ".
Nghe đến đây, Vương Lãnh khẽ nhíu mày: "Võ giả cổ?"
Phôi ngọc không phải là thứ mà võ giả cổ có thể luyện chế.
Ngay khi Vương Lãnh nghi ngờ, Phương Đồng nói tiếp: "Võ giả cổ này rất mạnh, nhưng thực lực cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ. Dù sao cũng hơn hai trăm năm trôi qua rồi".
Nghe vậy, lòng Vương Lãnh thầm kích động, ngừng suy nghĩ, yên lặng lắng nghe.
"Sức mạnh của võ giả này thế nào, cấp bậc gì, những võ giả cổ cấp thấp như chúng tôi cũng không rõ. Chúng tôi chỉ nghe người ta đồn lại rằng sức mạnh của ông ta gần đạt đến cảnh giới gặp thần bất hoại".
Vương Lãnh nghe xong vô cùng kinh ngạc.
Đây là cấp bậc gì?
Trong giới võ giả có cảnh giới như vậy sao?
"Gặp thần bất hoại, là cấp bậc cao nhất của võ giả cổ, rốt cuộc nó mạnh mẽ đến thế nào, không một ai biết. Dù sao cũng chưa từng có người nào gặp thần mà bất hoại như vậy".
Nói xong Phương Đồng liền ngượng ngùng cười: "Tôi cũng không biết nhiều về võ giả cổ này, vì vậy tôi cũng không biết rõ về chiếc hộp sắt bí ẩn đó, tôi chỉ biết đó là di vật của một võ giả cổ, để có được chiếc hộp này thì hàng chục mạng người đã phải hi sinh".
Vương Lãnh nghe xong liền gật đầu, xem ra Phương Đồng cũng không biết.
Tuy nhiên, từ những lời này, hắn biết được một điều, đó là chiếc hộp sắt bí ẩn này chắc chắn là một thứ có sức mạnh vô cùng siêu phàm.
Vậy thì nói không chừng, bên trong chiếc hộp bí ẩn đó đang ẩn chứa một bảo vật khủng khiếp gì đó, vì vậy Vương Lãnh suy nghĩ một hồi rồi quyết định đợi sau khi thăng cấp sẽ dành thời gian đi tìm một lần.
Chuyện muốn hỏi cũng đã hỏi rồi, Vương Lãnh đứng dậy, từ chối lời mời của Phương Đồng sau đó lên xe rời đi.
Trên đường trở về, Vương Lãnh dừng xe ở một nơi chứ không trực tiếp trở về nhà họ Vương.
Còn lý do tại sao lại dừng xe thì rất đơn giản, hắn muốn mua một ít dược liệu.
Đương nhiên, hắn mua dược liệu không phải vì muốn luyện chế Bồi Nguyên Đan, bởi vì dược liệu cần có trong Bồi Nguyên Đan rất khó tìm được trên chợ mà phải đặt mua mới có.
Còn dược liệu mà hắn mua lúc này là loại dược liệu rất dễ kiếm, dùng để tu luyện, bồi dưỡng linh lực.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn Vương Lãnh đã mua được rất nhiều dược liệu ở chợ dược liệu, tổng cộng hết khoảng một trăm ngàn nhân dân tệ, đến nỗi chủ tiệm còn tưởng hắn định kinh doanh dược liệu.
Vì Vương Lãnh mua rất nhiều nên ông chủ đã đánh một con xe chở hàng gửi toàn bộ số dược liệu mà Vương Lãnh mua tới nhà họ Vương.
Bởi vì những dược liệu này không dễ vận chuyển, nên Vương Lãnh đã cất chúng vào trong kho, sau đó một mình tiến vào và khóa trái từ bên trong.
Hiện giờ, khi đã có đủ tài chính, đương nhiên hắn phải dùng để nâng cao bản thân, đây cũng chính là mục đích mà hắn bỏ tiền ra mua dược liệu.
Dược liệu trải đầy mặt đất khiến người ta phải đau đầu nhức óc, nhưng đối với người có Thanh Đế Trường Sinh Quyết như Vương Lãnh, muốn giải quyết chúng cũng chỉ là một chuyện cỏn con.
Thủ pháp mà hắn đang tu luyện giúp hắn có thể hấp thu toàn bộ linh lực trong trời đất, mà trong dược liệu ít nhiều cũng có một chút linh lực.
Đặc biệt là những loại dược liệu lâu năm như nhân sâm, hoàng kì...linh lực ẩn chứa trong đó chắc chắn còn nhiều hơn linh lực trong không khí.
Vì vậy, Vương Lãnh tin rằng chỉ cần hấp thu được những linh lực này, hắn rất có khả năng sẽ phá bỏ được kết giới, tiến vào giai đoạn trung kỳ tầng thứ hai của luyện khí.
Không trì hoãn thêm nữa, Vương Lãnh trực tiếp ngồi bó gối trong đám dược liệu, sau đó nhắm mắt dưỡng thần, bắt đầu tu luyện.
Trong nháy mắt, Thanh Đế Trường Sinh Quyết được kích hoạt, một lực hút mạnh mẽ như hố đen vũ trụ đột nhiên xuất hiện trên người Vương Lãnh.
Ngay sau đó, toàn bộ linh lực trong không khí liền hướng về phía Vương Lãnh và bị hắn hút vào trong cơ thể.
Vương Lãnh không ngừng vận hành thủ pháp, linh lực trong không khí gần như bị hấp thụ cạn kiện, tới nỗi linh lực mới còn chưa kịp bổ sung, dược liệu trên mặt đất đã bắt đầu khô héo.
Một luồng linh lực từ trong đó tràn ra, sau đó bị sức hút mạnh mẽ của Vương Lãnh bắt lấy, những linh lực này hợp lại thành một thể rồi hướng về phía Vương Lãnh mà đi.
Thời gian từ từ trôi qua, một giờ, hai giờ...
Đã hai tiếng rưỡi trôi qua, núi dược liệu lúc trước giờ chẳng còn lại bao nhiêu, trên mặt đất xuất hiện một tầng bụi mịn do dược liệu khô tạo thành.
Ngay sau khi tất cả dược liệu đều hóa thành tro tàn, cả người Vương Lãnh đột nhiên lóe sáng, ánh sáng kinh khủng trực tiếp xẹt qua mi mắt, để lại một dấu vết mờ nhạt trên vách tường.
Ánh sáng dần tan đi, Vương Lãnh từ từ mở mắt. Tinh quang khẽ hiện lên trong mắt.
Lúc này, khí tức tỏa ra trên người hắn bỗng trở nên ngưng trệ và vô cùng mạnh mẽ, giống như nguồn áp lực khổng lồ ẩn sâu dưới đáy dại dương vậy.