Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bạch Vũ thấy tình huống có chút xấu hổ, mở miệng hòa giải, “Thương trưởng lão, tháng này ta còn chưa giao Phi Hồng Chi Nguyệt cho ngươi, bởi vì tham gia Triệu hoán đại hội nên mới kéo dài.”
Thương trưởng lão nhanh chóng cười nói, kiểm kê một chút, có chút buồn bực nói, “Chất lượng Linh tửu mà Bạch Vũ cô nương cung cấp càng ngày càng tốt, nhưng số lượng này vẫn là quá ít.”
Mỗi tháng chỉ có một trăm ly, toàn bộ Vân Vũ Thần Châu có bao nhiêu Vô Trần tửu lâu, căn bản là không đủ để phân chia. Hơn nữa, một phần Linh tửu đã được dùng để thưởng cho Triệu hoán đại hội, một tháng Vô Trần tửu lâu đều không có Linh tửu để bán.
“Cũng không có biện pháp, chỉ có một mình ta, không làm được nhiều như vậy.”
Thương trưởng lão cẩn thận nhìn Dạ Quân Mạc một cái, kiên trì thương lượng với Bạch Vũ, “Chúng ta có thể phái người làm giúp ngươi, cũng có thể toàn quyền phụ trách dược liệu.”
Nhưng phối phương này của ta phải cho các ngươi xem đúng không? Bạch Vũ hiểu được ý tứ của Thương trưởng lão, ngay từ đầu nàng đã không tính cất giấu phối phương, chỉ có một mình làm Linh tửu, mệt chết khiếp cũng kiếm không được nhiều tiền lắm, đương nhiên là bán phối phương, được nhận không phần phân chia thì sẽ thoải mái hơn.
“Thương trưởng lão muốn có bí phương của Phi Hồng Chi Nguyệt cũng không phải không thể, ta cũng đã được Vô Trần Cung tuyển làm đệ tử, đương nhiên cho ngươi chút mặt mũi cũng không phải không được.” Bạch Vũ mỉm cười, nói thẳng vào vấn đề.
Thương trưởng lão vừa nghe có hy vọng, vui cười hớn hở khích lệ Bạch Vũ, “Có thể thu được đệ tử như ngươi cũng là chuyện may mắn của Vô Trần Cung chúng ta. Nếu ngươi nguyện ý giao bí phương cho chúng ta, về sau, hàng tháng chúng ta đều sẽ đưa cho ngươi 1000 vạn tinh thể thứ phẩm!”
1000 vạn không ít, so với tiền hàng tháng nàng kiếm được còn nhiều hơn, nhưng Bạch Vũ cũng không phải là kẻ ngốc.
Nàng nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, nhìn Thương trưởng lão thật sâu, “Không phải Thương trưởng lão thấy ta tuổi nhỏ mà bắt nạt đó chứ? Bí phương Phi Hồng Chi Nguyệt trên tay các ngươi có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Quả thực là bắt nạt ta cái gì cũng không biết sao?”
Hiện tại, giá của một ly Phi Hồng Chi Nguyệt là 20 vạn, sau khi Vô Trần Cung có được bí phương, tuyệt đối hàng tháng sẽ không chỉ tiêu thụ được một trăm ly, một tháng nhập vào sổ sách được mấy ngàn vạn không phải rất đơn giản sao.
Thương trưởng lão cũng không xấu hổ, “Bạch Vũ cô nương muốn phân chia lợi nhuận?”
“Đây là đương nhiên. Ta muốn bảy thành lợi nhuận của Phi Hồng Chi Nguyệt!” Bạch Vũ công phu sư tử ngoạm.
Sắc mặt Thương trưởng lão trầm xuống, cũng bất chấp Dạ Quân Mạc đang ở đây, lập tức trả giá với Bạch Vũ, “Không thể được, bảy thành rất nhiều, nhiều nhất là ba thành!”
“Bảy thành!”
“Bốn thành!”
“Bảy thành!”
“Năm thành, không thể nhiều hơn nữa!” Thương trưởng lão cắn răng nói.
“Thành giao.” Bạch Vũ lạnh nhạt gõ một nhịp. Không cần tự mình làm, cũng không cần trả tiền dược liệu, được nhận không năm thành lợi nhuận đã là cực hạn của Vô Trần Cung, nàng cũng không muốn hùng hổ dọa người.
Thương trưởng lão thở dài nhẹ nhõm một hơi, thật đúng là hắn sợ Bạch Vũ hết hy vọng kẹp chặt bảy thành không được mà bỏ đi.
Đàm phán giá cả ổn thỏa, Bạch Vũ lại đưa ra hai yêu cầu, thứ nhất, số lượng, mỗi tháng mỗi tửu lâu không được bán quá ba mươi ly Phi Hồng Chi Nguyệt, vật có trân quý hơn nữa cũng không đáng giá. Thứ hai, nếu nàng không muốn bán Phi Hồng Chi Nguyệt cho ai, Vô Trần tửu lâu sẽ không được hứa bán cho người đó.
Thương trưởng lão không nói hai lời, đáp ứng toàn bộ. Bạch Vũ đã viết ra phối phương Phi Hồng Chi Nguyệt ngay tại chỗ giao cho Thương trưởng lão.
Thương trưởng lão kích động cất kỹ bí phương, cười hớ hớ nói với Bạch Vũ, “Về sau, mỗi tháng phân chia sẽ trực tiếp chuyển vào trong Huy chương Triệu hoán sư của ngươi, ngươi muốn lấy ra khi nào cũng được, ta đề nghị hai ngày này ngươi hãy chuẩn bị vài thứ, ba ngày tới ngươi sẽ đến Vô Trần Cung đưa tin, đệ tử mới nhập môn sẽ rất thảm.”
Bạch Vũ ngạc nhiên, Thương trưởng lão luôn luôn nghiêm cẩn (chẩn thận, chặt chẽ), có thể khiến cho hắn nói ra hai chữ rất thảm, vậy thì sẽ thê thảm bao nhiêu?!
“Ôm đùi ta, nàng sẽ không cần lo lắng.” Dạ Quân Mạc đột nhiên lạnh nhạt mở miệng, xấu xa ngoắc ngoắc ngón tay với nàng.
Bạch Vũ kiêu ngạo trừng mắt, “Không ôm!”