Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trường Uhi đang theo học, có một thông lệ, sẽ cử một số sinh viên năm ba tham gia giao lưu trao đổi văn hoá với các trường đại học trên toàn thế giới. Năm nay có hơn 20 trường Đại học nổi tiếng của nhiều nước đăng ký, gồm có Nhật Bản, Mỹ, Anh, Thỗ Nhĩ Kỳ, Ai Cập, Pháp, Bỉ, Hungary, Ý, Úc, Nga, ..., VN.
Lớp Uhi chọn ra 5 người: Uhi, Zay, Zannanza, cô nàng hội trưởng quái chiêu và Rosen. Do Zannanza bị thương nằm ở bệnh viện nên sẽ tham gia sau.
- "Cha cha, đi giao lưu văn hoá sẽ gặp được nhiều cô em bốc lửa" - Zay thèm thuồng nói.
Uhi quá quen với tính cách trêu đùa của cậu bạn thân: "Gặp mấy cô nàng đó có thấy cậu dám tiến tới bắt chuyện đâu?".
- "Hơ, là vì trong tim của tớ chỉ có hình bóng em gái cậu".
- "Cậu đi chết đi".
Zay cười hắc hắc.
Uhi đến thăm Zannanza, hắn kể cho cậu là cô nàng hội trưởng dẫn một cô gái đến xin lỗi về vụ dao đạo cụ, hắn cũng có chút ngoài ý muốn, cũng may chỉ là sự nhầm lẫn chứ không phải ai cố ý hãm hại.
Uhi nói tuần sau cậu sẽ lên đường đi Ai Cập tham giao chương trình trao đổi sinh viên giao lưu văn hoá.
- "Aaaa vì sao tay tôi chưa khỏi, tôi cũng muốn đi" - Zannanza tiếc hận nói.
- "Khi nào cậu khỏi sẽ đi sau cũng được, chương trình này kéo dài 9 tháng mà".
- "Nhưng tôi sẽ nhớ cậu, mấy ngày nay không được gặp cậu".
Uhi liếc hắn một cái, sau lần đó Uhi không đến thăm hắn vì cậu thấy ngại ngùng, gặp hắn cũng không biết nên nói gì.
Zannanza chồm đến muốn hôn Uhi, mấy ngày nay hắn nhớ cậu chết được, cửa phòng lại bật ra, y tá đến thay băng, Zannanza hận vì sao sớm không đến muộn không đến lại chọn đúng thời điểm. Uhi nhìn thái độ Zannanza mà buồn cười, đút cho hắn một miếng cam, Zannanza tranh thủ thời cơ liếm nhẹ vào ngón tay Uhi làm cậu giật mình xém làm rớt con dao.
Đợi y tá đi xong, Zannanza chồm tới đặt Uhi dưới thân, ánh mắt hắn say đắm nhìn làm Uhi đỏ cả mặt.
- "Đừng Zananda, sẽ có người vào".
- "Cậu sắp đi rồi, tôi một mình buồn lắm".
Vừa nói hắn vừa hôn ngấu nghiến Uhi, gặm cắn bờ môi đỏ mọng xinh đẹp của cậu. Uhi hít thở khó khăn dùng tay đẩy hắn ra, Zannanza nhanh tay thò vào quần trong Uhi xoa xoa nắn nắn, hai tay Uhi chộp lấy cái tay đang lộng hành bên trong quần của cậu.
- "Đừng mà Zannanza, nếu có người vào không hay".
- "Tôi sẽ làm nhanh thôi, không ai vào đâu".
Cảm giác làm việc vụng trộm bao giờ cũng kích thích, Zannanza không biết chuẩn bị sẵn ở đâu tuýp bôi trơn làm Uhi trợn mắt, ở trong bệnh viện mà hắn còn có tâm trạng này. Zannanza nhanh chóng cởi quần của Uhi, tay nhanh nhẹn quẹt lớp bôi trơn lần mò tìm lối vào phía sau.
Uhi cong mình lên để Zannanza dễ dàng thâm nhập, cậu hai tay ôm chặt hắn, miệng cắn chặt bả vai hắn không dám rên rỉ ra tiếng, lo sợ có người bên ngoài nghe được.
Cảm thấy phía sau Uhi có thể tiếp nhận cự vật của hắn thì nhẹ nhàng đẩy vào. Uhi rướn cổ thở hỗn hển. Zannanza ôm chặt Uhi không ngừng thúc hông để cự vật tiến vào sâu hơn, cảm giác tê dại chạy khắp toàn thân làm thân thể Uhi run rẩy. Thấy người dưới thân đang run rẩy Zannanza yêu thương hôn lên môi Uhi.
Đến cao trào, Zannanza gầm nhẹ một tiếng rồi bắn thẳng vào bên trong Uhi, thân thể Uhi co giật một hồi cũng bắn tinh.
Uhi thân thể xụi lơ, hai mắt mơ màng, Zannanza nhẹ nhàng lau sạch người cậu rồi mặc lại quần áo cẩn thận. Uhi mệt mỏi để hắn phục vụ cậu, sau đó nằm ngủ.
Uhi đang ngồi trên máy bay cùng nhóm bạn học tham gia chương trình giao lưu trao đổi văn hoá được tổ chức ở Ai Cập - quê ngoại cậu.
- "Uhi, Ai Cập là quê ngoại cậu đúng không?" - cô nàng hội trưởng rất có cảm tình với Uhi sau vụ bạn gái cô nàng nhầm lẫn con dao đạo cụ.
- "Ừm".
- "Ở đó có đặc sản gì?".
- "Kim tự tháp".
- "...".
Zay ngồi kế bên cười ha hả.
Sau hơn 1h bay thì đến Ai Cập, phía tổ chức trường Đại Học Ai Cập cử người đại diện đến đón các sinh viên các nước. Mỗi người đại diện sẽ giơ cao bảng đề tên trường Đại Học của từng nước. Khi thấy bảng để tên trường Đại Học của mình thì Uhi cùng các bạn học đi đến gặp người đại diện để họ sắp xếp. Mỗi trường Đại học sẽ cử tối đa 5 sinh viên tham dự, được chia thành 2 lớp gồm 50 sinh viên, sẽ trao đổi kiến thức văn hoá chung các nước. Năm trước trường Đại Học Nhật Bản tổ chức và năm nay đến lượt trường Đại Học Ai Cập.
Ở sân bay, cũng có nhiều sinh viên của các trường khác đến, không khí ồn ào náo nhiệt, đủ thứ tiếng ngôn ngữ hỗn hợp lại nghe vui tai.
'Ohayo'.
'Hello'.
'Bonjour'
.....
Uhi cùng các bạn được xe đưa đón đến khách sạn 4 sao nằm ở thủ đô Cairo. Hai người sẽ sắp xếp chung 1 phòng, để tăng phần hữu nghị giữa các trường thì sinh viên các trường đại học được tách ra và xếp chung với các trường khác, nam sẽ xếp chung với nam, nữ xếp chung với nữ, không có chuyện nam và nữ xếp chung với nhau.
Zay buồn bã nói: "Tớ không cùng phòng với cậu rồi, đã vậy cũng chẳng cùng phòng với em gái xinh tươi nào hết".
Uhi nhìn Zay đau lòng mà mặc kệ hắn, cậu đang ngắm nhìn đường phố Cairo, nhớ đến Memphis thủ phủ Ai Cập thời cổ đại.
Các sinh viên trước khi về khách sạn sẽ tập trung ở hội trường lớn khách sạn nghe hướng dẫn sơ về nội quy và lịch sử đất nước Ai Cập. Sau đó nhận chìa khoá phòng và số phòng.
Người hướng dẫn lần này là một thầy giáo dạy lịch sử còn trẻ tuổi, tầm 25 tuổi, khuôn mặt nghiêm nghị kết hợp với chiếc kính gọng đen làm tăng thêm phần nghiêm trang, tóc bạch kim được chải chuốt hất ngược phía sau.
Khi thấy các sinh viên đến đã đông đủ, gần 100 người đã tập trung ngồi kín ở một hội trường rộng lớn ngay đại sảnh khách sạn.
Giọng thầy giáo lịch sử ôn tồn nói: "Chào mừng các bạn sinh viên đã tham dự chương trình giao lưu văn hoá các nước được tổ chức ở Ai Cập".
- "Tôi là Ilbani, thầy giáo dạy lịch sử, sẽ xuyên suốt cùng các bạn suốt hành trình này, nếu có gì thắc mắc và cần làm rõ các bạn có thể tìm gặp tôi".
[Giữ nguyên tên, suy nghĩ tên mệt quá].
Uhi ngồi phía dưới nhìn thấy phía trên một người, tuy cách xa nhưng cậu vẫn cảm thấy hắn rất giống với Ilbani ở trong thế giới DSHB thì cậu kinh ngạc.
_ Thật là vận mệnh trêu đùa cậu.
Thầy giáo Ilbani bắt đầu lấy ra danh sách điểm danh rồi đưa chìa khoá phòng. Danh sách trường Uhi xếp gần cuối nên bọn cậu phải chờ hơi lâu mới nhận được phòng.
Có một số sinh viên không đến kịp sẽ nhận số phòng sau.
Khi đọc đến tên Uhi, thầy giáo Ilbani lấy tay đỡ gọng kính sau đó nhìn về phía cậu sinh viên mái tóc vàng rực xoăn ngang vai, ánh mắt xanh biếc như bầu trời đang tiến đến nhận chìa khoá.
Uhi nhìn thấy thầy giáo nhìn mình chăm chú thì hơi gượng gạo, thầy giáo rất giống quân sư Hittite Ilbani ở thế giới DSHB. Uhi đến hơn một phút mà thầy giáo vẫn chưa đưa chìa khoá cho cậu nên cậu liền nhắc nhở: "Thầy, chìa khoá phòng của em". Lúc này thầy giáo dạy sử mới giật mình đưa ra chiếc chìa khoá phòng 408. Uhi cầm chìa khoá định đi thì nghe thầy giáo nói: "Uhi, tí nữa em đến phòng 504, tôi có chút chuyện trao đổi với em", Uhi nhìn thầy giáo có phần không hiểu, cậu mới gặp thầy thì có chuyện gì phải trao đổi chứ, nhưng thầy đã nói vậy thì cậu sẽ đến để xem là chuyện gì.
Uhi nhận chìa khoá, Zay cũng chạy lên hỏi: "Cậu và Thầy giáo quen biết nhau hả?". Uhi lắc đầu nói không. Zay hỏi số phòng Uhi để còn đến kéo cậu đi chơi, hắn ở phòng 406, cách Uhi 2 phòng, hắn ở chung với cậu bạn sinh viên Mỹ.
- "Uhi bạn cùng phòng của cậu là ai?".
- "Tớ cũng không biết".
Mở cửa phòng 408, Uhi mệt mỏi quăng hành lý lên giường - là một chiếc giường đôi được phủ dra, chăn, đệm màu trắng, phía trên đầu giường có một chiếc gương lớn, căn phòng được bài trí tông màu trắng nhạt, trên trần có một chiếc đèn chùm màu vàng. Căn phòng có tiện nghi đầy đủ, có TV 40 inch màn hình phẳng treo tường, có tủ lạnh với đầy ắp thức uống, phòng tắm cũng không tệ, có bồn tắm, bồn rửa tay và bồn cầu nhìn rất sạch sẽ, bên trong thoang thoảng mùi hương hoa hồng.
Có một ban công bên ngoài có trồng nhiều loại hoa, buổi tối có thể đi ra ngoài ngắm đường phố xung quanh. Khách sạn còn trang bị cả máy laptop và đầy đủ wifi cho từng phòng.
- "Thật chu đáo" - Uhi cảm thán.
Ngân sách tổ chức chương trình giao lưu văn hoá các nước do các trường Đại Học nổi tiếng hàng đầu chi trả cho nên việc ở khách sạn 4 sao cũng không thành vấn đề.
Uhi mệt mỏi nên đặt lưng nằm ngủ, quên luôn lời hứa với thầy giáo dạy sử.
Thầy giáo Ilbani sau khi giao hết chìa khoá phòng cho các sinh viên thì về phòng 504. Hắn chờ hơn 2h đồng hồ vẫn không thấy cậu sinh viên tóc vàng đến. Thầy giáo sốt ruột đi xuống phòng của cậu sinh viên nọ.
Đứng bên ngoài bấm chuông mà không thấy ai ra mở cửa phòng, Uhi thì đang miệt mài ngủ bên trong, cậu mệt chết được.
Thầy giáo lo lắng nhờ một nhân viên phục vụ khách sạn mở cửa phòng, lo sợ người bên trong có chuyện gì xảy ra.
- "Tôi là Thầy giáo của sinh viên phòng này, cậu giúp tôi mở cửa xem vì sao tôi gọi nãy giờ mà không thấy cậu ấy ra" - Thầy giáo Ilbani nói với phục vụ viên.
Lúc đầu nhân viên phục vụ không đồng ý mở cửa vì đó xâm phạm quyền riêng tư của khách nhưng thầy giáo cứ khăng khăng đòi mở vì lo sợ người bên trong xảy ra chuyện nên cậu phục vụ cũng đành phải mở để kiểm tra.
Cậu nhân viên dùng chìa khoá đặc biệt mở ra cửa phòng 408, trong phòng không có dấu hiệu gì nguy hiểm chỉ thấy trên giường một cậu thanh niên tóc vàng đang mải mê ngủ.
Thầy giáo Ilbani nói cậu phục vụ ra ngoài, thầy giáo có chuyện muốn nói với cậu sinh viên. Cậu phục vụ nhìn thầy giáo với ánh mắt khó hiểu đầy nghi ngờ.
_ Thầy giáo sao lựa lúc sinh viên ngủ đến gặp nha, có chuyện gì xảy ra không đây? - Cậu phục vụ suy nghĩ rối rắm, nhưng chuyện của bọn họ cậu không liên quan.
Cậu nhân viên phục vụ khi đi ra ngoài thì cũng không quên đóng cửa phòng, để lại bên trong hai người bọn họ. Uhi vẫn chẳng hay biết có người trong phòng và đang nhìn mình chằm chằm, cậu vẫn cứ tỉnh queo ngủ.