Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Độc Chiếm - Cô Vũ
  3. Chương 18
Trước /32 Sau

Độc Chiếm - Cô Vũ

Chương 18

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Lâm Thích đặt cô lên giường, đầu lưỡi nóng bỏng hôn không có kết cấu, Thời Gia Nhiên dịu dàng hôn môi Lâm Thích, khát cầu thêm thời gian vui sướng, Lâm Thích đột nhiên dừng lại, hỏi một câu:

“Đồng ý làm bạn gái anh nhé?”

Thời Gia Nhiên nghe thấy lời này, hai mắt mở to nhìn chàng trai đang đè lên người mình, ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu đốt cô, sóng nhiệt như sét đánh không kịp bịt tai lan tràn toàn thân.

Dòng nước ấm từ lồng ngực lẻn lên xoang mũi, từ nhỏ đến lớn, cô đã đối mặt với những lời thổ lộ muôn hình muôn vẻ, thời khắc có thể làm cô lay động như vậy, chỉ có một mình Lâm Thích, cảm giác này quá kỳ quái, làm cô không giải thích được đây là dư vị gì.

Lâm Thích thấy cô chảy nước mắt, nôn nóng đưa tay lên lau lau, không được tự nhiên nói:

“Đừng khóc, nếu em không muốn, tôi sẽ thu hồi lời này.” 

“Rốt cuộc cậu thích gì ở tôi?”

Lúc này Thời Gia Nhiên mới phát hiện khóe mắt mình có nước mắt đang chảy ra, cười nhạo thành tiếng:

“Cậu biết trước kia tôi thích anh trai cậu, Lâm Thích, ngày trước tôi đối tốt với cậu, cũng chỉ vì cậu là em trai Lâm Thanh, tôi đối với cậu không phải là có cảm tình này.”

Bàn tay Lâm Thích vuốt ve gương mặt cô, da thịt trắng nõn mượt mà rất thoải mái, anh thở hổn hển nói:

“Bây giờ thì sao? Chỉ cần bây giờ chị không thích anh ấy, là em trai của ai cũng không quan trọng, tôi là tôi, anh là anh.”

Thời Gia Nhiên không thích lúc này lại trở về bình thường khi nói chuyện, dùng giọng nói nghiêm túc như vậy, mất hứng. 

“Anh bạn nhỏ, mâu thuẫn như vậy làm gì? Không phải tôi nói có thể thử sao? Con người tôi tính tình không tốt lắm, tôi không giống như mấy chị khác biết chiều cậu đâu.”

Cô ra vẻ yêu kiều trêu đùa, ngón tay xẹt qua sống lưng anh.

Anh cúi đầu mổ xuống đôi môi nóng bỏng của cô, thở dài nói:

“Tôi đến chiều chị.”

Gương mặt đẹp đẽ của Lâm Thích đến gần cô, ngũ quan tuấn tú, con ngươi sâu thẳm gần trong gang tấc, hơi thở Thời Gia Nhiên cứng đờ, đầu óc ong ong, nhịp tim đang đập với tiết tấu rối loạn.

“Mỗi lần chị mặc sơ mi trắng rất đẹp, lần nào tôi  nhìn thấy cũng muốn đi vào cơ thể chị.”

Môi anh lướt từ đôi môi đỏ của cô về phía cổ, ngón tay thon dài linh hoạt đẩy khăn rắm ra, nắm lấy luồng đẫy đà.  Tiếng giường kêu nho nhỏ mờ ám làm cả người Thời Gia Niên như có dòng điện, cô ôm cổ anh, than nhẹ:

“Anh bạn nhỏ ~ sao cậu lại… hư hỏng như vậy chứ…?”

Lâm Thích cúi đầu ngậm lấy đầu v*, khoang miệng ấm áp bao vây, đầu lưỡi ướt nóng linh hoạt khiêu khích đầu ti mẫn cảm, làm cơn run rẩy tê dại truyền xuống bụng nhỏ, đường đi ẩm ướt lan tràn càng nhiều mật dịch. 

Hàm răng xẹt qua đầu v*, nhẹ nhàng cắn xuống, lúc cô nhẹ a ra tiếng, khóe môi anh nhếch lên ý cười nói:

“Chị rất thích tôi hư đúng không?”

Thời Gia Nhiên cúi đầu nhìn khóe miệng đang tươi cười của Lâm Thích, anh rất ít khi cười, mỗi lần cười lại có cảm giác thanh xuân, cô nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt anh, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, cùng anh pha trộn. 

Lâm Thích đã không còn xúc động như lúc trong phòng tắm, mặc dù dục vọng đang dâng trào, nhưng anh đang cố gắng khắc chế, anh muốn cho cô cảm nhận được vui sướng.  Ngón tay thon dài dán vào hai cánh hoa ẩm ướt,Thời Gia Nhiên run nhè nhẹ, không chịu nổi khống chế kẹp chặt hai chân.

“Sẽ nhẹ thôi, thả lỏng.” Anh dịu dàng tách hai chân cô ra, lòng bàn tay bồi hồi xoa ấn ở âm đế lúc nặng lúc nhẹ.

Ngón tay dính đầy nước dâm nhanh chóng đưa đẩy bên trong động, rất nhanh Thời Gia Nhiên đã nghe thấy tiếng nước xấu hổ vang lên, tiếng nước này làm người ta trầm mê lại khát vọng.

Lâm Thích được phim AV phổ cập tri thức, rất nhiều kiên nhẫn mà vỗ về chơi đùa cô gái dưới thân, thẳng đến khi cô co rút kẹp lấy tay anh, không được mà cầu nói không cần.

Thời còn học đại học Lâm Thích đã nghe bạn bè cùng phòng nói đàn ông làm tình chưa chắc là vì sướng, càng có cảm giác chinh phục hơn.

Anh nhìn ánh mắt Thời Gia Nhiên tan rã, ánh nhìn khát cầu đến mình, đáy lòng sinh ra cơn động tình quỷ dị, anh muốn độc chiếm cho riêng mình, vĩnh viễn không thể để người khác thấy được dáng vẻ này của cô.

Sẵn lúc cô đang ở dư vị lên đỉnh, anh đỡ cây gậy th*t đem quy đầu nhắm thẳng nghiền nát cửa động ướt át nhỏ hẹp, thúc eo đỉnh vào, hai người đồng thời phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.

Cảm nhận được đồ vật lấp đầy có cảm giác rất phong phú, nơi hư không đã lâu chưa có một loại thỏa mãn lớn lao như vậy, cô đưa tay ôm đè người đang ở trên mình, nỉ non:

“Có hơi căng.”

Lâm Thích hoãn lại một lát bắt đầu đưa đẩy, cả cây rút ra, tàn nhẫn xâm nhập, cửa động phấn nộn bị cắm đến lớp uốn căng ra, tiếng rên rỉ xin tha của Thời Gia Niên càng kích thích anh hơn.

Cách vách bỗng xuất hiện tiếng cãi vã làm Thời Gia Nhiên hoảng loạn mím môi lại, đôi mắt giống như nai con làm Lâm Thích thú tính quá độ, duỗi tay bắt lấy hai luồng đẫy đà, cây gậy th*t thúc vào va chạm nơi mẫn cảm ở chỗ sâu bên trong, rùng mình tê dại, từ bụng nhỏ lan đến toàn thân, tay cô chỉ bóp chặt cánh tay cơ bắp căng chặt của anh, đôi môi đỏ hé mở tràn ra tiếng rên rỉ rách nát bị anh nuốt vào trong miệng.

Âm thanh cãi vã ngưng hẳn, Thời Gia Nhiên miên man suy nghĩ bây giờ có thể Lâm Thanh sẽ làm tình với vị hôn thê không nhỉ?

Lâm Thích thấy cô thất thần, bất mãn thúc vào, rõ ràng cảm nhận được Lâm Thích va chạm như trừng phạt, cô hóp chặt bụng nhỏ, nhìn mày anh nhăn lại, cười thành tiếng:

“Anh trai cậu có phải sẽ làm tình với chị dâu không? Anh ấy sẽ dùng tư thế nào đi vào cơ thể cô ấy nhỉ?”

“Bạch bạch bạch” tiếng thân thể va chạm, tiếng giường đơn bị đâm cho kẽo kẹt kẽo kẹt rung lắc, hỗn loạn với tiếng rên rỉ thống khổ mà áp lực vui sướng của Thời Gia Nhiên.

Khoái cảm mãnh liệt quét qua cơ thể cô, giống như cuộn sóng một đợt lại đánh tiếp một đợt.

Thời Gia Nhiên ở khoái cảm cực hạn nếm được sự vui sướng, lúc cao trào ập đến, cô không thể ức chế được tiếng mình thét chói tai, cơ thể cong lên, âm đ*o co rút, một dòng dâm dịch phun trào ra giữa nơi hai người đang giao hợp, tưới lên đầu cây gậy th*t của Lâm Thích. 

Thời Gia Niên bất tri giác, xấu hổ rút khăn ra lau lau cơ thể anh, Lâm Thích hơi sửng sốt, nhận lấy khăn tắm từ tay cô, rút từ trong cơ thể cô ra nâng người ôm lên đặt trên bàn sách.

Trên bàn còn có mấy quyển vở, Thời Gia Nhiên vô lực bắt lấy cánh tay anh, không muốn ngồi trên bàn học, anh cười tà mị nhân lúc cô không chú ý tách hai chân cô ra, lại lần nữa đỉnh vào. 

Cơ thể vừa trải qua cao trào nên rất mẫn cảm, cây gậy th*t vừa mới đi vào, ngón chân Thời Gia Nhiên đều cuộn tròn lại với nhau, cửa động co rút giật giật một chút, Lâm Thích liếm hôn vành tai cô, lặng lẽ như không ra lời khẽ nói bên tai:

“Thử xem tư thế này thế nào? Chị, chặt quá.”

Khoái cảm như điện giật, tê dại khó nhịn, mỗi lần đưa đẩy là một lần mang đến niềm vui sướng khó có thể miêu tả, hai chân Thời Gia Nhiên đang kẹp eo anh bỗng dưng đá loạn.

Lâm Thích áp chế hai chân không an phận của cô, giống như máy đóng cọc nhanh chóng đưa đẩy vào trong động, đem hoa môi căng đến tràn đầy.

Con ngươi sâu thẳm không hề chớp mắt ngóng nhìn nơi Thời Gia Niên bị anh cắm đến run rẩy, đôi mắt đào hoa đẹp đẽ nhướng lên mang theo ý cười:

“Nghe xem, họ đang làm.” 

Căn bản Thời Gia Nhiên không nghe vào tiếng động ở cách vách, bên tai ngoài tiếng thở dốc của mình chính là tiếng đánh bạch bạch bạch vang vọng khắp nơi, tiếng chân bàn bị va chạm.

Khoái cảm gần chết làm Thời Gia Nhiên thở dốc nặng nề cắn vào cổ anh:

“Ưmmm ~ Lâm Thích… Tôi chịu không nổi…”

Lâm Thích nghe thấy tiếng kêu mềm mại của cô, bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn bằng một bàn tay có thể ôm hết, đánh sâu vào một lần cuối cùng.

Khoái cảm mãnh liệt giống như sóng lớn tập kích Thời Gia Nhiên, cửa động run rẩy quay cuồng ở thế cờ vui sướng bất tận, cô bóp chặt móng tay khảm cả vào cánh tay Lâm Thích, một cảm giác đau đớn kích thích thần kinh của anh, sau đó là một trận gió giật thành bão gấp gáp đưa đẩy, anh thở hổn hển phóng thích tinh dịch trong cơ thể cô.

Thời Gia Nhiên mềm mại vô lực ôm lấy cổ Lâm Thích, không thể dùng lực được nữa, mặt bàn bị nước dâm sối ướt, giấy trắng dính trên mông, cô thẹn quá động đậy: “Bẩn.” 

Giọng nói trầm thấp dễ nghe của Lâm Thích vang lên bên tai: “Tư thế này có thích không?”

Cô hôn hôn khóe môi, đưa tay lên gảy gảy tóc mái anh:

“Thích.”

*

Thời Gia Nhiên có thói quen sống một mình, nếu trong nhà có nhiều người, rất lâu sau cô mới có thể chìm vào giấc ngủ.

Chắc do uống xong rượu lại vận động mất sức, cô nhắm mắt quay lưng về phía Lâm Thích liền ngủ luôn, Lâm Thích nghe tiếng thở đều đều của cô, chậm rãi kéo người vào trong ngực, như tìm được bảo vật trân quý hôn lên trán cô. 

Sáng sớm hôm sau, Thời Gia Nhiên bị liếm tỉnh, đầu lưỡi trơn trượt đang liếm mút đầu v* cô, lúc này mới ý thức được mình đang trần trụi nằm trên giường Lâm thích, hô hấp trở nên dồn dập, ngực phập phồng lên xuống. 

Lâm Thích thấy cô đã tỉnh, nhưng vẫn nhắm mắt giả vờ ngủ, nụ hôn dừng ở xương quai xanh mịn màng, đầu vai, tay xoa bóp hai luồng tròn trịa trước ngực.

Sau khi Thời Gia Nhiên trải qua một đêm trầm luân, cơ thể mẫn cảm khác thường, động tình giữ đầu anh, ngón tay đan vào mái tóc đen. 

“Tỉnh rồi?” Anh dán vào vành tai cô, hơi thở nóng bỏng, âm thanh từ tính nghe làm tim đập nhanh, động tác ôm lấy đầu anh càng chặt thêm. 

Quy đầu cực đại  thong thả trượt vào trong cơ thể cô, chặt chẽ kết hợp, lúc nhanh lúc chậm đưa đẩy, khoái cảm ngập đầu, niềm vui thích phấn khởi do tình ái mang lại, Thời Gia Nhiên híp mắt nhìn một góc màn bị gió thổi bay, hơi thở trở nên hỗn loạn.

Lúc cô tỉnh lại đã là mười hai giờ, trong phòng sớm không thấy bóng dáng của Lâm Thích, mà bên ngoài có tiếng thảo luận của Lâm Thanh cùng với vị hôn thê về việc kết hôn.

Cô lấy di động ra nhắn tin cho Lâm Thích—— Anh bạn nhỏ, tôi đói bụng.

Lâm Thích: Dậy rồi?

Thời Gia Nhiên nhìn bức ảnh chân dung của Lâm Thích trên wechat, có cảm giác như đang yêu, hơi động tâm, làm cô cảm thấy việc cùng Lâm Thích yêu đương có lẽ cũng không phải là không được. 

Cô nhanh chóng trả lời anh ——  Anh trai và chị dâu cậu ở đây, tôi bỗng dưng xuất hiện có phải không thích hợp cho lắm?

Lâm Thích: Chờ anh hai phút.

Thời Gia Nhiên vừa xem tin nhắn WeChat xong, cửa phòng ngủ của anh bị mở ra, thấy người vào là Lâm Thích, cô nhẹ nhàng thở ra.

Lâm Thích buông chìa khóa, nhìn chằm chằm Thời Gia Nhiên, cô đang mặc chiếc áo thun, hình ảnh gợi cảm quá mức làm hầu kết anh lăn lộn, nuốt một ngụm nước miếng, thừa dịp cô không chú ý, anh mới mở mắt, nói: “Em muốn đi đâu, tôi đưa em về.”

Thời Gia Nhiên từ trên giường nhảy dựng, hai đùi trắng bóng rơi vào tầm nhìn của Lâm Thích, cô đứng bên cạnh anh, nhìn qua khe cửa ra ngoài, hình ảnh  gợi cảm này làm Lâm Thích cứng lên.

“Bọn họ đi rồi.” Lâm Thích xoay người, đưa lưng về phía Thời Gia Nhiên mở miệng nói.

Từ  trước tới nay Lâm Thích đều cảm thấy bản thân mình là người thanh tâm quả dục, việc làm tình có thể có cũng có thể không, thậm chí còn chướng mắt với mấy nam sinh có bạn chịch, bây giờ anh cũng chướng mắt chính mình, thực sắc tính dã, là có căn cứ.

Quảng cáo
Trước /32 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trọng Sinh Về Thời Niên Thiếu

Copyright © 2022 - MTruyện.net