Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trương Tuấn Triệt đứng bên cạnh nghe tim mình đang đập loạn xạ.
Nếu tối nay bọn họ không nói lời xin lỗi trước đám đông,đừng nói đến sự hiện diện có tính áp bức của Mạc Thiên Nhật Dạ một mình Lý Thiên Nguyệt đã khó đối phó rồi!
" Cô Lý tôi xin lỗi cô vì những lời nói vừa rồi của mình.
Xin cô nể mặt giao tình giữa nhà họ Trương và nhà họ Lý đừng quá tính toán"
Hiếm khi Trương Tuấn Triệt đúng đắng nói tiếng người.
Lý Thiên Nguyệt cười khẩy
Dù cô chả biết giữa cái tên đàn ông này với Lý Thiên Nguyệt đã xảy ra chuyện gì nhưng cô chắc chắn rằng Lý Thiên Nguyệt không hề chịu thua nên mới khiến Trương Tuấn Triệt gặp đâu là móc đó.
Tuy nhiên đối với cô thì chả quan tâm bây giờ phải thu xếp ổn thỏa rồi đi khỏi đây mới được trước khi nhiều người đến đây vây quanh náo nhiệt.
" Tuy rằng nhà họ Trương hưng thịnh,nhưng cứ lần lượt sinh ra mấy đứa trẻ thiểu năng.
Có người con như anh thì đoán chừng nhà họ Trương không bền lâu được nhiêu năm đâu"
Trương Tuấn Triệt nhẫn nhịn, không phản bác" Nếu cô Lý cảm thấy những lời này có thể trút giận thì cô cứ mắng đi"
" Mắng? Thôi khỏi tôi nhọc công lắm"
Lý Thiên Nguyệt châm chọc nói một câu, ngừng lại một chút cô nói " Nghe nói anh có hai công ty địa ốc đứng tên anh Trương đây đang định bán lại,chi bằng anh bán lại với giá thấp cho tôi đi coi như chuyện hôm nay là do tôi bước chân trái ra đường.
Anh thấy vậy có được không?"
Trương Tuấn Triệt sửng sốt,thật không ngờ một người không có hứng thú kinh doanh như Thiên Nguyệt đây là ra điều kiện như vậy.
Lý Thiên Nguyệt bị Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn một cái đầy nghi hoặc.
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt Trương Tuấn Triệt rất hài lòng nói tiếp"Ba mươi triệu, anh bán công ty anh cho tôi với giá ba mươi triệu thì hai công ty đó sẽ thuộc quyền sở hữu của tôi.
Anh thấy có được không?"
" Ba mươi triệu?.
Đó là hai công ty lận đấy? Hai trăm triệu thì đối với tôi cũng đã là giá chuyển nhường thấp rồi đấy vậy mà cô Lý đây còn đòi giá đó không lẽ cô!.
"
Lý Thiên Nguyệt làm ra biểu cảm tiếc nuối nói" Nếu anh không chịu thì thôi vậy"
Khóe miệng Trương Tuấn Triệt dựt bần bật không biết xử lí như thế bào.
Chắc chắn là cô ta! cố ý!
Nhưng dù phải hai tay dâng hai công ty này cho Lý Thiên Nguyệt thì anh cũng đồng ý nữa.
Anh không muốn vì hai công ty sắp khóa sản này mà chọc tức đến Mạc Thiên Nhật Dạ vậy thì cái gọi là danh dự danh tiếng mà khiến cho anh cũng như cái gia tộc nhà họ Trương này phải biến mất khỏi đất nước này.
Trương Tuấn Triệt cắn răng nhắm mắt nói với giọng nói bất lực lẫn nhường bộ:
" Được! được thôi ba mươi triệu thì ba mươi triệu!"
Lý Thiên Nguyệt cười nhếch môi nói " Vậy thì cứ vậy đi vài ngày nữa tôi sẽ đến bàn với pháp lí bên anh kí giấy chuyển nhượng hai công ty đó thuộc về quyền sử dụng của tôi đi.
Anh Trương ở đây có rất nhiều người đang vây quanh theo dõi và có thể lẫn trong đây là các nhà báo hay phóng viên nên anh nhớ mà giữ lời đấy"
" Giữ lời nhất định tôi sẽ giữ lời!" Trương Tuấn Triệt nhanh chóng hứa cứ sợ trễ một giây sẽ không còn mạng trở về.
Nhưng anh ta không hiểu cái bà Lý Thiên Nguyệt này mua hai công ty địa ốc sắp đóng cửa này để làm gì mà bởi một người không bao giờ có hứng thú đến kinh doanh như Lý Thiên Nguyệt này nữa.
Từ lúc nãy đến giờ Mạc Thiên Nhật Dạ cứ nhìn Lý Thiên Nguyệt chằm chằm như đang suy nghĩ chuyện gì vậy.
Nhưng anh cũng không nói gì chỉ im lặng xem cô sẽ làm gì tiếp đây.
Thật ra cô cũng không có hứng thú đến việc kinh doanh này hay muốn mua hai công ty tồi tàn sắp phá sản để làm gì đâu chỉ là khi còn trong bang theo như những gì người trong bang của cô thì đây là một mảnh đất rất tốt nếu để một thời gian sau sẽ bán được kha khá cộng thêm việc phải dạy tên này một bài học mới được.
Dù không thể xử tên này bằng tay chân nhưng cũng có thể xử bằng cách khác mà đúng là không phải cái gì cũng giải quyết bằng nắm đấm được.
Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn Lý Thiên Nguyệt khiến cho cô phải ngước mặt nhìn anh thì thấy anh dường như đang nhìn sâu thẩm linh hồn của cô vậy khiến cho cô sợ có lùi bước một chút, tưởng rằng anh sẽ làm gì cô nhưng không anh chỉ đến gần vén tóc mai ra sau giúp cô thôi.
Thấy mọi chuyện cũng đã được giải quyết ổn thõa nên Lý Thiên Nguyệt ôm cánh tay Mạc Thiên Nhật Dạ nói " Ông xã à đi về thôi em đói muốn chết rồi"
Rồi cả hai vợ chồng cùng sánh bước ra khỏi cửa tiệm trước bao cặp mắt ngưỡng mộ.
Trước khi ra về Lý Thiên Nguyệt không quên lấy chiếc áo sơ mi mới mua rồi cùng Mạc Thiên Nhật Dạ sánh vai bước đi.
Trời đã se lạnh nhưng ở bên cạnh Mạc Thiên Nhật Dạ cô lại chả thấy lạnh gì cả.
.