Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Uhi tâm trạng nặng nề quay về bệnh viện, Mattiwaza chờ sẵn bên ngoài phòng bệnh.
Vừa thấy Uhi, Mattiwaza liền kéo tay cậu đi gặp bác sĩ kiểm tra vết thương trên mặt, bác sĩ cho thuốc uống giảm sưng và thuốc mỡ để bôi. Mattiwaza đau lòng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Uhi bị mình đánh - tuy không phải cố ý - sưng to như vậy.
Uhi đi vào thăm cha cho ông đỡ lo lắng, sau đó cùng Mattiwaza lên sân thượng.
- "Mattiwaza, đã đến lúc làm rõ mối quan hệ giữa chúng ta".
Uhi hai tay gác lên lan can, mắt nhìn lên bầu trời, thời điểm này là buổi chiều, nắng bắt đầu tắt dần, một vài cơn gió nhẹ thổi qua khuôn mặt cậu mang theo chút khí lạnh của mùa đông. Thời tiết đang vào đông, khí hậu có phần lạnh và ẩm ướt hơn mùa hè.
Mattiwaza linh cảm lời Uhi nói sắp tới không có gì tốt, liền lên tiếng chặn trước.
- "Uhi, nếu em nói phải từ bỏ em thì hãy quên đi, nghĩ cũng đừng nghĩ". Hắn từ phía sau tiến đến, thân hình to lớn bao trùm lên cơ thể Uhi, hai tay hắn vịn lan can, cả người hắn như ôm trọn thân thể của cậu.
So với thân hình cường tráng to lớn của Mattiwaza thì thân hình Uhi có phần thon gầy, nhìn từ xa Mattiwaza như ôm gọn cậu vào lòng.
- "Em đừng mong có thể rũ bỏ tôi. Tôi không chấp nhận bất cứ lý do gì của em" - Mattiwaza cường thế nói.
- "Mattiwaza, anh không nghĩ đến tương lai về sau sao? Có một gia đình bình thường và mấy đứa nhỏ".
- "Em không cần phải nói cho tôi về những ước mơ thiếu nữ uỷ mị như vậy. Đó là lý do em muốn rũ bỏ tôi sao?".
- "Em vì sao lại chọn tên khốn Ilbani mà không phải là tôi? Trong lòng em vị trí của tôi không bằng hắn ta sao?" - Mattiwaza chất vấn ngược lại Uhi.
- "Anh không phải đồng tính bẩm sinh, sau này anh sẽ gặp được người phụ nữ anh yêu và sinh ra những đứa trẻ kháu khỉnh" - Uhi biết Mattiwaza là dị tính luyến ái, nếu về sau hắn yêu một người phụ nữ khác hay đổi ý muốn có một gia đình bình thường thì cậu phải làm sao, thà bây giờ dứt khoát một lần.
Hai người đàn ông sống với nhau nhưng không có gì ràng buộc liệu có bền vững lâu dài, Uhi không tin cái gì gọi là tình yêu vĩnh cữu mà các thiếu nữ mới lớn luôn ôm ấp cho mình huyễn tưởng về một tình yêu đẹp và bền vững, kiểu tình yêu như vậy chắc chỉ có trong truyện cổ tích, trong tư tưởng của cậu hai người đến với nhau ban đầu là vì yêu, sống với nhau lâu dài là vì nghĩa. Ngoài ra cậu không thể sinh con cho hắn, gia tộc hắn chẳng lẽ để yên sao. Như Uhi được biết gia tộc Mattiwaza là một gia tộc danh giá có danh tiếng, địa vị cao trong nước, Mattiwaza lại thuộc dòng chánh tông nên cần phải có con nối dòng.
Uhi đã suy nghĩ rất lâu khi chọn sống cùng Ilbani, biết rằng sẽ tổn thương Mattiwaza, có lẽ cậu quá ích kỷ khi lựa chọn con đường an toàn cho mình mà không hề suy nghĩ đến cảm nhận của Mattiwaza.
- "Những chuyện đó em không cần phải lo cho tôi. Tôi đã quên cho em biết, tôi đã có con trai 5 tuổi và đã li dị vợ".
Uhi có chút ngoài ý muốn, cho dù như vậy cậu vẫn cảm thấy không an toàn. Trong thế giới DSHB, Matta rất yêu chị gái của mình, yêu điên cuồng và mãnh liệt, nếu sau này hắn gặp lại chị gái hắn thì sẽ như thế nào?
- "Anh là dị tính luyến, nếu như sau này ..." - Uhi chưa kịp nói trọn câu thì bị Mattiwaza cắt ngang.
- "Em là vì thiếu cảm giác an toàn với tôi sao? Sợ tôi sẽ yêu người phụ nữ khác hơn em".
Uhi im lặng không trả lời.
- "Tình cảm tôi dành cho em như thế nào em không cảm nhận được sao? Ilbani yêu em bao nhiêu tôi có thể yêu em nhiều hơn hắn gấp bội. Vì sao lại muốn cho tôi ra ngoài?".
- "Em không thể phân thân thành hai người, tình cảm không phải ích kỷ và không chia sẽ cho người khác sao?".
- "Vậy em có yêu tôi không?".
Uhi không do dự gật đầu, cậu có yêu hắn, nếu không yêu đã không phải dằn vặt bản thân nhiều như vậy, hình ảnh Mattiwaza không ngại hiểm nguy, khuôn mặt tuyệt vọng lao đến ôm cậu, trên người thấm đẫm máu tươi đã khắc sâu trong tâm trí cậu.
- "Em không thấy mình quá ích kỷ sao khi tự quyết định và tự cho là đúng, em nghĩ nếu em rời bỏ tôi thì tôi sẽ vui vẻ mà lấy người phụ nữ khác và sinh con?".
- "Em ..." - Uhi lúng túng không biết phải trả lời như thế nào, đúng là cậu có suy nghĩ như vậy.
- "Vậy em nghĩ tôi sẽ hạnh phúc sao khi mà cuộc sống không có em bên cạnh?".
- "Em không thể rời bỏ Ilbani ...".
- "Nếu tôi không bắt em rời bỏ hắn ta hay chọn lựa giữa tôi và hắn ta thì sao?" - Nói rồi Mattiwaza xoay người Uhi lại và nhìn sâu vào trong ánh mắt cậu.
Uhi còn đang kinh hãi vì câu nói của Mattiwaza nên hai mắt mở to nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu đậm của Mattiwaza, trong mắt hắn chỉ phản chiếu mỗi hình bóng của cậu.
- "Như vậy không công bằng cho anh" - Uhi nhỏ giọng nói.
- "Tôi không muốn em khó xử và tôi cũng không muốn mất em, xem như đây là nhượng bộ lớn nhất từ trước đến giờ của tôi" - Mattiwaza nhẹ nhàng hôn lên trán Uhi, hắn trước giờ chưa từng nhượng bộ qua ai, những gì hắn muốn nếu không được thì sẽ dứt khoát bỏ chứ không muốn nhập nhằng lôi thôi.
Uhi biết Mattiwaza vì yêu cậu nên mới nhượng bộ, một người tính khí kiêu ngạo, tham vọng, chiếm hữu, tự cao tự đại như hắn có thể làm ra nhượng bộ lớn như vậy.
- "Anh thấy đáng sao?".
- "Tất nhiên, vì anh yêu em".
Uhi hai mắt rưng rưng vì cảm động, cậu không biết mình có điểm gì hấp dẫn mà được hai người đàn ông yêu thương và đối xử tốt đến như vậy.
- "Cảm động sao, về sau anh 5 ngày, hắn ta chỉ được 2 ngày thôi nhé".
Câu nói của Mattiwaza làm Uhi đang cảm động liền tức giận, đạp mạnh lên chân hắn, thật là phá hỏng bầu không khí.
Như chợt nhớ ra cái gì, Mattiwaza lôi từ trong túi quần ra một viên ngọc mà Uhi chẳng còn xa lạ gì, chình là viên ngọc đen kéo cậu vào thế giới huyền ảo kia. Viên ngọc đã được Mattiwaza làm thành mặt dây chuyền, sau đó hắn đeo lên cổ Uhi.
Uhi há hốc miệng kinh ngạc nói: "Matta, anh không sợ chúng ta lại bị kéo vào thế giới khác sao".
[Xác định xong tình cảm thì chuyển sang xưng hô anh em cho mùi mẫn nhé mấy nàng]
- "Anh đã thử cho nhiều người khác nhau đụng vào viên ngọc này nhưng không có chuyện gì xảy ra, có lẽ nó chỉ có phản ứng với những ai liên quan đến thế giới DSHB".
- "Em không nhận đâu, viên ngọc này rất đắc tiền và nó không phải rất có ý nghĩa với anh sao? Anh đã tốn công sức tìm nó nhiều năm" - Uhi tính tháo xuống.
- "Đây là tín vật đính ước, nó là vật gia bảo của gia tộc anh, anh muốn em luôn đeo nó trên người".
Vì không muốn làm Mattiwaza buồn nên Uhi đồng ý nhận, thật ra cậu lo lắng bị mặt dây chuyền đó kéo vào chuyện rắc rối khác.
- "BRỪ ... BRỪ ... BRỪ ...".
Điện thoại của Mattiwaza rung liên tục, hắn vuốt ve khuôn mặt Uhi mấy cái sau đó nghe điện thoại, đầu dây bên kia là trợ lý đắc lực của hắn.
- "Ông chủ, cậu chủ nhỏ không thấy ở trường, chúng tôi tìm kiếm hơn ba mươi phút không thấy" - giọng trợ lý hốt hoảng trong điện thoại.
- "Cái gì? Vệ sĩ đi theo chỉ để làm cảnh sao?" - Mattiwaza tức giận nói lớn.
Uhi có thể lờ mờ đoán ra được sự việc, ánh mắt lo lắng nhìn Mattiwaza.
Mattiwaza cúp nhanh điện thoại, trấn an Uhi: "Anh có chút chuyện giải quyết, anh sẽ ghé thăm em sau".
- "Matta, có cần em giúp gì không?".
- "Không sao, con trai anh chắc đến nhà mẹ ruột - vợ cũ của anh".
- "Anh có cần em đi tìm giúp không?".
- "Em ở lại chăm sóc cha em, chuyện này để anh lo, anh sẽ gặp em sau, ngoan".
Nói xong Mattiwaza nhanh chóng rời khỏi bệnh viện.
Uhi sau khi quay lại phòng bệnh cha cậu thì đã thấy mẹ cậu ngồi đó.
_ May mắn, mẹ không bắt gặp cậu cùng Mattiwaza ở chung với nhau.
- "Uhi, con đi đâu? Mặt sao lại sưng to như vậy?" - Không thấy Uhi nên bà lo lắng hỏi thì mọi người nói cậu cùng một người bạn ra ngoài nói chuyện.
- "Con cùng bạn học thảo luận một chút, còn vết sưng ở mặt là do vấp té cầu thang" - Uhi bịa đại một câu chuyện.
- "Đã gặp bác sĩ chưa? Té gì mà sưng như thế này?" - Mẹ Uhi tiến lại nâng mặt cậu lên kiểm tra vết thương một lượt.
- "Gặp rồi, bác sĩ có cho thuốc uống và thuốc bôi".
Khi thấy vết thương không nghiêm trọng lắm, mẹ Uhi không nói đến vấn đề mặt cậu bị sưng nữa, bà đề cập đến vấn đề ra mắt cho cậu.
- "Sau khi cha lành hẳn thì mẹ muốn con nhanh chóng đi gặp mặt".
- "Mẹ, nhưng mà con ...".
- "Không nhưng nhị gì hết, nghe mẹ".
- "Mẹ sắp xếp được công việc nên sẽ ở lại chăm cha con, tuần sau con quay lại trường học được rồi".
- "Vâng" - Uhi thất thểu trả lời.
Buổi tối Uhi gọi điện hỏi thăm Mattiwaza đã tìm thấy con trai hắn chưa, như Mattiwaza dự đoán cậu nhóc là đi đến nhà mẹ ruột, ngoài ra cậu còn dặn dò Mattiwaza trong khoảng thời gian có mẹ cậu ở cùng thì đừng ghé bệnh viện, Mattiwaza lúc đầu không chịu sau nghe lý do cậu nói thì đành thoả hiệp, chưa đến lúc để công khai mọi chuyện.
Một tuần qua đi nhanh chóng, Uhi phải quay trở lại Ai Cập để tham gia tiếp chương trình giao lưu văn hoá các nước.
Trong khoảng thời gian Uhi không có tại Ai Cập, Ilbani bận rộn giải quyết một số sự kiện trong đó có một sự kiện liên quan đến Zannanza và một cái khác liên quan đến Ramses. Mỗi cuối tuần hắn có gọi điện hỏi thăm Uhi nhưng lại không hề nhắc đến sự kiên của Zannanza và Ramses.
Uhi cũng có nói qua với Ilbani về cuộc đối thoại của cậu cùng Mattiwaza, cậu muốn biết suy nghĩ của Ilbani như thế nào. Ilbani sau một lúc trầm ngâm liền đồng ý cách giải quyết của Mattiwaza, một kẻ kiêu ngạo như hắn ta có thể nhượng bộ thì hắn sao lại không. Thật ra Ilbani cũng không muốn Uhi đau khổ khi phải chọn lựa và rời bỏ Mattiwaza, hắn biết cậu yêu Mattiwaza có khi còn nhiều hơn hắn, do Uhi chậm chạp trong tình cảm có lẽ cũng không nhận ra. Lúc ở trong thế giới DSHB, thời gian Uhi bên cạnh Mattiwaza nhiều nhất, từ ban đầu là hận vì hắn làm nhục cậu nhưng sau đó dần có cảm tình vì hắn đã cứu cậu nhiều lần, luôn dịu dàng quan tâm và chăm sóc cậu. Lâu dần Uhi quen có sự tồn tại của Mattiwaza, hắn từ từ đi vào tâm trí của cậu.
Gần hai tuần trước, trong quá trình đến chân núi Sinai để tham quan tu viện Saint Catherine, Zannanza cùng một số sinh viên khác vì muốn khám phá đỉnh núi Sinai nên đã leo lên.