Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Ngươi làm gì?” Cảnh vật không ngừng bay ngược, trong chớp mắt hai người đã rời khỏi phủ thành Lam Tinh, Bạch Tiểu Mễ trầm xuống, không rõ tên chết tiệt này muốn làm gì? Chẳng lẽ thẹn quá hóa giận, tìm nơi không người rồi giết nàng?
Nghĩ như vậy mặt Bạch Tiểu Mễ càng trầm hơn, nếu thực như vậy, nàng có bao nhiêu nắm chắc thoát khỏi, dù sao thực lực Lý Mặc Nhiên quả thật mạnh hơn so với nàng, cho tới bây giờ, nàng vẫn chưa biết thực lực chân chính của hắn?
Lý Mặc Nhiên nhanh chóng đi về phía trước, không trả lời câu hỏi của Bạch Tiểu Mễ, trên mặt có chút đáng sợ, nhìn không ra cái gì? Lý Mặc Nhiên như vậy càng khiến Bạch Tiểu Mễ lạnh hơn.
“Lý Mặc Nhiên, ngươi muốn làm gì?” Bạch Tiểu Mễ vừa nghĩ đối sách, vừa nhìn cảnh vật địa hình chung quanh, cũng làm tốt chuẩn bị đánh không lại thì chạy trốn, tên này có chút khủng bố, không giống với Lý Mặc Nhiên lúc trước, điều này khiến Bạch Tiểu Mễ có chút bất an!
Lý Mặc Nhiên nghiêm mặt lạnh, tốc độ nhanh hơn.
Bạch Tiểu Mễ thấy đối phương không để ý đến mình, cũng không cùng hắn nhiều lời, hiện tại nàng chỉ hy vọng thân thể Lý Mặc Nhiên chưa khôi phục hoàn toàn, chỉ cần thực lực của hắn như đêm qua, có lẽ nàng còn có cơ hội chạy trốn không chừng.
Bạch Tiểu Mễ nghĩ như vậy, càng chú ý tới hoàn cảnh chung quanh, phát hiện Lý Mặc Nhiên rất nhanh đã mang nàng đi vào vùng núi, cây cối cao lớn rậm rạp, một mảnh màu xanh ngát, sau khi trải qua rừng cây, tốc độ Lý Mặc Nhiên bỗng chậm lại, Bạch Tiểu Mễ bắt đầu cảnh giác nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, chuẩn bị tư thế chiến tranh.
Chỉ cần hắn vừa có động tĩnh, nàng sẽ đánh trả trước tiên.
Cũng bởi vì hiện tại Bạch Tiểu Mễ vẫn chú ý tới Lý Mặc Nhiên nên không phát hiện ra, hai người đã đi tới bên cạnh hồ nước, hồ nước trong suốt thấy đáy, ánh sáng mặt trời chiếu xuống nước trong veo, gió nhẹ thổi qua mang theo nhàn nhạt ẩm ướt, sắp vào hạ, hơi nước không làm cho người ta cảm giác ẩm, ngược lại vô cùng mát mẻ.
Tuy Lý Mặc Nhiên dọc đường đi phi rất nhanh nhưng động tĩnh của người trong lòng hắn vẫn biết, cảm thấy được cảnh giác của nàng, trên mặt Lý Mặc Nhiên chìm xuống vài phần.
Chẳng lẽ hắn trong mắt nương tử không đáng tín nhiệm sao?
Có như vậy, Lý Mặc Nhiên cấp bách muốn khôi phục trí nhớ, muốn nhớ lại chuyện hai người, cảm giác của hắn đối với nàng rất mãnh liệt, mà chỉ khi đối mặt với nàng, tim hắn đập nhanh bởi vì nàng, hắn tuy không có ký ức cùng nàng nhưng hắn có thể xác nhận, hắn thích nàng.
Tuy không biết thích tới trình độ nào nhưng có một điều, hắn không nghĩ muốn mất đi nàng, muốn vĩnh viễn giữ nàng bên người.
Tiểu nữ tử trước mắt bởi vì chuyện Tư Nguyên mà nhìn hắn với ánh mắt khác.
“Rầm!” “A!” Bạch Tiểu Mễ chú ý Lý Mặc Nhiên từng giây phút, cho rằng hắn sẽ có động tác bất lợi với nàng, đúng ngay sau đó, một cảm giác mát lạnh đánh úp lại, cả người rơi vào trong nước, đương nhiên cho dù rơi xuống nước, nàng vẫn an toàn trong lòng Lý Mặc Nhiên.
“Khụ khụ khụ!” Sự tình phát sinh quá nhanh, Bạch Tiểu Mễ không chuẩn bị nên bị uống mấy ngụm nước. phục hồi lại tinh thần mới phát hiện, nàng bị Lý Mặc Nhiên ôm đứng dưới nước.
“Nương tử, nàng không sao chứ?” Thấy Bạch Tiểu Mễ ho khan mãnh liệt, Lý Mặc Nhiên vốn mặt lạnh cũng không thể bao trì thêm nữa, tay vỗ nhẹ lưng nàng, nhìn mặt trắng nõn bởi vì kho khan mà đỏ bừng, lập tức đau lòng, hắn có phải đã quá phận hay không, đúng là hắn có chút tức giận mà?
Không những tức giận mà còn có chút lo sợ.
“Lý Mặc Nhiên, ngươi điên rồi, đang tốt tự dưng nhảy xuống hồ làm gì? Nếu ngươi muốn chết thì tự mình làm, không cần kéo thêm ta!” Tỉnh lại sau khi ho khan, tâm vốn sợ hãi đã bình tĩnh lại, trừng mắt về phía ánh mắt quan tâm của Lý Mặc Nhiên, dùng lực đám vài cái trên lồng ngực của hắn.
“Nương tử nói bẩn, không phải sao? Vi phu đây là tới tắm thôi! Hồ nước này rất lớn lại trong suốt, nhất định sẽ tẩy cực kỳ sạch sẽ!” Lý Mặc Nhiên cầm tay đang đấm hắn, thương tổn của hắn vẫn chưa tốt? Lực tay nương tử cũng không nhỏ, còn đánh nữa hắn thật sự sẽ bị thương nặng.
Lý Mặc Nhiên ủy ủy khuất khuất, đôi mắt thâm thúy trong suốt phiếm ánh nước, không biết vì có hồ nước hay vì mắt hắn xinh đẹp, đôi mắt Lý Mặc Nhiên sáng ngời như ánh sao, Bạch Tiểu Mễ không có tiền đồ nhất thời nhìn ngây người.
“Nương tử đừng trách vi phu có được không, sau khi vi phu tắm rửa sẽ không đụng vào nữ nhân khác, tương lai vi phu chỉ ôm mình nương tử, chỉ dắt tay nương tử, chỉ thân nương tử, chỉ…” Lý Mặc Nhiên liên tiếp tỏ thái độ, càng nói càng rõ ràng.
“Từ từ, ngươi đến đây vì muốn tắm rửa?” Bạch Tiểu Mễ phục hồi tinh thần, nghe lý do Lý Mặc Nhiên nói càng ngày càng quá phận, mặt nhịn không được đỏ lên, trừng hắn hỏi.
“Đúng vậy nha! Vi phu ngẫm lại một vòng mới nghĩ nước nơi này trong veo nhất, vi phu nhất định phải tắm rửa sạch sẽ, như vậy nương tử sẽ ôm vi phu thôi?” Lý Mặc Nhiên lấy lòng hỏi, nói xong tay hắn bắt đầu không thành thật dao động trên người Bạch Tiểu Mễ, miệng cũng không thành thật muốn đụng trước mặt nương tử.
“Cút!” Bạch Tiểu Mễ vừa có chút cảm xúc khác thường, nhìn tên nào đó đang bộ dáng thật thà phúc hậu lập tức chuyển hóa thành lưu manh, tay vội đẩy ra đôi môi sắp sửa hôn mặt nàng, lưu manh!
“Nương tử!” Bạn gấu ủy khuất, đôi mắt sâu mê người càng hiện ra hồn nhiên.
“Ngươi tắm thì tắm đi, vì sao lại kéo ta xuống đây?” Bạch Tiểu Mễ bị hắn nhìn có chút xấu hổ, nàng không có năng lực miễn dịch đối với ánh mắt hắn, hiện tại Lý Mặc Nhiên gia tăng công suất, nàng tự nhiên không chịu nổi, tim đập nhanh.
“Vi phu lo lắng tắm không sạch sẽ, nương tử sẽ không để ý tới ta, cho nên muốn nương tử hỗ trợ!” Lý Mặc Nhiên đáp.
“Không cần, tự ngươi tắm đi! Kỳ thật, tắm hay không tắm ta không quan tâm!” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên nghĩ đến tình cảnh sáng nay, mặt vốn khó xử lập tức trầm xuống, không nhìn Lý Mặc Nhiên, kỳ thật tắm hay không tắm có ý nghĩa gì chứ, quan trọng là…trái tim kia, nếu tâm thay đổi, tắm nhiều lần còn tác dụng gì.
Bạch Tiểu Mễ nói xong liền muốn tránh thoát tay Lý Mặc Nhiên, định lên bờ.
“Có ý gì?” Lý Mặc Nhiên có chút khó hiểu, nhìn sắc mặt nương tử, hắn luống cuống, tay ôm nàng càng chặt hơn.
“Không có gì? Ngươi tắm đi! Ta lên trước!” Bạch Tiểu Mễ rất nhanh phát hiện tâm tư khác thường của bản thân, tâm càng đi xuống.
Có gì đó tựa hồ sống động như thật nhưng Bạch Tiểu Mễ không muốn đi sâu vào vấn đề này, nàng có chút lo sợ.
“Cùng tắm thôi! Nương tử không muốn giúp vi phu tắm, vi phu không miễn cưỡng nàng, vi phu cực kỳ nguyện ý giúp nương tử tắm!” Bạn gấu xấu tính, quấn không cho Bạch Tiểu Mễ rời đi.
“Lý Mặc Nhiên, buông tay!” Bạch Tiểu Mễ chán nản, hắn vẫn vô sỉ như trước.
“…” Tay vẫn như cũ không có ý muốn buông.
“Được rồi! Ta không lên, ngươi có thể bỏ tay ra!” Bạch Tiểu Mễ nhìn tên vô lại, cuối cùng thỏa hiệp.
“Thật tốt quá!” Vẻ mặt bạn gấu rạng rỡ, mặt mày hớn hở, động tác nhanh chóng kéo đai lưng mình.
“Này, ngươi làm gì đó?” Thấy Lý Mặc Nhiên buông tay, Bạch Tiểu Mễ vừa mới có chút sức lực, bỗng nhiên lại nhìn thấy Lý Mặc Nhiên tháo dây cởi áo, mắt trừng lớn, mặt đỏ bừng.
“Tắm rửa nha!?” Bạn gấu khờ dại nhìn nương tử đang hoảng sợ, vẻ mặt ngây thơ như đúng lẽ đương nhiên, lại giống như Bạch Tiểu Mễ ngạc nhiên mới là kỳ quái.
Ý trong mắt rõ ràng nói: ‘Không cởi quần áo tắm rửa thế nào?’
Bạch Tiểu Mễ nhất thời không phản bác được, thật ra cũng không phải lần đầu tiên nàng thấy Lý Mặc Nhiên hở ngực lưng trần, nhưng không biết có phải vì thời gian tách ra quá dài hay không, lần này nhìn thấy hắn cởi quần áo, tim của nàng đập càng lúc càng nhanh.
Bạch Tiểu Mễ nhanh chóng xoay người.
Nàng không nhìn thấy, khi nàng xoay người, bạn gấu nào đó vốn hồn nhiên phúc hậu, khóe miệng cong lên ý cười sung sướng, trong mắt lóe lên tia xảo trá.
Tuy Bạch Tiểu Mễ xoay người qua nhưng tiếng cởi quần áo phía sau đều nghe rõ, khiến tâm nàng không cách nào khôi phục bình tĩnh, trong đầu tự giác hiện lên dáng người cao ngất, da thịt trắng noãn, nàng vẫn biết tên mặt gấu kia vóc người đẹp, làn da tốt nhưng hôm nay nhìn dưới ánh mặt trời, Bạch Tiểu Mễ mới biết được dáng người cùng làn da của hắn đẹp hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng.
Bởi vì nước trong veo quá mức, nàng thậm chí có thể thấy đôi chân dài kiện mỹ của hắn, nghĩ tới đây, mặt Bạch Tiểu Mễ càng hồng, tim đập nhanh hơn.
“Nương tử!” Giọng nói trầm thấp từ tính vang lên, nghe tưởng như không có gì nhưng Bạch Tiểu Mễ sau khi nghe xong lại có cảm giác đặc biệt gợi cảm ái muội.
“Làm sao!” Bạch Tiểu Mễ hung dữ trả lời! Che dấu vẻ không được tự nhiên của mình.
Không soi gương cũng biết, mặt nàng nhất định đỏ rực rồi, chợt nghe giọng nói từ tính mười phần từ người nào đó, tim đập nhanh, Bạch Tiểu Mễ đỡ ngực lo lắng, sợ trái tim mình đập nhanh quá sẽ nhảy ra ngoài.
“Nương tử, phía sau lưng vi phu không vươn tới được, nương tử giúp vi phu chà lưng đi!” Tiếng nói của bạn gấu vô tội đề xuất yêu cầu không hợp lý.
“Cút!” Bạch Tiểu Mễ lúc này làm sao có thể đấm bóp lưng cho Lý Mặc Nhiên, quay người nhất định sẽ bị hắn nhìn thấy mặt đỏ của mình, nếu bị hắn thấy được, về sau nàng gặp người thế nào đây!
Bạch Tiểu Mễ lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía bờ, lần này không biết có phải Lý Mặc Nhiên không ngờ tới hay không, hay bởi vì không ngăn nàng, dù sao Bạch Tiểu Mễ vẫn thuận lợi chạy lên bờ.
Không dám quay đầu, Bạch Tiểu Mễ bỏ chạy, cứ như thế chạy thẳng một mạch.
“Ha ha ha a!” Bạch Tiểu Mễ rời đi, người đứng trong hồ sung sướng nở nụ cười, trong mắt tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, thì ra thích một người là cảm giác như vậy, cảm giác này không sai!