Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bạch Tiểu Mễ hỏi xong, chờ mong nhìn về phía gia chủ Mạc gia, mọi người trong thôn trang Mạc gia đều có võ công cao cường, cao thủ hẳn là không ít, có bọn họ trợ giúp, quái vật kia mới có thể giải quyết nhanh hơn, nhưng nhìn đến tộc trưởng Mạc gia chỉ trầm mặc ngồi ở chỗ kia không nói một tiếng, Bạch Tiểu Mễ thu hồi ánh mắt, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Lý Thụy Nhiên trái lại vẫn nhìn Mạc gia tộc trưởng, Lý Thụy Nhiên tin tưởng ông ta sẽ đồng ý hợp tác, dù sao tất cả mọi người đều cùng trên một hòn đảo, một sinh vật có thể đe dọa đến tính mạng bất kỳ lúc nào, ông ta không có khả năng bỏ mặc, càng không thể chỉ lo thân mình.
Huống chi, Mạc gia so với bọn hắn hơi chút khác nhau về hoàn cảnh, thôn trang bọn hắn tồn tại dưới hình thức nông trang, sau ba tháng, bọn hắn trên cơ bản có thể tự cấp tự túc, nếu có thể phát triển như Hắc Phong trại, như thế bọn hắn trên cơ bản không cần ra đảo cũng là đương nhiên, còn y phục gì gì đó? Nếu nông trang có, nuôi tằm cũng không phải không có khả năng.
Tuy nhiên những thứ gieo trồng gì gì đó? Nuôi dưỡng gì gì đó? Hắn không phải cực kỳ hiểu biết, nhưng hắn cảm thấy Tiểu Mễ biết, hiện tại trong mắt Lý Thụy Nhiên, Bạch Tiểu Mễ là một người vạn năng, không có gì là không làm được, đối với nữ tử này, trên miệng hắn không nói, nhưng từ đáy lòng bội phục.
Lần này, bọn họ có đủ khả năng để tiêu dùng nhờ thôn trang.
Tuy trong lòng đã có đáp án, nhưng Lý Thụy Nhiên vẫn không nói, tính hắn tuy có nóng vội, có đôi khi quả thật cũng là sơ ý lơ là, nhưng người vốn thông minh, cũng vì thông minh nên thiên phú võ học cũng cao, vì vậy mới dưỡng tính cách hắn thành kiêu ngạo tự phụ như lúc trước.
Bất quá trải qua Bạch Tiểu Mễ đả kích vài năm nay, cùng tôi luyện, Lý Thụy Nhiên bình thường đối với Bạch Tiểu Mễ vẫn có chút kích động, nhưng thời điểm mấu chốt tuyệt đối sẽ không làm hỏng chuyện.
Bạch Tiểu Mễ lẳng lặng ngồi, đầu cúi thấp, ánh mắt rơi vào trên chén trà trong tay, giống như nhìn ngắm màu sắc trong chén nước trà.
Lý Thụy Nhiên cũng học theo Bạch Tiểu Mễ, bắt đầu giả bộ thâm trầm.
Không khí trong phòng khách bỗng nhiên có chút áp lực, thiếu niên nhìn phụ thân, sau đó nhìn phụ thân Bạch Tiểu Mễ.
”Phụ thân, việc này phát sinh ở trên đảo, không giải quyết là không được!” Thiếu niên liếc thấy Tiểu Mễ cúi đầu, cho rằng nàng khổ sở, quay đầu nhìn về phía phụ thân mình, kỳ thật hắn có chút không rõ, phụ thân vì cái gì không đáp ứng, dù sao cũng là ở trên đảo, không xử lý căn bản là không thể, có người hợp tác không phải càng thêm nắm chắc sao? Hơn nữa võ công của hai cha con bọn họ cũng không tệ.
”Ha ha ha! Vi phụ biết, chỉ là quái vật biển này rất mạnh, tuy trước đó đã giết chết một con, nhưng lại tổn thất hơn hai mươi cao thủ, vi phụ không phải đang suy nghĩ biện pháp sao? Nhìn tiểu tử người nóng vội như vậy, hay là hôm nay mới gặp liền không nỡ thấy người ta chịu một chút ủy khuất hả?” Gia chủ Mạc gia trêu chọc nhìn về phía nhi tử nhà mình.
”Phụ thân, ngài nói bậy bạ gì đó?” Thiếu niên chần chừ nhìn lén Bạch Tiểu Mễ, lập tức nhanh chóng quay đầu trở lại trừng phụ thân nhà mình, trên mặt trắng nõn nổi lên đỏ ửng nhàn nhạt, cũng không biết là vì tức giận hay xấu hổ.
Bạch Tiểu Mễ tự nhiên cũng nghe thấy Mạc tộc trưởng nói, lời hắn nói khiến Bạch Tiểu Mễ hơi nhíu mày, rõ ràng đã nói rõ với bọn họ là mình đã có vị hôn phu, vì sao Mạc tộc trưởng này vẫn nói đùa chứ?
Chuyện như vậy ở cổ đại không phải vẫn luôn bảo thủ à?
Tuy diện mạo thiếu niên cực kỳ tuấn mỹ, võ công cũng được, người nhìn qua cũng cực kỳ có kiên cường chính trực, nhưng Bạch Tiểu Mễ lại không có cảm giác với hắn, có lẽ tộc trưởng Mạc gia chỉ là thích lấy việc này nói đùa, nàng cũng không nhất thiết cần để ý.
”Ai ôi, còn xấu hổ đến mức tức giận nữa kìa, ngươi xem tính tình ngươi thế này, rồi lại nhìn Tiểu Mễ người ta đi, người ta nhìn qua tuổi còn nhỏ hơn so với ngươi, nhưng rất trầm ổn, ngươi nên học tập người ta một chút.” Mạc tộc trưởng tựa hồ không định buông tha nhi tử, nhìn nhìn mọi người, lập tức đối với nhi tử nói.
”Phụ thân, hiện tại chúng ta đang bàn chính sự đấy? Ngài ở đó nói hươu nói vượn cái gì thế? Người làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự nữ tử của nàng!” Thiếu niên buồn bực trừng phụ thân nhà mình, phát hiện phụ thân vẫn trước sau như một không đáng tin, cũng không biết mẫu thân tốt như vậy lúc trước là thấy thế nào mới đi lấy ông.
”Ha ha ha! Con nhà người ta còn không có khẩn trương, ngươi khẩn trương cái gì?” Mạc gia tộc trưởng cười nói.
Lúc này thiếu niên là giận thật, trừng mắt phụ thân, không nói chuyện.
”Phu quân!” Tuy rất thích chọc nhi tử tức giận, nhưng nhìn thấy nhi tử thực sự tức giận, tộc trưởng phu nhân vẫn là đau lòng.
”Được rồi, được rồi! Không nói nữa!” Mạc tộc trưởng thấy phu nhân nổi bão, cũng không dám đùa giỡn nhi tử thêm.
Đối với chuyện nhà này, Bạch Tiểu Mễ thờ ơ, Lý Thụy Nhiên tuy trong lòng tức giận, nhưng thấy Bạch Tiểu Mễ không động, hắn tự nhiên cũng không động.
Người nhà này thật sự rất quá phận, đã nói qua Tiểu Mễ có vị hôn phu, mà vẫn còn đùa cợt như vậy, quá không để bọn họ vào mắt rồi.
”Bạch huynh, Tiểu Mễ, các ngươi trước cùng Mạc mỗ đến thư phòng đi! Nơi đó có một chút tư liệu liên quan tới quái vật, hai người nhìn xem, rồi chúng ta nghiên cứu xem nên đối phó với nó như thế nào?” Tươi cười trên mặt Mạc tộc trưởng không đổi, quay đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên.
”Vậy thì làm phiền Mạc tộc trưởng rồi!” Lý Thụy Nhiên ngoài cười nhưng trong không cười, luôn lấy Tiểu Mễ ra trêu đùa, nếu không phải hiện tại có việc cầu bọn họ, hắn đã sớm nổi bão rồi.
Bạch Tiểu Mễ không lên tiếng, đứng lên đi theo phía sau Lý Thụy Nhiên, từ khi Mạc tộc trưởng nói đùa đến bây giờ vẫn không nói câu nào, thậm chí ngay cả đầu cũng không ngẩng.
Thiếu niên ngẫm lại cũng đi theo, ánh mắt tối sầm nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, có chút ảo não, nhưng lại không biết làm gì hơn.
Mạc gia sơn trang không nhỏ, từ trước sảnh đến thư phòng an tĩnh, mọi người đi nửa giờ, mà lúc này thời gian đã là buổi tối, cũng may mắn cách một đoạn hành lang treo một cái đèn lồng, tuy không phải rất sáng, nhưng cũng có thể làm cho người ta thấy đường đi.
Bạch Tiểu Mễ đối với sắc trời như vậy không có phản ứng, Lý Thụy Nhiên đã có chút bất an, dù sao hiện tại cúi đầu trước người ta, nếu bọn họ làm ra chuyện gì, cũng không biết hắn có thể ứng phó bảo vệ Tiểu Mễ hay không.
Đương nhiên Lý Thụy Nhiên không phải lo lắng đến an toàn tính mạng của hai người bọn họ, mà là lo lắng Mạc tộc trưởng không đáng tin, đem Tiểu Mễ trói lại để nàng cùng thiếu niên kia xảy ra chuyện đó.
Nếu thật sự phát sinh chuyện kia, vậy hắn không thể không làm…đại ca thất vọng.
Càng nghĩ Lý Thụy Nhiên càng không yên tâm, cho nên bất tri bất giác không biết tay mình đã nắm tay Bạch Tiểu Mễ, hơn nữa lực đạo trên tay càng lúc càng mạnh.
”Làm sao vậy?” Cảm giác được lực đạo trên tay, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên sẽ không cho là Lý Thụy Nhiên đối với nàng có tâm tư, bất quá nhìn hắn khẩn trương như vậy, Bạch Tiểu Mễ nhỏ giọng hỏi.
Lý Thụy Nhiên thấy trước sau đều có người, cũng không biết nói sao? Chỉ có thể nhìn Bạch Tiểu Mễ, trong mắt ý tứ là đề phòng.
Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên ở chung cũng không phải một ngày hai ngày, chút hiểu ngầm vẫn có, thấy Lý Thụy Nhiên căng thẳng, trong lòng có chút ấm áp, cười gật gật đầu.
Mạc tộc trưởng đi phía trước nên không có phát hiện hai người thì thầm, nhưng không có nghĩa là người đi phía sau, tộc trưởng phu nhân nhìn có vẻ hiền lành lại không nhìn thấy, tuy trời có chút tối, nhưng nàng vẫn nhìn rõ hai người nắm tay nhau, khóe miệng hơi nhếch cười nhẹ.