Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính
  3. Chương 1: Ở Đâu Bán Sỉ Thiên Tài
Trước /49 Sau

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính

Chương 1: Ở Đâu Bán Sỉ Thiên Tài

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 1. Ở Đâu Bán Sỉ Thiên Tài?

Lý Thiên Sinh tỉnh lại.

Là đói quá mà tỉnh.

Hắn nhìn xung quanh, phát hiện mình đang nằm trong một căn nhà trống không, chỉ có bốn bức tường.

“Vậy là.... Ta đã xuyên không rồi sao…… Bắt đầu từ hoàn cảnh như địa ngục thế này , nghèo rớt mùng tơi, không nơi nương tựa, phòng đơn gối chiếc, cô độc một mình!”

“Xong rồi xong rồi xong rồi!”

“Bất quá, chủ nhân của cơ thể này đúng là ngu ngốc. Tuy gia cảnh bần hàn nhưng dù sao thì cũng là người có đầy đủ tay chân. Tự nhiên đang sống sờ sờ lại chết đói!”

“A phi phi phi! Con mẹ nó tên này chắc chắn là một kẻ lười biếng!”

“Ta cả đời cũng chưa gặp được kẻ lười biếng như vậy?”

Lý Thiên Sinh ngồi độc thoại nửa ngày, bụng lại bắt đầu kêu ục ục, hiển nhiên là đói không chịu được, đại não ra hiệu đi nấu cơm……

“Đây là bức ta phấn chấn, nếu là như vậy……”

“Ta đi ngủ một chút……”

Lý Thiên Sinh lại nằm bẹt xuống, tiếp tục ngủ……

Không sai, hắn chăm chỉ hơn so với chủ nhân của cơ thể này……

Nhưng cũng chả hơn bao nhiêu.

Đói bụng đương nhiên ngủ sẽ không thoải mái. Mơ mơ màng màng, Lý Thiên Sinh cảm giác trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều thứ. Hắn biết đó chính là ký ức của chủ nhân cơ thể này. Bao gồm những thông tin quan trọng về quy tắc của thế giới này, cuộc đời của hắn, mâu thuẫn xung đột vân vân……

Mấy thứ này hiển nhiên……rất quan trọng !

Nên hắn ngủ luôn...

Đến ngày hôm sau, mặt trời lên cao, ánh nắng chói chang rọi qua cửa sổ và thủng lỗ trên trần nhà chiếu vào. Chiếu thẳng vào mắt Lý Thiên Sinh, hắn rốt cuộc không  nhịn được……

Quay người về hướng khác.

Kết quả nghiêng người xong. Năng lượng cạn kiệt, bụng hắn lại lập tức sôi ùng ục.

Lý Thiên Sinh không khỏi than nhẹ một tiếng.

“ Chỉ xoay người một cái bụng lại bắt đầu kêu........”

Lý Thiên Sinh bất đắc dĩ phải bắt đầu cân nhắc kế sinh nhai.

Hắn mơ hồ nhớ lại giấc mơ hôm qua, có lẽ là sự thật……

Thế giới này võ đạo vi tôn, cá lớn nuốt cá bé là chuyện bình thường.

Chủ của cơ thể này, theo mô típ cũ là một tên phế vật, thiên phú cực thấp, võ công chả ra làm sao .

Mình là người xuyên không qua, chắc chắn sẽ được hack rồi.

“Nếu xuyên không đến thế giới huyền huyễn , ta vào vai chính thì việc trở nên cường đại chắc không khó đi? Bất quá, nói đi cũng phải nói lại……”

Lý Thiên Sinh cảm giác trên lưng ngứa ngáy, nhưng giơ tay lên gãi thì cảm thấy quá phí sức. Vì thế quyết định không gãi nữa.

“Ta không có ý chí mong muốn trở thành kẻ mạnh! Không có kẻ thù, không có cừu gia, cũng không muốn trở thành vua hải tặc. Ta căn bản không có hứng thú tu luyện……”

“Bất quá vì thỏa mãn người đọc, vẫn phải miễn cưỡng nỗ lực một chút vậy……”

Vì thế…… Lý Thiên Sinh dùng chút sức, mở to hai mắt, hét lớn một tiếng.

“Hack tới đây!”

Trong não hắn lập tức xuất hiện một âm thanh.

“Được, thỏa mãn yêu cầu của ngươi.”

“Hệ thống Danh sư cao đồ, xác lập trói buộc ký chủ!”

Họ tên: Lý Thiên Sinh

Đồ đệ: Không có ( 0/1 )

Cảnh giới: Nhất phẩm võ đồ ( 1/100 )

Thiên phú thần thông:

Toàn năng chi não: biết được mọi bí tịch thần thông, kỹ năng phương pháp tu luyện trên thế gian.

Danh sư chi nhãn: nhìn thấu hết thảy nhược điểm ưu thế của người khác; nhìn thấu tất cả thần thông, phương pháp tu luyện và kỹ xảo.

……

Lý Thiên Sinh: “…… WTF, tuy ta lười tu luyện, nhưng mà hệ thống hack có phải hơi khoa trương rồi không? Thực sự quá dễ dàng đi ! Ngươi chưa từng nghe nói ......Khởi điểm quá cao, dễ lười biếng sao!”

Hệ thống: “Ký chủ giá trị thiên phú: 80 điểm!”

Lý Thiên Sinh: “???”

“Có ý gì?”

Hệ thống: “Ngươi chưa đọc qua quyển《 thiên phú quá cao làm sao bây giờ》 sao? Giá trị Thiên phú, tức là tư chất căn cốt của một người tu luyện được số liệu hoá lên. Người thường là 100, tinh anh 200, thiên tài 500, thiên tài hiếm có 800, người có 1000 giá trị thiên phú trở lên được xưng là tư chất thánh nhân!”

Lý Thiên Sinh: “Tacó 80 điểm?”

“Gỗ mục không thể đẽo !”

“Con mẹ nó!”

“…… Ngươi trước đừng giải thích mấy cái vô dụng đó cho ta. Nếu hiện tại ta bắt đầu tu luyện, bao lâu mới đột phá nhất phẩm võ đồ?”

Hệ thống nói chuyện vô cùng khách khí: “10 năm!”

Lý Thiên Sinh: “……”

“WTF, 10 năm ta mới từ bậc 1 lên bậc 2? Tốc độ này còn chậm hơn cả rùa bò!”

Hệ thống: “Cho nên bổn hệ thống không phải chuẩn bị cho ký chủ mà vì để ký chủ truyền thụ cho đệ tử.”

“Nói trọng điểm đi!”

“Ký chủ có thể tùy ý xác lập quan hệ sư đồ với một người cùng thế giới này. Sau khi xác lập quan hệ sư đồ tự động đạt được kỹ năng thần thông mà đồ đệ sở hữu, cũng như tốc độ tu luyện của đồ đệ. Tỷ lệ trao đổi giá trị dựa vào độ tín nhiệm của đồ đệ đối với ký chủ, ít nhất gấp 10 lần !”

Lý Thiên Sinh: “…… WTF?”

“Có nghĩa là, ta chỉ cần xác lập quan hệ sư đồ cùng người nào đó thì những kỹ năng thần thông mà hắn sở hữu ta cũng có, uy lực ít nhất tăng gấp 10 lần? Hơn nữa khi hắn tu luyện, giá trị kinh nghiệm gia tăng, ta cũng có thể đạt được ít nhất gấp mười lần? Theo độ gia tăng tín nhiệm còn có thể gia tăng?!”

“Được đấy! Ví dụ cho ta xem ”

“Từ tình trạng trước mắt của ký chủ, thăng cấp đến nhị phẩm võ đồ cần 99 điểm kinh nghiệm, với 80 điểm thiên phú của ký chủ mà nói, cần tu luyện 10 năm! Với một người bình thường 100 điểm thiên phú, tu luyện tầm 3 năm!”

“Nhưng, nếu ký chủ thu nhận được đồ đệ thiên phú giá trị cao tới 500, hắn chỉ cần tu luyện 3 ngày! dựa theo tỉ lệ chuyển hóa 10: 1 , chỉ cần một thời gian ngắn ký chủ sẽ đạt nhị phẩm võ đồ.”

“…… Ta hiểu rồi, ta đi thu nhận đồ đệ đây! ”

Lý Thiên Sinh vui vẻ nói.

“ Hack này thật thích hợp với loại người lười như ta . Chỉ cần thu được hảo đồ đệ ngồi nhìn hắn tu luyện, mình liền có thể trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi…… A không đúng, ôm cây đợi thỏ? Cũng không đúng lắm…… Dù sao, không cần ta phí tâm tu luyện!”

Lý Thiên Sinh nghĩ vấn đề quan trọng nhất hiện tại chính là thu nhận đồ đệ như thế nào.

Thu đồ đệ chắc chắn không thể thu nhận linh tinh được.

Mình muốn nằm cũng có tiền nhưng phải chú ý vài điểm quan trọng……

Đầu tiên, đối phương phải là thiên tài tuyệt thế , thiên phú siêu phàm. Nếu không thì dù gấp 10 lần, đối phương cũng chỉ là bao cỏ như mình thì quá uổng phí sức lực?

Tiếp theo, đối phương hiện tại thần thông quảng đại, pháp lực vô biên thì càng tốt nhưng lại có một vấn đề nữa. Chính là độ tín nhiệm.

Nhân vật như vậy khẳng định đã trải qua mưa gió, kiến thức rộng rãi, sao có thể tín nhiệm hắn? Cho nên tốt nhất là bắt đầu dạy dỗ từ nhỏ…… A không đúng, là bồi dưỡng!

Cuối cùng, người này cần phải có vận khí vô hạn, tiền đồ vô lượng. Nếu không nửa đường chết non, hắn biết bắt đền ai?

Tổng hợp 3 điều trên……

Thiên phú, tuổi trẻ, vận khí!

Lý Thiên Sinh vỗ đùi: “ Cái này không phải là tìm kiếm vai chính sao?!”

“Chỉ cần tìm được nhân vật có khuôn mẫu vai chính, xác lập quan hệ thầy trò, để bọn hắn thay mình tu luyện, chẳng phải là mua bán 1 vốn 4 lời sao? Chính mình nằm cũng có thể thăng cấp? kế hoạch quá hoàn hảo a!”

“Cứ như vậy mà làm!”

“Từ từ, còn có một vấn đề trí mạng chưa giải quyết!”

Hệ thống: “?”

“Ta đói quá!”

Hệ thống: “……”

Lý Thiên Sinh vừa muốn giãy giụa bò dậy, tìm ít đồ ăn lấp đầy bụng để đi thu thập đồ đệ thì bỗng nhiên nghe bên ngoài truyền đến  một tiếng "ầm"  lớn. Cửa phòng đột nhiên bị đá văng. Mười mấy đại tráng hung thần ác sát xông vào sân.

“Lý Thiên Sinh, mở cửa ra!”

Lý Thiên Sinh giật mình, nhíu mày, vất vả bò từ trên giường xuống.

Hắn ra ngoài nhìn thấy, không khỏi chửi ầm lên: “Con mẹ nó các ngươi đá vỡ cả cửa, còn kêu mở cửa cái khỉ gì!'

Đại tráng cầm đầu liền cười lạnh một tiếng: “Bớt nói nhảm!”

“Lý Thiên Sinh, hôm nay nhà tổ này ngươi không muốn bán cũng phải bán!”

Lý Thiên Sinh bừng tỉnh: “A, hoá ra các ngươi đến vì chuyện này……”

“Hừ, ngươi đừng giả ngu! Ngươi có biết sau lưng chúng ta là ai không!”

“Ai ?”

Lý Thiên Sinh gãi lỗ tai.

“ một trong tứ đại gia tộc Thanh Dương Thành Triệu gia ! Ngươi dám chọc đến sao?!”

Lý Thiên Sinh: “…… Ta chỉ có một cái nhà lợp ngói rách nát này, ai ta cũng không thể trêu vào !”

“Tiểu tử ngươi rốt cuộc cũng nghĩ thông rồi, còn không mau đem khế đất giao ra đây! Nói cho ngươi biết, dám không giao ra thì sẽ không chỉ là đơn giản là đập phá đồ đạc như vậy! Nói, ngươi giao ra hay không !”

Lý Thiên Sinh: “…… Giao thì giao!”

Mọi người: “……???”

Lý Thiên Sinh không phải chủ cơ thể này, không có một chút cảm tình nào đối với cái gọi là nhà tổ này. Hơn nữa rõ ràng nếu hắn không nghe lời, khẳng định sẽ được "tặng" một trận đòn nhừ tử. Thể trạng suy nhược như con gà ngâm nước của hắn, đừng nói mười mấy đại hán này, tùy tiện tìm một nữ hán tử hắn cũng không phải đối thủ……

Mà hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, không ra tay được thì không nên ra tay !

“Khế đất, khế đất…… Tìm được rồi, cho các ngươi ! Bao nhiêu tiền?”

Đại tráng cầm đầu cười lạnh một tiếng: “Triệu gia Tam thiếu gia không bạc đãi ngươi, đây là một trăm lượng bạc, cầm đi đi!”

“Hừ, nếu không phải Tam thiếu gia muốn mở chỗ làm ăn ở đây thì căn nhà rách của ngươi ai thèm cơ chứ?”

Lý Thiên Sinh tò mò hỏi: “Làm ăn cái gì?"

Đại hán: “Thanh lâu!”

“…… Khó trách chủ của cơ thể này không vui nổi!”

Lý Thiên Sinh nhận một trăm lượng bạc, cũng không thèm để ý là thừa hay thiếu, tuỳ tiện nhét vào túi.

Đại hán cầm đầu âm thầm suy nghĩ: “Hả? Tiểu tử này hôm nay sao lại nghe lời như vậy? Hay là có âm mưu gì? Tam thiếu gia nói, hôm nay nếu là còn không trị được gia hỏa này, ta trở về sẽ không được tiền nữa. Nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận!”

“Được, Lý Thiên Sinh, coi như ngươi thức thời, nếu ngươi không có dị nghị, chúng ta liền đi !”

Lý Thiên Sinh: “Chậm đã!”

Tráng hán quay đầu lại nhìn: “Quả nhiên tới! Không biết gia hỏa này định giở trò gì……”

Lý Thiên Sinh ngượng ngùng gãi gãi đầu: “…… Ta đói bụng, các ngươi có thể cho ta chút đồ ăn được không?”

Mọi người: “……”

Những người này tuy là chó săn, nhưng không đến nỗi không biết làm cơm. Đặc biệt là đại hán cầm đầu kia, nhìn cao lớn thô kệch nhưng tay nghề nấu ăn lại vô cùng tốt……

Vì thế, một đám chó săn của Triệu gia cùng Lý Thiên Sinh coi tiền như rác ngồi xổm ở căn nhà tranh rách nát của Lý Thiên Sinh ăn cơm….

Lý Thiên Sinh nheo mắt giơ ngón cái lên: “Thật thơm!”

Đại hán cầm đầu hừ lạnh một tiếng: “Nếu không phải hôm nay tiểu tử ngươi thức thời như vậy, không chậm trễ chuyện của lão tử, lão tử còn lâu mới cho ngươi thưởng thức!"

“Đại ca, hắn nói không sai, thật thơm đi!”

“Về sau mỗi ngày đại ca nấu cơm cho các huynh đệ đi!”

“Chơi trứng đi!”

Lý Thiên Sinh ăn ngấu nghiến như quỷ đói. Một người ăn khẩu phần của bảy người trong chớp mắt.

Rốt cuộc đến lúc bụng hắn không nhồi nổi nữa, hắn mới thỏa mãn ợ một cái, nghĩ tới chính sự.

“Vị lão ca này,  no ấm…… A không đúng, chè chén sau sưa rồi bây giờ nói chính sự. Ta có chuyện này muốn hỏi thăm ?”

Đại hán cầm đầu không kiên nhẫn nói: “Nói nói nói!”

“Ở chỗ chúng ta có chỗ nào có thiên tài không?”

Đại hán sửng sốt: “Ý gì?”

Lý Thiên Sinh gãi đầu: “Chính là cái loại vốn dĩ thiên phú tu luyện khiến người đời kinh ngạc, quang mang vạn trượng, sau đó đột nhiên ngỏm…… Ách, là kiểu xuống dốc không phanh, rồi không tiến bộ được!"

Đại hán đột nhiên vỗ đùi: “Ngươi nói không phải là vị đại công tử Tần gia kia sao?!”

Lý Thiên Sinh sửng sốt, nhếch miệng cười vui vẻ: “Có thật sao?”

Quảng cáo
Trước /49 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Giá Như Em Chưa Từng Yêu

Copyright © 2022 - MTruyện.net