Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngoài cửa truyền tiếng nhập mật mã khóa bằng vân tay.
Cơ thể Khương Diệp bỗng dưng căng thẳng, kẹp đến đôi mắt Bùi Chinh sung huyết đỏ hồng, anh bóp hai cánh mông thịt, hơi thở nặng nề như trâu: “Đừng kẹp.”
“Có người……” Khương Diệp không muốn khẩn trương, nhưng cô nghe được tiếng động.
Hình như Lộ Du Hi đã trở lại, vân tay vừa nhập lần một đã thất bại, đang thử nhập lần thứ hai, rõ ràng riếng cửa mở rồi bị người đóng lại, sau đó là giọng nói của Ngụy Thành Huy vang lên, hình như hai người đứng ở cửa cãi nhau.
“Bọn họ đã trở lại……” Khương Diệp càng khẩn trương hơn, động nhỏ kẹp lại càng chặt, Bùi Chinh suýt nữa bị bấm gãy, anh lui ra bên ngoài, lại bị kẹp đến dương vật phát đau, anh hít sâu một hơi, xoa thật mạnh hai cánh mông: “Tam Tam, em thả lỏng, anh không rút ra được.”
“Đi……” Khương Diệp lo bị Ngụy Thành Huy nhìn thấy, khẩn trương đưa tay đẩy đẩy anh:
“Vào trong phòng.”
Bùi Chinh căn bản không thể rút ra được, cúi người bế Khương Diệp lên, nhặt quần áo rơi đầy trên đất, một tay ôm cô vào phòng cho khách, nháy mắt họ vừa vào trong phòng, Ngụy Thành Huy cùng Lộ Du Hi cũng vào tới nơi.
Hai người đúng là đang cãi nhau, chỉ là nghe không rõ là chuyện gì.
Bởi vì, vừa vào phòng, Khương Diệp đã bị Bùi Chinh ấn ở trên tường thúc lên, cô vừa mới kẹp lấy có bao nhiêu tàn nhẫn, bây giờ người đàn ông này thúc cô tàn nhẫn bấy nhiêu.
Cô không dám phát ra động tĩnh, một tay che lấy miệng, lại bị thúc đến hốc mắt hơi nước mờ mịt, nước mắt sinh lý rơi xuống.
Bụng nhỏ thật mỏi, thật trướng, muốn đi tiểu.
Muốn cao trào.
Cô như hỏng mất lắc lắc đầu, thân thể run đến không thành dạng gì, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông, dán môi mình vào cổ anh, không cho bản thân phát ra tiếng kêu rên, không biết có phải bên ngoài có người kích thích cô hay không, Khương Diệp cao trào đến vừa nhanh vừa mãnh, cô khống chế không được cắn cổ anh, tiếng rên vẫn tản ra một chút: ” ô ô…”
Cửa mình ướt nóng kịch liệt co rút lại, kẹp đến eo Bùi Chinh tê dại, anh thở gấp một tiếng, buông Khương Diệp xuống, lật người quay lại đè trên tường, đè thấp sống lưng xuống, làm cô dẩu mông lên, trong bóng đêm, anh nắm dương vật thẳng tắp đỉnh vào lỗ nhỏ.
Vòng eo Khương Diệp run rẩy, bên trong động nhỏ lại trào ra một dòng nước dâm.
Bùi Chinh đảo xoa hai cánh mông thịt, hất hông thật mạnh đâm hướng vào giữa đôi mông, một bàn tay Khương Diệp chống tường, một tay khác đưa lên che miệng.
Cô nghe thấy tiếng Lộ Du Hi càng ngày càng gần, ở ngay cửa: “Ai? Bọn họ sao không ở nhà? Hay sớm ngủ rồi?”
“Làm gì đấy?” Ngụy Thành Huy đi đến.
“Sao không có tiếng động nào.” Lộ Du Hi nói.
“Ngủ say.” Ngụy Thành Huy nói.
“Sao ngủ lại không bật đèn?” Lộ Du Hi nói thầm một tiếng: “Sẽ không……?”
Khương Diệp sắp không chịu đựng nổi, cô quay người bắt lấy tay Bùi Chinh, muốn kêu anh chậm một chút, kết quả bị người đàn ông đè tay lại phía sau lưng, cánh mông thịt bị đâm cho vang lên bành bạch bành bạch, dương vật to dài thọc khai đường đi, quy đầu cực lớn mạnh mẽ đảo đến tận tử cung, Khương Diệp bị cắm đến da đầu tê rần từng trận, ánh sáng trước mắt chợt lóe, cô hé miệng sắp thét chói tai, âm thanh vừa mới phát ra đã bị Bùi Chinh bịt kín miệng.
Một tay anh che lại miệng cô, một tay khác đè lại hai cổ tay cô bắt chéo sau lưng đè trên mông, kéo nửa người cô đến giữa không trung, anh rất nhanh sẽ bắn, lực thúc vào càng ngày càng mạnh, tốc độ cũng nhanh, như là lao đến dũng mãnh cắm, cắm đến Khương Diệp ở trong lòng bàn tay anh mất khống chế khóc kêu.
“A a a ư ư……”
Bên trong nộn thịt ngập nước đột nhiên phun trào một dòng nước nóng, mã mắt bị tưới đến nóng run, Bùi Chinh thở gấp rút dương vật ra, đặt ở sau eo cô bắn tinh.
—