Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cô gái hoảng sợ lùi lại, Chu Dần Khôn nhéo mặt cô, chạm vào môi cô: "Liếm được không?"
Hạ Hạ lập tức lắc đầu.
Chu Dần Khôn nghiêng người về phía cô, giọng trêu chọc nói: "Lúc ăn kem không phải liếm khá giỏi sao?"
Lần đó đi học về, trên tay cô cầm cây kem. Lúc đó cô nói chuyện với anh còn quên mất cả ăn, nước kem màu trắng chảy xuống tay, lúc nhìn qua rất mập mờ.
Vừa nói anh vừa nắm lấy tay cô, cầm vật đầy gân xanh lên: "Há miệng ra ngậm nó vào."
Hạ Hạ không thể tiếp nhận được yêu cầu tục tĩu như vậy, hai mắt cô ngấn lệ, bướng bỉnh mím chặt môi.
"Sao vậy, cháu có thể ra điều kiện với tôi, còn tôi thì không?" Chu Dần Khôn dùng ngón tay vuốt ve làn da trên má cô, nhẹ nhàng nói với cô: "Không đồng ý cũng không sao. Thế thì không cần phải uống thuốc, cũng đừng nghĩ đến việc được đi học. Cháu nói xem, con thỏ nhỏ sinh ra một lứa thỏ con, nghe chẳng phải rất ấm áp sao?"
Trong mắt Hạ Hạ tràn ngập kinh sợ, theo sau là vô tận tiếc nuối.
Cô không nên nói với anh điều này, cũng không nên đặt bất kỳ hi vọng nào lên anh. Nếu biết việc mở miệng sẽ khiến cô rơi vào tình cảnh này thì thà uống thuốc sau khi xong việc còn tốt hơn.
Nếu cô thậm chí còn không thể đến trường, vậy thì sự khác biệt giữa cô và một con thú cưng trong lồng là gì? Nếu như anh không cho cô uống thuốc... Hạ Hạ không dám nghĩ tới nữa.
Cô không kìm được nước mắt, cô thực sự không hiểu tại sao chỉ vì một chuyện rất đơn giản mà anh phải làm khó cô như vậy.
Nếu muốn hỏi tại sao, vậy cũng chỉ có thể nói...sức mạnh thực sự là một thứ tốt, bất kể nó là gì. Ví dụ, bản thân một người đàn ông không có tử cung nhưng lại dùng quyền lực của mình để ban hành luật cấm phá thai, từ đó kiểm soát tử cung của phụ nữ. Trong vấn đề tình dục cũng vậy, cấp trên tùy ý quyết định mọi việc, từ việc có nên áp dụng biện pháp hay không cho đến các tư thế sử dụng. Những người ở vị trí thấp, ngoài việc thỏa hiệp và phục tùng, họ thật sự chẳng còn lựa chọn nào khác.
Điều Chu Dần Khôn mong muốn là sự thỏa hiệp và khuất phục này, chứ không phải là sự từ chối có lệ trong bếp vừa rồi hay là sự mặc cả trên giường lúc này.
Nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.
Nhờ ánh sáng trong phòng, anh có thể thấy rõ giọt nước mắt lăn xuống, từ từ trượt dọc theo làn da mỏng manh, cuối cùng trượt đến khóe môi.
Người đàn ông nhìn khuôn mặt tái nhợt, bất lực tiến lại gần, khi cô mở miệng ngậm vào trong miệng, anh cảm thấy bụng dưới đột nhiên căng cứng, người đàn ông không khỏi thở dốc.
Khuôn miệng ấm áp, thứ đó chạm vào đầu lưỡi mềm mại, khoái cảm dâng trào theo cấp số nhân, gần như tiêu diệt tất cả lý trí. Hạ Hạ buộc phải ngẩng đầu lên, khó khăn ngậm thứ đó của anh vào miệng.
Không cần hỏi cũng biết đây là lần đầu tiên cô làm chuyện này, chỉ biết ngậm vào chứ tiếp theo không biết phải làm sao, vẻ mặt đầy nước mắt bất lực của cô thật đáng thương, nó khơi dậy ham muốn tàn phá của đàn ông.
Miệng Hạ Hạ đầy đến mức nuốt xuống khó khăn, dịch từ môi chảy ra, quai hàm căng cứng. Chu Dần Khôn không còn cách nào khác đành phải ôm cằm cô rút ra trước.
"Khụ khụ khụ!" Cô lập tức không nhịn được ho khan, bờ môi ẩm ướt, thật sự rất quyến rũ.
Cô thật sự cần phải được dậy dỗ.
"Chu Hạ Hạ." Chu Dần Khôn ngẩng mặt lên: "Há miệng ra, thè lưỡi ra."
Giọng điệu của người đàn ông không cho phép cô từ chối, bàn tay đang bóp chặt khuôn mặt khiến cô không thể thoát ra, Hạ Hạ thè đầu lưỡi ra một chút.
"..." Chu Dần Khôn nhắm hai mắt lại.
Với khả năng học hỏi như vậy mà không đậu đại học cũng khó.
"Duỗi ra thêm một chút."
Cô duỗi ra thêm một chút, trông giống như một con thỏ nhỏ thè lưỡi ra. Người đàn ông nhìn cô hai giây, không nhịn được mà xoa đầu cô, giọng điệu vô thức trở nên nhẹ nhàng hơn: "Giống như khi liếm kem, từ dưới lên trên, lưỡi không ngừng chuyển động, có thể mút, nhưng không được cắn, nên rút răng lại, hiểu không?"
Nói xong, anh xoa đầu cô nói: "Thử lại."
Cô gái nhắm mắt lại để nước mắt không chảy ra, không nói một lời ngậm thứ đó vào miệng.
Những đợt ngứa ngáy ập vào sống lưng, người đàn ông không khỏi ngẩng đầu lên thở dốc. Cô vẫn còn lúng túng, chỉ ngậm phần trước vào miệng, liếm hai lần như ăn kem, như này thực sự khiến anh gần như mất bình tĩnh.
Chu Dần Khôn cúi đầu nhìn thấy gò má cô phồng lên, chiếc lưỡi mềm mại hiện rõ ở môi dưới khiến anh không tự chủ mà chạm vào gáy cô, đẩy thân dưới của mình về phía trước, đâm thẳng vào cổ họng cô.
Người dưới háng kinh hoàng mở mắt ra, vô ích lắc đầu. Cảm giác khoái cảm này khiến sống lưng Chu Dần Khôn tê dại, anh không còn đủ kiên nhẫn chờ cô làm chủ hoàn toàn nữa, trực tiếp kéo cô lên, đè cô xuống giường, toàn bộ chất bôi trơn đều ép vào hoa huy*t của cô, anh bẻ một chân cô ra, ép ra khe hẹp đi vào.
Đi vào cùng chất bôi trơn, âm thanh cực kỳ gợi dục.
Hạ Hạ nằm nghiêng trên giường, nắm chặt ga trải giường, cắn một góc gối. Cô cảm thấy rõ ràng đâu đó trên cơ thể mình đang bị kéo căng ra ngày càng rộng hơn, và nó vẫn đang tiến vào trong. Cô không biết nó sẽ đi bao xa.
Với công tác dạo đầu và bôi trơn trước đó, cảm giác lần này không còn đau đớn như lần đầu nữa, không còn đau đến mức giống như toàn thân bị xé nát, cảm giác bây giờ giống như căng ra chứ không phải là đau đớn. Nó giống như việc cố nhét tay vào một chiếc bao cao su có kích cỡ quá nhỏ, mỗi khi cử động đều có cảm giác như bao cao su sẽ bung ra.
Khi cô căng thẳng, phần thân dưới sẽ co rút lại, khiến người đàn ông cảm thấy vừa đau vừa sung sướng, anh không nhịn được cúi xuống hôn lên vai cô: "Thả lỏng nào, chặt quá."
Cô rúc vào người anh, Chu Dần Khôn còn có thể ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể cô, anh đưa tay xuống bụng cô nhẹ nhàng vuốt ve, người dưới thân anh lập tức rùng mình, khoái cảm ngay lập tức ập đến.
Cơ thể thấy dễ chịu hơn, cơn giận vừa rồi cũng giảm bớt một chút. Chu Dần Khôn hôn lên lưng cô từng chút từng chút: "Lần này thế nào?"
Nhưng cô không có phản ứng.
Anh nhìn thấy đôi tai đỏ bừng của Hạ Hạ, cho rằng cô lại xấu hổ, bàn tay to lớn đang chạm vào bụng cô đưa lên ôm lấy ngực cô. Ở đó không lớn nhưng rất đầy đặn, ngay cả khi không mặc áo lót cũng dựng đứng lên cao, khi xoa nhẹ đầu ngón tay, bộ ngực hồng hào sẽ bắt đầu run lên.
Người đàn ông nghe thấy tiếng thở hổn hển của cô, anh cười thầm, hôn sau gáy cô, xâm nhập vào nơi sâu nhất trên cơ thể.
"A..." Lần này sâu đến mức Hạ Hạ không khỏi hét lên một tiếng, có chút khóc lóc run rẩy, giống như thuốc kích dục rót vào trong lòng người đàn ông, anh quay mặt cô hôn lên môi cô, những cú va chạm càng ngày càng mãnh liệt.
Phía trên môi lưỡi quấn lấy nhau, phía dưới thì lại hàng trăm cú nhấp tạo ra bọt trắng, một dòng nước lớn chảy xuống chân, chảy lên giường, ướt đẫm cả một vùng giường lớn.
Bên trong vùng kín của cô gái ấm áp mềm mại, càng đi vào càng hẹp, lúc cô siết chặt, vách thành bên trong như vô số cái miệng hút lấy anh, từng làn sóng khoái cảm khiến người đàn ông không thể dừng lại, anh ôm cô như bảo bối, hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi áp sát vào nhau.
Khi khoái cảm tình dục lên đến đỉnh điểm, Chu Dần Khôn giống như nếm được vị mặn. Anh cau mày dừng lại, rời khỏi môi cô, vén tóc cô ra, nhìn thấy một khuôn mặt đầy nước mắt.
Nhìn lại chiếc gối, cả một góc đều ướt đẫm.
Phải khóc trong bao lâu thì cái gối mới có thể ướt thành như vậy. Có nghĩa là vừa rồi anh hỏi cô nhưng cô không trả lời là do cô đang khóc, lúc hôn cô mà cô không đáp lại cũng là do cô đang khóc, ngay cả khi họ đang quấn chặt lấy nhau, lúc khoái cảm ập đến khiến anh sướng đến mức như mấy cả lý trí thì cô cũng không thích mà còn âm thầm khóc.
Làm lâu như vậy mà chỉ có một mình anh đắm chìm trong đó.
Ham muốn rực lửa biến mất hoàn toàn trong giây lát.
"Chu Hạ Hạ." Giọng anh khàn khàn, nhất thời chưa thoát khỏi cơn tình dục: "Mới bảo liếm nó có một lần mà sao trông lại đau khổ như vậy?"
Thấy anh sắp tức giận, Hạ Hạ hai mắt đỏ hoe lắc đầu.
"Vậy tại sao lại khóc? Giải thích."
Tay Hạ Hạ thật ra có thể chạm vào chiếc bao cao su chưa mở kia, nhưng nói ra thì có ích gì? Nếu cô đem chủ đề đó nói lại, cô không biết anh sẽ đưa ra những yêu cầu gì để gây khó dễ cho cô.
Cuối cùng chỉ đành nghẹn ngào nói: "Xin lỗi."
Người đàn ông lúc này đang bị mắc kẹt trong tình thế lên không lên được mà xuống cũng không xuống được, tâm trạng vô cùng tồi tệ, lúc này cô gái bên dưới lau nước mắt, nhỏ giọng nói với anh: "Tiếp tục đi."
Mỗi cử động, mỗi lời nói đều là kiểu thỏa hiệp và khuất phục mà anh mong muốn.
Nhưng không biết vì sao, nắm tay của anh càng siết chặt hơn, ngọn lửa càng lúc càng lớn.
Im lặng hai giây, anh trực tiếp lật người cô lại, lấy gối đặt dưới người cô rồi đâm toàn bộ dương v*t vào trong cô. Ngay lập tức có cảm giác đau nhức ở vùng bụng dưới, Hạ Hạ không khỏi run lên. Chu Dần Khôn ngừng hôn cô, anh nắm lấy eo cô bắt đầu ra vào kịch liệt.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi thứ chất lỏng trắng đục bắn sâu vào trong cơ thể, cô gái co giật, cuối cùng anh mới rút ra, đắp chăn lên người cô, đứng dậy đi vào phòng tắm.
Lúc đi ra, Chu Dần Khôn nhìn lên giường, người trên giường đã ngủ rồi. Hai bắp chân trắng nõn lộ ra dưới chăn, qua tấm chăn còn có thể biết cô đang cuộn tròn ngủ trong đó.
Xem ra chuyên gia dinh dưỡng thuê về cũng không vô ích.
Người đàn ông bước đến cạnh giường, đang định nhấc chăn lên, đột nhiên nhìn thấy một vết ướt lớn trên gối, anh cau mày thiếu kiên nhẫn, quay người, tắt đèn rời đi.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");