Nàng vẫn im lặng ôm lấy cơ thể hắn, một tay lại giữ lấy trái tim có con dao của nàng. Cơ thể nàng run lên sau khi nghe câu đó của hắn. Nàng. . . . . Không dám nhìn hắn cũng không dám nói gì với hắn. Nàng ước đây là một giấc mơ phù du nhưng sự thật lại tàn khốc. Nàng đã phụ hắn rồi. Như biết nàng không dám đối mặt với mình, hắn cười, nụ cười hòa lẫn máu.
Tựa như một con thú giữ bị thương, nàng kích động ôm lấy hắn:
- không được chàng phải sống. Ta còn chưa nói với chàng ta đã có con, có con với chàng. chàng phải thay ta dạy nó kiếm pháp, bảo vệ nó. ta không làm được, chàng phải làm thay ta
Hắn ngỡ ngàng, thu đôi tay trên mắt nàng lại, sau đó tính đưa bàn tay xoa bụng nàng lại thu tay lại. Hắn sợ đôi bàn tay nhuốm máu này sẽ khiến đứa con của mình cảm thấy ghê tởm. Nàng vội lấy bàn tày kia kéo bàn tay hắn đặt lên bụng
- Con chúng ta chưa có tên.lúc nó sinh ra chàng còn phải đặt tên cho nó nữa