Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: V.O
Bạch Vũ oán hận lý sự: "Ngươi tặng thì tặng, sao lại phá hư hoa đăng của người khác, hoa đăng của Tả Khưu Lan và Sa Hoằng đều rất đắt tiền!"
Ta quản hắn đắt hay không đắt.
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt nói: "Ta vui."
"Ngươi vui, ta không vui, bọn họ đều là bằng hữu của ta, ngươi bá đạo như vậy làm cái gì? Không phải là ghen chứ?" Bạch Vũ âm nghiêm mặt nói thầm.
Dạ Quân Mạc hừ lạnh một tiếng, cúi mắt không nói.
Bạch Vũ rớt cằm: “Thật sự không phải là ngươi ghen đó chứ?"
"......"
"Ha ha ha ha ——" Bạch Vũ cười như điên, nhìn bộ dạng Dạ Quân Mạc kiêu ngạo, lãnh mạc, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ đáng yêu.
Một tay Dạ Quân Mạc kéo nàng vào trong lòng, bá đạo ôm đi.
Bạch Vũ một đường giãy dụa, bị ôm tới cửa Dược Thiện Đường rốt cục mới được tự do.
Dược Thiện Đường vẫn cực kỳ náo nhiệt như trước, hai nữ đệ tử vừa rồi chặn đường đã không còn thấy, nhưng Bách Lý Vân Diễm lại tự mình đứng ở cửa, cười dài nhìn nàng.
"Ta biết ngươi sẽ không chết tâm, còn có thể đến. Nhưng ngươi đến vài lần nữa cũng đừng nghĩ có thể vào được cửa Dược Thiện Đường." Bách Lý Vân Diễm nhẹ giọng nói xong, trong tươi cười cất giấu sát khí lợi hại.
Bạch Vũ nhíu mày: "Ngươi cảm thấy ngươi cản được ta?"
"Đương nhiên. Bạch Vũ tụ tập đông người gây rối, ý đồ phá rối Đại hội linh tửu, không được tiến vào Dược Thiện Đường." Bách Lý Vân Diễm kiều mỵ buông tay, "Ngươi xem, ta đã tìm được lý do rất tốt, trừ phi ngươi xông vào."
Nếu Bạch Vũ xông vào, Bách Lý Vân Diễm vừa vặn tìm được lý do giam giữ nàng.
Bạch Vũ nở nụ cười, cười đến đặc biệt vui vẻ, dung nhan tuyệt sắc dưới khăn che mặt lộ ra tươi cười say lòng người, bách hoa thất sắc, khuynh quốc khuynh thành.
Bách Lý Vân Diễm căm tức nhìn nàng chằm chằm: "Ngươi cười cái gì?"
"Cười ngươi ngốc." Bạch Vũ nhìn về phía sau, Dạ Quân Mạc lạnh nhạt đi tới, giữ chặt Bạch Vũ đi vào trong Dược Thiện Đường.
Sắc mặt Bách Lý Vân Diễm trắng nhợt: "Mạc Điện, người đến xem Đại hội linh tửu sao? Bạch Vũ nàng ta......"
Dạ Quân Mạc đạm mạc nhìn nàng ta một cái, ngay cả một câu cũng không nói liền dẫn Bạch Vũ đi vào.
Bách Lý Vân Diễm cắn môi, chỉ một cái liếc mắt, tầm mắt khinh miệt mà lạnh như băng kia tựa như dao găm đâm vào trong lòng nàng ta, làm cho cả người nàng ta rét run.
Nàng ta luôn luôn ở trong Dược Thiện Đường hỗ trợ xử lý Đại hội linh tửu, không nghe được tin tức Dạ Quân Mạc tặng hoa đăng cho Bạch Vũ, càng không nghĩ đến vậy mà Bạch Vũ có thể khiến cho Mạc Điện dẫn nàng đi vào.
Nếu trưởng lão khác thì cũng thôi, cố tình lại là Mạc Điện, ngay cả thử ngăn cản một chút nàng ta cũng không dám. Bách Lý trưởng lão có nói với nàng ta, ở Vô Trần Cung, đắc tội Cung chủ nhưng đừng đắc tội Mạc Điện.
Lúc này, Tòng Nguyệt Cầm mang theo một bụng lửa giận đã trở lại, tức giận kể lại chuyện vừa rồi với Bách Lý Vân Diễm.
Sắc mặt Bách Lý Vân Diễm khó coi như là phụ mẫu đã chết, ghen tị cắn chặt răng: "Bạch Vũ, mệnh của ngươi sao lại tốt như vậy?"
Lúc ở Bắc La Quận Quốc có Bạch Tử Quỳnh chiếu cố, bây giờ lại có Mạc Điện.
Đây chính là Mạc Điện! Có tuấn dung tai ương trăm họ, có thực lực sâu không lường được, có địa vị một tay che trời, nam tử như vậy sao có thể coi trọng Bạch Vũ? Rốt cuộc nàng tốt chỗ nào? Tốt chỗ nào?
Bách Lý Vân Diễm âm tàn nhìn vào trong Dược Thiện Đường, Đại hội linh tửu lần này là sân nhà của ta, là cơ hội của ta, cho dù ngươi dựa vào Mạc Điện vào được, ta cũng tuyệt đối sẽ không để cho ngươi gây trở ngại đến ta, sớm hay muộn ta cũng sẽ dẫm nát ngươi dưới chân!
Nàng ta gợi lên một chút cười lạnh, lôi kéo Tòng Nguyệt Cầm cùng nhau quay lại trong Dược Thiện Đường.
Đại hội linh tửu được kéo dài trong thời gian rất dài, hiện tại có thể nói đã đến giai đoạn tỷ thí kịch liệt, một vài Dược Thiện Sư chân chính rốt cục cũng bắt đầu ra tay, đại đệ tử đỉnh Hắc Nham làm ra một ly linh tửu 17 điểm, giành được ủng hộ của cả sảnh đường.