Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
DỊCH: MIN
***
Bùi Trì đã nói như vậy rồi, Vân Nam Nam cũng không thể không làm gì. Cô thò tay vào trong váy, kéo chiếc quần lót ở bên trong ra.
Bùi Trì nhìn cô một cái sau đó tiếp tục nhìn chăm chăm vào chiếc quần lót màu hồng phấn trên tay cô, cười nói: “Bao nhiêu năm rồi, em vẫn thích mấy thứ đồ đáng yêu màu hồng phấn cơ à?”
Vân Nam Nam cũng không tức giận, ném thẳng chiếc quần lót vào mặt anh, cô ghé sát bên tai Bùi Trì nói, “Em còn có thứ khác nữa, bác sĩ Bùi có muốn xem thử không?”
Bùi Trì chơi đùa chiếc quần lót trong tay, tay men ra sau lưng Vân Nam Nam vuốt ve, sau khi sàm sỡ xong. Anh nghiêng đầu nói bên tai Vân Nam Nam, “Lần sau nhớ mặc vào để tôi từ từ xé ra xem.”
Vân Nam Nam: “Bị điên hả, mau lái xe đi, em phải đi tắm.”
“Có mặc quần lót nữa không?”
“Không mặc nữa, anh có muốn sờ trước không, nếu không em sợ anh nhịn hỏng.”
Kết quả Bùi Trì thò tay vào sờ hai cái thật, lúc ngón tay cắm vào còn vang lên tiếng
“Nghe thấy chưa?”
Vân Nam Nam lườm anh: “Em cũng không điếc.”
“Nhiều nước thật đấy, dâm quá.” Bùi Trì rút ngón tay ra, anh không lau mà nắm thẳng lên vô lăng. Vân Nam Nam thấy anh bình thường rồi, thì giơ chân lên giẫm vào em trai nhỏ đang sưng phồng của anh.
“Mau lái đi, em sợ anh thực sự không nhịn nổi đâu.”
Bùi Trì cười xòa ha tiếng, lái xe ra khỏi bãi đậu. Anh đang lái xe, Vân Nam Nam cũng không dám giày vò anh nữa, cô tiếc mạng mình.
“Lái cho đàng hoàng, em ngủ một lát.”
Bùi Trì nâng cửa sổ xe lên một chút, anh nói với Vân Nam Nam: “Ngủ đi, lúc dậy cũng chính là lúc em bị anh bán.”
Vân Nam Nam thầm mắng câu đồ thần kinh, sau đó nhắm mắt lại.
Lúc Vân Nam Nam tỉnh lại cô đã nằm trên giường, Bùi Trì đang làm việc ở bên cạnh, thấy cô dậy rồi thì tắt máy tính đi.
“Ôi, dậy rồi thì làm việc cho tôi đi.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
Vân Nam Nam ném thẳng một chiếc gối vào mặt anh, “Điên hả, đây là nhà anh à?”
“Không phải.” Bùi Trì bưng một cốc nước ấm, ngồi trên ghế xoay vẻ mặt cợt nhả nhìn Vân Nam Nam. Miệng chó không mọc được ngà voi, Bùi Trì nói: “Đây là nhà tối, em đã bị tôi bán rồi.”
Vân Nam Nam lại mắng thêm một câu, cô vén chăn ra phát hiện bản thân không mặc gì.
“Bùi Trì anh là thằng ngốc hả, sao lại không mặc quần áo cho em?” Mẹ nó, Bùi Trì là thằng điên.
Bùi Trì cực kì thích dáng vẻ nóng nảy giận dữ này của Vân Nam Nam, anh cũng bị chọc cười.
“Dù sao thì đều phải cởi ra, mặc nó làm gì nữa?”
Vân Nam Nam ném thêm một cái gối nữa, “Con mẹ nó ai muốn ngủ với anh nữa hả?”
Bùi Trì nói: “Em không muốn sao?”
Bỗng Vân Nam Nam im lặng, cô đúng là muốn thật.
Vân Nam Nam lại bị đè lên trên giường, cô tức điên lên cắn Bùi Trì một phát. Cô vẫn còn tức giận, “Tối nay em không thoải mái, sau này anh đừng hòng động vào em nữa.”
Tay Bùi Trì xoa nắm bầu vú của cô, sau khi bóp xong thì nghe thấy tiếng rên rỉ bật thốt từ khóe miệng cô.
“Không đâu, b.í.m nhỏ của em chỉ nhận cây côn thịt này của tôi thôi.”
Vân Nam Nam bóp anh một cái, Bùi Trì tức cười nói: “Em bóp tôi làm gì?”
“Anh sắp chịch em rồi, em còn không thể bóp một cái hả?” Vân Nam Nam ấm ức.
Bùi Trì còn oan ức hơn cô: “Em không sướng à?”
Vân Nam Nam không còn gì để nói, cô chỉ đành thúc giục Bùi Trì, “Mau vào đi….Đệch….Sao anh đột ngột thế?”
Vân Nam Nam chưa nói xong, Bùi Trì đã xông vào.
Bùi Trì thọc vào bên trong hai cái sau đó mới đáp lời: “Chẳng phải em rất thích cảm giác đột ngột này sao?”
“Cái em thích là anh đột ngột khiến em lên đỉnh, anh đừng lạc trọng điểm.” Vân Nam Nam tự động vịn lên vai anh, hai chân quấn chặt lấy eo anh. “Em cảnh cáo anh, đêm nay em mà không cao trào được thì tin tức anh khó xuất tinh hôm sau sẽ truyền khắp bệnh viện đấy.”
Bùi Trì tức ngứa răng, anh thọc sâu vào bên trong, khiến Vân Nam Nam không khỏi rên rỉ ra tiếng.
“Bớt nói mấy thứ này đi, rên rỉ nhiều một chút, đây mới là trọng điểm.”
Trên giường thoải mái hơn ở văn phòng nhiều, cả người Vân Nam Nam hãm sâu vào trong ổ chăn mềm mại, Bùi Trì thọc một cái cả người cô cũng rung lên.
“Bùi Trì….”
Bùi Trì nâng đầu cô lên, “Sao thế em?”
Hai mắt Vân Nam Nam mê ly, vô thần nhìn trần nhà, cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh chịch sâu quá...”
Bùi Trì im lặng một lát, hiếm lắm mới thấy Vân Nam Nam nói một câu đàng hoàng, anh thấy không quen lắm. Tâm lý không quen thì quy về không quen, nhưng cơ thể và miệng không thể như thế được.
Cơ thể anh bỗng cứng thêm mấy phần, biên độ thọc vào rút ra lớn hơn.
Nhưng ngoài miệng lại là: “Sâu, thoải mái không?”
Móng tay của Vân Nam Nam bấu chặt lên lưng anh, “Thoải mái…..Anh nhanh thêm chút nữa, em muốn mãnh liệt hơn chút.”
“Được, lát nữa em có cầu xin tôi cũng không ngừng đâu.”
Vân Nam Nam vẫn luôn ngửa cổ nhìn trần nhà, hiện giờ trần nhà cũng trở nên mơ hồ, vì trong mắt cô đã có nước mắt.
“Bùi Trì….Bùi Trì….Ư ha...”
Bùi Trì đang quỳ giữa hai chân cô, Vân Nam Nam quấn chặt chân lên eo anh, anh hơi cong người dùng hai tay chơi vú cô. Vân Nam Nam được xoa nắn trong lòng ngứa ngáy, “Bùi Trì, mút nó đi.”
Bùi Trì biết rõ còn cố hỏi: “Mút chỗ nào?”
Vân Nam Nam: “Vú.”
“Bên nào?”
“Cả hai bên đều muốn.”
Bùi Trì cúi người sâu hơn, miệng anh ngậm lấy đầu vúi vên phải của Vân Nam Nam, đầu lưỡi tỉ mỉ liếm mút vòng quanh.
Đầu vú bị liếm như có một dòng điện chạy khắp cơ thể Vân Nam Nam, cô giơ tay vuốt ve đầu Bùi Trì, rất hưởng thụ.
“A ha….Bùi Trì mút nó đi…Hư….Được mút thoải mái quá….” Vân Nam Nam được hầu hạ thoải mái rồi, Bùi Trì cũng không làm biếng. “Ư hư….Bên phải….Vú bên phải cũng muốn….Bùi Trì anh nhanh lên, nhanh lên chút nữa….”
Bùi Trì hé miệng, “Nhanh ở chỗ nào?”
Vân Nam Nam chửi thầm anh một câu, nhưng ngoài miệng vẫn rất thành thật nói: “Côn thịt nhanh lên, miệng cũng muốn nhanh chút….”
Bùi Trì cười một tiếng, “Em đúng là không ngại ngùng.”
“Ngại ngùng thì không lên đỉnh được.” Vân Nam Nam đanh thép nói.
Bùi Trì ừ một tiếng, anh chậm rãi rút côn thịt ra, sau đó dùng sức thọc mạnh vào, khiến Vân Nam Nam hét lên.
“Càng chịch càng khít.” Bùi Trì nâng hai đùi Vân Nam Nam lên, thọc vào sâu hơn.
Vân Nam Nam thở dốc trả lời anh: “Sao anh càng chịch càng nhỏ?”
“...”
Bùi Trì bị cô battle một câu, ngoài miệng không nói ra lời, nhưng côn thịt vẫn miệt mài hoạt động. Anh lật người Vân Nam Nam lại, nâng một chân cô lên, chịch vào từ góc nghiêng.
“Ư ư….A….Đây….Con mẹ anh lại sâu nữa rồi….”
Bùi Trì hôn lên lưng cô, lẩm bẩm nói: “Thế em có sướng không?”
“Sướng lắm…Sướng sắp chết rồi….Bùi Trì mau lên, mau chịch em lên đỉnh đi….”
Vân Nam Nam quên mất mình kêu dâm những gì, dù sao thì Bùi Trì cũng biết cô là người thế nào.
Quả nhiên Bùi Trì đã đoán được, “Bắt đầu không chịu được rồi hả, rên đi, rên sung sướng một chút….”
Vân Nam Nam đập anh một phát: “Dùng sức mạnh, ư, động tác của anh mạnh thêm một chút là được….”
Bùi Trì nằm ở phía sau cô, đùi bị anh tách ra, “Thả lỏng một chút, kẹp chặt quá tôi sắp bắn rồi.”
“Anh không được hả…..Không được thì không đươc, mượn cớ làm gì chứ…A ha….Anh nhẹ một chút đi...”
Bùi Trì dùng một cú thọc mạnh mẽ chặn họng Vân Nam Nam, quy đầu của anh khuấy đảo tìm kiếm điểm mẫn cảm, khi tìm thấy rồi anh chỉ thọc vào chỗ đó.
“Đệch a….Đừng….Đừng chọc vào đó….Ah….Ngứa….Sướng quá…A …. Con mẹ anh….A….”
Bùi Trì không nghe, anh dùng hết sức thọc vào điểm G của cô.
“Thoải mái là được rồi, những cái khác tôi không lo đâu.”
Vân Nam Nam nghe thấy câu này, lại muốn mắng anh.
Nhưng mắng không thành, vì cô lên đỉnh rồi.
Cao trào luôn tới một cách đột ngột, ban đầu Bùi Trì cảm giác quy đầu của mình được một dòng dịch nóng tưới lên, tiếp đó bị mút chặt, sau đó anh nghe thấy Vân Nam Nam hét lên mới nhìn xuống dưới giường.
Anh cười nói: “Em lên đỉnh rồi hả.”
Vân Nam Nam vừa lên đỉnh cả người mềm oặt không còn chút sức nào cả, cô không muốn nói chuyện, nếu không chắc chắc cô sẽ mắng Bùi Trì.
“Em xem em đi, đã lên đỉnh rồi, mà b.í.m nhỏ của em vẫn mút chặt tôi thế này.” Bùi Trì chậc hai tiếng, Vân Nam Nam thực sự không chịu nổi muốn mở miệng mắng anh, sau đó cô lại bị anh chịch. “Đừng nóng, tôi từ từ đút cho em ăn.”
Hiện giờ Vân Nam Nam rất mẫn cảm, Bùi Trì hơi động một cái là cô không chịu nổi, càng dừng nói hiện giờ Bùi Trì hệt như nổi điên.
Bùi Trì nổi điên hỏi Vân Nam Nam: “Tí nữa tôi bắn vào trong được không?”
Lúc này Vân Nam Nam vẫn còn tỉnh táo, cô mắng Bùi Trì là thằng cặn bã, lại không mang bao.
“Không được….A ha….Bắn ở ngoài đi...”
Bùi Trì không nói không rằng, chỉ miệt mài thọc vào rút ra.
Chịch liên tục khoảng mười phút, động tác thọc vào rút ra của Bùi Trì nhanh hơn, anh thở dốc nói: “Tôi sắp bắn rồi.”
Cảm xúc của Vân Nam Nam quay cuồng, hứng thú xông lên não, cô hét lên: “Bắn vào trong, bắn cho em….”
Bùi Trì khẽ nhếch môi lên, dịu dàng nói: “Đều bắn cho em hết.”
Sau khi xong chuyện Vân Nam Nam mới tỉnh táo đạp lên eo Bùi Trì, cô mắng anh: “Đồ chó, lại bắn vào trong.”
Bùi Trì ôm chặt người vào trong lòng, vươn tay xoa nắn bầu vú của Vân Nam Nam hai cái. Anh mặt dày nói với Vân Nam Nam: “Đạp vào đâu chứ đừng đạp vào eo, eo gãy rồi thì ai làm cho em thoải mái được hả?
Vân Nam Nam cắn răng nghiên lợi, cô muốn xé xác Bùi Trì ra.
“Em có đi tìm vịt thì anh ta cũng sẽ không bắn vào trong.”
Bùi Trì hôn cô, “Vịt không to bằng tôi đâu, ngoan.”
Vân Nam Nam vẫn còn muốn mắng anh nữa, nhưng điện thoại cô vang lên, là Tô Niệm Nam gọi điện thoại tới.
Cô đây trọng sắc khinh bạn bỗng thấy chột dạ, nhận lấy.
Lúc nhận điện thoại cô còn đạp thêm Bùi Trì một phát.
Giọng nói của Tô Niệm Nam trong ống nghe truyền tới, “Sao rồi ăn chưa?”
Vân Nam Nam hào phóng nói, “Ăn rồi, vừa làm xong.”
“….” Tô Niệm Nam mắng cô, “Cậu không thể uyển chuyển hơn được hả?”
“Uyển chuyển gì chứ, hiện giờ anh ấy còn ngồi bên cạnh tớ nghe đây này.” Vân Nam Nam lườm Bùi Trì một cái, Bùi Trì mỉm cuwoif với cô. “Đúng rồi, kết quả kiểm tra thế nào?”
“Không có, chẳng qua gần đây ăn uống không ổn lắm thôi.”
“Không có cũng tốt, có con rồi mệt mỏi lắm.” Cô không nhắc tới vấn đề gen di truyền của Giang Lâm An, Tô Niệm Nam rất thích trẻ con.
Tô Niệm Nam nghe thấy thế cũng vui, cô ấy cười trong điện thoại nói: “Cậu không thích trẻ con đến thế hả?”
“Không thích đâu.” Vân Nam Nam thẳng thắn, “Có trẻ còn phiền phức lắm, nghĩ đến thôi đã thấy đau đầu.”
Tô Niệm Nam: “Chẳng phải cậu cũng từng là trẻ con sao?”
“Hồi tớ còn nhở nghịch như quỷ, lẽ nào tớ phải sinh ra một đứa để chọc tức chính mình à?” Vân Nam Nam vừa nghĩ đã cảm thấy vô lý rồi.
Tô Niệm Nam bất lực nói, “Tùy cậu đi, tớ cúp đây, Giang Lâm An về rồi.”
Vân Nam Nam bất mãn: “Anh ta quay về thì chúng ta không thể nói chuyện nữa hả?”
Bên kia Tô Niệm Nam chưa lên tiếng, sau đó Vân Nam Nam đã nghe thấy giọng của Giang Lâm An.
Anh ta nói: “Nếu không thì sao? Cậu nghe bọn tôi hành sự hả?”
Vân Nam Nam chửi tục một tiếng, đầu bên kia đã cúp máy rồi.
Lúc này Bùi Trì sấn tới, “Em thực sự không thích trẻ con à?”
Vân Nam Nam ừ một tiếng, cô nói: “Cho nên tốt nhất lần nào anh cũng mang bao đi, nếu không lỡ mang thai em đánh chết anh.”
“Độc phụ.” Bùi Trì cười mắng một câu, tay anh lại mò lên đùi Vâ nNam Nam, anh nghi ngờ nói: “Lần nào cũng mang bao tức là chúng ta còn rất nhiều lần?”
Vân Nam Nâm: “Tiền đề là lần nào anh cũng làm tốt.”
Bùi Trì xoa vú cô, ý tứ sâu xa: “Tôi làm có tốt không lẽ nào em không biết?”
Vân Nam Nam chẳng để ý nói: “Lỡ như có một ngày anh không được thì sao?”
Bùi Trì: “Thế cũng là do em kẹp gãy.”
Vân Nam Nam: “Cút ngay.”
Min: Các sắc nữ có hài lòng chương này không, dịch xong chương này t đau đầu quá chắc hai ngày nữa không có chương mới đâu