Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong nhà hàng, vừa sau giờ trưa ánh nắng dương cao, nóng bức làm cho người ta không hiểu buồn bực, Hạ Cảnh Điềm cùng Lâm Lâm rất sớm an vị ở vị trí chờ cạnh cửa sổ đợi Lý Lan, nhàm chán liếc nhìn menu trong tay, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt vô tình lướt qua cảnh sắc ngoài cửa sổ, đột ngột, một chiếc xe màu bạc quen thuộc lọt vào mắt nàng, làm cho Hạ Cảnh Điềm đang lười nhác liền lập tức chú ý, xe của Ngô Viễn Khang, có thể hay không thật trùng hợp?
Nàng vui vẻ muốn lao ra nhà hàng, bỗng dưng, cửa xe bên kia mở ra, từ trong xe đi xuống một bóng dáng xinh đẹp, nhưng nhìn đến mặt người đó chính là Lý Lan, Hạ Cảnh Điềm không khỏi sững sờ, ngạc nhiên hết sức, chỉ thấy xe chậm rãi khởi động hòa vào dòng xe cộ, Ngô Viễn Khang đã đi.
Khi Hạ Cảnh Điềm còn đang kinh ngạc hết sức, Lý Lan đã lên lầu hai, hướng hai người mỉm cười chào hỏi, một bên nhìn đồng hồ, một bên xin lỗi, “Thật sự là xin lỗi, mình đến muộn.”
Lâm Lâm cười trêu ghẹo nói!”Đại tiểu thư của tôi, cậu cũng quá muộn đi! Toàn bộ trà của nhà hàng đều bị chúng tôi uống sạch.”
“Thực xin lỗi a! Bởi vì trên đường có một số việc dỡ, không cố ý mà.” Lý Lan vừa nói vừa ngồi xuống, tay vuốt mái tóc xoăn rối sau lưng vô cùng quyến rũ.
Hạ Cảnh Điềm chỉ cảm thấy đáy lòng có gì khó chịu, nàng nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì Ngô Viễn Khang đưa Lý Lan tới cũng không đi lên? Chẳng lẽ Lý Lan chưa nói với anh ấy là cùng nàng ăn cơm sao? Nhìn qua chiếc vày xinh đẹp trên người Lý Lan, Hạ Cảnh Điềm không khỏi hiếu kỳ nói!”Tăng ca không mặc đồng phục sao?”
Lý Lan ánh mắtđánh giá quần áo mới mua của mình, cười nói!”Mình là về nhà thay đổi bộ quần áo mới ra đây, cậu cũng biết, khó được có ngày nghỉ ngơi, mình mới không cần mặc đồng phục.”
“Ơ, váy a! Lý Lan, cậu không phải rất chán ghét mấy loại áo hở hang sao?” Bởi vì Lý Lan cá tính e lệ, từ nhỏ quần áo bảo thủ, lớn lên càng xinh đẹp, khí chất y nguyên không giảm, hiện tại, một bộ vày gợi cảm càng đem vẻ ngoài xinh đẹp tăng thêm vũ mị phong tình.
“Hiện tại thời tiết nóng như vậy, ra ngoài dù sao cũng phải ăn mặc mát một chút, Cảnh Điềm cậu nói đúng không!” Lý Lan nhìn Hạ Cảnh Điềm cầu cứu.
Hạ Cảnh Điềm gượng cười phối hợp, “Đúng a! Lý Lan xinh đẹp của chúng ta hôm nay càng mê người gợi cảm.” Hạ Cảnh Điềm dưới đáy lòng an ủi, có lẽ Lý Lan thực sự quên nói cho Ngô Viễn Khang, lần này là cùng mình ăn cơm a! Về phần tại sao lại đưa Lý Lan đến nhà hàng, có lẽ Ngô Viễn Khang đúng lúc tiện đường, nghĩ như thế, lòng nàng thoải mái nhiều hơn, hơn nữa, nàng cũng không tin Lý Lan lại là người có thể đoạt người yêu của người khác.
Chọn món ăn, ba người bắt đầu trò chuyện về các bạn đồng học, ai kết hôn, ai sinh con rồi ra nước ngoài học, vân vân…, không có chuyện nào các nàng không nói, nói đến chuyện bạn trai, Lý Lan vô tình nhìn Hạ Cảnh Điềm, Hạ Cảnh Điềm thì mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, nhìn Lâm Lâm thần sắc khoa trương, cười không nói gì.
“Này, Hạ Cảnh Điềm a! Tốt xấu gì cậu cũng là trợ lý tổng giám, biết nhiều người, có ai phù hợp không giới thiệu cho mình?” Lâm Lâm xấu xa cười nói!
“Chỉ sợ có cũng không tới phiên cậu a! Cảnh Điềm của chúng ta chuyện cả đời còn chưa có kìa !” Lý Lan ở một bên cười trêu ghẹo nói!
“Lý Lan, còn cậu sao không nói gì, cậu xinh đẹp như vậy, không cần phải tìm cách cũng có người ngã vào, nhưng mình thì không được, mẹ mình đang có ý thúc giục, rầu chết a.” Lâm Lâm vẻ mặt bất đắc dĩ dạng.
Hạ Cảnh Điềm ở một bên lẳng lặng ăn, nhìn hai người bạn đùa giỡn, trong lòng đang cảm than chuyện của mình, đến bây giờ nàng còn không dám mở miệng cùng Ngô Viễn Khang thừa nhận chuyện kia, hơn nữa, nàng thiếu kinh nghiệm trên tình trường nên cũng không biết viện lý do nào tốt, nàng cũng đang phiền lắm!
Dùng cơm xong, Hạ Cảnh Điềm hữu ý vô ý chú ý đến lời nói và việc làm của Lý Lan, lại không nghe nàng nói qua chuyện của công ty, mà Ngô Viễn Khang đưa cô ấy tới cũng không nói với Hạ Cảnh Điềm một tiếng, có phải là sợ Hạ Cảnh Điềm sẽ trách cứ, nên mới không có ý mở miệng? Hay là, cho rằng Hạ Cảnh Điềm không nhìn thấy, mà không nói?
Bởi vì Lý Lan đến muộn, cô ấy tình nguyện tự phạt sẽ đãi bữa ăn này, đi ra nhà hàng, các nàng tiếp tục bản tính của phụ nữ là đi dạo phố, ba cô gài tuổi trẻ xinh đẹp đi ở trên đường, làm cho phong cảnh thêm xinh đẹp, Lâm Lâm lớn mật, Hạ Cảnh Điềm xinh xắn đáng yêu, Lý Lan gợi cảm mê người, đi đến bất kỳ chỗ nào cũng được đón chào bằng nhiều ánh mắt.
Hạ Cảnh Điềm hôm nay một thân ăn mặc giản dị, một bộ đồ thể thao màu trắng, đem dáng người nhỏ nhắn xinh xắn uyển chuyển nổi bật dưới ánh mặt trời, Hạ Cảnh Điềm trong lòng luôn thắc mắc, đặc biệt hôm nay Lý Lan từ trên xe Ngô Viễn Khang đi xuống, trên môi nở nụ cười ngọt đều khiến tâm nàng ẩn ẩn khó chịu, phải biết rằng, Lý Lan là cô gái mà người đàn ông nào gặp cũng sẽ bảo vệ yêu thích, khi còn học đại học, người theo đuổi nhiều không kể xiết, trong ba người cô ấy là xinh đẹp nhất.
Hạ Cảnh Điềm cũng rõ ràng cảm giác được, khi ra cửa trường đại học Lý Lan thay đổi, trở nên kiều diễm, vô luận là cách ăn mặc hay loại quần áo cũng tăng lên rất tinh tế.
Một ngày cuồng mua sắm, ba người đều thu hoạch không ít, cuối cùng, khi chia tay nhau, Lâm Lâm một con đường, Hạ Cảnh Điềm cùng Lý Lan thì là cùng đường, nên ngồi chung taxi hướng về nhà, ngồi ở trong xe, Hạ Cảnh Điềm thực sự rất muốn đem nghi vần hỏi ra, nhưng là, nàng lo lắng sẽ gây tổn thương cho bạn, cuối cùng, đơn giản chỉ cần không nói, khi đến nhà Lý Lan, Hạ Cảnh Điềm ở trong xe nhìn Lý Lan hướng mình phất tay chào tạm biệt, Hạ Cảnh Điềm cảm giác tình bạn thật mãnh liệt .
Đúng a! Ta không nên hoài nghi Lý Lan, cô ấy vẫn là thiện lương đơn thuần như thế, có lẽ giữa các nàng có chút hiểu lầm.