Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nguyệt Mai đưa Hoàng Phượng Minh ra ngoài cửa: “Tới Đại Thế Giới sao?”
“Hẹn người ta đánh bài, đêm nay em không cần chờ cửa đâu.” Hoàng Phượng Minh quay đầu lại theo bản năng, nhìn dáng người nhỏ xinh kia, bước qua cửa kính vào phòng khách mới không thấy nữa, hắn ta cười hỏi: “Bạn của em hiện đang làm ở chỗ nào?”
“Cô ấy còn đang đọc sách ở học đường.” Nguyệt Mai nhàn nhạt nói.
Hoàng Phượng Minh có chút ngạc nhiên: “Quần áo trang điểm là xuất thân bần hàn, còn thừa tiền đến học đường.”
Nguyệt Mai “xì” một tiếng, dùng đầu ngón tay lau vệt nước giọt trên cánh tay ướt lạnh.
Hoàng Phượng Minh hiểu ra điều gì, lại nói: “Rất có tư sắc… Em hỏi một chút cô ấy có nghĩ muốn ra làm, anh nhất định có thể làm cô ấy nổi tiếng!”
Đáy lòng Nguyệt Mai không vui, cười lạnh trừng hắn ta: “Anh còn chưa làm em nổi tiếng đâu đã loạn lòng rồi, chả trách người ta nói anh luôn ăn trong bát nhìn trong nồi, vẻ mặt tham lam.”
Hoàng Phượng Minh cũng không tức giận, lại cảm thấy rất đáng yêu, bàn tay phát một cái vào mông cô, lại bóp bóp, cười nói: “Bình chọn tiểu thư của Thượng Hải anh đều đã chuẩn bị xong xuôi, hoa khôi nhất định thuộc về em, em đợi nổi tiếng đi! Đến lúc đó mời hai bàn rượu, chúng ta lại làm chuyện cưới hỏi.”
Nguyệt Mai nghe thế lại vui vẻ trở lại, nhón mũi chân hôn má hắn ta một cái, một dấu son hồng hồng in trên mặt hắn ta, cô bật cười ra tiếng, bàn tay cầm khăn tay nhón chân lau cho hắn ta.
Hoàng Phượng Minh hưởng thụ sự chăm sóc ân cần của cô, vẫn hứng thú như cũ nói: “Hỏi bạn em một chút xem, có chịu hay không! Điều kiện tùy cô ấy nêu ra, đều có thể!”
Ô tô ngừng ở ven đường, Nguyệt Mai đẩy hắn ta một cái: “Anh bỏ cái tư tưởng đó đi! Cô ấy cương trực hơn em nhiều, thà chết cũng không đi con đường này!” Nói xong liền quay người đi về.
Phùng Chi ngồi trên ghế sô pha màu nâu sáng trong phòng khách, cô nhìn khắp xung quanh, lại ngẩng đầu nhìn chiếc đèn treo thủy tinh một lát, nó giống như một chùm nho treo trên trần nhà.
Cô nhìn về phía cửa sổ sát đất, bên ngoài có một chậu cây Quan Âm màu vàng nâu, do cơn mưa mà những chiếc lá ướt ánh lên màu xanh đậm tươi tốt.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");