Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Động Lòng 101 Lần: Sủng Vợ Bảo Bối Đáng Yêu
  3. Chương 13: chap-18
Trước /20 Sau

Động Lòng 101 Lần: Sủng Vợ Bảo Bối Đáng Yêu

Chương 13: chap-18

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 13: Xem ra trò đùa dai này còn chưa kết thúc

Chương 13: Xem ra trò đùa dai này còn chưa kết thúc

Trong trụ sở chính của tập đoàn tài chính Nam Cung chỉ có anh được dùng thang máy này. Điều này là điều cơ bản mà mọi công nhân viên đều biết, dù cho thang máy chung có hỏng cũng không có ai dám đụng tới thang máy này.

Tầng 48, dừng…

Tầng 47, dừng…

Tầng 46, dừng…

Từ Trạch nhìn chằm chằm con số màu đỏ đang không ngừng nhấp nháy kia, cuối cùng kết luận được một điều, mỗi khi tới một tầng thì thang máy sẽ dừng lại một lát…

Kiểu tình huống này cho thấy hai khả năng, một là thang máy bị hỏng, hai là có người cố ý đùa dai.

Tình huống đầu tiên rõ ràng là không thể xảy ra vì nếu như thang máy bị hỏng thì sẽ có nhân viên kỹ thuật thông báo.

Như vậy, cũng chỉ còn trường hợp thứ hai.

Dám giở trò đùa dai ở trong thang máy chuyên dụng tại trụ sở chính của tập đoàn Nam Cung thì đúng là có chút ý tứ!

“Ting”…

Cuối cùng, thang máy dừng ở tầng 35, con số màu đỏ trong khung cũng tắt ngúm, xem ra, người ở bên trong đã đi ra ngoài.

Từ Trạch bỗng thở phào nhẹ nhõm. Nếu cứ đứng ngây ra ở đây mà chờ thế này thì bản thân anh ta không sao nhưng người đàn ông bên cạnh anh ta thì rất khó mà nói.

Ở Hải Thành này, có chọc ai thì cũng đừng chọc Nam Cung Diệp, đây là quy định bất thành văn mà mọi người ngầm hiểu trong lòng.

Từ Trạch lại vươn tay nhấn nít, nhưng có nhấn sao cũng vẫn thấy thang máy đứng yên.

Từ Trạch thầm bực trong lòng, xem ra trò đùa dai này còn chưa kết thúc.

Hình như… thang máy bị khóa rồi!

“Ừm… Tổng giám đốc, anh tạm chờ ở đây một lát để tôi gọi điện cho bộ phận bảo vệ, bảo họ tới tầng 35 xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

Chịu đựng áp lực khổng lồ là một việc cực kỳ khổ sở, có lẽ người khác không biết, nhưng, Từ Trạch, người vốn là trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc tập đoàn tài chính Nam Cung lại biết rất rõ.

Từ trước đến giờ, tính tình của Nam Cung Diệp có thể coi là vui buồn thất thường, tâm tư lại thâm trầm khiến người phát sợ. Anh ta đi theo anh sáu năm nhưng lại vẫn chưa thể hiểu được hai hay ba phần mười người đàn ông này.

Ngay tại lúc Từ Trạch vừa lấy điện thoại ra thì Nam Cung Diệp lại xoay người, đi thẳng tới thang máy chung.

Từ Trạch hiểu ý, không dám dây dưa, vội vã chạy theo.

Vào thang máy, Từ Trạch vô thức ấn tầng 98…

Lại bị người đàn ông bên cạnh ngăn lại, “Tới tầng 35.”

Nếu như anh nhớ không nhầm thì tầng đó là của bộ phận thiết kế.

Ngón tay thon dài của Từ Trạch khẽ run, anh ta không dám dò hỏi, nghe lệnh mà ấn tầng 35…

Thang máy chung có một điểm không tốt là số người đi đông vì số lượng công nhân viên và các quản lý cấp cao của Nam Cung thị rất đông.

Không hề nghi ngờ, bất cứ một công nhân viên nào bước vào thang máy chung đều tưởng là bản thân đi nhầm thang máy khi nhìn thấy thân ảnh tôn quý trước mắt.

Bọn họ đều quay đầu nhìn lại, không thể nào, thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc ở phía đối diện mà.

Từ Trạch đưa tay sờ mũi một cái, xem ra, hôm nay có người gặp xui xẻo rồi.

“Tổng giám đốc.”

“Tổng giám đốc.”

Những người đi ra đi vào thang máy cố gắng đi nhẹ nhất có thể, mỗi một người trong số họ, dù là công nhân viên bình thường hay là quản lý cấp cao đều cẩn thận chào hỏi người nào đó.

Người nào đó làm như không thấy. Kính mắt che kín đôi mắt, cũng che kín ánh mắt nhìn trộm của người ngoài.

Khi thang máy đến tầng 10, phó giám đốc bộ phận thiết kế đi vào, vừa nhìn thấy người nào đó thì hơi sững sờ.

Nhưng anh ta vẫn còn khá bình tĩnh vì tối thiểu anh ta không quay đầu nhìn thang máy ở phía đối diện.

“Tổng giám đốc!”

Sau khi cung kính chào hỏi xong, anh ta đi thẳng ra phía sau Từ Trạch.

Cửa thang máy chậm rãi khép lại.

Quảng cáo
Trước /20 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sơ Nguyệt - Tứ Niên

Copyright © 2022 - MTruyện.net