Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Những binh sĩ khác khi nghe thấy hắn quát hỏi một tiếng, cũng đều nhìn qua phương hướng kia, tự nhiên cũng nhìn thấy một màn như vậy, mọi người đều cùng giật mình.
Bởi vì sắc trời không rõ, mọi người không thể thấy rõ những gì xảy ra sau khi xiêm y rơi xuống.
Một binh lính có võ công cao và lá gan lớn dứt khoát nhảy xuống từ trên tường thành, mắt mọi người đều nhìn thấy hắn hoàn toàn đi vào trong bóng tối, mỗi người đều đổ mồ hôi lo lắng.
Một lát sau binh lính kia lại ló đầu ra từ nơi đó, lên xuống mấy cái, trực tiếp bay lên tường thành, lần này trong lòng ngực hắn có thêm một chồng đồ vật.
Đó đúng là một bộ quần áo màu đen, giờ phút này được xếp rất gọn gàng ngăn nắp, không hề có một chút nếp gấp.
Trong đống quần áo đã xếp gọn gàng còn có một đôi cà kheo và một cái mặt nạ mặt quỷ......
"Đây là?" Giờ phút này trưởng quan thủ thành đã tới trên tường thành.
Tên binh sĩ quỳ xuống đất bẩm báo với hắn: "Trưởng quan, đây là những thứ được tìm thấy bên cạnh con sông bảo vệ thành, không nhìn thấy bất luận kẻ nào khác."
Tướng lĩnh kia dò hỏi:" Sắp xếp gọn gàng như vậy —— Ngươi làm?"
"Khi thuộc hạ phát hiện chúng, nó đã được sắp xếp gọn gàng như vậy và đặt ở trên một tảng đá lớn."
Tướng lĩnh vừa rồi đã nghe những binh lính khác bẩm báo quá trình, hắn nhìn đống quần áo đã được sắp xếp gọn gàng có chút ngẩn ngơ.
Từ khi phát hiện bộ quần áo giống như quỷ ảnh, dường như treo lơ lửng nơi đó, cho đến khi binh lính nhảy xuống xem xét, trong quá trình này chỉ mất chưa đến nửa phút.
Mà quần áo này lại có thể được sắp xếp gọn gàng chỉ trong giây lát ngắn ngủi như thế, ngay cả khi người chuyên quản và ủi quần áo mất nửa canh giờ hoàn thành, cũng không cách nào khiến chúng sạch sẽ ngăn nắp như vậy......
Phát sinh loại tình huống này, không phải do có quỷ nháo bên sông thủ thành, mà chính là vừa rồi nơi đó có tuyệt thế cao thủ lui tới!
Vô luận là loại nào cũng hiện ra sự cổ quái, cần phải bẩm báo lên trên......
......Edit & Dịch: Emily Ton......
Cố Tích Cửu ở trong khuê phòng của mình ngủ ngon một ngày.
Không có nàng phân phó, bất luận kẻ nào cũng không dám quấy rầy nàng, thời điểm tới gần chạng vạng nàng mới bị tiếng ồn ào bên ngoài đánh thức.
Nàng đã từng là sát thủ lăn lộn ở trong thế giới hắc ám, ngày thường cho dù đang ngủ cũng cơ hồ mở to một mắt, chỉ cần thoáng có chút động tĩnh lập tức có thể bừng tỉnh, hơn nữa cũng sẽ không ngủ lâu một hơi như vậy.
Nàng giơ tay xoa xoa huyệt Thái Dương, chẳng lẽ vì khối thân mình này vẫn còn là một tiểu hài tử?
Tiểu hài tử luôn luôn buồn ngủ nhiều, hơi bận rộn một chút đã có cảm giác mỏi mệt.
Đâu giống nàng ở thời hiện đại, ba ngày ba đêm không ngủ, người vẫn có thể sinh long hoạt hổ.
Nàng nghiêng tai nghe động tĩnh từ phía bên ngoài, nghe xong một lát cũng biết được đại khái.
Bên ngoài là Cố Tạ Thiên, người tra cha rẻ mạt của nàng, đi cùng hắn tới đây còn có Ngũ tỷ rẻ mạt của nàng, Cố Thiên Y.
Bởi vì không có phân phó của Cố Tích Cửu, bọn thị nữ của nàng đương nhiên không cho Cố Tạ Thiên tiến vào.
Cố Tạ Thiên đại khái đây là lần đầu tiên nhận được sự đãi ngộ như vậy của nữ nhi, thật sự rất phẫn nộ, hơn nữa ở bên cạnh có Cố Thiên Y thêm mắm thêm muối, càng khiến cho Cố Tạ Thiên tức khí đâm về phía trước.
Cố Tích Cửu đã nghe ra thị nữ của mình lần này thập phần mạnh mẽ, không sợ cường quyền của Cố tướng quân, bất luận Cố Tạ Thiên ép bức hù dọa như thế nào, các nàng đều không chịu rút lui nửa bước. Chọc đến nỗi Cố Tạ Thiên giận dữ, sau khi dây dưa một lát, lập tức ra lệnh cho binh tướng hộ vệ bên người bắt lấy đám "điêu nô" phớt lờ sự uy nghiêm của hắn mang đi trị tội.
Cố Thiên Y đắc ý dào dạt đứng ở bên cạnh, nàng ta sớm đã không vừa mắt những người bên người Tích Cửu, hiện tại những người này dám can đảm ngăn trở nhân vật thủ lĩnh Tướng quân phủ, đó chính là tự mình tìm chết!
Cố Tạ Thiên tính tình táo bạo, thời điểm ở quân doanh một lời không hợp liền quất sĩ tốt. Sau khi nhập kinh trở thành Phiêu Kị Đại tướng quân, bởi vì thường xuyên hun đúc ở dưới chân thiên tử, tính tình đã thu liễm không ít, nhưng bản tính rốt cuộc khó sửa, oai vũ vẫn còn.