Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mặc kệ Izumin có dụng tâm gì, ta vẫn thật sự cảm kích hắn. Dù là phụ thân của thần tượng nhưng nếu quá đáng thì ta cũng không nể mặt. Hắn mang chúng ta về tẩm cung, ta và Carol nghe thấy trong đám binh lính có một giọng nói nhỏ “Cô gái sông Nile, xin đừng lo lắng, thần nhất định sẽ nghĩ cách cứu hai người” Unasu quả nhiên đã trà trộn vào hoàng cung, cũng không tệ, hiểu được là không làm bại lộ thân phận của ta. Hắn nhưng chỉ kêu Carol, chứng minh ở trong lòng hắn chỉ có Carol mới xứng đáng làm chủ tử, còn ta nữ vương này cho tới bây giờ cũng không hề để vào mắt
Vào tẩm cung sau, Carol vẫn đứng ngồi không yen. Nàng tìm được một cuộn vải, dùng cây gậy xoay tròn, hơi dùng một chút lực, làm gãy song chắn cửa sổ. Ở xa, hoàng tử Izumin lại đang đi đúng hướng này nên thấy được hành động của Carol, hắn ngăn lại tiếng kinh hô của thuộc hạ. Thẳng đến khi Carol thành công bẻ gãy song chắn, hắn mới đi lên kéo Carol lại.
Tên binh lính kia tiến lên kiểm tra hàng chắn, phát hiện phương pháp này quả nhiên rất hữu hiệu, một nữ hài tử cũng có thể sử dụng để vặn gãy. Izumin trong mắt ánh lên sự hứng thú, nữ hài tử này là cỡ nào quý giá, sự thông minh của nàng thực đáng ngưỡng mộ. Nhìn Carol khuôn mặt mang vẻ phong tình ngây thơ khác lạ khiến Izumin nhịn không được đem nàng ôm vào trong lòng “Ta thích ngươi rồi đó!”
Carol hoảng sợ “Hoàng tử Izumin, ngươi đừng đùa nữa” Mặc kệ nàng phản kháng, nâng mặt nàng lên lên rồi hôn xuống. Đang bưng trà vào phòng Mira nghe thấy lời thổ lộ của hoàng tử Izumin, tay liền run lên. Khay trà thượng hạng kia lập tức rơi xuống đất choang một cái. Ta sửng sốt một lúc lâu, bắt đầu tràn ngập phẫn nộ. Đáng chết, thế nhưng lại đem ta thành cái vách tường hoa. Các ngươi muốn hôn thì cũng phải chú ý hoàn cảnh một chút chứ?
Mira khóc nức nở quay đầu rời đi. Izumin mất hứng vì bị quấy rầy, không tiếp tục bắt buộc Carol. Đột nhiên, hắn vừa nhấc đầu, phát hiện ra sự có mặt của ta trong phòng. Một chút xấu hổ thoáng xuất hiện trên mặt Izumin. Nguyên lai, ngươi thật là quên mất sự tồn tại của ta. Xem ra, ngươi vẫn giống phụ thân ngươi, vẫn có điểm liêm sỉ chi tâm thôi.
Izumin tùy tiện tìm cái cớ bỏ lại Carol đang ngẩn người, ly khai phòng. Hắn cảm thấy lạ quá, bình thường bản thân cũng hay ở trước mặt người khác mà hôn nữ tử, vì sao hôm nay lại cảm thấy không được tự nhiên? Nghĩ đến vừa rồi bản thân hưng trí với Carol mà nàng lại chỉ xem như không tồn tại, trong lòng Izumin đột nhiên dâng lên một cỗ tức giận. Lúc mới gặp thấy nàng đối bản thân hứng thú dò xét như vậy còn tưởng rằng nàng thích hắn, hiện giờ xem ra căn bản là không hề có chuyện đó
Carol ôm đôi môi bị cường hôn, thấp giọng nhẹ kêu “Menfuisu, ngươi mau tới cứu ta a” Ta chớp chớp mắt, ngươi rốt cục cũng nhận ra Menfuisu hảo
——— ———————-
Ngàn năm trước có một truyền thuyết
Khi sao Thiên Lang mọc trên bầu trời Ai Cập, một thiếu nữ có mái tóc vàng và đôi mắt xanh biếc sẽ xuất hiện trên bờ sông Nile
Đó chính là con gái của nữ thần vĩ đại nhất Ai Cập-thần Haby
Tư thái của nàng giống như dòng sông Nile đang lưu động -cực kỳ xinh đẹp
Nụ cười của nàng khiến người mê muội
Cô gái sông Nile
Mang đến cho Ai Cập sự ấm no và hạnh phúc
Không thể không nói, sức quyến rũ của Carol vô cùng lớn. Làm hoàng đế Menfuisu khi nhận được mật báo biết được nữ hoàng cùng cô gái sông Nile bị bắt đến Hitaito, các binh lính đều nổi giận khí thế bừng bừng
“Cô gái sông Nile là thần thủ hộ của chúng ta”
“Xin hãy cứu cô gái sông Nile!”
“Nếu không Ai Cập sẽ bị trừng phạt”
Cả nước, cả thượng hạ Ai Cập đều đang tích cực chuẩn bị chiến tranh, không một ai nghĩ tới chuyện dừng cuộc chiến này lại. Càng làm cho hoàng đế Menfuisu nói không nên lời chính là, nữ vương Ai Cập Asisu cũng bị bắt đi. Khi tể tướng Imhotep bẩm báo có nhắc nhở hoàng đế trẻ tuổi Menfuisu rằng việc nữ vương cũng bị bắt cóc phải che dấu. Nếu không, thực lực của cả Ai Cập sẽ bị người ta coi thường. Hơn nữa, nữ vương có thể linh thông được với thần linh, nàng là một trong những vũ khí trọng yếu của Ai Cập. Hiện tại Ai Cập còn chưa ổn định, không thể thiếu nữ hoàng Ai Cập
Menfuisu đã nổi điên rất nhiều lần. Nước Hitaito vốn đã cùng Ai Cập thành lập minh ước vậy mà lại vô cớ bội ước. Thật đáng giận!
“Imhotep, chuẩn bị chiến hạm, tập kết tại cửa sông Nile!”
“Minue, âm thầm điều chỉnh lại quân chiến, đừng làm kinh động đến Hitaito”
Carol, vương tỷ, ta sẽ cứu các ngươi. Các ngươi là sự kiêu ngạo của Ai Cập, ta sẽ không để cho bất cứ quốc gia nào vũ nhục các ngươi
Izumin gần đây không có việc gì hay xuất hiện ở phòng giam chúng ta, có vẻ như hắn thích sự quật cường phản kháng của Carol. Như đoán được Carol nghĩ gì, vị hoàng tử tao nhã này vô cùng có hứng thú “Khung cửa sổ đã thay bằng thứ khác bền hơn, sẽ không dễ dàng bẻ gãy” Hắn vẻ lười nhác dựa vào ghế to đệm nhung “Ngươi vô pháp đào tẩu”
Carol giống như một tiểu hài tử vậy, càng trói buộc nàng, nàng càng phản kháng, điển hình là thiếu nữ tuổi thanh xuân. Kỳ thực, năm nay Menfuisu cũng chỉ mới 17, tuy tính hắn cũng thực trẻ con, nhưng so với Carol thì vẫn thành thục hơn. Hoàn cảnh sinh trưởng hoàn toàn bất đồng, độ thành thực nội tâm cũng bất đồng. Một người sống trong cảnh cả ngày bị người ta ám sát, thiên chân là muốn chết
Không biết là Izumin lớn lên kiểu gì a? Không chừng cũng không khác gì ta cho lắm. Ta 18, còn hắn chắc cũng chưa đến 20 tuổi. Khả năng xử lý mọi chuyện của hắn lão luyện vô cùng. Cũng là một vương tử luôn cạnh tranh, hắn phải trưởng thành sớm. Hắn không giống ta và Menfuisu, hắn đã sớm làm thái tử. Hắn nắm trong tay hết thảy, đều là dựa vào năng lực của chính mình mà có được.
Đột nhiên, có cảm giác đau lòng hắn, Một đứa nhỏ như vậy, phải sinh tồn trong hoàng thất, thật là khó khăn đi. Vương thất vốn không có tình thân, hắn phải không ngừng mà nỗ lực mới có thể khiến cho phụ thân hắn và những người xung quanh thừa nhận sự tồn tại của hắn. Nếu không, cũng chỉ có thể giống như nước chảy bèo trôi, không giữ được vận mệnh của bản thân mình. Thở dài một hơi, ta nghĩ nhiều quá. Gặp được thần tượng, ta quá mức cao hứng, chân chính Izumin so với truyện tranh lại càng thêm chân thật. Từ một thần tượng hư cấu đột nhiên lại biến thành một thần tượng chân thật, ta cũng phải trải qua một trận tâm lý mới cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Hoàn hảo, Izumin không làm ta thất vọng. Hắn cũng giống Menfuisu, là một vương tử trời sinh. Nếu dùng hình ảnh mặt trời chói chang để hình dung Menfuisu thì Izumin chính là ánh trăng ban đêm, sáng ngời, nhưng không lường trước được. Ít nhất, ta cũng nhìn thấu được tâm tư kín đáo được che bởi bề ngoài tao nhã kia. Ở trước mặt Carol, công phu ngụy trang của hắn quả thực rất giỏi, trên mặt luôn mang ý cười nhàn nhạt, giống như không quan tâm đến nhất cử nhất động của Carol, nhưng thật ra thì có thể dễ dàng nhìn ra tâm tư của nàng
Ha ha, cảm giác nhìn trộm cũng thú vị đấy chứ. Càng làm ta kinh ngạc chính là, hoàng tử thế nhưng ở dưới ánh mắt dò xét của ta lại không có chút phản ứng gì hết. Nên trêu đùa Carol tiếp tục trêu đùa, nên hôn Carol tiếp tục hôn. Ta có điểm hoài nghi, có phải hay không sự tồn tại của ta ở đây là vô hình? Trừ bỏ thân phận Asisu mang đến hào quang ra thì tựa hồ ta vẫn là Tô Vinh – một nữ nhân bình thường ở thế kỷ 21
Izumin không tự nhiên chút nào. Cái nữ nhân tên Aini kia luôn im lặng nhìn hắn. Vô luận hắn đối đãi như thế nào với cô gái sông Nile, nàng vẫn thủy chung vẫn duy trì một bộ dáng dò xét, không hề có cảm xúc dao động, trên mặt cũng không có một chút biểu tình, chỉ có đôi mắt kia là linh động yên tĩnh nhìn hắn. Hắn còn tưởng rằng nàng là một pho tượng.
Izumin không rõ ràng lắm về nữ nhân này. Lẽ ra khi nhìn thấy hắn hôn cô gái sông Nile, là một tế ti Ai Cập, nàng hẳn là phải phẫn nộ xông lên ngăn hắn lại. Đây là chức trách của nàng không phải sao? Vậy mà nàng lại lẳng lặng ngồi một bên, không nói một lời. Hắn không phải không nghĩ tới bắt Aini lại để tra khảo tra tấn, nhưng là khi nhìn thấy cặp mắt sáng rọi sâu thẳm hấp dẫn kia, hắn liền làm không được. Nữ nhân này, có được khí chất cao quý mà cô gái sông Nile không có
Hắn có chút buồn bực kéo Carol lại “Ngươi hiện tại là nhân vật quan trọng đối với người Ai Cập, nếu ta lấy ngươi, là có thể có được Ai Cập” Ánh mắt Izumin lóe ra dã tâm “Ta sẽ không để ngươi thoát, ta muốn ngươi làm hoàng tử phi” Carol nước mắt dàn giụa cố giãy ra, luôn miệng nói nhỏ “Menfuisu, mau cứu chúng ta với”
Nghe được lời nói hùng hồn của Izumin, ta có chút không vui. Một tiểu cô nương chưa phải hoàng phi thì sao có thể là đại biểu của Ai Cập đâu? Izumin, có phải là ngươi suy nghĩ đơn giản không vậy? Ta sở dĩ phối hợp với ngươi chộp lấy Carol, chính là muốn nàng thuận theo tâm ý của bản thân, sẽ không lại cùng Menfuisu giận dỗi. Ta cũng không phải muốn thành toàn cho dã tâm của ngươi a
Cầm lấy một lọn tóc, ta mất hứng chơi tiếp. Dù sao ta cũng không muốn so đo với ngươi. Đến lúc đó, nhìn ngươi bị Carol mê hoặc đến hồn phi phách tán, thì thế nào ngươi cũng không có tâm trí gì mà nghĩ đến chuyện xâm lược Ai Cập.
Nàng rốt cục có biểu tình, hoàng tử Izumin khóe mắt nhìn đến động tĩnh của Aini. Nhìn thấy nàng trong chốc lát nhíu mày, trong chốc lát nghịch tóc. Không biết là lời nói của hắn có tác động đến nàng hay không? Tấn công chiếm Ai Cập, vẫn là để cô gái sông Nile gả cho hắn? Hoặc là, vì cả hai điều ấy? Nhìn dung nhan bình tĩnh của nàng, hắn luôn có cảm giác bất an. Có phải không hắn rất khinh thị các nàng?
——— —————————-
Nhận được tin Ai Cập sắp tiến công, quốc vương Hitaito rất nghiêm túc, hoàng tử Izumin trấn an hắn, bảo hắn không cần lo lắng. Bắt được cô gái sông Nile, có được vương bài này thì không cần phải lo lắng
Ở nơi khác…
Ta và Carol cũng phát hiện ra hoàng cung có điểm không đúng. Carol cực kỳ áy náy, bản thân là một sinh viên khảo cổ, điều không muốn làm nhất đó là thay đổi lịch sử. Hiện tại sắp có chiến tranh, là do nàng và Asisu mà phát động, rất nhiều người cổ đại phải mất đi tính mạng, lịch sử nhân loại sẽ thay đổi. Ta vỗ vỗ vai nàng an ủi, ý bảo nàng không nên lo lắng. Hiện bảo vệ đang phi thường chặt chẽ, chúng ta căn bản là không có lối thoát. Ta ôm Carol, bên tai nàng nói nhỏ “Cầu xin Mira giúp chắc là được”
Carol lập tức hiểu ra. Mỗi khi nàng nhìn thấy Mira, đều không ngừng thỉnh cầu thả bọn nàng ra ngoài. Nói cho nàng biết chính mình đối Izumin không hề có tình ý, rất muốn trở lại AI Cập. Mira thờ ơ rời đi. Carol ủ rũ vô cùng. Ta mỉm cười, không cần gấp gáp, nàng thế nào rồi sẽ mang chìa khóa tới. Chỉ cần Carol tiếp tục muốn chạy trốn thì sẽ thoát ra được.
Unasu thật vất vả mới tránh được binh lính để đến trước cửa phòng giam. Carol nhanh nhẹn, vừa giúp hắn trông chừng vừa giục hắn. Mira lúc này đột nhiên xuất hiện. Khuôn mặt trắng nàng ấy trắng bệch. Carol gấp gáp cầu xin ” Mira, cầu xin ngươi, hãy để bọn tôi đi. Tôi không muốn ở đây” Unasu là người thông minh, nghe Carol nói vậy, hắn dừng lại động tác tấn công. Nữ hài này khẳng định là người ái mộ hoàng tử Izumin
Mira hơi do dự một chút, rồi xoay người rời đi. Chiếc chìa khóa nằm trên đất nhất thời hấp dẫn ánh mắt Unasu.