Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dịch giả: Simple
Chỉ có điều, muốn phát động trận pháp này, thì phải có bảy khối Phật Cốt Xá Lợi, phân biệt chứa ở trong trấn yêu bình bảy nơi, sau đó dựa theo trận pháp kỳ môn độn giáp, chôn ở xung quanh bảy phương hướng trong lòng đất.
Diệp Nhan tuy rằng không biết ở trong cái trấn yêu bình này, có phải là Phật tổ xá lợi hay không, cũng có người nói nơi xuất hiện loại trấn yêu bình này, đều là nơi cực kỳ nguy hiểm!
Diệp Nhan làm sao cũng không nghĩ tới, khu biệt thự vương thành thịnh thế, chính là nơi quốc gia cấp cho lãnh đạo về hưu an dưỡng, vậy mà lại có là một hung thần!
Hắn bấm chỉ tính toán một chút, hắn phát hiện hiện tại phương vị đối ứng nhau, vừa vặn trên trời là hai mươi tám tinh tú, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sáu cái tinh tú khác hẳn là sẽ dọc theo chung quanh xếp thành một hàng, hình thành một cái vòng tròn hình Chu Thiên Tinh Tượng, đem tai họa cần trấn áp vừa vặn vây vào giữa!
Diệp Nhan giương mắt nhìn một chút, phát hiện trung ương hai mươi tám tinh tú đối ứng nhau, vừa vặn là cái hồ nước sâu mười mấy cây số phía trước biệt thự bọn họ!
Lúc trước mua nhà, Diệp Nhan nghe Vương Yến nói, cái hồ nước sâu này thuộc về hồ nước thiên nhiên, sâu không thấy đáy, lúc đó bàn bạc khai phá chung quanh hồ non sông tươi đẹp, mới đem nơi này mở rộng ra, xây dựng thành khu biệt thự xa hoa.
Còn như hồ này rốt cuộc có cái gì, cũng không ai biết!
“Không thể nào, ý của ngươi là, trong hồ này có yêu quái?”
Hạ Đát kinh ngạc che miệng lại, nàng làm sao cũng không nghĩ ra, chính mình mới vừa mua biệt thự, vậy mà lại cùng yêu quái làm hàng xóm.
“Tạm thời còn không biết...”
Diệp Nhan nói xong, đem trấn yêu bình trả lại vị trí cũ, bởi vì nếu như trấn yêu bình này bị phá, vạn nhất trong hồ thật sự có tai họa, vậy thì phiền phức lớn rồi!
Sau khi chôn bình sắt xong, Diệp Nhan trở về trong biệt thự, gọi điện thoại cho Phạm Thiên Hổ, nói cho hắn một chút tình huống này, muốn hắn rảnh rỗi điều tra một chút.
Phạm Thiên Hổ vốn là muốn lập tức tới xem một chút, nhưng vừa nghĩ tới lúc này lại đúng vào giờ ăn cơm tối, vạn nhất Hạ Đát lại nổi hứng lên, nhất định sẽ kêu chính mình ở lại ăn cơm vậy thì phiền phức. Vì lẽ đó, hắn quyết định ngày mai lại dẫn người qua.
Đối với tài nghệ nấu ăn của Hạ Đát, trong lòng Phạm Thiên Hổ đã sinh ra một bóng ma nghiêm trọng!
Mà Diệp Nhan bên này cũng giống như vậy, vì phòng ngừa Hạ Đát lại đi làm cơm, hắn đã sớm ăn cơm ở ngoài rồi, sau khi ăn xong, hắn nhanh chân chạy tới bên trong gian phòng của mình!
Điều này cũng làm cho Hạ Đát nghĩ linh tinh một lúc lâu, hừ, ăn chút thức ở ngoài sao, người ta vốn còn muốn lại trổ tài nghệ nấu ăn đây!
Nhà mình có một tiểu đầu bếp, còn đi ăn thức ăn ngoài, đáng đời ngươi không được ăn món ta làm, Hừ!
Ngay ở lúc Hạ Đát nghĩ linh tinh, Diệp Nhan đã về đi đến trong phòng, mở Laptop ra (tiêu chuẩn thấp nhất của biệt thự).
Hai ngày nay thực sự là xảy ra quá nhiều việc, không rõ manh mối, cho nên muốn tìm Tiểu Thất cố vấn một chút.
Tiểu Thất có thể nói là “Thanh mai trúc mã” với Diệp Nhan, hai người đều là lớn lên trong sơn thôn nhỏ.
Chỉ có điều cùng học hành của nàng và Diệp Nhan là không giống nhau, có thể nói Tiểu Thất là tiêu chuẩn học hành. Nàng mười ba tuổi đã thi đậu đại học Hồng Kông, học chính là máy tính, có người nói hiện tại đã là hacker số một số hai thế giới.
Ghi chú: lại nói Tiểu Thất, ở trên thế giới này, ngoại trừ mấy cái hệ thống an ninh quốc gia lớn, không có trang web nào mà nàng không vào được, không có nàng không thể tìm được tin tức.
“Tiểu Thất, xuất hiện đi...”
Diệp Nhan mở laptop lên, đánh một dòng chữ, sau đó lại gửi tin đi.
Tuy rằng cái laptop này là của biệt thự cấp, nhưng Diệp Nhan tin tưởng, lấy tính tình Tiểu Thất, khẳng định cũng đã sớm hack qua cái laptop này.
“Hừ hừ (vẻ mặt mắt trợn trắng)...”
Đúng như dự đoán, máy tính bên kia, Tiểu Thất tức giận đánh ra hai chữ, cùng với biểu tượng cảm xúc.
“Ngất, ngươi quả thực vừa hack laptop ta, thực sự là ta đi đến chỗ nào ngươi hack đến chỗ đó sao...” Diệp Nhan cười khổ vỗ vỗ đầu, tiếp tục đánh chữ, “Ta hỏi ngươi, ngươi đã tìm ra lai lịch hai người kia chưa vậy?”
Diệp Nhan nói hai người kia, chính là tối ngày hôm qua đi vào phòng thuê hắn, một là nữ nhân quần đỏ ăn mặc Âu Châu thời Trung Cổ, mà một cái khác, là một tên hề mặt đầy vệt sáng! Diệp Nhan tốn đi rất nhiều sức lực, mới lấy được bức ảnh đưa cho bọn họ.
Lấy trực giác Diệp Nhan, hiện tại mà nói, hai người kia đối với hắn và Hạ Đát uy hiếp lớn nhất!
“Hai người kia à, lai lịch bọn họ không nhỏ đâu...” Chỉ chốc lát sau, Tiểu Thất bên kia dường như rất hưng phấn, “Thông tin thu thập được là, bọn họ là người đến từ một giáo phái có tên là Hồng Liên giáo chủ...”
Diệp Nhan: “Hồng Liên giáo chủ?”
Tiểu Thất: “Ừm, khả năng ngươi chưa từng nghe nói, Hồng Liên giáo chủ là giáo phái quốc tế nổi danh tà ác, giáo lí thờ phụng sinh tồn tức là hủy diệt! Thế lực chủ yếu đều ở vùng Âu Châu, có thể so sánh với Mafia.
Có người nói, người kế nhiệm Hồng Liên giáo chủ này là Thánh nữ, là một cô gái Trung Quốc xưa nay chưa thấy, cho nên nói, trong những năm gần đây, cái giáo phái này có động thái hướng về nội địa Hoa Hạ thâm nhập vào, cũng là mục tiêu trọng điểm quốc gia tiến đánh.
Nhưng cái giáo phái này hành tung quỷ dị, lại nhiều cao thủ, vì lẽ đó vẫn là căn bệnh mãn tính, bộ ngành liên quan cũng rất đau đầu. Hồng Liên giáo chủ ở quốc nội đã cấu trúc xong, là nhị sứ đồ bảy kỵ sĩ. Hai vị tông đồ thánh nữ, đều là do bên kia Âu Châu trực tiếp cắt cử, mà thủ hạ của bọn hắn, có bảy Thánh kỵ sĩ, mà bảy Thánh kỵ sĩ, mỗi một người đều là cao thủ tuyệt đỉnh!
Cái người phụ nữ áo đỏ kia, chính là Thánh kỵ sĩ thứ bảy của Hồng Liên giáo chủ —— thánh y kỵ sĩ! Mà cái tên hề bên người nàng, là một tùy tùng bên người nàng, năng lực không rõ!”
Diệp nhan: “Thì ra là như vậy!”
Tiểu Thất: “Nếu như ngươi đụng với bọn họ, có thể trực tiếp xoá bỏ! Cấp trên đối với loại tà giáo này, cũng chỉ có sáu chữ —— giết chết không cần luận tội!”
Nghe thấy câu nói này, Diệp Nhan không khỏi thở phào nhẹ nhõm, trong ánh mắt nhất thời sát khí nổi lên bốn phía! Đã có sáu chữ này, vậy thì khỏi cần phải phân vân!
“Ha ha, có điều, ta sợ ngươi sẽ không có bản lãnh này đâu (le lưỡi)...” Tiểu Thất gửi đi biểu tượng le lưỡi nhát ma.
“Cái gì, không tin ta đúng không?” Diệp Nhan hỏi lại nàng một câu.
“Vạn sự cẩn thận!”
Chỉ một câu này, Diệp Nhan lại cảm nhận được tình nghĩa sâu đậm của Tiểu Thất.
Thấy cảnh này, Diệp Nhan vừa cười sờ sờ mũi, nha đầu Tiểu Thất này, tuy rằng có lúc rất kiêu ngạo, nhưng dù là nói năng chua ngoa nhưng lại con gái mềm yếu!
Tiểu Thất: “Cô nương bên cạnh ngươi, dường như rất phiền phức a!”
Diệp nhan: “Ta biết phải làm sao, Diệp lão đầu nhi chuyển phát nhanh qua cho ta, ta thật sợ nàng là em gái ruột mất tích nhiều năm của ta...”
Diệp Nhan lắc lắc đầu, Hạ Đát đến mấy ngày nay, đúng là phiền phức không ngừng. Chỉ có điều, Diệp Nhan lại cam tâm tình nguyện đi bảo vệ cái tiểu cô nương ngây ngốc này.
Chính mình vừa thừa người tình, làm sao lại lạnh nhạt với tâm ý người ta...
Hạ Đát, khả năng là đúng lúc gặp kiếp số, tai tinh không ngừng, ở trong thiên hạ hồng trần này, gặp phải nhiều người có ý đồ xấu, hoặc thờ ơ lạnh nhạt, đời người như quán trọ, cũng không thể nương tựa vào người nào!
Ngươi có lẽ cũng là người trong số mệnh, mới gặp khó khăn! Có điều ngươi yên tâm, chỉ cần Diệp Nhan ta còn có một hơi thở, cũng phải bảo đảm ngươi nửa cuộc đời an ổn, một đời trong sạch!
Tiểu Thất: “(thở dài) nếu như vậy, ta còn có cái gì có thể giúp ngươi?”
“Ngươi giúp ta tìm hiểu, chữ viết trên bức hình này là gì?”
Diệp Nhan chụp một bức hình tấm giấy thếp vàng, để cẩn thận, hắn không có nói giấy thếp vàng này là bảo bối từ bên trong con mắt thật to lén lấy đi!
Tiểu Thất: “Được rồi, ta giúp ngươi tìm hiểu... Ai, ngươi lúc nào, có thể đối với ta được như vậy (vẻ mặt mắt trợn trắng)...”
Diệp nhan: “...”
...